K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bài Quê Hương - Nguyễn Đình HuânQuê hương là một tiếng veLời ru của mẹ trưa hè à ơiDòng sông con nước đầy vơiQuê hương là một góc trời tuổi thơQuê hương ngày ấy như mơTôi là cậu bé dại khờ đáng yêuQuê hương là tiếng sáo diềuLà cánh cò trắng chiều chiều chân đêQuê hương là phiên chợ quêChợ trưa mong mẹ mang về bánh đaQuê hương là một tiếng gàBình minh gáy sáng ngân nga xóm làngQuê hương là cánh đồng vàngHương thơm lúa chín mênh mang trời chiềuQuê hương là dáng mẹ yêuÁo nâu nón lá liêu siêu đi vềQuê hương nhắc tới nhớ ghêAi đi xa cũng mong về chốn xưaQuê hương là những cơn mưaQuê hương là những hàng dừa ven kinhQuê hương mang nặng nghĩa tìnhQuê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vờiQuê hương ta đó là nơiChôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

Bài Bên Em Anh Nhé - Quỳnh LiênCho anh những bữa cơm ngonCho anh khẽ chạm môi son hằng ngàyCho anh giấc ngủ nồng sayCho anh lời đẹp ý hay dịu dàngCho anh dáng ngọc đoan trangCho bầy trẻ nhỏ em càng yên tâmEm xin chia sẻ thăng trầmEm xin xoá bỏ sóng ngầm đời anhEm sẽ là gió mát lànhHôn lên môi mắt để anh vui cườiEm sẽ là đoá hoa tươiCho anh hương dịu, cho người vợ ngoanBề trên hiếu kính vẹn toànBởi yêu dạ cứ hân hoan rạng ngờiAnh à thương lắm anh ơiBên em mãi mãi trọn đời nhé anh.

14 tháng 11 2021

undefined

Tham khảo :

Quê hương có một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Mỗi người dân Việt Nam đều có tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê hương xứ sở của mình. Nhất la đối với những con người lao động - người nông dân, họ lại càng gắn bó mật thiết với nơi ấy.

Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, rồi tuổi thơ đẹp đẽ, những công việc lao động, rồi cuộc sống gia đình, cho tới lúc chết họ đã sống gắn liền với làng quê. Tình cảm yêu quê hương đất nước là một truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc Việt Nam. Cho dù có ở nơi xa nhưng mỗi người vẫn luôn nhớ về quê nhà của mình.

Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương - hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi.

Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp…

12 tháng 10 2023

               Mẹ là ánh sáng của con 

         Soi đường chỉ lối cho con suốt đời 

              Mẹ là một người tuyệt vời 

       Nâng bước con tới cuộc đời sáng tươi

14 tháng 12 2023

Của mình dở lắm nha:

nó kiểu nói về hậu quả ý

Đi học thì bị bạo lực

Học hành vì thế xút sa vô cùng

Mẹ cha thì chẳng phiền hà

Một con điểm thấp bằng ngàn con roi

Chịu khổ chẳng thể kêu ca

Sao lại chọn cách rời xa cõi trần

Sao ko vạch trần sự thật

Một giây dại dột ân hận cả đời

Chỉ còn tiếng khóc,tiếng than

Không khí nhuộm đỏ một màu đau thương

Có sai sót gì mong bn thông cảm và chỉnh sửa mình chúc bn đạt con điểm cao nhé

18 tháng 11 2021

    mk nói vui thôi nha ! =D

  "  Cách ly sao lại làm thơ 

Cách ly sao lại mộng mơ thế này

      Ngẫm ra cách tới mấy ngày

Tham gia thử thách nhận ngay túi quà "

10 tháng 11 2022

lam chi mik xin 1 the tho luc bat veo van ve que huong di a

 

6 tháng 7 2018

Nguyễn Đình Thi đã cảm nhận và suy tư như thế nào về quê hương đất nước trong phần 2.

a. Đất nước đau thương

- Nhà thơ nêu lên tội ác của giặc bằng những hình ảnh giàu tính khái quát như đồng quê chảy máu, bát cơm chan đầy nước mắt…

- Bằng thủ pháp nghệ thuật nhân hóa cánh đồng quê chảy máu đã tố cáo tội ác của giặc.

- Kẻ thù đã hủy hoại cả đời sống vật chất lẫn tinh thần của nhân dân ta.

--> Chính tội ác ấy đã làm cho nhân dân ta căm hờn mà quyết tâm đứng dậy đánh cho chúng tan hoang, đánh cho chúng không còn đường chạy.

b. Đất nước quật khởi huy hoàng

Nghệ thuật đối có sức gợi cảm mạnh mẽ, một bên là sự tàn bạo của quân xâm lược, một bên là quyền sống chính đáng của nhân dân ta.

- Tất cả những hình ảnh trên kết hợp lại thành một biểu tượng của đất nước.

- Những câu thơ cuối lấy chất liệu hiện thực từ trận đánh Điện Biên Phủ.

--> Khổ thơ là một sự khám phá về chủ nghĩa anh hùng của đất nước, từ bùn lầy của nô lệ, từ đau thương quật khởi chiến thắng vang dội.

4 tháng 1 2021

Trăm năm trong cõi người ta

Muốn làm thơ được thì tra gu gồ =))

Hehe đùa thôi, vô bài chính nè, này là 1 seri thơ của tui về chuyện tình Lý Chiêu Hoàng-Trần Cảnh, cơ mà trích đoạn đầu thôi

Cánh hoa trôi giữa hoàng triều

Chuyện tình tuy đẹp nhưng lại đau thay

Tình cờ gặp gió gặp mây

Đem lòng nhung nhớ quên ngày quên đêm

Cố gắng gần chàng chút thêm

Cớ sao chàng lại dần dần lánh xa

Canh hai rồi lại canh ba

Trằn trọc suy nghĩ sao mà cho nguôi

Chàng đừng nghĩ ta bỏ xuôi

Nhất định có cánh trị chàng phục ngay

Huống hồ vua Lý ta đây

Trên có một dưới vạn người hô to

Chàng giỏi chàng thử đôi co

Rồi xem ta sẽ làm gì chàng đây

Rốt cuộc gió phải thuận mây

Nghe lời ta nói "bái đường thành thân"

P/s: Đây chỉ là 1 đoạn ngắn tự thuật của Lý Chiêu Hoàng, tính cách mạnh mẽ, bướng bỉnh nên cho giọng thơ ngang ngược một chút. Haizz, còn dài, đoạn đầu định giải thích kỹ những lần LCH lấy uy chọc TC cơ mà thôi, nó gói gọn trong câu "huống hồ vua Lý ta đây" rồi nên kệ đi, chỉ nhọc mấy cái sách lược nhức đầu của nhà Trần trong việc soán ngôi mới bi kịch khó viết thôi :(

Nếu cậu thấy hay thì cứ lấy, cơ mà ghi source vô là được :>

28 tháng 12 2021

Bao năm rồi ta xa, mãi nhớ
Về con sông ngày nhỏ ở quê
Ước ao một sớm quay về
Đưa ta trở lại sông quê ngày nào…

Cứ mỗi lần lời thơ ấy vang lên là trong tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh dòng sông quê hương đẹp đẽ và thân thuộc biết bao.

Dòng sông quê tôi không rộng lớn, kì vĩ như sông Đà, sông Hồng mà đó là một dòng sông nhỏ gắn bó thân thiết với cuộc sống và con người nơi đây. Sông uốn lượn mềm mại quanh những biền bãi và xóm làng trông xa như dải lụa đào. Buổi sáng mùa thu, nước sông trong veo như tấm gương khổng lồ phản chiếu mây trời bát ngát. Nắng lên nhè nhẹ, mặt sông lại lấp lánh sắc vàng với những gợn sóng lăn tăn mới đẹp làm sao. Vậy mà mùa lũ, phù sa từ đâu về khiến dòng sông đỏ ngầu như khuôn mặt một người bầm đi vì rượu bữa. Dòng sông cứ chảy hiền hòa qua năm tháng như một người mẹ phù sa của một vùng quê vốn thanh bình, yên ả.

Trên sông lúc nào cũng tấp nập thuyền bè đi lại. Những chiếc thuyền chài lanh canh gõ mái chèo đuổi cá, với câu hát như mời gọi cá đến lưới. Thuyền thoi đi lại như mắc cửi, chở đá, chở cát... Những âm thanh thật nhộn nhịp và náo nhiệt.

Cảnh sắc hai bên bờ sông rất đẹp, rất Việt Nam. Hai hàng tre tỏa bóng xuống lòng sông như những nàng thiếu nữ yêu kiểu xõa mái tóc mà làm duyên. Cơn gió ghé thăm, từng bụi tre lại lao xao rì rào, thế rồi vài chiếc lá lìa cành chao nghiêng rồi đáp nhẹ nhàng xuống mặt sông. Dòng sông còn mang phù sa màu mỡ về bồi đắp hai bên. Những gò bãi được phủ kín bởi màu xanh của những nương ngô, nương dâu. Nhìn từ xa, cảnh sắc ấy chẳng khác gì một bức tranh thủy mặc làm mê lòng biết bao người.

Dòng sông quê hương em không chỉ đẹp mà nó còn cung cấp nguồn hải sản phong phú như người mẹ hiền từ, bao dung với dân làng. Với mỗi người dân nơi đây, dòng sông quê đã trở thành một nỗi nhớ niềm thương gửi vào tim.