Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.
a, -kết quả đai thành công, vì VN đã khống chế dc dịch trong tg dài.
- chủ trương đó dc ủng hộ bằng cách đeo khẩu trang, quyên góp ủng hộ tiền khẩu trang miễn phí, cho thuê nhà để thành nơi cách ly,...
b,-Chịu khó rồi, vì con đường em đi vào buổi sáng rất sáng :))
c, có-có
d, em phải chăm đọc sách, nghiên cứu tài liệu, không ham chơi.
- Thầy cô phải động viên và giảng học sinh
a---- Rất tốt...Ủng hộ nhiệt tình
b-----e thấy mik chiu khó hok tương đối là tốt,vì hok xong ko trả chử cho gv,lm bai đầy đủ,trả bài tốt
c----CÓ
D-----để học tốt hơn cần vô olm.vn ,,,thầy cô phải soạn thao bài hoc trc khi lên lớp
-HOC TỐT-
Buổi sáng chủ nhật, em cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa cho gia đình. Hôm ấy, mẹ mặc một chiếc tạp dề màu xanh. Mẹ lấy đồ trong tủ lạnh ra rửa rồi gọt cắt nhanh thoăn thoắt. Chỉ một lát củ, quả đã biến thành những hình thù rất đẹp mắt và dễ thương. Sau khi chuẩn bị các nguyên liệu cho các món ăn, mẹ bắt tay vào nấu nướng. Mẹ bật bếp lên. Đầu tiên là mẹ chiên cá. Cá sôi xèo xèo trên bếp. Với đôi bàn tay nhỏ nhắn, mẹ lật cá qua lại, miếng cá vàng ươm tỏa mùi thơm phức. Tiếp theo là mẹ nấu canh, luộc rau, xào rau. Mẹ làm việc rất tập trung. Khuôn mặt mẹ đỏ hồng, rạng rỡ và tràn ngập niềm vui. Trán lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc xoà xuống trông mẹ rất xinh. Các món ăn đã được nấu xong, mẹ nhanh nhẹn cho đồ ăn ra đĩa và trang trí thật đẹp mắt. Mùi thơm của các món ăn toả ra thơm phức làm cho cả nhà ai cũng thấy đói bụng. Cả nhà ngồi vào bàn ăn thưởng thức thành quả lao động của mẹ.
Bài tham khảo 6: Đoạn văn tả cô giáo em đang giảng bài
Cả lớp im phăng phắc, chăm chú nghe cô giảng bài. Cô giáo em đứng trên bục gỗ, dáng đứng hơi nghiêng nghiêng để học sinh theo dõi bài tập Toán cô đang đưa ra trong ví dụ. Tóc cô cắt ngắn, gọn gàng. Nếp áo dài lụa màu mỡ gà tha thướt, yêu kiều buông lơi trong cái dáng thanh thanh. Những con số hiện ra dưới nét phấn ghi lại phép tính. Xong phần ví dụ minh hoạ, cô quay mặt về phía học sinh, gõ một nhịp thước lên bàn (đó là hiệu lệnh dùng bảng con). Cô gọi hai bạn lên bảng rồi đọc đề Toán. Giọng cô to, rõ ràng. Nét mặt cô dịu dàng, ánh mắt khuyến khích học sinh như thúc giục chúng em làm bài nhanh lên. Cô thong thả đi lại giữa hai dãy bàn, đưa mắt quan sát bài làm của học sinh. Đứng ở đầu bàn một, cô mỉm cười gõ hai nhịp thước. Tất cả chúng em đưa bảng con lên. Cô gọi một bạn nhận xét bài làm trên bảng rồi tươi cười: “Giỏi lắm, các em tiếp thu bài rất tốt!”. Xoay nhanh người rất thuần thục, cô ghi một chữ s lên bảng (đó là hiệu lệnh dùngsách giáo khoa). Cô đi lại giữa hai dãy bàn, nhắc nhở những bạn còn chậm. Tiếng gót giầy của cô vang lên khe khẽ. Tà áo dài lụa rũ êm êm theo những bước đi.
MÌNH CHÚC BẠN HỌC TỐT!!!
Một trong những người thân yêu nhất của em là bà ngoại. Từ lúc em mới chào đời, bà đã ru em bằng những lời ru ngọt ngào của làng quê xứ Quảng mến thương.
Ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh. Đôi mắt bà rất sáng, bà nhìn em với ánh mắt hiền dịu đầy yêu thương. Khuôn mặt xương xương của bà đã hằn in những nếp nhăn vì năm tháng. Mái tóc bà bạc phơ, óng ánh, búi gọn gàng sau gáy. Tiếng nói nhẹ nhàng của bà nghe êm dịu vô cùng. Mỗi lần nghe bà gọi, em lại thấy yêu bà nhiều hơn. Bà đã truyền cho em bao yêu thương, tưởng như thời còn bé được nằm trong lòng bà nghe bà ru, bà hát. Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình thương bao la của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em chu đáo. Bằng những lời hát êm ái, những câu chuyện cổ tích li kì, bà đã ru em say nồng giấc ngủ. Em lớn lên từ lời ru ngọt ngào ấy.
Tham Khảo
Mẹ em có dáng người cao cao, năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, tuổi đã qua thời xuân xanh. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, trông thật hiền dịu. Đôi môi mẹ đỏ mọng mặc dù không thoa son, cái miệng lúc nào cũng cười. Nụ cười ấy đã làm cho em thêm gần gũi mẹ. Hai hàng lông mày của mẹ cong cong, che đôi mắt tròn đen, luôn nhìn chúng em đầy yêu thương. Những ngày em bị ốm, mẹ đều thức cùng em nên có lúc mắt mẹ lại sâu hơn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tự nhiên. Nghe bà ngoại nói, ngày xưa, mái tóc mẹ đẹp lắm nhưng bây giờ tóc mẹ lại hơi bạc màu vì năm tháng. Em thương mẹ vô cùng. Nước da mẹ hơi rám nắng vì mẹ phải dãi dầu sương gió để kiếm tiền nuôi em ăn học. Đôi bàn tay mẹ gầy gầy, em yêu mẹ biết bao.