Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
cây tre lưng trần phơi nắng phơi sương nói lên chịu đựng nắng mưa,
thử thách với bao gian khổ trong cuộc sống… – Hình ảnh có manh áo cộc tre nhường cho con gợi cho ta nghĩ đến sự che chở, sự hi sinh tất cả vì con của người mẹ ; đấy chính là tình cảm thiêng liêng, đẹp đẽ và nhân ái vô cùng
Tham khảo:
+) Bien phep tu tu la: nhân hóa: "Trăng nhòm” va điệp từ “ ngắm”
+) Giá trị các biện pháp tu từ trong câu thơ trên: Nghệ thuật nhân hóa: Trăng được nhân hóa có khuôn mặt và ánh mắt như con người. Người và trăng đều chủ động tìm đến giao hòa cùng nhau. Điều đó cho thấy Bác Hồ và trăng hết sức gắn bó, thân thiết, trở thành tri âm, tri kỷ từ lâu... Nghệ thuật điệp từ: Từ “ ngắm” được điệp lại hai lần, nghệ thuật đối xứng nhấn mạnh hình ảnh trăng và người. Đó là tư thế ngắm trăng tuyệt đẹp, hướng tới cái đẹp của cuộc đời.
Câu 1:
Qua những biện pháp nghệ thuật đó em cảm nhận được hình ảnh tre cũng như hình ảnh người mẹ Việt Nam, tính cách ngay thẳng chịu khổ khó, vất vả ngày đêm dành cho con cái mình những điều tốt đẹp nhất.
Câu 2:
Những từ so sánh: "như"
Những từ nhân hóa: "đâu chịu", "lưng trần", "nhường".
a ) Ẩn dụ ( Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ )
b ) Hoán dụ ( Quê hương là chùm khế ngọt , quê hương là đường đi hk )
BPTT: Điệp ngữ, Nhân hóa, Đối
Tác dụng: Giúp cho câu thơ thêm sinh động, giàu hình ảnh.
Cho thấy sự đồng điệu, tri kỉ giữa nhà thơ và trăng.
"Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con"
Ý nghĩa: Nhân hoá cây tre thành một người mẹ, cho ta thấy được vạn vật trên Trái đất đều có tình mẫu tử thiêng liêng.
"Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ"
Ý nghĩa: Cho ta thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên