K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 9 2019

Bạn ơi cho mình xin tên bạn đi mình sẽ kết bạn với cậu !

Tick cho mình nha !

17 tháng 9 2019

Nơi đây ko phải chơi game :))

cho nhận xét bài thơ sau: Ngày mưa mưa rơi... mưa rơi rồi lẹt đẹt...lẹt đẹt khắp phố phường một màu trắng xóa con ngồi thầm lặng trước sân nhà nhìn ra ngoài trời thấy bâng khuâng những giọt mưa cứ ồ ồ đổ chảy ướt mái nhà cùng những tán lá xanh nhìn bầu trời mà lòng con luôn nghĩ cuộc đời con lắm sầu uất và ưu buồn nhưng chẳng ai thấu hiểu mà tâm sự nhìn trời...
Đọc tiếp

cho nhận xét bài thơ sau:

Ngày mưa

mưa rơi... mưa rơi ri

lt đt...lt đt

khp ph phường mt màu trng xóa

con ngi thm lng trước sân nhà

nhìn ra ngoài tri thy bâng khuâng

nhng git mưa c đ chy

ướt mái nhà cùng nhng tán lá xanh

nhìn bu tri mà lòng con luôn nghĩ

cuc đi con lm su ut và ưu bun

nhưng chng ai thu hiu mà tâm s

nhìn tri mưa

mà lòng con đ l

nh dáng người dy d con ngày xưa

vui bun gì đó người luôn gi

ct giu trong lòng chng nói ra!

con nh lm mt chiu mưa năm y

thy và con cùng gp g nơi đây

căn nhà đó vn nm trong kí c

thy dìu dt đưa con ra cuc đi.

con bt rng

tri mưa ri s tnh

nhưng lòng người rt khó có th quên

nht là khi h luôn luôn nghĩ đến

nhng chuyn bun c mãi đng li cơ

con bun lm mi khi mưa cht đến,

nước mt rơi tuôn theo nhng git mưa

lòng nao núng nh v k nim đó

nh k nim gp thy trong cơn mưa!

chc có l đó là nim yêu mến

ca con đây dành cho thy đó thôi

và ri con khôn ln

thy là người hướng con ti đam mê

mt đam mê con luôn luôn s ước

s tr thành mt võ sư tài ba.

thy ơi con rt mun

mun gp thy trong hnh phúc, nim vui.

bi con bt đi thy là b kh

t khó nhc ri vươn đến thành công

chính bi thế mà thy luôn mun giúp

giúp cho con đt ti nhng thành công,

mt thành công mà thy đã gây dng

vào cuc đi ca chính con đây!

ri sau này con s ln

s bay xa trên con đường thy deo

và ri bao k nim v ngày mưa năm y

s chng th phai nhòa được đâu!

2
23 tháng 5 2018

tự làm ?

23 tháng 5 2018

khocroi

6 tháng 9 2017

Trả lời:

Nhận xét: Mượn từ là một cách làm giàu tiếng Việt. Tuy nhiên, để bảo vệ sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc, không nên mượn từ nước ngoài một cách tùy tiện. Như các trường hợp trên, các từ ngữ đã không bảo vệ được sự trong sáng của ngôn ngữ Việt Nam mà lại mượn từ của nước ngoài, làm ngôn ngữ Việt trở nên hẹp hơn nhiều.

Chúc bạn học tốt!!!

6 tháng 9 2017

Thanks!

7 tháng 11 2017

Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.

Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.

Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học. Lời gọi: "Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi" luôn làm tôi tỉnh táo sau giấc ngủ dài. Bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về. Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.

Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà ẩy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào". Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.

Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà

Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.

Bà thích chăm sóc cây cảnh, Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không biết chán những cái cây đang dần dần lớn lên.

Tối tối, khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Nghe các câu chuyện của bà, tôi như được hoá thân vào các nhân vật, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được rộng mở hơn.

Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh giá, ở nơi xa, tôi luôn lo bà có mặc đủ ấm không, bà ngủ có ngon giấc không… Tôi mong bà sống mãi bên tôi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên thế gian này. Bà là người bà tuyệt vời nhất.

L
7 tháng 11 2017

bạn chép trên mạng phải không?

17 tháng 11 2017

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào..." - Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ nhai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.

Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên.

Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.

Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập.

Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.

Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý.

Mẹ là "Tổ quốc" riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.

Mới tổng kết hôm nay xong nà em, hiện tượng mxh thì chả bik nữa. Và con bn thân thì mới cãi nhau tháng trước, bây h cạch mặt nhau luôn r , khỏi bn bè bn biếc j hết.

TAT_Shiro chia bùn.

Buddies are dogs so why are you still playing with them

6 tháng 6 2018

1. Mở bài

  • “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi” . Đó là ca từ ngọt ngào trong bài hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Bài hát ấy nhắc nhở con người về tình yêu thương, sự quan tâm nhau chân thành, có như vậy cuộc sống này mới tốt đẹp hơn.
  • Tuy nhiên trong cuộc sống này bên cạnh những tấm lòng nhân ái thì vẫn còn đó những con người sống ích kỉ, vô cảm, thiếu trách nhiệm với người thân, gia đình và cộng đồng, đặc biệt được thể hiện trong giới trẻ hiện nay.

2. Thân bài
a) Giải thích hiện tượng

  • Vô cảm là không có cảm giác, không có tình cảm, không xúc động trước một sự vật, hiện tượng, một vấn đề gì đó trong đời sống. Bệnh vô cảm là căn bệnh của những người không có tình yêu thương, sống dửng dưng trước nỗi đau của con người, xã hội, nhân loại…
  • Hiện tượng sống thờ ơ, vô cảm, thiếu trách nhiệm với người thân, gia đình và cộng đồng trong thế hệ trẻ hiện nay là biểu hiện tiêu cực trong đời sống của giới trẻ – những chủ nhân tương lai của đất nước. Hiện tượng này thu hút mối quan tâm và gây ra nhiều bức xúc cho xã hội.

b) Bàn luận

(1) Thực trạng của lối sống thờ ơ vô cảm:

  • Hiện đang là một xu hướng của rất nhiều học sinh, thanh niên: sống ích kỉ, ham chơi, chỉ biết đòi hỏi, hưởng thụ không có trách nhiệm với gia đình, xã hội. Thậm chí có học sinh tìm đến cái chết chỉ vì cha mẹ không đáp ứng các yêu cầu của mình…

(2) Nguyên nhân

  • Xã hội phát triển, nhiều các loại hình vui chơi giải trí. Nền kinh tế thị trường khiến con người coi trọng vật chất, sống thực dụng hơn
  • Do phụ huynh nuông chiều con cái…
  • Nhà trường, xã hội chưa có các biện pháp quản lí, giáo dục thích hợp

(3) Hậu quả

  • Con người trở thành kẻ ích kỉ, vô trách nhiệm, vô lương tâm, chỉ biết sống cho mình mà không quan tâm đến người thân và những người xung quanh.
  • Không biết cảm thông, chia sẻ, yêu thương với những cảnh ngộ bất hạnh trong cuộc đời.
  • Bị xã hội coi thường, bị mọi người xa lánh.

(4) Biện pháp

  • Thế hệ trẻ cần xác định lí tưởng sống, mục đích sống đúng đắn, sống tử tế với người thân và mọi người xung quanh.
  • Mọi suy nghĩ, hành động, lời nói của mình đều phải xuất phát từ lòng nhân ái.
  • Hãy làm giàu tâm hồn bằng các tác phẩm văn chương nghệ thuật hoặc tích cực tham gia vào những phong trào, những hoạt động mang ý nghĩa xã hội rộng lớn… Chỉ cần có một tâm hồn cởi mở và một trái tim nhân hậu, biết thương người như thể thương thân là bạn sẽ chữa dứt được “bệnh vô cảm” đáng ghét và đáng phê phán ấy.

+ Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dạy: Mình vì mọi người, mọi người vì mình thì chắc chắn mọi bi kịch của số phận sẽ lùi xa.

+ Câu chuyện Các Mác trong một lần trò chuyện cùng con gái: khi con gái hỏi Điều gì làm cho ba quan tâm nhất? Mác đã trả lời: Tất cả những gì liên quan đến con người đều không xa lạ đối với ba. Quả thật, phải có sự quan tâm sâu sắc và tình thương yêu nhân loại vô bờ bến thì Mác mới viết được những tác phẩm bất hủ để bênh vực giai cấp bị bóc lột trong xã hội tư bản đầy áp bức, bất công.

c) Bài học nhận thức và hành động

  • Nhận thức: sống trong đời sống cần có tình yêu thương, biết quan tâm chia sẻ với người thân, với cộng đồng; không nên sống thờ ơ, vô cảm, ích kỉ
  • Bài học hành động:
    + Mỗi học sinh cần xác định đúng nhiệm vụ học tập và tu dưỡng đạo đức, sống có trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội.
    + Hãy ra sức chống bệnh vô cảm qua việc làm, học tập hằng ngày của mình. Hãy quan tâm giúp đỡ bạn bè. Hãy chia sẻ những gì mình có thể cho những cuộc đời bất hạnh quanh ta để trái tim và cuộc sống này tràn ngập yêu thương

3. Kết bài
Tình thương là cái quí giá của con người, bệnh vô cảm đã làm mất phẩm chất ấy, đã làm nhạt đi sắc hồng của giọt máu trong trái tim. Là thế hệ trẻ, những chủ nhân tương lai của đất nước, chúng ta cần thắp sáng ước mơ, khát vọng, ý chí và sự sáng tạo; hãy yêu thương, chia sẻ và gắn bó với cộng đồng. Điều đó sẽ chống được bệnh vô cảm và làm cho cuộc đời của con người có ý nghĩa hơn.

6 tháng 6 2018

1. Mở bài

– “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi” . Đó là ca từ ngọt ngào trong bài hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Bài hát ấy nhắc nhở con người về tình yêu thương, sự quan tâm nhau chân thành, có như vậy cuộc sống này mới tốt đẹp hơn.

– Tuy nhiên trong cuộc sống này bên cạnh những tấm lòng nhân ái thì vẫn còn đó những con người sống ích kỉ, vô cảm, thiếu trách nhiệm với người thân, gia đình và cộng đồng, đặc biệt được thể hiện trong giới trẻ hiện nay.

2. Thân bài
a) Giải thích hiện tượng

Vô cảm là không có cảm giác, không có tình cảm, không xúc động trước một sự vật, hiện tượng, một vấn đề gì đó trong đời sống. Bệnh vô cảm là căn bệnh của những người không có tình yêu thương, sống dửng dưng trước nỗi đau của con người, xã hội, nhân loại…

Hiện tượng sống thờ ơ, vô cảm, thiếu trách nhiệm với người thân, gia đình và cộng đồng trong thế hệ trẻ hiện nay là biểu hiện tiêu cực trong đời sống của giới trẻ – những chủ nhân tương lai của đất nước. Hiện tượng này thu hút mối quan tâm và gây ra nhiều bức xúc cho xã hội.

b) Bàn luận

(1) Thực trạng của lối sống thờ ơ vô cảm:

– Hiện đang là một xu hướng của rất nhiều học sinh, thanh niên: sống ích kỉ, ham chơi, chỉ biết đòi hỏi, hưởng thụ không có trách nhiệm với gia đình, xã hội. Thậm chí có học sinh tìm đến cái chết chỉ vì cha mẹ không đáp ứng các yêu cầu của mình…

(2) Nguyên nhân

– Xã hội phát triển, nhiều các loại hình vui chơi giải trí. Nền kinh tế thị trường khiến con người coi trọng vật chất, sống thực dụng hơn
– Do phụ huynh nuông chiều con cái…
– Nhà trường, xã hội chưa có các biện pháp quản lí, giáo dục thích hợp

(3) Hậu quả
– Con người trở thành kẻ ích kỉ, vô trách nhiệm, vô lương tâm, chỉ biết sống cho mình mà không quan tâm đến người thân và những người xung quanh.

– Không biết cảm thông, chia sẻ, yêu thương với những cảnh ngộ bất hạnh trong cuộc đời.

– Bị xã hội coi thường, bị mọi người xa lánh.

(4) Biện pháp

– Thế hệ trẻ cần xác định lí tưởng sống, mục đích sống đúng đắn, sống tử tế với người thân và mọi người xung quanh.

– Mọi suy nghĩ, hành động, lời nói của mình đều phải xuất phát từ lòng nhân ái.

– Hãy làm giàu tâm hồn bằng các tác phẩm văn chương nghệ thuật hoặc tích cực tham gia vào những phong trào, những hoạt động mang ý nghĩa xã hội rộng lớn… Chỉ cần có một tâm hồn cởi mở và một trái tim nhân hậu, biết thương người như thể thương thân là bạn sẽ chữa dứt được “bệnh vô cảm” đáng ghét và đáng phê phán ấy.

+ Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dạy: Mình vì mọi người, mọi người vì mình thì chắc chắn mọi bi kịch của số phận sẽ lùi xa.

+ Câu chuyện Các Mác trong một lần trò chuyện cùng con gái: khi con gái hỏi Điều gì làm cho ba quan tâm nhất? Mác đã trả lời: Tất cả những gì liên quan đến con người đều không xa lạ đối với ba. Quả thật, phải có sự quan tâm sâu sắc và tình thương yêu nhân loại vô bờ bến thì Mác mới viết được những tác phẩm bất hủ để bênh vực giai cấp bị bóc lột trong xã hội tư bản đầy áp bức, bất công.

c) Bài học nhận thức và hành động

– Nhận thức: sống trong đời sống cần có tình yêu thương, biết quan tâm chia sẻ với người thân, với cộng đồng; không nên sống thờ ơ, vô cảm, ích kỉ.

8 tháng 7 2017

mk vẽ xấu lắm!

8 tháng 7 2017

chịu bạn PHẠM ANNIE ơihum

17 tháng 3 2017

Mk thấy cũng đượchihihahahehehihaleuleu

17 tháng 3 2017

thankshaha

1 tháng 5 2018

Từ ngày ông mất bố mẹ em có nhiệm vụ chăm sóc vườn. Khu vườn không rộng lắm nhưng được trồng nhiều loại cây khác nhau. Theo em có lẽ khu vườn đẹp nhất vào buổi sáng.

Vì em phải bận học nên không theo bố mẹ vào vườn được. Nhưng hôm nay là ngày chủ nhật nên em cùng bố mẹ ra thăm vườn và phụ giúp bố mẹ làm vườn. Người mở cổng vườn đầu tiên là em. Sáng hôm đó ko khí trong lành mát mẻ, cảnh vật còn chìm trong màn sương đêm, bầu trời trong xanh cao vời vợi. Pha lẫn là những đám mây trắng đang trôi bồng bềnh. Trên những chiếc lá còn động lại những hạt sương sớm nó lấp lánh như kim cương. Những hàng cây đang đung đưa theo gió như nói chuyện với nhau. Những chú chim ríu rit líu lo gọi bầy. Tất cả làm nên một bức tranh thiên nhiên đẹp sinh động.

Mới bước vào vườn em đã nghe tiếng sủa của chú chó vệnh lông vàng đang ngoe ngoẩy cái đuôi hít hít cái mũi. Chắc nó mừng vì sau một tuần gặp lại cô chủ xa cách. Bố mẹ trồng nhiều loại cây ăn quả khác nhau nào là: xoài, ổi , sầu riêng. Cây sầu riêng la loai cây cao nhất không biết nó được trồng từ bao giờ mà nó cao đến thế. Hoa sầu riêng mọc từng chùm nó có mùi thơm ngào ngạt khắp cả vườn. Cây sầu riêng đã vào mùa những quả như những chú nhím treo lủng lẳng trên cành. Nó lớn dần theo từng ngày. Dọc theo hàng ranh là những hàng cây mít. Thân nó sù xì to cao khỏe như những chàng sĩ canh giữ khu vườn. Mít đã ra quả non. Nhìn từ xa những quả mít như những chú heo con treo lủng lẳng trên cành rất dễ thương. Ở cuối vườn bố mẹ trồng cây măng cụt. Thân măng cụt không to lắm nhưng cành lá lại sum xuê, những tán lá của nó lớn to khép kín vào nhau còn ủ đầy sương. Quả của nó khi chưa chín thì nó phát lên một màu xanh non. Nhưng khi chín, quả tròn trịa khoác lên màu tím. Cầm trên tay, ta có thể biết được số múi của nó. Xung quanh nhà là cây đu đủ thân cây không to lắm, nhưng quả sum xuê. Quả đu đủ dài màu vàng nghệ treo lủng lẳng trên cành. Em thích nhất là ăn đu đủ.

Mặt trời càng lên cao xua đi màn sương đêm khu vườn càng nhộn nhịp hơn những chú sóc lông vàng mát dịu với những sọc đen dài trên lưng đang chuyền cành từ cành này sang cành nọ như đang tìm trái mít chín cây thơm lừng. Nó tranh dành một trái mít chín nó kêu chíp chíp khoái chí. Vì có một bữa sáng ngon lành. Chị chào mào hót líu lo như đón một buổi sáng bình minh. Tất cả đã tạo nên một âm thanh "lao xao" của khu vườn nhà em.

Khu vườn trong nắng mai của nhà em thật đẹp để lại cho em nhiều ấn tượng không bao giờ phai. Em sẽ chăm sóc khu vườn để nó luôn luôn tươi đẹp.
Tick cho mình nhahaha

Năm nào cũng vậy, cứ vào dịp Tết Nguyên Đán là bố em lại đưa cả gia đình về thăm và chúc sức khỏe ông bà. Mỗi lần được về quê em rất vui, không chỉ được thăm ông bà, được vui chơi với các bạn trong xóm mà em còn rất thích cùng ông tưới cây, tỉa cành, cùng bà ngắt những trái hoa quả thơm ngon, chín mọng trong vườn vào mỗi buổi chiều.

Nhà ông bà em có một khu vườn rất rộng, trồng rất nhiều những loại cây khác nhau, từ những chậu cây cảnh của ông, vườn rau của bà, và những cây xoài, cây na, cây vú sữa cao lớn, nặng trĩu những quả chín ngọt lành.

Lần nào cũng vậy, mỗi khi về quê em đều cùng ông vào vườn bắt sâu, dùng kéo để tỉa những chiếc lá sâu cho chậu cây cảnh của ông, dưới bàn tay của ông, những chậu cây cảnh được uốn khéo léo thành những hình thù rất đẹp và độc đáo, chậu cây si của ông được uốn thành hình của con hươu sao nhỏ nhỏ rất dễ thương, cây đào tết cũng được ông uốn chụm vào nhau rất đẹp.

Em không biết tỉa cây nên chỉ giúp ông bắt sâu và tưới nước cho cây, tuy đơn giản nhưng nó rất thú vị và vui vẻ.

Cái nắng nhẹ của buổi chiều cùng những cơn gió thoảng mát rất thích hợp để làm những công việc dọn vườn, trồng cây, em và ông có thể thoải mái chăm sóc cây mà không sợ bị say nắng, ông em nói tưới nước vào buổi chiều cây sẽ hấp thụ nước được tốt hơn.

Sau khi cùng ông tưới cây cảnh em lại chạy qua giúp bà hái rau, cuốc đất dọn vườn. Những ngọn rau xanh mướt, non mơn mởn được bà hái vào cho bữa tối, sau đó bà lại cuốc tơi chỗ đất vừa hái rau để gieo vào những hạt giống mới, lần này em lại giúp bà gieo hạt, công việc trồng rau tuy có vất vả hơn với việc tưới cây cảnh nhưng em cũng thấy rất vui vì vừa làm em vừa được nghe bà kể những câu chuyện rất thú vị.

Điều làm em yêu thích nhất ở khu vườn của ông bà, đó là vườn cây ăn quả nặng trĩu quả, mùa nào cũng có những loại quả nhất định. Khi ở nhà mẹ em cũng thường xuyên mua hoa quả về để ăn nhưng nó không được tươi và ngọt như hoa quả trong vườn của bà.

Những cành cây trĩu quả xuống sát mặt đất,vì vậy mà em có thể dễ dàng vặt được nó và để đầy được một rổ, đủ loại quả: na, xoài, khế… Cảm giác chính tay mình vặt, những trái hoa quả dường như cũng ngọt hơn, ngon hơn rất nhiều. Khi được ông bà khen vặt trái cây khéo em đã rất vui vì mình đã làm được một việc tốt.

Buổi chiều nơi vườn cây rất yên bình, thỉnh thoảng lại vang lên những tiếng chim hót líu lo vui vẻ, nghe rất vui tai, khác hẳn với cái ồn ào của tiếng xe ô tô, xe máy, tiếng còi thúc giục nhau khi người đông, đường tắc.

Buổi chiều ở khu vườn của ông bà tuy phải làm việc, có mệt nhọc nhưng em lại cảm thấy rất vui, vui vì được ở gần ông bà, vui vì làm được một việc thực sự có ích.

Lần nào cũng vậy, việc chăm sóc vườn cây với ông bà luôn rất vui vẻ, thú vị không hề nhàn chán, tẻ nhạt chút nào.Nếu có một điều ước, em sẽ ước vườn cây ăn trái luôn xanh mất, tốt tươi.