K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 12 2020

á đù vậy à bn

1 Môn văn tan biến 😇 2 Có điểm miệng môn sử :') 3 nổi tiếng :3
5 tháng 6 2021

Nhầm, bổ sung là trong giấc mơ, ông bụt cho 3 điều ước, e hãy kể lại nó nhé

mk sẽ ước

1. 1 tỷ điều ước nữa

2. 2 tỷ điều ước nữa

3. 3 tỷ điều ước nữa

đó là điều ước của mk :p

1 tháng 4 2018

Khi cả gia đình tôi vừa dọn mâm cơm chiều ra thì lúc đó trăng cũng đã lên rồi. Lúc này, bầu trời cao vời vợi, những đám mây cứ trôi bồng bềnh. Kìa! Xa xa, phía chân trời vẫn ửng sáng. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Vầng trăng đang từ từ nhô lên sau rặng tre đen của làng, tròn vành vạnh. Trăng bây giờ đã lên cao, tỏa sáng khắp mọi nơi. Xa xa, phía đầu làng, là dòng sông hiền hòa, lóng lánh gợn sang lăn tăn. Dòng sóng sánh, vàng chói lọi như một đường trăng lung linh dát vàng. Ngoài đồng, quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Vạn vật say sưa tắm ánh trăng trong. Các chú đom đóm thì chơi trò ú tim bay lượn khắp nơi, trốn ở trong các kẽ lá hay quanh lũy tre. Những vì sao đêm long lanh như những ngọn nến đang giúp sức tỏa ánh sáng cùng vầng trăng ấy. Cây cối dựa vào nhau dường như đang chìm vào giấc ngủ. Gió đồng thổi lồng lộng, thảm lúa cứ nhấp nhô, nhấp nhô tới tận mãi chân trời. Nhìn từ xa, tôi cảm thấy làng mình là một bức tranh quê thanh bình, tĩnh mịch. Đứng ở sân ngắm ánh trăng đẹp và nghe khúc nhạc kì diệu của thiên nhiên, tôi cảm thấy lòng mình lâng lâng sảng khoái .

Tôi yêu buổi tối ở quê, yêu cả ánh trăng kì diệu trong đêm rằm ấy. Nó đã để lại trong tôi một ấn tượng khó phai. Lúc này, chắc mọi người đã đi ngủ hết. Chỉ còn ánh trăng lấp lánh, thao thức trong đêm.

29 tháng 5 2016

Bài làm:

   Nếu có 1 điều ước em sẽ ước em được sống trong 1 thời đại khác không phải thời đại như chúng ta sống bây giờ. Ở thời đại đó chỉ toàn những điều tốt đẹp, không có chiến tranh, không có những người nghèo khổ, không có những người bị phân biệt đối sử. Đó là 1 thời đại mà con người sống bình đẳng với nhau không có sự bon chen như bây giờ.

    Không có những người yêu nhau bị ngăn cấm. Và con người đến với nhau vì tình yêu chứ không phải vì vật chất. Nhưng chúng ta lại không sống trong một thời đại như vậy. Nếu kiếp này tôi không sống trong thời đại đó, thật đáng tiết. Tôi mong kiếp sau sẽ sông trong thời đại tốt đẹp tôi vừa kể. 

     Điều ước của tôi là như vậy đấy.

29 tháng 5 2016

mk ko bít ước gì hết

26 tháng 11 2018

trái đất k còn chiến tranh

26 tháng 11 2018

con người sống bình đẳng

12 tháng 12 2021

tham khao:

Nếu có được một điều ước, em sẽ ước rằng đối với những trẻ em do bố mẹ bị mất trong nạn dịch Covid tại thành phố Hồ Chí Minh, em sẽ ước rằng các bạn ấy có thể gặp lại bố mẹ mình, ước rằng bố mẹ bạn ấy sẽ sống trở lại, quay về bên tổ ấm gia đình của họ, và những trẻ em ấy có thể lại được cùng bố và mẹ đi vui chơi và học tập.

  
14 tháng 3 2022

mimk ước coo khóa nick bạn

14 tháng 3 2022

ước ko bị bố mẹ so sánh

31 tháng 10 2017

Mang bộ trang phục công an dùng để biểu diễn về nhà. Hùng Sún - thằng bạn thân của tôi khoe khắp xóm ngày mai nó được đóng vai chú công an trong hội diễn của trường tôi, tôi sang chơi thấy cu cậu vẫn lúi húi với bộ quân phục. Nào là ủi, nào là gấp, rồi lại treo, suốt cả tiếng đồng hồ mà không biết chán. Vừa làm lại vừa huyên thuyên đủ chuyện. Mà chuyện nào cũng là các chú công an giỏi thế này, các chú giỏi thế kia. Bởi trong mắt Sún, các chú công an vốn là hình mẫu lí tưởng, là thần tượng lâu nay.

Sáng hôm sau, khi tôi cònđang ngái ngủ, tiếng thằng Hùng đã í ới gọi tôi từ đầu ngõ. Mơ màng, tôi kéo lê mình ra mở cửa. Nhìn thấy nó tôi tỉnh cả ngủ. Ngay trước mắt tôi là Hùng Sún như một chiến sĩ công an thực thụ với bộ cánh xanh xanh màu lá cây. Còn trên đầu là chiếc mũ cứng được bọc vải xanh, vành mũ màu nâu bóng, ở giữa là một đường viền lớn bằng vải đỏ. Nổi bật trên đó là sợi dây màu vàng được tết khéo léo. Ở chính giữa mũ là một ngôi sao vàng năm cánh ẩn giữa hai nhành lúa hướng thẳng lên trên. Bộ quân phục Hùng mặc trông rất vừa vặn, y như là đặt may sẵn cho nó vậy. Trên nền cổ áo sơ mi trắng tinh là chiếc cà vạt màu xanh được thắt rất chuyên nghiệp. Mặc bên ngoài lớp áo trắng lá chiếc áo khoác xanh với hàng khuy tròn, mạ vàng. Hai bên vai áo gắn hai chiếc quân hàm nền đỏ thắm. Trên đó đính hai ngôi sao nhỏ và hai đường kẻ chỉ màu vàng, ở phần eo, Hùng Sún cũng đeo một chiếc thắt lưng da màu nâu, to bản. Còn dưới chân là đôi giầy da bóng loáng còn thơm thơm mùi xi. Nhìn Sún khác hẳn mọi ngày. Trông nghiêm nghị và oai phong lắm. Đến nỗi tôi suýt không nhận ra.

Trong buổi biểu diễn, Sún tỏ ra rất chuyên nghiệp. Từ cách đi đứng nghiêm trang, cách nói năng làm việc trông giống hệt các chú công an thật. Khán giả đến xem ai cũng thán phục hết mức còn tôi thì chắc mẩm rằng lớp mình sẽ có một chiến sĩ công an trong tương lai.



 

là sẽ có nhìu tiền . khi đó mình sẽ bới lội vòng quanh trong 1 két sắt rộng lướn chứa đầy nước tiền . bơi qua lại và thoả sức ngắm tờ tiền như trong giấc mơ . mình sẽ mua tất cả những gì mình muốn vì mình có quyền lực mạnh về tiền . thật sung sướng khi có nhìu tiền đến vậy . 

6 tháng 12 2016

Các bạn ạ! Ai mà chẳng có những giấc mơ. Mình có một giấc mơ rất đẹp muốn kể cho các bạn đây. Bây giờ mình sẽ kể cho các bạn nghe nhé!

Một hôm, em đang đi học thì một làn gió nhè nhẹ thổi lên làn tóc em, làm em thiếp đi lúc nào không biết. Trong giấc ngủ em mơ là em đang quét nhà thì thấy một bà tiên hiền từ, phúc hậu đi tới và nói:

- Khen cho con ngoan ngoãn, chăm chỉ ta là tiên, ta sẽ cho con ba điều ước. Con muốn ước gì nào?

Em lễ phép trả lời:

- Điều ước thứ nhất con ước gia đình con sẽ luôn ấm cúng, hạnh phúc.

Ngay lập tức, điều ước hiệu nghiệm. Em cùng bố mẹ ăn cơm và nói chuyện vui vẻ, ấm cúng. Chợt em nghĩ đến điều ước thứ hai và nói:

- Điều ước thứ hai con ước mẹ con sẽ khỏi ốm.

Điều ước thứ hai cũng được thực hiện. Mẹ em đã khỏi ốm nói cười vui vẻ. Và cuối cùng em nói điều ước thứ ba:

- Điều ước cuối cùng con ước trên thế giới các bạn nhỏ đều được đi học không còn nghèo đói khổ đau nữa.

Và cuối cùng em nhìn ra đường không còn những người ăn xin. Em rất vui vì đã ước những điều ước có ý nghĩa. Bỗng có một bàn tay chạm nhẹ vào vai em nói:

- Con à! Dậy đi con sao lại ngủ ngật thế này ? Chợt em bừng tỉnh giấc.

Thật tiếc vì đó chỉ là giấc mơ nhưng em cũng rất vui vì mơ giấc mơ đẹp.

Tham khảo nha ( mk k có time để viết ) , chúc bn hok tốt !

7 tháng 12 2016

Tối hôm qua mượn được cuốn truyện cổ tích bên nhà bạn, em thích lắm, cứ ôm nó đọc mãi đến khuya rồi ngủ quên lúc nào không hay biết. Trong giấc mơ em thấy một bà lão tóc bạc phơ, gương mặt hiền từ, tay chống gậy tiến về phía em. Em thấy bà đẹp lão quá vôi hỏi: “Bà là ai thế ạ?” Bà nhìn em với ánh mắt đầy trìu mến và trả lời: “Ta là bà tiên mà con mong được gặp đây.” Ôi! Bà tiên! Em nhảy lên vì vui sướng và hạnh phúc.Em không dám tin vào mắt mình nữa.

Bà tiên ngồi xuống cạnh em và hỏi chuyện. Bà bảo bà thấy em đọc rất nhiều truyện cỏ tích và mong được gặp bà tiên lắm nên hôm nay bà đã vào giấc mơ để em được gặp bà. Bà tiên biết em là một đứa trẻ ngoan nên bà cho em ba điều ước, bà bảo em cứ ước những gì mình thích. Em vui quá, tay chân cứ nhảy múa lung tung lên hết. “Bà hỏi điều ước thứ nhất của con là gì?” Em không suy nghĩ gì vội nói luôn, “Con ước ông bà, cha mẹ con có thật nhiều sức khỏe, không ốm đau bệnh tật gì hết, để mãi ở bên con.” Bà tiên nhìn em cười hiền. Con đúng là một đứa trẻ ngoan, một người con hiếu thảo, biết nghĩ cho ông bà, cha mẹ trước tiên. Rồi bà lại hỏi: “Thế điều ước thứ hai của con nào?” Em suy nghĩ một lúc rồi bảo: “Con ước, sau này con sẽ trở thành một cô giáo hiền lành, biết yêu thương học trò như cô Hoa của con.” Bà tiên vui lắm, bà bảo điều ước của con sẽ trở thành hiện thực, nếu con cố gắng chăm ngoan, học giỏi, biết vâng lời cha mẹ. Và không chờ bà tiên hỏi tiếp, em nói luôn điều ước thứ ba là được bà tiên cho đi dạo một vòng thiên đình. Bà tiên vui vẻ nhìn em và bảo, “vậy giờ chúng ta đi luôn nha.” Thoắt cái, em đã thấy mình đứng trước một cung điện nguy nga, lộng lẫy, lấp lánh sắc màu. Hai bà cháu đang chuẩn bị đi vào tham quan thì bỗng em nghe tiếng gọi văng vẳng bên tai mình: “Mai ơi, dậy đi học nào con, muộn giờ rồi đó.” Vậy là em giật mình tỉnh giấc, em cứ ngồi đó tiếc ngẩn tiếc ngơ mãi, xíu nữa thôi là em được đi tham quan thiên đình rồi.

Em vui lắm, cuối cùng em cũng đã được gặp bà tiên rồi. Em sẽ cố gắng ngoan hơn nữa để có cơ hội được gặp lại bà, được đi tham quan thiên đình.