K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 4 2018

Lá rơi vàng lối nhỏ
Mùa thu đã tới rồi
Rừng phong đầy sắc đỏ
Sương mờ phủ muôn nơi.


Em nhẹ bước bên anh
Con tim thật yên lành
Trong chiều thu diệu vợi
Đôi mắt huyền long lanh.

Sớm may trời trở lạnh
Mùa thu đã đến rồi
Gió heo may nhè nhẹ
Lá vàng rơi đầy trời.


Thánh thót trong vườn thu
Nghe vẳng tiếng chim gù
Vòm lá me xao động
Nghe tựa tiếng bà ru..


Em cắp sách đến trường.
Con đường nhỏ thân thương.
Từng khóm hoa cúc nhỏ.
Dịu dàng nở bên đường


Lòng em thấy lâng lâng
Bao tình cảm trào dâng.
Nguyện chăm lo học tập
Để xây đắp quê hương...!!!

16 tháng 3 2018

Áo dài em thướt tha

Tưởng rằng mặc vào đẹp

Ai ngờ em dư mỡ

Rách mẹ cái áo dài.

20 tháng 3 2018

cô giáo ở lớp em 

cô sinh đẹp hoành tráng 

làn da cô trắng bóng

đôi giầy cô bóng loáng

ai nhìn cô cũng choáng

em nhìn càng choáng hơn

19 tháng 4 2018

Sau những vui buồn mình phải chia xa 
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại? 
Đường đến tôi là con đường xa ngái 
Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay

Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay 
Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện 
Đường "bạn hữu" ở đâu, nào ai biết! 
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên

Ở nơi xa, khi băng giá triền miên 
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp 
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp 
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười

Để mai này, lỡ bạn gặp tôi 
Sẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấy 
Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy 
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi! 

19 tháng 4 2018

hoặc 2 dòng thơ lục bát về tính bạn nha

Ai nhanh mình k và kết bạn

12 tháng 1 2018
Mùa HạTác giả: Xuân QuỳnhĐó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả 
Đất thành cây, mật trào lên vị quả 
Bước chân người bỗng mở những đường đi

Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng 
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng 
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.

Đó là mùa của những ước mơ 
Những dục vọng muôn đời không xiết kể 
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể 
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu

Đó là mùa của những buổi chiều 
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa

Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.

28-6-1986

Xuân Quỳnh
12 tháng 1 2018
Mùa hạ

Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Xuân Quỳnh

Đó là mùa của những tiếng chim reo 
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả 
Đất thành cây, mật trào lên vị quả 
Bước chân người bỗng mở những đường đi 

Đó là mùa không thể giấu che 
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng 
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng 
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ. 

Đó là mùa của những ước mơ 
Những dục vọng muôn đời không xiết kể 
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể 
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu 

Đó là mùa của những buổi chiều 
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút 
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức 
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa 

Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa 
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết? 
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển 
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.


28-6-1986 

Nguồn: Thơ Xuân Quỳnh, Kiều Văn chủ biên, NXB Đồng Nai, 1997

Mùa xuân đã về rồi

Chim én hót vang trời

Báo hiệu mùa xuân đến.

Trăm ngàn hoa khoe sắc

Hương tỏa khắp nơi nơi.

 Bài văn chỉ mang tính chất tham khảo (Nếu không hay thì thôi nhé !)

26 tháng 3 2019

Sớm may trời trở lạnh
Mùa thu đã đến rồi
Gió heo may nhè nhẹ
Lá vàng rơi đầy trời.


Thánh thót trong vườn thu
Nghe vẳng tiếng chim gù
Vòm lá me xao động
Nghe tựa tiếng bà ru..


Em cắp sách đến trường.
Con đường nhỏ thân thương.
Từng khóm hoa cúc nhỏ.
Dịu dàng nở bên đường


Lòng em thấy lâng lâng
Bao tình cảm trào dâng.
Nguyện chăm lo học tập
Để xây đắp quê hương...!!!

Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ
Bụi phấn nào bay bay
Vương tóc thầy trắng xóa
Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già
Khai trí em thêm sáng
Cho cây đời nở hoa
Từng lời giảng yêu thương
Bao lớp trẻ xa trường
Gói hành trang thêm nặng
Nghĩa tình thầy vấn vương
Mai lớn khôn nên người
Khi nào em quên được?
Công ơn người đi trước
Dìu dắt chúng em theo.

3 tháng 5 2018

buổi khai giảng đã đến

em gặp cô trên đường

cầm tay em cô dắt

vào bước đường đầu tiên

bụi phấn rơi ngang mắt

ánh mắt đầy dịu dàng

em vẫn mãi yêu cô

Em yêu trường em
Từng trang giấy trắng
Với dòng chữ nắn
Nhiều lên từng ngày


Em yêu trường em
Sân trường rộng lắm
Hàng cây xanh thắm
Che nắng chúng em

13 tháng 5 2020

 Mẹ

 Mẹ em mắt sáng 

Dáng tròn hòn bi

Nụ cười mê ly

Tóc xoăn tin tít.

Mẹ là xe buýt 

Đưa em đi chơi 

Mẹ là xe hơi 

Đưa em đi học.

Khi em trằn trọc 

Mẹ luôn vỗ về

Mẹ là chú hề

Làm em vui vẻ.

Em mong mẹ khỏe 

Sống thật là lâu 

Để lúc lo âu

Em đều có mẹ!

Lớp 4. Em đảm bảo 100% tự làm

14 tháng 3 2016

Ơ nàng mưa xuân đến
Dịu dàng hôn cỏ cây
Chợt đến rồi đi ngay
Chỉ nhẹ nhàng phút chốc.

Mưa xuân giống bé Ngốc 
Mải chơi quên lối về
Mẹ mùa xuân đâu nhỉ
Mưa ngồi khóc tỉ ti.

Mưa rơi ướt hàng mi
Cây phượng già nhiều tuổi
Mưa đan thành tấm lưới
Om ấp cả trời xanh.

Em bé mắt long lanh
Ngước mắt nhìn, khe khẽ:
"Hãy đem đến niềm vui
Khắp đất trời, mưa nhé!

14 tháng 3 2016

Có một mùa xuân xưa 
Khi nắng vàng óng ả 
Mây trắng trời xanh ngắt 
Con trở về thăm mẹ 

Đường xa, người cách biệt 
Tình mẹ sống trong con 
Tình yêu thật lớn lao 
Ngàn trùng sao tránh kịp 
Tuổi xuân mẹ dành cho. 

Có một mùa xuân xưa 
Khi mai vàng hé mở 
Trăm hoa đua sắc thắm 
Con ngồi bên cạnh mẹ. 

Tuổi xuân đã đi qua 
Lấm tấm mái tóc bạc 
Vết nhăn ẩn vẻ đẹp 
Ngàn hoa sao sánh bằng 
Sắc đẹp vì đời con. 

Những khi con cô đơn 
Muốn được gần bên mẹ 
Được nghe lời mẹ ru 
Được nghe lời mẹ khuyên 
Được nghe mẹ thì thầm 
Tâm hồn con đã lớn 
Nhưng vẫn còn trẻ con. 
Thèm vòng tay âu yếm 
Như thuở thước mẹ ơi! 

Mùa xuân chẳng tàn phai 
Mùa xuân là đời con 
Mùa xuân là đời mẹ 
Khi mẹ cười, con biết 
Mùa xuân đã về rồi.