K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 6 2020

Cùng với hoa, cây cảnh bày bán trên phố, các con thú cưng cũng được bày bán ở đây. Trong số thú được bày bán, em thích thú trông thấy những chú thỏ con xinh xinh ngồi trong lồng, giương đôi mắt trong veo nhìn khách bộ hành qua lại.

Chú thỏ con lông trắng muốt, mắt hồng hồng, tí hon cỡ bằng cổ tay em. Đầu chú thỏ nhỏ, chỉ bằng lọ mực viết. Hai tai nhô lên, nhòn nhọn trên mái đầu như hai chiếc lá lộc vừng be bé. Cái mõm của chú thỏ phớt hồng với bộ ria trắng thật dễ thương. Mình chú thon nhỏ, chỉ bằng lọ thuốc ho, tròn và thon. Cái đuôi chú thỏ hơi xù, như một lọn chổi lông, bé xíu. Chú thỏ tơ non đến mức lớp da ẩn dưới màu lông trắng lộ rõ màu hồng hồng. Lớp lông trên mình của chú thỏ mịn như một tấm vải nhung. Bốn chân chú thỏ bé như que tính, cong cong xếp ngồi dưới thân. Hai bờ vai chú thỏ nhô lên, nom chú như một chú thỏ nhồi bông của học sinh lớp bảy thực hành môn công nghệ. Vóc dáng chú thỏ bé bỏng, đáng yêu như thế nên khách qua đường đều để mắt quan sát bầy thỏ trong lồng, những bé mẫu giáo buột miệng reo lên: “A, những chú thỏ con xinh quá!”. Để chào mời mọi người mua thỏ, chú bán thỏ đưa vài cọng rau muống vào chuồng, mấy chú thỏ chau đầu lại, cùng nhâm nhi rau muống. Cái mồm bé tí nhai rau, khoé mõm chun chun thật buồn cười và thu hút khách vì chúng rất xinh, ngộ nghĩnh. Nhai rau muống xong, mấy chú thỏ giương đôi mắt trong veo nhìn khách đi đường. Mẹ em bảo: “Nuôi thỏ phải chăm sóc và làm vệ sinh chuồng sạch sẽ. Con thích ngắm cho chán mắt thì được nhưng mẹ không cho con nuôi đâu nha! Lẽ ra mấy chú thỏ này phải được sống tự do trong rừng bảo tồn thì tốt hơn.”.

Chủ nhật nào đi phố, mẹ cũng dừng xe một chút cho em ngắm mấy chú thỏ con. Thỏ ở trong chuồng chắc là tù túng hơn ở vườn bảo tồn. Em mơ ước đất nước Việt Nam mình có nhiều khu rừng bảo tồn cho các con thú hiền lành sống thì hay biết bao nhiêu.

Thỏ là thú vật hiền lành và có phần nhút nhát. Người ta nuôi thỏ vì chúng xinh đẹp, đáng yêu. Nhiều người ca tụng món thỏ hầm ra-gu là món ăn ngon. Em ao ước những chú thỏ được tự do và đừng bị ăn thịt. Thỏ đẹp, nó đã dâng cho đời vẻ đẹp của nó rồi. Thỏ đem lại niềm vui, sự thư giãn cho mọi người nhờ nét nhu mì, non tơ của nó. Riêng em, em chắc chắn không ăn thịt thỏ. Nếu được phép, em nghĩ xã hội toàn dân cần tạo môi trường tự nhiên và an lành để thỏ được sống tự do.

6 tháng 6 2020

Từ khi còn bé, em đã rất yêu động vật, đặc biệt là những loài vật nhỏ bé xinh xinh. Vì vậy nên một lần về quê, mẹ đã mang về cho em một chú mèo con xinh xắn và vô cùng dễ thương. Đến nay, chú mèo con ấy cũng đã lớn rồi đấy.

Con mèo con đó là một trong số những đứa con của con mèo tam thể ở nhà bà ngoại dưới quê. Mẹ em nói vì bà biết em thích nuôi mèo nên đã gửi cho em con mèo này. Con mèo ngày mới về còn bé lắm, nhút nhát dễ sợ, em mới chỉ đưa tay chạm vào bộ lông là nó đã run lên rồi. Nhưng mà một thời gian thì nó cũng quen, cũng bắt đầu chạy nhảy đi lại tự do trong nhà, đùa nghịch với mọi người, đặc biệt là em. Bởi có lẽ những ngày đầu, mỗi ngày em đều mang sữa đến cho nó, chăm sóc cẩn thận nên bây giờ nó mới quấn em thế này.

Em đặt tên cho nó là Cam vì lông nó có màu vàng cam rất bắt mắt. Màu ấy giống như ánh nắng ấm áp của mặt trời vậy. Cái đầu nó tròn tròn, nổi bật là đôi mắt màu vàng trong tròn xoe. Em vẫn còn nhớ ngày đầu gặp nó, đôi mắt ấy đã mở to ngơ ngác nhìn em vô cùng đáng yêu. Cái mũi nhỏ màu nâu nhạt có hình tam giác ngược cùng bộ ria dài trông vô cùng đỏm dáng. Thân hình mới ngày nào còn bé xíu, nằm gọn trong lòng bàn tay mẹ em mà bây giờ đã lớn hơn rất nhiều rồi.

Cam nghịch ngợm lắm. Nó rất thích chạy trên sân nô đùa, đuổi theo những cánh bướm vàng. Nhiều khi nó mải đùa mà quên mất phải về ăn trưa, cũng chẳng nghe lời em gọi mà về nhà nữa. Hay nhiều khi nó sẽ chạy mà chẳng nhìn bất kỳ ai xung quanh cả, cứ thế va vào chân rất nhiều người.

Tuy nghịch nhưng mà Cam lại rất chăm chỉ bắt chuột nhé. Ngày nào nó cũng như một chàng dũng sĩ đi vòng quanh nhà, kiểm tra từng ngóc ngách một để xem còn con chuột hư đốn nào trốn không. Cái dáng nằm rình mò trông cũng sang chảnh quý phái chẳng kém ai đâu. Từ ngày Cam biết bắt chuột, chỉ sau một thời gian là nhà em đã chẳng còn âm thanh “chít, chít” nào vào ban đêm nữa cả.

Em rất yêu chú mèo Cam nhà mình. Mỗi ngày em đều chăm sóc chú cẩn thận, nuôi chú ngày một lớn để chú có thể bắt được nhiều chuột hơn, cũng thêm mập hơn, đáng yêu hơn.