K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 giờ trước (20:28)

Đại từ giúp làm câu văn ngắn gọn, dễ hiểu và tránh lặp lại quá nhiều thông tin

3 giờ trước (20:58)

Được

3 giờ trước (20:21)

Hàng tuần vào chiều thứ sáu, lớp tôi sẽ tổ chức một buổi sinh hoạt tổng kết thi đua. Buổi sinh hoạt này diễn ra trong tiết học cuối cùng và được cô giáo chủ nhiệm giám sát.

Cô giáo yêu cầu lớp trưởng tổng kết lại kết quả thi đua của các tổ, và bạn Hòa lớp trưởng đã đại diện cho cả lớp đề ra mục tiêu thi đua của tháng tới. Sau khi phát biểu xong, cô giáo yêu cầu Hòa lấy ý kiến của các bạn trong lớp. Một câu hỏi của Hòa đưa ra đã khiến cả lớp im lặng. Một vài phút sau, Lan Anh - tổ trưởng của tổ ba - đã đưa ra ý kiến của mình về bạn Tùng, một học sinh mới trong lớp. Lan Anh cho rằng Tùng là một cậu bạn nghịch ngợm, thường xuyên bị thầy cô nhắc nhở và ảnh hưởng đến thành tích của lớp. Lan Anh đề nghị cần có những biện pháp kiểm điểm đối với Tùng.

Sau ý kiến phát biểu thẳng thắn của Lan Anh, cả lớp bắt đầu tranh luận. Có bạn đưa ra ý kiến tán thành, có bạn lại phản đối. Trong ấn tương của riêng tôi, dù Tùng có tính cách khá nghịch ngợm, nhưng cậu bạn lại rất tốt bụng và hay giúp đỡ mọi người. Đúng lúc này, lớp trưởng đề xuất việc giải quyết vấn đề này:

- "Thưa các bạn cùng cô giáo, trước khi bàn luận tiếp về vấn đề này, tôi xin ghi nhận ý kiến của bạn Lan Anh, và đồng ý với một số quan điểm của bạn. Tùng là một học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta không lâu. Quả thật bạn Tùng có tính cách nghịch ngợm, nhưng cậu ấy lại là một người bạn rất tốt. Trong học tập, Tùng có thành tích khá nổi trội và thường xung phong trả lời những câu hỏi, bài tập khó của giáo viên. Đối với bạn bè, Tùng cũng luôn nhiệt tình giúp đỡ như giảng bài cho các bạn học kém, giúp một số bạn đến muộn trực nhật... Nên tôi nghĩ bên cạnh những khuyết điểm, Tùng cũng có rất nhiều ưu điểm cần được ghi nhận và chúng ta nên cho bạn một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm."

Nhờ những dẫn chứng vô cùng thuyết phục của lớp trưởng Hòa, cả lớp bắt đầu tranh luận sôi nổi và những ý kiến tán thành dường như ngày càng nhiều hơn. Tuy nhiên, Tùng đã tự mình đứng lên kiểm điểm và hứa sẽ cải thiện tình hình.

Cuối cùng, giáo viên chủ nhiệm yêu cầu cả lớp bỏ phiếu để đưa ra quyết định. Tất cả thành viên trong lớp đều đồng ý cho Tùng một cơ hội sửa chữa. Lan Anh cũng đã thay đổi quan điểm của mình.

Để kết thúc buổi sinh hoạt, Hòa đã trình bày các mục tiêu của tuần mới và buổi sinh hoạt đã kết thúc một cách tốt đẹp.

tham khảo

tick nha

3 giờ trước (20:26)

**Tả cảnh sinh hoạt trong một buổi lễ chào cờ sáng thứ hai tại trường** Mỗi sáng thứ Hai, buổi lễ chào cờ là một hoạt động quan trọng không thể thiếu đối với tất cả các học sinh trong trường em. Đây không chỉ là dịp để chúng em thể hiện lòng yêu nước, mà còn là cơ hội để nhìn lại những thành tích đã đạt được trong tuần qua và tiếp thêm động lực cho tuần học mới. Em luôn cảm thấy háo hức và tự hào mỗi khi tham gia buổi lễ này. Khi tiếng trống trường vang lên, tất cả học sinh xếp hàng ngay ngắn trên sân trường. Mỗi lớp đều có một hàng đứng thẳng tắp, đồng đều và chỉnh chu. Các bạn học sinh, dù là lớp lớn hay lớp nhỏ, đều mặc đồng phục chỉnh tề. Mọi người đều đứng trang nghiêm, mắt nhìn lên lá cờ Tổ quốc đang phấp phới bay trong gió, tạo nên một không khí vô cùng trang trọng. Đặc biệt, trong giây phút đó, em cảm thấy như mình là một phần của đất nước, được hòa chung vào niềm tự hào của cả dân tộc. Khi thầy hiệu trưởng bước lên bục phát biểu, mọi người lặng im lắng nghe. Thầy gửi đến chúng em những lời động viên đầy ý nghĩa về những thành tích mà trường đã đạt được trong tuần qua. Thầy cũng nhắc nhở chúng em về tinh thần học tập, rèn luyện và yêu thương, đoàn kết trong môi trường học đường. Những lời phát biểu ấy như những ngọn lửa thắp sáng niềm tin và nhiệt huyết trong lòng mỗi học sinh. Em cảm thấy vô cùng tự hào khi là học sinh của trường và tự nhủ sẽ cố gắng hơn nữa trong tuần học tiếp theo. Tiếp theo là phần hát Quốc ca, một khoảnh khắc mà em luôn cảm thấy rất thiêng liêng. Mọi người đồng thanh cất lên lời hát, tiếng hát của các bạn học sinh vang vọng khắp sân trường. Những lời hát vang lên mạnh mẽ, đầy niềm tự hào và kính trọng. Chúng em hát với tất cả tâm huyết, bởi mỗi lời ca như một lời nhắc nhở về lịch sử hào hùng của dân tộc, về những người đã hy sinh để chúng em có được cuộc sống tự do, hòa bình ngày hôm nay. Kết thúc buổi lễ, không khí trang nghiêm dần qua đi, nhưng cảm giác tự hào và phấn chấn vẫn đọng lại trong mỗi người. Các bạn học sinh trở lại lớp học, nhưng trong lòng ai cũng cảm thấy một nguồn năng lượng mới, sẵn sàng đối mặt với những thử thách trong tuần học sắp tới. Buổi lễ chào cờ sáng thứ Hai đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống học sinh của em, mang lại cho chúng em không chỉ là niềm tự hào mà còn là sự nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi người đối với đất nước và cộng đồng. Em luôn trân trọng những giây phút ấy, bởi đó không chỉ là một buổi sinh hoạt đơn giản mà là dịp để chúng em cùng nhau khẳng định tình yêu với Tổ quốc, với mái trường thân yêu, và với những hoài bão lớn lao trong tương lai.

5 giờ trước (18:23)

Trong khổ thơ thứ ba bài "Mẹ vắng nhà ngày bão," tình cảm của mẹ dành cho ba bố con được miêu tả là một tình yêu sâu sắc và sự lo lắng chu đáo. Mẹ không chỉ quan tâm đến những công việc hàng ngày mà mẹ còn lo lắng cho cả sự an toàn và hạnh phúc của các con trong những ngày khó khăn. Dù mẹ vắng nhà, tình thương của mẹ vẫn luôn hiện hữu qua những hành động và suy nghĩ của mẹ đối với gia đình.

5 giờ trước (18:23)

@Vo Thanh Ha bạn hãy nhập câu hỏi vào phần hỏi bài nhé

5 giờ trước (18:40)

Cuộc thi gói bánh chưng vào dịp Tết nguyên đán tại trường em thật vui và ý nghĩa. Sân trường rộn ràng hơn bao giờ hết với các gian bếp dã chiến, bàn ghế được sắp xếp ngay ngắn, từng nhóm học sinh háo hức chuẩn bị nguyên liệu. Mỗi đội đều có sự tham gia của cả thầy cô và học sinh. Các bạn nhỏ cùng thầy cô cẩn thận cắt lá dong, vo gạo nếp và đậu xanh, rồi khéo léo đặt từng miếng thịt heo vào trong bánh. Những đôi tay thoăn thoắt gói bánh, từng chiếc bánh chưng xanh vuông vắn dần hoàn thiện, mang theo bao nhiêu tâm huyết và niềm vui. Không chỉ là cuộc thi về kỹ năng, mà đây còn là dịp để các bạn học sinh hiểu thêm về truyền thống, văn hóa của dân tộc. Mùi thơm của lá dong, gạo nếp lan tỏa khắp sân trường, tạo nên không khí thật ấm áp và đoàn kết. Sau khi hoàn thành, các đội thi trình bày sản phẩm của mình với niềm tự hào, kèm theo những lời giải thích về quy trình gói bánh. Cuối cùng, ban giám khảo sẽ đánh giá và trao giải cho những đội xuất sắc nhất. Dù ai thắng ai thua, tất cả đều cảm thấy hân hoan vì đã có một ngày trải nghiệm thú vị và ý nghĩa.


Định ngữ là thành phần phụ trong câu tiếng Việt. Nó giữ nhiệm vụ bổ nghĩa cho danh từ (cụm danh từ). Nó có thể là một từ, một ngữ hoặc một cụm Chủ-Vị .

 Bổ ngữ là thành phần phụ đứng trước hoặc sau động từ hoặc tính từ để bổ nghĩa cho động từ hay tính từ đó và góp phần tạo thành Cụm động từ hoặc Cụm tính từ.

6 tháng 6 2020

-Bổ ngữ:

Bổ ngữ là thành phần phụ đứng trước hoặc sau động từ hoặc tính từ để bổ nghĩa cho động từ hay tính từ đó và góp phần tạo thành Cụm động từ hay Cụm tính từ.

Ví dụ:

- Cuốn sách rất vui nhộn. (rất là bổ ngữ, làm rõ nghĩa cho tính từ "vui nhộn", rất vui nhộn được gọi là Cụm tính từ).

- Gió đông bắc thổi mạnh. (mạnh là bổ ngữ, làm rõ nghĩa cho động từ "thổi", thổi mạnh được gọi là Cụm động từ).

5. Định ngữ

Định ngữ là thành phần phụ trong câu tiếng Việt. Nó giữ nhiệm vụ bổ nghĩa cho danh từ (cụm danh từ). Nó có thể là một từ, một ngữ hoặc một cụm Chủ - Vị.

Ví dụ:

- Chị tôi có mái tóc đen. (Đen là định ngữ, đen là từ làm rõ nghĩa cho danh từ "tóc").

- Chị tôi có mái tóc đen mượt mà. (Đen mượt mà là định ngữ, đen mượt mà là ngữ làm rõ nghĩa cho danh từ "tóc").

- Quyển sách mẹ tặng rất hay. (mẹ tặng là định ngữ, mẹ - tặng là cụm Chủ ngữ - Vị ngữ, làm rõ nghĩa cho danh từ "Quyển sách").

13 tháng 1 2019

Cò gầy= cò ko béo= bèo ko có

13 tháng 1 2019

có gầy là cò ko béo, cò ko béo là bèo ko có

10 tháng 1

Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy. Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ. Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc. Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả. Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc. Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.



10 tháng 1

Trong gia đình, người em yêu quý và kính trọng nhất chính là mẹ của em. Mẹ là người tần tảo sớm khuya, lặng lẽ bảo vệ và chăm sóc cho mái ấm gia đình nhỏ. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, mẹ em đều hiện lên thật đẹp. Và đối với em, hình ảnh mẹ trong một lần mẹ chăm sóc em khi em bị ốm đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất, một kỷ niệm đẹp và vô cùng xúc động đối với em.

Như mọi ngày sau khi chơi bóng cùng các bạn, em giải lao cho hết mồ hôi rồi tắm giặt, ăn tối. Nhưng hôm đó, do ham chơi nên em nghỉ muộn, thấy đã trễ giờ nên em tranh thủ tắm luôn. Kết quả là đêm hôm đó, em bị sốt cao. Mới đầu, chỉ là những cơn ớn lạnh trong người, một lát sau thì em cảm thấy lạnh run, đau nhức toàn thân. Như một thói quen, trước khi ngủ mẹ thường sang phòng em kiểm tra. Thấy em như vậy, mẹ vội vàng sờ trán, xoa đầu và hỏi han em. Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể em rất cao, lại nhìn em mệt mỏi nằm yên, mắt mẹ rơm rớm. Sau khi biết nguyên nhân em bị sốt, mẹ giận em thì ít, thương em thì nhiều. Ngay lập tức, mẹ kẹp nhiệt độ, xuống nhà làm cho em một ly nước gừng và đem theo cả viên thuốc hạ sốt. Bàn tay mẹ dịu dàng chườm khăn, vuốt ve, vỗ về em. Cảm giác như em trở lại ngày bé, nằm yên trong lòng mẹ. Thì ra, mẹ vẫn vậy, vẫn yêu thương em như thế, chỉ là vì em đã lớn nên mẹ chẳng thể hiện rõ ràng như ngày thơ ấu mà thôi. Chìm trong tình yêu thương của mẹ, em dần thiếp đi lúc nào nào không hay.

Mấy chú chim chào mào hót líu lo chào đón ngày mới. Những tia nắng đầu tiên lách mình qua khe cửa vào phòng, đến bên giường giúp em tỉnh giấc. Vì có mẹ ngồi bên nên em vững tâm mà ngủ rất ngon lành. Em cựa mình, thấy trong người đã khá hơn hôm qua rất nhiều. Vừa tỉnh dậy việc đầu tiên là em đưa mắt tìm mẹ. Bên cạnh em là mẹ với đôi mắt thâm quầng, có lẽ mẹ chỉ vừa mới chợp mắt được một lát. Lúc này nhìn mẹ, em chỉ thấy thật tội nghiệp và thương mẹ biết bao. Mái tóc dài, đen mượt dường như xơ xác. Phía đuôi mắt đã xuất hiện những nếp nhăn, dấu hiệu của sự tàn phá của thời gian. Nhất là đôi tay mẹ. Trước đây, đó là một bàn tay mềm mại, trắng trẻo nhưng giờ đây, sự vất vả đã làm cho bàn tay mẹ gầy guộc, thô ráp và có những vết chai. Điều ai cũng thấy này tại sao hôm nay em mới để ý. Em thật là một đứa con vô tâm, bất hiếu. Em hiển nhiên nhận tình yêu của mẹ nhưng ích kỷ chỉ nghĩ cho bản thân. Mẹ đã bắt đầu già đi mà em không hề hay biết và dường như qua một đêm thức trắng cũng làm cho mẹ già đi thêm nhiều. Thấy em tỉnh giấc, mẹ lại vội vàng kiểm tra nhiệt độ cho em. Nhiệt độ đã hạ, cơ mặt mẹ cũng giãn ra vì đỡ lo lắng. Mẹ bảo em nghỉ thêm một lúc để mẹ xuống nấu cháo cho em. Chỉ một lát sau, mẹ đã bưng trên tay bát cháo nóng hổi thơm phức mùi tía tô. Mẹ gọi em dậy, bàn tay mẹ nhẹ nhàng múc từng thìa một rồi đút cho em. Vừa ăn em vừa ngắm nhìn mẹ. Đôi mắt đen láy thường ngày nay trở lên thâm quầng vì cả đêm thức trông em, mái tóc mượt mà hàng ngày nay cũng chẳng buồn chải mà búi lên sau gáy. Chỉ có ánh mắt mẹ lúc nào cũng hiền từ như vậy, nó đong đầy tình yêu thương và sự lo lắng cho em. Em ăn gần hết bát cháo, mẹ vui lắm. Trên khuôn mặt mẹ rạng rỡ niềm hạnh phúc khi đứa con của mình lại khỏe mạnh. Mẹ cho em uống thuốc, động viên em nhanh khỏe để còn đi học, đi chơi, mẹ bảo chỉ cần em khỏe là mẹ vui rồi. Sau lần này, em lại càng yêu thương mẹ nhiều hơn.

Ngày hôm sau em đã hết sốt và đi học trở lại. Những cử chỉ, ánh mắt dịu dàng, chứa chan sự lo âu của mẹ ngày hôm ấy dành cho em, khiến em cứ nhớ mãi. Bởi đó, chính là tình mẫu tử thiêng liêng, được gắn kết bền chặt giữa hai mẹ con em.

-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----