Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Kể và tả về mẹ của em.
"Mẹ là dòng sữa ngọt ngào Là lời ru để con vào giấc mơ Mẹ là cả một vài thơ Là câu hát dịu ầu ơ ví dầu" Mẹ với tôi là một người mẹ hiền dịu, hết lòng vì con. Mẹ là người mang tôi tới thế giới này, nuôi dưỡng và dạy bảo tôi thành người.
Mẹ tôi năm nay ba mươi chín tuổi. Dáng người mẹ thon gọn tôn lên vẻ đẹp của một người phụ nữ mẫu mực, duyên dáng. Mẹ có nước da trắng đi kèm với ánh mắt tràn đầy yêu thương. Khuôn mặt trái xoan, nụ cười rạng rỡ. Mẹ có mái tóc màu đen, luôn được xõa ngang vai . Nếu có ai đó hỏi tôi rằng " cháu thích gì ở mẹ nhất " thì tôi sẽ không ngần ngại mà mà nói rằng " cháu thích nhất là đôi bàn tay của mẹ " đôi bàn tây ấy nuôi nấng tôi thành người. Chăm sóc , và dạy bảo tôi.
Mẹ tôi là một giáo viên dạy cấp II, hằng ngày mẹ dậy lúc 6h sáng để chuẩn bị bữa ăn cho gia đình, mỗi bữa ăn mẹ gửi gắn vào đó một chút tình cảm. Mẹ tôi ăn mặc giản dị, mỗi ngày đến trường là một bộ áo dài thướt tha, tuy bộ trang phục ấy rất giản dị nhưng nó lại đem đậm chất người con gái VN ngày xưa. Đến lớp mẹ dạy các anh chị như con của mình, có bài nào khó mẹ ân cần chỉ dạy. Mỗi lời giảng của mẹ đưa theo từng những lời nói, những trang sách.
Mỗi buổi tối mẹ dành ra 30 phút để dạy tôi học, có bài khó mẹ nhẹ nhàng chỉ cho tôi. Sau đó ,mẹ quay trở lại bên những trang giáo án. Khi tôi ốm, mẹ thức đêm chăm sóc tôi. Nửa đêm tôi thức dậy thấy mẹ ngủ gục bên cạnh mình, tôi vội lấy chăn đắp cho mẹ lúc đó tôi thấy khóe mắt mình cay cay và thương mẹ vô cùng. Mẹ tôi lúc đó vội tỉnh dậy và hỏi tôi đỡ chưa, tôi mỉm cười vào ôm trầm lấy mẹ. " Mẹ ơi, con đỡ rồi" nước mắt lúc đấy cứ vậy tuân ra. Mẹ tôi nghiêm khắc lắm, nhưng bên trong sự nghiêm khắc ấy là tình yêu thương mẹ dành cho tôi.
Công việc của mẹ rất bận nhưng mọi công việc trong gia đình. Mẹ đều lo toan một cách chu toàn. Mẹ là một người sống khiêm tốn, thật thà. Con người mẹ luôn được bộc lộ trên gương mặt mỗi khi mẹ buồn hay vui. Mẹ vì tôi mà đánh mất tuổi xuân của mình, mẹ để tuổi xuân ấy để dạy tôi, nuôi tôi trưởng thành. Mẹ mong tôi trở thành một người biết tự lập mỗi khi không có mẹ.
Tôi thương mẹ và cũng yêu mẹ vô cùng, tôi sẽ không bao giờ nói " Con yêu mẹ " bằng miệng mà tôi sẽ thực hiện nó bằng hành động của mình. Cả đời này con mẹ hai chữ " cảm ơn ".
BẠn tham khảo bài này nhé! Mình kết hợp kể và tả. Chúc bạn học tốt!
Mở bài: Giới thiệu vài nét về nhà văn Nguyễn Thành Long. Giới thiệu tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa. Trong đó có đoạn trích được dẫn ở đề bài mang lại cho người đọc nhiều cảm nhận về nhân vật anh thanh niên. Thân bài:Phần 1 : Cảm nhận nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích
+ Một người yêu mến công việc dù làm việc một mình trên đỉnh núi Yên Sơn trong khung cảnh vắng vẻ nhưng anh không cảm thấy lẻ loi vì công việc mang lại cho anh niềm vui và nhận thức về ý nghĩa của công việc làm. Cho nên với anh: ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được?
+ Một người có lòng yêu mến con người. Sống đơn độc nên anh rất khao khát được gặp gỡ và trò chuyện với mọi người. Chính anh đã khẳng định với bác tài xế xe khách: Còn người thì ai mà chả “thèm” hở bác?.
+ Một người ham học hỏi, rất quan tâm đến đời sống nội tâm. Sống một mình trên đỉnh núi, anh không cảm thấy cô đơn vì lúc nào bên cạnh anh cũng có sách. Ngoài giờ làm việc, ngoài lúc phải chăm sóc vườn hoa, đàn gà, anh dành thời gian để đọc sách. Khi cô kĩ sư, ông họa sĩ… đến phòng ở của anh và quyển sách anh đang đọc dở vẫn còn để mở trên bàn. Chính anh cũng đã khẳng định với cô kĩ sư: Và cô cũng thấy đấy, lúc nào tôi cũng có người trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy mà. Mỗi người viết một vẻ. Cái cách đọc sách của anh tinh tế, nghiêm túc và đúng đắn biết bao.
+ Một người sống có lý tưởng, có trách nhiệm. Anh ý thức một cách rất rõ ràng: Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc?. Nhận thức đó cho thấy anh trẻ nhưng không hời hợt. Anh sống một mình nhưng không cô đơn vì lúc nào trong tư tưởng của anh mục đích sống, lẽ sống vẫn luôn luôn tồn tại và nhắc nhở. Làm một công việc đơn độc, phải dậy vào lúc nửa đêm, phải ra ngoài trời lúc mưa bão, lạnh lẽo, anh có thể nằm ở trong nhà, lấy số liệu cũ mà gọi bộ đàm về để báo cáo. Nhưng anh không làm điều đó. Vì anh có trách nhiệm và anh hiểu rõ việc anh làm ở đây có liên quan, có ảnh hưởng đến cuộc sống lao động và chiến đấu của rất nhiều người lúc bấy giờ. Việc phái đoàn không quân – phòng không đến thăm và khen ngợi anh đã cho thấy rõ điều đó.
+ Nhân vật anh thanh niên được xây dựng bằng một nghệ thuật đặc sắc. Nó được miêu tả và thể hiện qua cuộc gặp gỡ đặc biệt với ông họa sĩ già và cô kĩ sư trẻ; được bộc lộ qua lời đối thoại của nhân vật; nhân vật không có tên riêng, không có ngoại hình cụ thể mà chỉ có tên gọi theo kiểu chung, phiếm chỉ.
+ Vì thế, hình ảnh người thanh niên thể hiện vẻ đẹp của người thanh niên Việt Nam nói chung trong giai đoạn chống Mĩ: giản dị, chân thành và giàu lý tưởng; góp phần thể hiện tư tưởng chủ đề của tác phẩm, thể hiện chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam trong chiến đấu; thể hiện cảm hứng của Nguyễn Thành Long khi sáng tác: “SaPa không chỉ là một sự yên tĩnh. Bên dưới sự yên tĩnh ấy, người ta làm việc”, hy sinh, yêu thương và mơ ước. Hình ảnh này gợi cho người đọc đến hình ảnh của thế hệ trẻ Việt Nam trong giai đoạn chống Mĩ nói riêng và theo dòng chảy thời gian nói chung.
Phần 2: Nó gợi đến hình ảnh những người như cô Phương Định, Nho, Thao trong tác phẩm Những ngôi sao xa xôi (Lê Minh Khuê).
+ Những cô thanh niên xung phong làm công tác trinh sát mặt đường trên đường mòn Trường Sơn trong giai đoạn kháng chiến chống Mĩ gian khổ, ác liệt và đầy nguy hiểm.
+ Nhưng họ là những người rất lạc quan, thích đùa tếu, mỗi người một vẻ. Trong đó tiêu biểu nhất là Phương Định. Đó là một cô gái Hà Nội xinh đẹp, có tâm hồn nhạy cảm, lao động và chiến đấu gan góc, dũng cảm và cũng là người có ý thức, có tình cảm đẹp về tình đồng đội của những người thanh niên: Xẻ dọc Trường Sơn đi đánh Mĩ / Mà lòng phơi phới dậy tương lai.
Phần 3: So sánh hai hình ảnh đã nêu trên
+ Họ là những nhân vật khác nhau trong những tác phẩm văn học khác nhau. Họ khác nhau về giới tính, về môi trường sống, về công việc cụ thể. Nhưng họ là những người thanh niên của cùng một thời kì chiến tranh, cùng thể hiện vẻ đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam trong một thời kì lịch sử đầy khốc liệt của Tổ quốc và cùng để lại những ấn tượng sâu đậm đối với người đọc ở các giai đoạn sau.
Kết bài:
Đây là một đoạn văn ngắn nhưng biểu hiện được những nét tiêu biểu cho nội dung và nghệ thuật của tác phẩm, của nhân vật anh thanh niên. Tác giả Nguyễn Thành Long đã thành công trong việc khắc họa nét đẹp của tuổi trẻ Việt Nam trong giai đoạn chiến tranh cũng như trong giai đoạn hiện nay.
@Nguyễn Thu Hương vào xem em cái ạ