Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Bước vào thế kỉ mới - một thế kỉ đầy hứa hẹn với tương lai nhưng cũng đầy thử thách, con người, đặc biệt là thanh niên cần phải chuẩn bị những hành trang để có thể cất cánh trên chặng đường bay của mình bất cứ lúc nào. Chúng ta đang bước vào thời kì hội nhập và phát triển, cũng là thời kì của công dân toàn cầu với yêu cầu lao động ngày càng cao. Vì thế mà hành trạng mà thế hệ trẻ Việt Nam cần phải tự trang bị cho mình ấy là tri thức, là kỹ năng, những phẩm chất tốt đẹp, tính cần cù, tỉ mỉ, chịu được khổ, được khó; dám chịu trách nhiệm, dám lên tiếng đấu tranh, dám nói và đặc biệt là phải có một trái tim yêu thương. Muốn làm được điều ấy, thanh niên chỉ có một con đường duy nhất là học tập và rèn luyện kết hợp với trải nghiệm thực tiễn. Học tập và rèn luyện giúp trau dồi, nắm bắt kiến thức tốt nhất. Còn trải nghiệm thực tiễn giúp ta nhận ra khó khăn để khác phục những hạn chế, tiếp tục phát triển, vững bước đi lên. Việt Nam là một nước là nước đang phát triển với nhiều điều kiện thuận lợi, nhưng muốn bật lên, vươn xa hơn nữa chỉ có đào tạo và phát triển con người. Đó mới là cách phát triển bền vững nhất.
Câu chứa thành phần phụ chú: In đậm
Bài làm Câu 1 Mình ko biết.Xin lỗi nha.
Câu 2.Câu “Cơm sôi rồi, nhão bây giờ!”, bé Thu muốn nhờ ba nhưng không chịu nói tiếng “ba”. Việc sử dụng hàm ý của bé Thu không thành công vì tuy hiểu nhưng anh Sáu giả vờ ngồi im.
Câu 3. Qua câu chuyện chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng chúng ta thấy chiến tranh đã đi qua mấy chục năm nhưng với không ít người, dường như nỗi đau vẫn còn đó. Hình ảnh về cuộc chiến đấu với đạn bom, khói lửa giờ đây đã trở thành ký ức nhưng sự mất mát, giọt nước mắt đau thương vẫn lẩn khuất đâu đó trong tim những người ở lại.Biết bao gia đình, bao nhiêu ngôi nhà những con người đáng thương đã là nạn nhân của chiến tranh ,vợ phải xa chồng ,có những đứa trẻ vừa sinh ra đã phải xa bố tình cảm gia đình chia cách.Thật là sự mất mát đến nghẹn lời.
Các bạn cùng giống tôi, đều là những đứa trẻ bồng bột và thiếu kiên nhẫn, tôi đã từng hấp tấp muốn đi bằng được xe đạp khi mới chỉ bắt đầu tập. Bạn biết không? Vì không thể giữ xe thăng bằng, tôi đã ngã, rất nhiều, rất nhiều. Không riêng vậy, với tất cả mọi thứ, việc gì cũng có điểm xuất phát, điều quan trọng là ta có biết cố gắng, nhẫn nại đến cùng hay không? Có thể, mỗi khi bạn đọc một cuốn tiểu thuyết, bạn nghĩ những tình tiết trong đó tưởng chừng như chỉ là viển vông, không có cơ sở và thực tế. Nhưng, đó là những điều do chính tác giả đã trải qua, là toàn bộ những thứ mà họ đã học được. Mới cách đây có mấy phút, tôi đã đọc cuốn Hạ Chí Chưa Tới. Thật hay nhưng cũng khiến cho tôi phải gạt từng giọt lệ. Đó là những trải nghiệm thực tế của tác giả, các nhân vật cũng biết khóc, biết yêu, biết trưởng thành qua từng ngày. Họ cũng biết hướng tới phía trước, cũng bị chìm đắm trong sự bi ai của quá khứ. Với tôi, được sống trong đời là cả một món quà mà thế giới đã ban tặng. Có thể, các bạn sẽ từng vấp ngã nhiều lần trước khi thành công, nhưng nếu ta biết nhìn nhận hiện tại và tương lai một cách khách quan, mọi thứ sẽ đi đúng hướng, hãy cứ thẳng tiến về phía trước, đừng nhìn lại phía sau. Đã có rất rất nhiều người nổi tiếng từng gặp chông gai, thử thách trước khi tiến tới thành công: Nhà soạn nhạc Beethoven đã bị khiếm thính nhưng vẫn để lại nhiều bản nhạc vĩ đại cho thế giới, Helen Keller bị mù, điếc nhưng vẫn nỗ lực tốt nghiệp trường cao đẳng,... và gần với chúng ta, những người bạn mồ côi cha mẹ biết chăm chỉ học tập trở thành học sinh giỏi trong lớp. Tất cả những điều đó đều chứng tỏ rằng: Chỉ cần vững tin vào bản thân, nỗ lực tiến về phía trước, tiếp tục di chuyển, tiếp tục cố gắng thì mọi thứ trong cuộc sống sẽ đi theo vòng tuần hoàn mà bạn mong muốn.
Tham khảo:
Trong kho tàng tục ngữ dân gian ta ,có biết bao nhiêu là những câu tục ngữ vàng ,ngọc được trân quý cho tới tận ngyà nay.Không thể ko kể đến câu tục ngữ: "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây".Trước hết ,để có thể hiểu câu tục ngữ này một cách đúng đắn thì cần phải có một khái niệm chính xác về nó đã."Ăn quả nhớ kẻ trồng cây" nếu xét theo nghĩa đen thì có thể hiểu rằng khi ta ăn quả ta phải nhớ đến công sức của người trồng .Vì nếu ko có người trồng thì làm sao có quả để chúng ta ăn?Qua cái nghĩa đen ,qua cái hình ảnh" ăn quả "đó ta lại suy ra cái nghĩa bóng :Quả ở đây ko còn là trái ngọt nữa mà chính là thành quả lao động còn người trồng cây kia thì tượng trưng cho những người tạo ra thành quả lao động ấy.Với công sức ,mồ hôi nước mắt những người lao động đã làm ra cho ta "những trái ngọt"thì ta phải biết trân trọng ,quý mến nó hơn nữa cũng cần phải biết ơn lấy người làm ra cái "quả "cho mình hưởng .Đấy mới là cái thông điệp ,lời răn dạy sâu sắc mà ông cha ta nhắm tới .Nó thực sự là lời răn dạy ý nghĩa mà ta cần luôn mang theo bên mình.Được lưu truyền từ thời này sang thời khác. Vào các thời phong kiến xưa kia thì người ta tổ chức cúng bái để cảm tạ trời đất hay các phong tục thờ cúng tổ tiên.Còn đối với con người ngày nay ,chúng ta vẫn thấy xuất hiện các dịp lễ tết tưởng nhớ công ơn những con người có công với đất nước và tiêu biểu là "dỗ tổ Hùng Vương"và còn rất nhiều ngày đặc biệt :thương binh liệt sĩ, ngày nhà giáo Việt Nam, ngày thầy thuốc,…để thể hiện lòng biết ơn với những người có công lớn trong việc xây dựng đất nước ngày càng phát triển.Qua đây ,ta cần phải khắc ghi câu tục ngữ :"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây" vào sâu trong tim ,trong trí óc và làm theo cho đúng với lễ nghĩa ,phong tục Việt Nam mà có thể ngẩng đầu với Tổ Quốc
Em tham khảo nhé:
Văn bản "Đấu tranh cho một thế giới hòa bình" của nhà văn Mác-két đã chỉ ra được nguy cơ hiểm họa của chiến tranh hạt nhân đối với hòa bình của nhân loại và sự sống còn của nhân loại trên hành tinh này. Theo em, đây chính là một trong những văn bản nghị luận xuất sắc nhất đưa ra lời cảnh báo sâu sắc đến như vậy. Ngay từ mở đầu, tác giả đã đưa ra một loạt những hình ảnh và con số gây giật mình đến người đọc về hiểm họa đến từ vũ khí hạt nhân. Đó là "mỗi người ngồi trên một thùng bốn tấn thuốc nổ, phá vỡ thế cân bằng của hệ mặt trời, thanh gươm Đa-mô-clet, dịch hạch,..." Những hình ảnh này đều đưa ra một bức tranh tổng thể chân thực của vũ khí hạt nhân trên toàn thế giới. Từ đó, người đọc có thể hình dung được một nguy cơ về chiến tranh hạt nhân có thể bùng phát bất cứ lúc nào trên hành tinh nào. Hiểm họa của nó chính là diệt vong toàn bộ sự sống trên hành tinh này. Đồng thời, tác giả cũng lên án và phê phán mạnh mẽ sự tốn kém và đi ngược lại lí trí của vũ khí hạt nhân đối với cuộc sống này. Những biện pháp mà tác giả đưa ra đó là lập nên một nhà băng lưu trữ cho sự sống cho hành tinh chính là một lời cảnh tỉnh về sự diệt vong của sự sống bất cứ lúc nào. Tóm lại, văn bản đã đưa ra một bức tranh chân thực về nguy cơ nổ ra một cuộc vũ khí hạt nhân bất cứ lúc nào trên hành tinh này, đe dọa toàn bộ sự sống của loài người.