Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chiếc ba-lô của em có màu hồng nhạt với hai cái quai bằng da màu đen rất mềm mại và chắc chắn. Mặt ngoài của ba lô được phủ một lớp nhựa bóng loáng, dễ lau chùi và không hề bị ướt khi gặp mưa. Những chiếc khoá, chiếc móc đều có màu hồng, rất xinh xắn. Chiếc ba-lô có 3 ngăn. Hai ngăn to em dùng để sách vở, giấy kiểm tra và hộp bút. Chiếc ngăn phụ nhỏ hơn, nằm ở phía ngoài cùng, em dùng để vài món đồ ngộ nghĩnh như: chú hạc giấy mà Lan gấp tặng, bộ tranh dán hình công chúa, hay bạn gấu nhựa tí hon,... Ngăn này có khóa rất chắc chắn nên được coi là kho báu quý giá của em. Mỗi khi đi học về, em đặt ba-lô ngay ngắn trên góc học tập. Đến lớp, ba-lô nằm gọn gàng trong ngăn bàn.
Dù mưa hay nắng chiếc ba-lô cũng luôn đồng hành bên cạnh em như một người bạn tốt. Em rất yêu quý chiếc ba-lô và hứa sẽ gìn giữ nó thật cẩn thận.Chiếc ba-lô của em có màu hồng nhạt với hai cái quai bằng da màu đen rất mềm mại và chắc chắn. Mặt ngoài của ba lô được phủ một lớp nhựa bóng loáng, dễ lau chùi và không hề bị ướt khi gặp mưa. Những chiếc khoá, chiếc móc đều có màu hồng, rất xinh xắn. Chiếc ba-lô có 3 ngăn. Hai ngăn to em dùng để sách vở, giấy kiểm tra và hộp bút. Chiếc ngăn phụ nhỏ hơn, nằm ở phía ngoài cùng, em dùng để vài món đồ ngộ nghĩnh như: chú hạc giấy mà Lan gấp tặng, bộ tranh dán hình công chúa, hay bạn gấu nhựa tí hon,... Ngăn này có khóa rất chắc chắn nên được coi là kho báu quý giá của em. Mỗi khi đi học về, em đặt ba-lô ngay ngắn trên góc học tập. Đến lớp, ba-lô nằm gọn gàng trong ngăn bàn.
Dù mưa hay nắng chiếc ba-lô cũng luôn đồng hành bên cạnh em như một người bạn tốt. Em rất yêu quý chiếc ba-lô và hứa sẽ gìn giữ nó thật cẩn thận.
Trong lớp em, bạn nào cũng có những chiếc cặp sách thật đẹp. Và em cũng vậy đầu năm học mẹ mua cho em một chiếc ba-lô rất đẹp.
Chiếc ba-lô của em có màu hồng nhạt với hai cái quai bằng da màu đen rất mềm mại và chắc chắn. Mặt ngoài của ba lô được phủ một lớp nhựa bóng loáng, dễ lau chùi và không hề bị ướt khi gặp mưa. Những chiếc khoá, chiếc móc đều có màu hồng, rất xinh xắn. Chiếc ba-lô có ba ngăn. Hai ngăn to em dùng để sách vở, giấy kiểm tra và hộp bút. Chiếc ngăn phụ nhỏ hơn, nằm ở phía ngoài cùng, em dùng để vài món đồ ngộ nghĩnh như: chú hạc giấy mà Lan gấp tặng, bộ tranh dán hình công chúa, hay bạn gấu nhựa tí hon,... Ngăn này có khóa rất chắc chắn nên được coi là kho báu quý giá của em. Mỗi khi đi học về, em đặt ba-lô ngay ngắn trên góc học tập. Đến lớp, ba-lô nằm gọn gàng trong ngăn bàn.
Dù mưa hay nắng chiếc ba-lô cũng luôn đồng hành bên cạnh em như một người bạn tốt. Em rất yêu quý chiếc ba-lô và hứa sẽ gìn giữ nó thật cẩn thận.
Bố tôi đặt rất nhiều kỳ vọng vào tôi, luôn mong tôi có thể học hành chăm chỉ, giỏi giang, bằng bè bằng bạn, để sau này có thể làm người có ích cho đất nước. Chính vì vậy nên bố đã không quản công, cả ngày trời nắng nôi mà dẫn tôi đi qua bao nhiêu cửa hàng để chọn một chiếc bàn học thật ưng ý. Bố nói “Đây sẽ là người bạn gần gũi nhất với con trong quá trình học hành, nên hãy thật yêu quý bạn ấy nhé”. Và tôi thực sự đã làm như vậy. Chiếc bàn học đã gắn bó với tôi 4 năm nay, chứng kiến tôi khổ luyện tập viết chữ đẹp, kiên trì làm từng bài toán khó,… Những năm qua tôi đều đạt danh hiệu Học sinh giỏi, ấy cũng là nhờ một phần công sức không nhỏ của chiếc bàn học. Tôi mong rằng tôi có thể học tập với chiếc bàn này thật lâu, thật lâu, cho tới khi tôi tích lũy thật nhiều kiến thức để bước vào đời.
Bốn năm gắn bó với mái trường, em yêu ngôi trường của em như ngôi nhà thứ hai của mình. Em yêu sân trường nhiều cây xanh, yêu màu tường trắng và yêu hơn cả là chiếc bàn học em ngồi mỗi ngày đến lớp.
Trường học của em đã được xây dựng từ rất lâu nên mọi thứ đồ dùng học tập không còn mới nữa. Chiếc bàn học cũng vậy, chiếc bàn học lớp em được làm bằng gỗ tốt, nhẵn bóng và được sơn một lớp dầu mỏng phủ lên để bảo vệ bàn khỏi lũ côn trùng ăn gỗ. Chiếc bàn học gồm hai phần được thiết kế liền nhau là phần mặt bàn và phần ghế. Mặt bàn hình chữ nhật dài hơn 1 mét và khá rộng. Ghế ngồi cũng dài như vậy nhưng trong nhỏ hơn một ít. Chiếc bàn này vừa đủ cho hai bạn học sinh ngồi. Dưới mặt bàn có một ngăn rộng. Chúng em có thể để cặp da, áo khoác và sách vở bên dưới. Chiếc bàn của em có bốn chân và hai thanh ngang to làm từ kim loại tốt để nâng đỡ bàn. Em ngồi ngay ngắn vào bàn và đọc sách, chiếc bàn có độ cao vừa với chiều cao của học sinh tiểu học, em không cần phải khom lưng mà có thể viết bài thoải mái.
Chiếc bàn học đã gắn bó với em biết bao kỉ niệm. Nhớ ngày đầu tiên bước vào lớp, khi được cô sắp ngồi cùng với cậu bạn hay nói của lớp, em đã không thích bạn ấy và dùng phấn gạch một đường phân chia để bạn không được lấn sang phần bàn của em. Lâu dần, khi chúng em hiểu nhau, em đã xóa đi vết phấn ấy và chiếc bàn của em trở nên sạch đẹp hơn. Em vâng lời cô giáo, không vẽ bậy hay khắc lên bàn để bảo vệ bàn sạch đẹp cho các em học sinh sau này.
Mùa hè sắp đến, khi em tạm chia tay mái trường chắc bàn ghế sẽ nhớ chúng em lắm. Em cũng sẽ nhớ từng lối đi quen thuộc đến trường và chiếc bàn thân thương của em như nhớ từng gương mặt bạn bè.
Trong lớp em, bạn nào cũng có những chiếc cặp sách thật đẹp. Còn em thì dùng lại chiếc ba-lô rất dễ thương mà chị Hà đã tặng lại. Chị Hà vốn cẩn thận nên cái ba-lô ấy vẫn còn mới nguyên.
Chiếc ba-lô của em có màu hồng nhạt với hai cái quai bằng da màu đen rất mềm mại và chắc chắn. Mặt ngoài của ba lô được phủ một lớp nhựa bóng loáng, dễ lau chùi và không hề bị ướt khi gặp mưa. Những chiếc khoá, chiếc móc đều có màu hồng, rất xinh xắn. Chiếc ba-lô có 3 ngăn. Hai ngăn to em dùng để sách vở, giấy kiểm tra và hộp bút. Chiếc ngăn phụ nhỏ hơn, nằm ở phía ngoài cùng, em dùng để vài món đồ ngộ nghĩnh như: chú hạc giấy mà Lan gấp tặng, bộ tranh dán hình công chúa, hay bạn gấu nhựa tí hon,... Ngăn này có khóa rất chắc chắn nên được coi là kho báu quý giá của em. Mỗi khi đi học về, em đặt ba-lô ngay ngắn trên góc học tập. Đến lớp, ba-lô nằm gọn gàng trong ngăn bàn.
Dù mưa hay nắng chiếc ba-lô cũng luôn đồng hành bên cạnh em như một người bạn tốt. Em rất yêu quý chiếc ba-lô và hứa sẽ gìn giữ nó thật cẩn thận.
Xem tham khảo nha, học tốt
Nhà Em có 1 Cái Bàn Và Em Rất Ghét Nó. Vào Lúc Mẹ em đi chợ em lấy búa ra đập bàn bàn hư em bị mẹ đánh. Em thù Nó!!!
10đ
ừ khi bước vào lớp một, em luôn ao ước có được một chiếc bàn bằng gỗ. Nhưng mẹ em bảo rằng: “Bao giờ lên lớp 4, sách vỏ có nhiều thì mẹ sẽ mua con ạ”. Thấm thoát đã nhiều năm trôi qua, vào ngày khai giảng lớp 4 và mẹ đã giữ lời hứa, mua cho em một chiếc bàn mới to và đẹp hơn chiếc bàn cũ rất nhiều.
Chiếc bàn mới của em mới xinh xắn làm sao! Bàn được đóng bằng gỗ xoan đào, đánh véc-ni bóng loáng. Những đường vân gỗ nổi lên như những dải lụa đào trông thật đẹp mắt.
Chiếc bàn của em có tới ba ngăn cơ đấy. Ngăn thứ nhất rất rộng, em xếp sách giáo khoa. Ngăn thứ hai em để vỏ ô li. Ngăn thứ ba em xếp tập giấy kiểm tra và hộp bút. Ngoài ba ngăn này, em còn có một ngăn kéo nhỏ ở dưới để xếp các đồ dùng học tập mới chưa dùng đến như vở mới, bút mực mới.
Thời gian cứ thế trôi qua, nhưng tối nào cũng vậy, em đều tự giác ngồi vào bàn học bài. Những làn gió nhẹ lướt qua cánh cửa sổ ùa vào khẽ lật trang vỏ mới. Chú mèo mướp đi rón rén dưới gầm bàn, một âm thanh xạt xạt từ dưới chân bàn phát ra. Dường như bàn muốn nói: “Cô chủ ơi! Hãy tập trung học bài cho tốt nhé”.
Kể từ đó, bàn đã trở thành người bạn thân thiết của em. Sau này, dù có được làm việc trên những chiếc bàn đẹp hơn, tốt hơn nhưng em luôn nhớ về chiếc bàn như một kỉ vật trong những năm tháng em học tập dưới mái trường tiểu học thân yêu.
Bài làm
"Tùng,tùng"mỗi khi nghe tới tiếng trống đó em lại không thể nào quên được những ngày vui nhộn của thời học sinh,nó đã gắn bó với em trong suốt 5 năm học tiểu học.Dù sau này có đi đâu thì em vẫn luôn nhớ về cái trống trường-người bạn thời ấu thơ.
K CHO MK NHA,NẾU KO HAY THÌ THUI
Năm nay em đã lên lớp Bốn. Do em phải học bài và làm nhiều bài tập về nhà, bố mẹ đã sắp xếp cho em một góc học tập ngăn nắp, thoáng mát. Đặc biệt hơn cả là cái bàn học xinh xắn đặt kề cửa sổ nhìn ra vườn cây xanh rợp bóng.
Bàn được làm bằng gỗ tạp, chưa phải là gỗ tốt nhưng nhờ được đánh véc-ni nên rất bóng loáng, cùng màu nâu sẫm như ghế và giá sách. Mặt bàn hình chữ nhật, bề dài đúng một sải tay em, bề rộng vừa đủ ba gang, hơi xuôi về phía em đặt ghế, tạo tư thế thoải mái khi em ngồi viết. Độ bóng của véc-ni càng làm nổi rõ những đường vân gỗ rất đẹp. Mép bàn phía trước có một đường rảnh dài, lõm xuống giúp em đựng bút, thước, tẩy... khỏi bị lăn xuống theo độ dốc của bàn. Bên dưới mặt bàn là một ngăn hộc khá rộng, em có thể kéo ra đóng vào dễ dàng khi nắm vào cái tay cầm bằng sắt. Trong ngăn hộc này, em đựng dụng cụ học môn kĩ thuật, bộ đò dùng học toán, nhiều hộp phấn viết bảng trắng lẫn màu, thậm chí có cả mớ dây thun tết hình con rết, nắm sỏi tròn để chơi ô quan... Bốn chân bàn là những thanh gỗ vuông to và cứng cáp, các góc mép được bào nhẵn. Ba thanh gỗ dẹp hơn đóng thành hình chữ H ở chân bàn phía gần mặt đất giữ cho các chân bàn được vững vàng chắc chắn hơn.
Mỗi khi học xong em thường thu dọn sách vở và các thứ trên mặt bàn cho gọn ghẽ rồi lau bàn bằng khăn vải mềm. Không bao giờ em lơ đễnh hay cố ý viết, vẽ bậy lên mặt bàn. Vì vậy mà dùng đã nửa năm bàn vẫn còn mới.
Em yêu quý cái bàn này lắm bởi ngày nào nó cũng cùng em học tập miệt mài. Áp má lên mặt bàn, em nghe mát rượi như có ngọn gió nào thổi từ khu rừng xa xưa nơi cây gỗ này sinh sống. Em tưởng như nghe được lời gió thì thầm nhắc nhở: "Cô chủ ơi, gắng học lên! Chúng tôi tin tưởng nhiều ở cô đấy nhé!".
Trong chiếc túi bút của em có những món đồ học tập nhỏ bé nhưng quan trọng. Đó là chiếc bút chì, bút máy, tẩy, ghim giấy… Trong đó, em thích nhất là chiếc thước kẻ.
Tuy đó là một chiếc thước nhỏ và bình thường nhưng em vẫn rất yêu quý nó. Bởi đó là món quà mà Linh Chi - người bạn thân nhất của em tặng trước khi gia đình chuyển vào Sài Gòn sinh sống.
Chiếc thước có hình chữ nhật, mỏng dẹt như bao chiếc thước kẻ khác. Thước được làm từ nhựa cứng nên rất chắc chắn và bền bỉ. Toàn thân nó có một màu vàng trong như ánh nắng mùa xuân. Khi đưa thước ra dưới ánh nắng mặt trời, em có cảm giác như nó đã tan vào ánh nắng. Toàn thân thước dài 15cm, rộng, 3cm và dày khoảng 3mm. Không quá nhỏ cũng không quá lớn. Vừa đủ lớn để em thực hiện các thao tác kẻ, vẽ hình, lại vừa đủ nhỏ để cho vào chiếc túi đựng bút mang theo bên mình. Trên mép thước, là những vạch nhỏ màu đen để đánh dấu các mốc độ dài, chia thành từng cm rất rõ ràng, chuẩn xác. Giúp em kẻ, vẽ hình đúng độ dài yêu cầu.
Phía chính giữa thước là tên của hãng sản xuất “Thiên Long” được in cách điệu màu đen. Ngoài ra, thước chẳng có họa tiết gì khác cả. Nhưng đặc biệt nhất là ở góc phải, có một dòng chữ được khắc cẩn thận “Tặng Hoài yêu quý”. Dòng chữ đó do chính Linh Chi khắc tặng em. Tuy không đẹp, nhưng nó chứa chan nồng đượm tình cảm của bạn ấy dành cho em.
Chiếc thước kẻ ấy không đơn giản chỉ là một dụng cụ học tập, mà còn là một báu vật biểu tượng cho tình bạn đẹp giữa em và Chi. Em sẽ dùng chiếc thước ấy học tập thật chăm chỉ để trở thành người học sinh chăm ngoan, được thầy cô, bạn bè yêu quý.
Chiếc váy hôm nay em mặc là quần váy.Nó là quần giả váy vì em không thích mặc váy.Chiếc quần có dọc kẻ ngang và dọc màu xám và đỏ.Bao phủ là màu đen.Chiếc quần có đai rộng cho thoải mái.Nó được trang trí hai chiếc túi khâu hai chiếc sợi dây bông dài.Đây là chiếc quần váy mà em thích nhất nên sẽ giữ nó cẩn thận.
Mình nhanh nhaats k mình^^^^^^^
Đề c : Tả cái trống trường em
Những ngày hè không đến trường, tôi thấy trong lòng mình nôn nao, nhớ nhung và buồn bã. Hình ảnh trường lớp, bạn bè, như một thước phim quay chậm, khẽ lướt qua trí nhớ tôi. Nhưng có lẽ hình ảnh cái trống trường với những tiếng vang dũng mãnh, mạnh mẽ, giục giã lòng người sẽ mãi đọng lại trong tâm trí tôi. Nó nhắc cho tôi bước chân của thời gian, bước chân hối hả vào những ngày đầu thu tháng chín.
Đề b : Tả cái bàn học ở lớp hoặc ở nhà của em
Năm nay tôi đang học lớp 4 má tôi bảo tôi đã cao lên rất nhiều so với hồi đầu năm lớp 3. Má tôi bảo có lẽ phải đóng cho tôi một cái bàn mới, cao hơn cái bàn cũ. Nghe má tôi nói thế sao trong lòng tôi bỗng nhiên buồn bã khi nghĩ đến một ngày nào đó, xa rời người bạn này. Ôi, tôi yêu quý chiếc bàn biết bao.
đây là hỏi đáp
mình biết bạn chép trên mạng
không tự làm được thì đừng có mà trả lời
Tham khảo :
“Đến giờ rồi, học bài thôi”. Ai nói thế nhỉ? Nhìn xung quanh không thấy một bóng người. Lạ thật! Tiếng nói lại cất lên: “Đến giờ rồi, học bài thôi!”, vọng từ góc học tập của em.
À, ra là cậu Bàn. Em vội ngước nhìn đồng hồ treo tường. “Mười chín giờ ba mươi rồi ư?” Thảo nào cậu ta nhắc mình là phải. Em vội bước vào góc học tập cạnh cửa sổ nơi cậu Bàn đã “tọa lạc” ba năm nay và bây giờ cậu đang cùng em bước sang năm thứ tư của bậc Tiểu học. Chiếc bàn chỉ độ hai chỗ ngồi và rất vừa tầm với lứa tuổi của em. Nó được đóng liền với ghế. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài độ một mét và chiều rộng khoảng sáu mươi phân, được làm bằng một thứ gỗ quý. Hon ba năm rồi, tấm áo khoác của cậu tuy có sờn đôi chỗ nhưng vẫn bóng loáng như ngày mới về. Chẳng có ngày nào em quên vuốt ve, vỗ về cậu bằng một chiếc chổi lông và chiếc khăn bông. Trên mặt bàn lúc nào cũng có một lọ hoa tươi nho nhỏ, có thể là một bông hồng nhung Đà Lạt hoặc một vài nhành lay ơn rực thắm để góc bàn. Dưới mặt bàn là một chiếc tủ có khóa được gắn chung với bàn. Tủ có hai tầng và ba ngăn. Tất cả sách truyện thiếu nhi, nhiều nhất là truyện tranh Đôrêmôn, Conan, Ninja loạn thị, kế đến là truyện cổ tích, truyện Anđécxen… được xếp vào tầng trên, ở dưới có ba ngăn. Ngăn bên phải là những cuốn tập học, ngăn giữa là sách giáo khoa. Còn lại ngăn bên trái, em để các đồ dùng học tập và mấy con búp bê, xe điện tử… Chúng được xếp gọn gàng và ngăn nắp đâu vào đấy.
Chiếc bàn đã gắn bó với em suốt ba năm qua, và bây giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn hay, những truyện kể hấp dẫn, san sẻ cùng em những niềm vui trong học tập.
Cuối năm học lớp Ba, bố em cũng đã cho thợ đến tân trang lại cái bàn của chị Hai cho em vì nó không phù hợp với lứa tuổi của chị nữa. Cái bàn giờ đây như vừa ở tiệm đồ gỗ về vậy: đẹp, xinh xắn đến dễ thương.
Chiếc bàn của em nhìn khá gọn gàng. Nó cũng vừa đủ chỗ cho một đứa trẻ như em ngồi học mà thôi. Mặt bàn là một tấm gỗ Cẩm Lai càng dùng lâu càng láng bóng. Với lại vừa rồi bác thợ mới thay áo mới cho nó trông nó càng bóng hơn, lại thơm cái mùi véc-ni dễ chịu nữa chứ. Mỗi lúc học bài mệt em thường gối má lên mặt bàn để cảm nhận ở nó sự tươi mát và hương thơm dìu dịu như hương huệ, hương nhài. Dưới bàn là một học tủ có ba ngăn, đó chính là cái kho sách truyện thiếu nhi và những đồ chơi của em. Mỗi ngăn em đựng một thứ, ngăn nắp, gọn gàng.
Chiếc bàn được đặt ngay ngắn cạnh cửa sổ có nắng gió hương hoa từ ngoài vườn thổi vào. Trên mặt bàn, góc phải, thường có một lọ hoa nhỏ nhỏ xinh xinh và một bông hồng nhung em hái từ ngoài vườn hoa vào cắm lên đó. Với em chiếc bàn thật gần gũi thân thương.