K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Những vụ án và hiện tượng rợn người trong lịch sử đến giờ vẫn còn bị bỏ ngỏ( những vụ án này có thật và có hình ảnh luôn nhưng mình k biết làm thế nào để đăng hình ảnh nên mọi người thông cảm nha! nếu ai muốn xem hình thì mình sẽ chỉ cho trang có những vụ án này và hình ảnh nhé! cảm ơn!)

Trường hợp của cô bé Pauline Picard.

Cô bé Pauline Picard hai tuổi bị mất tích tại Brittany, Pháp vào tháng 4 năm 1922. Tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy đứa bé, vài ngày sau đó cảnh sát lại nhận được tin một cô bé đúng theo mô tả của Pauline đã được tìm thấy ở thị trấn Cherbourg, cách trang trại Picard khoảng 300 kilomet. Mẹ cô bé đã nhận dạng qua một bức ảnh và cảnh sát tìm thấy cô bé cũng đã xác nhận đó là cùng một người. Khi ấy người ta gạt qua một bên chuyện tại sao một đứa bé có thể mất tích và xuất hiện cách nhà hàng trăm kilomet, vì quan trọng hơn hết vẫn là đứa bé đã trở về bình an.

Nhưng khoảng một tháng sau, một nông dân lân cận đi bộ gần trang trại Picard tình cờ phát hiện ra một cơ thể bị cắt xén và đang phân hủy của bé gái, bên cạnh là quần áo được gấp gọn gàng. Ông ta báo ngay cho chính quyền địa phương, cảnh sát cùng với những người dân đã đến hiện trường, trong đó có bố mẹ Pauline. Mặc dù không thể xác định được khuôn mặt của đứa bé, nhưng gia đình Picard đã nhận ra một điểm đáng lo ngại: quần áo gấp chính xác là những gì Pauline đã mặc vào ngày cô bé biến mất.

Khu vực tìm thấy thi thể đã được tìm kiếm kỹ lưỡng khi Pauline biến mất lần đầu tiên, điều này cho thấy ai đó chỉ vừa đặt thi thể ở đó gần đây. Vụ án càng trở nên rắc rối hơn khi hộp sọ của một người đàn ông trưởng thành được phát hiện bên cạnh thi thể của Pauline, thêm một nạn nhân thứ hai xuất hiện ở vụ án.

Cảnh sát đã rất rối trí. Nếu cơ thể trong rừng là của Pauline như bằng chứng cho thấy, vậy thì chuyện gì đã xảy ra với cô bé? Tại sao hộp sọ không xác định này lại liên quan đến vụ án giết Pauline? Và cô bé đến từ Cherbourg, người đang sống với Picards là ai? Lời giải cho những câu hỏi này chưa bao giờ được phát hiện, đứa bé song trùng bí ẩn đã được trả về Cherbourg (điều gì tiếp theo xảy ra với cô bé ấy không được ghi nhận trong lịch sử). Trường hợp kỳ lạ của cô bé Pauline Picard vẫn là một trong những bí ẩn lớn nhất của nước Pháp chưa được giải đáp.

Vụ án "Bella trong cây du núi"

Vào ngày 18 tháng 4 năm 1943, 4 cậu bé đi săn ở Hagley Wood, Anh và bắt gặp một cây du núi (wych-elm). Nghĩ rằng đó sẽ là một nơi tốt để săn chim yến, Bob Farmer (15 tuổi) trèo lên để kiểm tra nhưng thay vào đó lại phát hiện ra một sự việc kinh khủng.

Bên trong thân cây rỗng là bộ xương của người phụ nữ được cột chặt với cơ thể đầy đủ trừ một bàn tay bị mất. Cảm thấy kinh sợ, các cậu bé đã lập một lời hứa là sẽ im lặng và bỏ trốn, nhưng cậu bé nhỏ tuổi nhất vì quá sợ hãi nên đã kể với cha của mình. Cảnh sát sau đó được điều đến để điều tra và thi thể họ tìm thấy giống y như mô tả. Tóc vẫn còn dính lại trên da của hộp sọ và hai chiếc răng mọc lệch nhô ra khỏi miệng. Bàn tay bị cắt đứt cùng quần áo của người phụ nữ được tìm thấy gần cái cây.

Điều này đã dẫn cảnh sát đến suy đoán rằng đây là một ma thuật đen tối, một giao ước của phù thủy và Satan Giáo đang hoạt động trong khu vực địa phương. Theo phân tích của cảnh sát, xương được xác định là của một người phụ nữ ở độ tuổi 35 - 40, bà ấy được đặt vào hốc cây trong khi cơ thể vẫn còn ấm và cái xác được cất giấu ít nhất là trong 18 tháng.

Câu chuyện ngày càng rùng rợn khi người dân địa phương bắt đầu đặt tên người phụ nữ vô danh này là Bella sau khi xuất hiện hình graffiti với dòng chữ “Kẻ nào đưa Bella xuống khỏi cây?”. Không ai xuất hiện cung cấp thêm thông tin và danh tính thật của Bella vẫn còn là bí ẩn.

Con tàu SS Ourang Medan.

Theo các tin tức được lan truyền rộng rãi, vào tháng 6 năm 1947, nhiều tàu thông thương ở eo biển Malacca nằm giữa Sumatra và Malaysia nhận được tín hiệu SOS. Tín hiệu được phát ra từ con tàu không xác định với nội dung đơn giản nhưng rất đáng sợ: "Tất cả sĩ quan bao gồm thuyền trưởng đều đã chết, họ đang nằm trong phòng biểu đồ. Toàn bộ thủy thủ đoàn có thể cũng đã chết". Tiếp theo sau đó là một loạt mã morse không thể nào mã hóa, cuối cùng là thông điệp kinh dị: "Tôi chết" (I die), kéo dài bởi một sự im lặng rùng rợn.

Cuộc gọi căng thẳng này được tiếp nhận bởi 2 con tàu Mỹ cũng như đài thu sóng Anh và Hà Lan khi đó đang xoay sở để tìm ra nguồn phát sóng. Họ suy luận rằng nó được phát từ một con tàu Hà Lan với tên gọi SS Ourang Medan. Tàu buôn Mỹ Silver Star đã đến hiện trường trước tiên. Sau khi lên tàu, nhóm tìm kiếm đã phát hiện ra một cảnh tượng rùng rợn đang chờ họ.

Xác chết các thủy thủ đoàn Hà Lan nằm đầy trên boong tàu. Họ đều đang mở to mắt vởi những biểu hiện kinh hoàng trên khuôn mặt và cánh tay duỗi thẳng về trước như thể đang che chắn họ khỏi thứ gì đó khổng lồ. Khi tàu Silver Star cố gắng kéo con tàu ma về cảng, đoàn nhận thấy rằng có những cột khói bốc ra từ các tầng dưới. Đoàn đã nhanh chóng cắt đứt dây kéo và quay trở về tàu Silver Star trước khi Ourang Medan phát nổ. Con tàu chìm dần xuống dưới sóng biển, để lại đó những bí ẩn đáng sợ cho những người đi biển.

6
12 tháng 6 2019

~ bn sưu tầm nhìu chuyện nhở

umk! mình đọc khá nhiều truyện loại như vậy! thấy hay nên mình chia sẻ thôi! có hình đó! tiếc là mình k biết nên k đăng đc!

The GrifterThe Grifter là một video ngắn trên Deep Web lần đầu được nhắc đến trên 4chan/X-ImageBoard. Video được cho rằng có những hình ảnh hết sức bạo lực và sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của người xem. Những hình ảnh trong đoạn clip bao gồm: Thử nghiệm trên những trẻ sơ sinh đã qua đời, búp bê, cùng những hiệu ứng hình ảnh kinh dị khác. Những người xem đoạn clip này đa số...
Đọc tiếp

The Grifter

The Grifter là một video ngắn trên Deep Web lần đầu được nhắc đến trên 4chan/X-ImageBoard. Video được cho rằng có những hình ảnh hết sức bạo lực và sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của người xem. Những hình ảnh trong đoạn clip bao gồm: Thử nghiệm trên những trẻ sơ sinh đã qua đời, búp bê, cùng những hiệu ứng hình ảnh kinh dị khác. Những người xem đoạn clip này đa số đều trở nên điên cuồng và vô cùng khó chịu. Cũng có những trường hợp người xem đã tự sát sau khi xem đoạn clip. The Grifter vẫn đang ở ngoài kia, nếu như bạn đủ dũng cảm.

SuicideMouse.avi

Nhiều năm về trước, một tập phim Mickey Mouse đã từng được chiếu nhưng rồi bị thất lạc ở đâu đó trong khoảng thời gian giữa những năm 1930. Tập phim dài 9 phút với tựa đề SuicideMouse.AVI chỉ gồm cảnh chú chuột Mickey quen thuộc đi bộ trên một con phố được lặp đi lặp lại với một biểu cảm như đang lo lắng về chuyện gì đó. Sau khi khung hình đột nhiên trở nên tối đen, chú chuột Mickey cùng với con phố quay trở lại. Nhưng lần này, biểu cảm lo lắng đã không còn, nhưng thay vào đó là một nụ cười ranh mãnh, và âm thanh nền là tiếng hét của một người phụ nữ.

Sau đó, toàn bộ khung hình chuyển thành màn hình giới thiệu của chuột Mickey, cùng với tiếng của một hộp âm nhạc đang bật ở nền. Cảnh này kéo dài 30 giây, và điều đáng sợ là cảnh giới thiệu này dùng để che đậy 30 giây cuối của tập phim cuối, gần như không ai biết được chuyện gì xảy ra trong 30 giây cuối cùng của một tập phim. Tất cả, trừ một nhân viên Disney tên Leonard Mawlton. Là một kỹ thuật viên, anh được phép xem 30 giây cuối cùng này để kiểm tra chất lượng. Nhưng sau khi vừa xem xong, anh bắt đầu la hét điên cuồng rồi chạy ra khỏi phòng chiếu. Sau đó, anh lấy khẩu súng của một người bảo vệ gần đó và tự bắn vào đầu mình.

The Story of Lisa

Đây là câu chuyện về một cô học trò nhỏ với một người bạn tưởng tượng tên Lisa. Cô bé rất thích vẽ và thường viết nhật kí kèm theo những bức vẽ về bản thân cô và Lisa đang chơi đùa với nhau. Lâu dần, cô bé bị ám ảnh bởi Lisa đến mức cô xem Lisa là thật, thậm chí cô còn dẫn Lisa đến trường để kể về Lisa. Giáo viên của cô, Monroe đã không thể thấy được Lisa nên đã giận dữ với cô bé. Vài ngày sau, cô Monroe không đi làm nữa. Năm tháng trôi qua, và bố của cô bé cũng bắt đầu giận dữ vì con gái mình thường thức khuya với Lisa. Ông bực đến mức bảo rằng Lisa "không có thật và ngu ngốc". Không lâu sau đó, ông bố cũng biến mất.

Sự thật phũ phàng ập đến khi mẹ của cô bé xem nhật ký của cô, trong đó ghi rằng bố và cô giáo của cô bé đang ngủ trong một hộp cát và sẽ không bao giờ quay lại, những trang nhật ký ghi lại chính xác những gì đã xảy ra trước khi việc đó xảy ra.

3
31 tháng 5 2019

hay đs!

31 tháng 5 2019

bn sưu tầm nhiều câu truyện nx ik - hay lắm!

TRUYỆN KINH DỊ! The Queen's GuardVào năm 2012, một thành viên của đội Cận vệ Nữ Hoàng đang làm việc ở tòa tháp London nhận thấy rằng có một người phụ nữ nhợt nhạt cứ nhìn anh ta trong lúc anh ta đang canh gác. Người phụ nữ này đi theo anh ta vài ngày, lúc nào cũng lẩm bẩm những con số:10, 9, 8.Một tuần sau, người cận vệ nghe thấy tiếng gõ cửa trước nhà vào lúc 3 giờ sáng. Anh ra mở...
Đọc tiếp

TRUYỆN KINH DỊ!

The Queen's Guard

Vào năm 2012, một thành viên của đội Cận vệ Nữ Hoàng đang làm việc ở tòa tháp London nhận thấy rằng có một người phụ nữ nhợt nhạt cứ nhìn anh ta trong lúc anh ta đang canh gác. Người phụ nữ này đi theo anh ta vài ngày, lúc nào cũng lẩm bẩm những con số:

10, 9, 8.

Một tuần sau, người cận vệ nghe thấy tiếng gõ cửa trước nhà vào lúc 3 giờ sáng. Anh ra mở cửa thì thấy bạn gái mình, mặc dù 2 người đã ở với nhau cả đêm. Anh hoảng hồn chạy vào phòng ngủ của mình thì thấy người phụ nữ nhợt nhạt, lẩm bẩm những con số

7, 6, 5.

Vị cảnh vệ ngay lập tức gọi cảnh sát, nhưng khi cảnh sát tới thì họ không thấy người phụ nữ nhợt nhạt kia nữa, và cặp đôi lại tiếp tục đi ngủ. Vài ngày sau đó, người phụ nữ lại tiếp tục xuất hiện. Những con số tiếp tục lùi dần:

4, 3, 2.

Vào một buổi tối, Ashley, cháu gái của vị cận vệ đến thăm anh ta và ra chơi ở ngoài sân. Lần này, cô gái nhợt nhạt lại xuất hiện, bắt lấy đứa trẻ, và la hét:

0, 0, 0.

Lần này, cảnh sát đến kịp thời và bắt người phụ nữ. Cơn ác mộng có vẻ đã qua đi. Nhưng vài ngày sau, khi vị cận vệ tiễn cháu gái mình về, anh nghe tiếng cô bé thì thầm trên chuyến tàu:

10, 9, 8.

Penpal

Penpal là câu chuyện về một học sinh tiểu học và câu chuyện xung quanh quả bóng với lá thư, một hoạt động cậu bé tham gia với lớp mình. Nhưng khi những lá thư của bọn trẻ khác trở về, cậu bé nhận thấy rằng mình không nhận được hồi âm. Cho đến một ngày giáo viên của cậu bé đưa cho cậu một lá thư, mở ra một chuỗi các sự kiện đáng lo Hóa ra bức thư của cậu bé được tìm thấy bởi một người đàn ông đáng sợ, rình rập cậu mỗi ngày thậm chí là đã từng sống trong một không gian nhỏ dưới nhà cậu. Nhiều năm sau, kẻ theo dõi bắt cóc Josh, bạn thân nhất của cậu bé. Nhuộm tóc Josh cùng màu với cậu bé và sau đó giết luôn em gái của Josh. Sau đó, kẻ rình mò thao túng cha Josh để chôn vùi cả kẻ theo dõi và Josh, rồi họ có thể bên nhau mãi mãi ngại.

Psychosis

Psychosis là câu chuyện kể về John, một người đàn ông ngày càng trở nên hoang tưởng do việc thiếu tiếp xúc với người khác trong một khoảng thời gian dài. Anh ta cố gắng thuyết phục bạn bè đến và ghé thăm. Tuy nhiên, mọi người dường như luôn từ chối John hoặc offline. Cuối cùng anh nhận được cuộc gọi video từ một người bạn nhưng dường như có gì đó không ổn.

Anh bắt đầu tin rằng các thiết bị điện tử trong cuộc sống của mình đang bị kiểm soát bởi một thứ gọi là The Entity. The Entity có thể kiểm soát bất cứ thiết bị gì vào bất cứ lúc nào mà nó muốn. John cũng tin rằng tất cả những người giao tiếp với anh ấy đang nỗ lực để dụ John rời khỏi căn hộ của mình để trở nên bị ám như họ. Bởi vì The Entity cũng có thể kiểm soát con người thông qua đôi mắt của họ. Tuyệt vọng và rơi vào đường cùng, John tự đâm mù mắt mình. Cuối cùng, chúng ta biết rằng The Entity là có thật và đã tiếp quản, chiếm lấy tâm trí của mọi người mà John biết.

~ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ NHA!~

0
1. Sự hiểu lầmTại Alaska có một cặp vợ chồng trẻ mới kết hôn. Đến thời kỳ người vợ sinh nở nhưng do sinh khó nên đã qua đời để lại đứa con.Người cha vì cuộc sống bận rộn, nên con không có ai chăm sóc. Vì vậy người cha đã đào tạo một con chó. Con chó này rất thông minh và biết nghe lời, có thể chăm sóc em bé được. Nó còn mang được bình sữa mang đến cho em bé uống.Một hôm...
Đọc tiếp

1. Sự hiểu lầm
Tại Alaska có một cặp vợ chồng trẻ mới kết hôn. Đến thời kỳ người vợ sinh nở nhưng do sinh khó nên đã qua đời để lại đứa con.
Người cha vì cuộc sống bận rộn, nên con không có ai chăm sóc. Vì vậy người cha đã đào tạo một con chó. Con chó này rất thông minh và biết nghe lời, có thể chăm sóc em bé được. Nó còn mang được bình sữa mang đến cho em bé uống.
Một hôm người cha để con chó ở nhà trông chừng đứa bé, khi ông trở về nhà bỗng thấy khắp miệng con chó toàn là máu, nguyên nhân là vì….
Người đàn ông ra ngoài có việc, để con chó ở nhà trông đứa bé. Khi ông trở về, nhìn thấy khắp sàn nhà toàn là máu, nhưng lại không thấy đứa bé đâu cả. Còn con chó thì vừa liếm máu tươi ở khóe miệng, vừa vẫy vẫy cái đuôi vui vẻ nhìn ông.
Người đàn ông nổi giận, liền rút con dao đâm mạnh vào bụng con chó. Con chó kêu thảm một tiếng, làm cho đứa trẻ đang ngủ say dưới tấm thảm loang lổ vết máu giật mình tỉnh dậy.
Lúc này, người đàn ông kia mới phát hiện xác chết của một con cho sói đang nằm bên cạnh góc tường.
Cảm ngộ: Có rất nhiều sự việc mà bạn nhìn thấy tận mắt, nghe thấy tận tai, nhưng nó chưa chắc đã đúng như những gì bạn nghĩ. Trong việc đối nhân xử thế, chúng ta hãy cố gắng học cách lắng nghe, nên cho người khác có cơ hội để giải thích. Có như vậy, mới giúp chúng ta tránh được nhiều điều khiến ta phải hối tiếc sau này.
Ngược lại nếu chúng ta không hỏi, không nói, không giải thích mà đã vội vã hành động hay phán xét thì đây không phải là thể hiện sự mạnh mẽ, cá tính mà nó chính là sự bất công, không có trách nhiệm với chính mình và những người khác.
2. Sự nóng giận
Một cậu bé có tính xấu rất hay nổi nóng. Một hôm cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu bé rằng mỗi khi cậu nổi nóng thì hãy chạy ra đằng sau nhà đóng một cái đinh lên hàng rào gỗ.
Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng lên hàng rào mỗi ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình thì dễ hơn là phải đóng cây đinh lên hàng rào.
Một ngày kia, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu nói với cha và ông bảo cậu hãy nhổ một cái đinh ra khỏi hàng rào mỗi một ngày mà cậu không hề nổi giận với ai dù chỉ một lần.
Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một bữa cậu bé tìm cha mình báo rằng đã không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu đã cùng cậu đến bên hàng rào. Ở đó ông nói với cậu rằng:
“Con đã làm rất tốt, nhưng hãy nhìn những lỗ đinh trên hàng rào. Hàng rào đã không thể giống như xưa nữa rồi.
Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói đó cũng giống như những lỗ đinh này, để lại những vết sẹo trong lòng người khác.
Dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn ở lại. Vết thương tinh thần cũng đau đớn như những vết thương thể xác vậy.
Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ giúp con cười và giúp con trong mọi chuyện. Họ nghe con nói khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở rộng tấm lòng mình cho con. Hãy nhớ lấy lời cha…”
Cảm ngộ: Con người khi cáu giận thường trút giận dữ lên những người thân yêu ở quanh mình, bởi vì họ biết những người thân yêu của chúng ta sẽ luôn bao dung và tha thứ cho chúng ta.
Nhưng những lời nói khi tức giận luôn giống như những chiếc đinh làm tổn thương người khác. Có thể bạn chỉ là vô tâm nhưng vết thương đó cũng giống như lỗ hổng trên hàng rào vậy, nó đã tạo thành những vết thương nghiêm trọng. Vì vậy nhất định đừng lãng phí tình yêu thương mà những người thân yêu dành cho bạn, bởi vì điều này đối với họ lại là một sự tổn thương lớn.
3. Sự khoan dung
Câu chuyện kể về một người lính Mỹ, cuối cùng đã được trở về nhà sau trận chiến đấu vô cùng ác liệt ở Việt Nam.
Từ San Francisco, anh gọi điện cho cha mẹ mình: “Ba mẹ ơi, con đã trở về nhà này, nhưng con có một chuyện muốn nhờ ba mẹ. Con có một người bạn, con muốn đưa anh ấy về nhà cùng con”.
“Chắc chắn rồi, con trai yêu quý“, cha mẹ anh vui vẻ trả lời: “Ba mẹ rất muốn gặp bạn con”.
“Nhưng có một điều con muốn nói trước với ba mẹ”, chàng trai tiếp tục, “anh bạn con đã bị thương khá nặng trong chiến tranh. Anh ấy đã hơi bị đãng trí và còn bị mất một cánh tay và một chân. Anh ấy không có nơi nào để về, và con muốn anh ấy đến sống với chúng ta…
“Ồ, ba mẹ xin lỗi con, con trai… Nhưng có lẽ chúng ta có thể giúp anh ấy tìm một nơi nào khác để sống…”
“Không, ba mẹ ơi, con muốn anh ấy tới sống với chúng ta”.
“Con à“, người cha nói, “con có biết con đang yêu cầu cha mẹ điều gì không? Một người tàn tật đến như vậy sẽ là một gánh nặng khủng khiếp cho ba mẹ. Ba mẹ còn có cuộc sống riêng của mình chứ, ba mẹ không thể để một điều như vậy làm ảnh hưởng tới cuộc sống riêng. Ba nghĩ rằng con hãy về nhà đi và quên anh bạn đó của con đi. Anh ấy rồi sẽ tìm được cách lo liệu cho cuộc sống của mình thôi…”
Lúc đó, người con trai gác điện thoại. Cha mẹ anh không còn nghe thấy điều gì từ đầu dây bên kia nữa. Song, một vài ngày sau đó, họ đột nhiên nhận được một cú điện thoại từ đồn cảnh sát San Francisco. Con trai của họ đã qua đời sau khi ngã từ trên một tòa nhà xuống, cảnh sát đã thông báo như vậy cho họ. Cảnh sát San Francisco nhận định rằng đó là một vụ tự sát.
Cha mẹ người lính, trong đau đớn tột cùng, đã vội vã bay tới San Francisco và được đưa tới nhà xác thành phố để nhận diện thi thể của con trai. Họ nhận ra anh, người con trai yêu quý của mình. Nhưng đột nhiên họ khiếp hãi không thốt nên lời khi nhìn thấy một điều mà trước đó họ không hề hay biết, đó là con trai của họ chỉ còn một cánh tay và một chân.
Những giọt nước mắt ân hận rơi xuống, nhưng tất cả đã quá muộn màng.
Cảm ngộ: Đừng bao giờ đối xử phân biệt với người khác, bạn sẽ không biết được người thực sự bị gây tổn thương là ai? Hãy bao dung rộng lượng với mọi người và tự nghiêm khắc với bản thân mình!. Nếu mỗi người chúng ta đều có thể dành sự bao dung và nhân ái cho những người lạ như cho chính người thân của mình, thì thế giới này sẽ tốt đẹp biết bao.
Bởi vì với sự từ bi, bao dung chúng ta sẽ đủ sức mài mòn bất kỳ hòn đá vô tri vô giác nào để trở thành một viên ngọc lung linh tỏa sáng, đủ sức biến điều khó khăn trở nên dễ dàng, đủ sức biến một người tầm thường hay tàn khuyết thành một vĩ nhân.
Nguồn: sưu tầm ( diendan.hocmai.vn)

0
Chương II. Vụ ÁnTôi cùng ông ấy đi tìm kiếm manh mối về vụ mất tích của con gái ông ấy, nhưng xem ra, đây là một vụ án rất nan giải. Tôi hỏi ông ấy:Ông có biết con gái của ông đi đâu không? ví dụ như nói mà cô ấy muốn đến, cô ấy có nói với ông hay không?Ông nói : Không con bé không nói gì với tôi hếtVậy cô ấy thường đến chỗ nào không? ví dụ như quan hay hay quán cafe gì đó?À...
Đọc tiếp

Chương II. Vụ Án

Tôi cùng ông ấy đi tìm kiếm manh mối về vụ mất tích của con gái ông ấy, nhưng xem ra, đây là một vụ án rất nan giải. Tôi hỏi ông ấy:

Ông có biết con gái của ông đi đâu không? ví dụ như nói mà cô ấy muốn đến, cô ấy có nói với ông hay không?

Ông nói : Không con bé không nói gì với tôi hết

Vậy cô ấy thường đến chỗ nào không? ví dụ như quan hay hay quán cafe gì đó?

À cái này thì có đấy, con bé rất hay đi uống cafe, nhưng những quán ăn thì con bé ít khi tới, vì thường ở nhà nấu cho tôi ăn, ngoài ra, con bé thường xuyên đi mua sắm và đi bắn cung, đó là sở thích của nó mà, tôi cấm làm sao được

Cô ấy ngày nào cũng đi uống cà cafe sao?

Đúng vậy, mỗi buổi sáng sớm con bé đều đi uống cafe, đó gần như là một thói quen của con bé rồi.

Vậy ông có biết, cô ấy thường đến quán nào không?

Cái này thì tôi không biết, tôi đâu có theo dõi con bé đâu

Ây, tiếc nhỉ, ở London có hơn 9 tiệm cafe, vậy cô ấy hay đến chỗ nào chứ

À mà ông có thể cho tôi biết cô ấy là người như thế không

Con bé khá ngoan ngoãn, ghét ồn ào và thích sự im lặng, hơn nữa con bé rất thích đồng hồ Bigben, vì nơi đó chưa đầy kỉ niệm của nó với mẹ, con bé thích cả trinh thám nữa, nó rất thích đọc các tiểu thuyết trinh thám và là fan của Sherlock Holmes và cậu

Vậy thì hãy đến đó thôi

Cậu nói như thế có lẽ là cậu đã tìm ra nơi con bé đang ở rồi hả?

Không, tôi chưa biết, nhưng tôi biết nơi mà con gái ông hay uống cafe

Đó là nơi nào vậy?

Hãy đi theo tôi

Hơn 30 phút sau, tôi đã ở phía Nam vùng Westminster, ở đó có một quán cafe tên là Shelling Ford

Ông ta hỏitại sao lại không đến quán cafe ở dưới tháp đồng hồ Big Ben , tôi nói:

Lý do tôi nghĩ nơi này chính là nơi con gái ông đang đến đó là vì, ở chỗ này có thể thấy được toàn cảnh của tháp đồng hồ Big Ben, hơn nữa, ở trong nơi này, có rất nhiều tấm hình về tháp đồng hồ Big Ben và nhiều những tấm hình của Sherlock Holmes, ông có nói con của ông rất thích trinh thám và là fan của Holmes mà.Và nếu ông tìm hiểu về Sherlock Holmes thì sẽ biết được, Sherlock Holmes từng có tên là Shelling Ford

Ông ta lại nói nhưng tại sao lại là ở đây, không phải là ở dưới tháp đồng hồ sẽ tốt hơn sao

Ông nghĩ xem, cô ấy ghét sự ồn ào, mà dưới tháp đồng hồ lại rất ồn ào nên cô ấy có vẻ là không thích, nên tôi nghĩ nơi này chính là nơi thích hợp

À ra vậy, chúng ta vào thôi

Tôi mở cửa ra và thấy ở trong đó ngoài người phục vụ ra thì không hề có khách, có lẽ sự yên tĩnh này đã làm cho cô ấy cảm thấy thích nó, và bên trong có rất nhiều tấm ảnh về tháp đồng hồ Big Ben và Sherlock Holmes, hơn nữa, ở đây còn có những cuốn sách về Sherlock Holmes và lịch sử về tháp đồng hồ Big Ben và London

Người phục vụ cũng rất thân thiện, có lẽ họ chỉ làm bán thời gian ở quán cafe này thôi, chú đây không phải là công việc chính của họ

Tôi hỏi 1 người phục vụ tên là Jack:

Chào anh, tôi là Leo, thám tử

Ồ, cậu chính là thám tử lừng danh đó sao, tôi là Jack, rất vui được gặp cậu

Vâng

Cậu đến đây có chuyện gì sao?

Đúng vậy, tôi hy vọng là anh sẽ giúp tôi

Tất nhiên rồi, tôi sẵn sàng giúp đỡ cậu, thám tử à

Cảm ơn anh

Rồi, hãy cho tôi biết, để xem tôi có giúp được gì không?

Oke, anh có biết cô gái tên là Tracy, không?

À, tôi biết, cô ấy ngày nào cũng đến quán này, có chuyện gì sao

Cô ấy đã bị mất tích, kia là cha của cô ấy

À, chào ông

Chào cậu

Cậu có biết chuyện gì không, ví dụ như cô ấy mấy ngày trước có đến đây không, đến đây với ai, có biểu hiện gì kỳ lạ hay không

Để tôi nhớ lại xem, hình như là có đó, từ khi quán này mở cửa thì hôm nào cô ấy cũng đến đây và thằng xuyên mượn 1 cuốn sách về Sherlock Holmes

Anh có biết là cuốn nào không?

Có chứ, hình như đó là cuốn “ Những hình nhân nhảy múa “

À tôi biết con bé rất thích cuốn đó - Marc nói.

Anh mau đưa cho tôi mượn cuốn đó được không

Được chứ, đợi tôi một xíu

Đây rồi

Khi mở cuốn sách ra, tôi thấy nó cũng khá bình thường, bỗng nhiên có một tờ giấy rớt ra khỏi một trang sách nào đó , tờ giấy viết:

" KHI MẶT TRỜI DẦN NHÌN VỀ HƯỚNG TÂY

KHI NGỌN GIÁO ĐÂM THẰNG XUỐNG MẶT ĐẤT

ÂM THANH CỦA CÁI CHẾT SẼ VANG LÊN

LÀ THỜI KHÁC TRÒ CHƠI NÀY KẾT THÚC"

Tôi nhìn qua bản mật mã thì đã cảm thấy có gì đó không ổn

Tôi nghĩ:” Có điều gì đó khác đặc biệt ở đây, nếu như nạn nhân bị bắt đi thì làm gì có thời gian mà để lại bản mã phức tạp như vậy, do đó bức bản mã này chính là của hung thủ

Vài phút sau tôi lên tiếng: chúng ta hãy đi thôi

Marc hỏi tôi: Cậu đã tìm ra chỗ mà con bé bị bắt giữ rồi à

Chính xác là như vậy! - tôi nói

Vậy mật thư đó có nghĩa là như thế nào

Trên đường đi tôi sẽ giải thích sau

Cậu nói đi, mật thư có nghĩa là như thế nào?

Tôi trả lời: - Khi mặt trời dần nhìn về hướng Tây thì lúc đó mặt trời lặn

- Khi ngọn giáo đâm thẳng xuống mặt đất, ám chỉ một công trình kiến trúc nào đó giống ngọn giáo cụ thể là tháp đồng hồ BigBen

- Âm thanh cái chết sẽ vang lên đó chính là thời gian mà tháp đồng hồ rung chuông

- Trò chơi sẽ kết thúc là vụ án xảy ra

Như vậy là con gái ông đang bị giam ở tháp đồng hồ Big Ben và sắp bị giết, chúng ta hãy nhanh lên nào

Bỗng nhiên, anh phục vụ nói : Tôi bỗng nhớ ra chuyện này, mấy ngày trước có 1 người đàn ông đến đây nói chuyện với cô ấy, và tôi thấy sắc thái mặt của cô ấy rất sợ hãi, có lẽ hắn chính là người đe dọa cô ây.

Và vài hôm trước, ngoài đó tôi nghe thấy tiếng hét của cô ấy, tôi ra ngoài ngay xem xảy ra chuyện gì thì khi ra ngoài tôi chỉ thấy 1 chiếc xe ô tô chuẩn bị chạy, và không có người ở ngoài

Tôi nói : Có thể hắn chính là người bắt cóc cô, và chính hắn đã đe dọa mạng sống của cô

Bỗng nhiên, có tiếng điện thoại kêu lên, và đó chính là số điện thoại của cô ấy gọi về cho cha của mình, cô ấy nói giọng hết sức sợ sệt:

Cha ở cứu con, cha hãy tìm Leo, bảo cậu ấy đến cứu con, con không muốn chết

Ông ấy nói : Con đang ở đâu

Cô ấy trả lời : Con không biết nữa

Bỗng nhiên, tiếng chuông của đồng hồ vang lên, đó chính là chuông của tháp đồng hồ Big Ben, tiếng chuông đó chúng tôi nghe thấy bên đầu bên kia của điện thoại và nghe thấy tiếng rất to

Thôi chết! Đồng hồ đã cất tiếng chuông, cô ấy sẽ…

Không! Không thể nào !!!!!

0
Hôm nay khi mình đang ăn tối ở quán cơm thì có một bé gái vào mời mình mua đồ,lúc đầu thì mình từ chối nhưng bé nói với mình với một đôi mắt hồn nhiên và chân thành "chú mua hộ cháu đi ạ,10k thôi ạ,cháu hứa là sẽ về" ,mình mới hỏi là tại sao thì bé ấy nói với mình "dạ là để đủ tiền mua sữa cho mẹ cháu ạ,chú không tin thì chú ngồi đây để cháu mua về cho chú xem " mình lúc...
Đọc tiếp

Hôm nay khi mình đang ăn tối ở quán cơm thì có một bé gái vào mời mình mua đồ,lúc đầu thì mình từ chối nhưng bé nói với mình với một đôi mắt hồn nhiên và chân thành "chú mua hộ cháu đi ạ,10k thôi ạ,cháu hứa là sẽ về" ,mình mới hỏi là tại sao thì bé ấy nói với mình "dạ là để đủ tiền mua sữa cho mẹ cháu ạ,chú không tin thì chú ngồi đây để cháu mua về cho chú xem " mình lúc đó không do dự đưa cho bé 10k và một lúc sau bé quay lại trên tay là một lốc sữa fami.

Mình luôn tự hỏi trên đường về nhà,mình có được bằng cô bé đó chưa?Mình được ăn học tử tế,đọc nhiều sách,có thể kiếm được tiền...nhưng bản thân mình lớn lên đã được như thế chưa??hành xử đã bằng đươc bé ấy chưa?mình thấy các bạn rất thích đọc sách self help,vậy cho mình hỏi các bạn đọc cuốn đó để làm gì?để có động lực bản thân mình cố gắng hơn?để có thể kiếm được thật nhiều tiền?để có thể phát triển bản thân một cách tốt hơn?nhưng các bạn có được hành xử như cô bé ấy chưa?

Cách đây khoảng 6 tháng,mình gặp một bác ăn xin đứng ở trước cửa trường mình (DH FPT) chân run, đứng không vững bác đang cố gắng tìm một cái gì đó để tựa nên ra hiệu nhờ các bạn ở gần đó đến đỡ,thế nhưng mà các bạn ấy lại có vẻ mặt hoảng sợ và tránh xa,mình chạy vội đỡ bác ngồi xuống ghế đá và gửi bà một ít tiền.Các bạn có biết không,những bạn tránh xa bác ấy ăn mặc rất chất, rất sang trọng,rất hay ngồi trong thư viện đọc sách self help,có những người đã đọc Đắc Nhân Tâm,toàn bộ dạy con làm giàu,tôi tài giỏi bạn cũng thế....có một số bạn là gương mặt thân quen trong thư viện mượn sách nhưng không cần quẹt thẻ thế nhưng cách hành xử của các bạn ấy cho tới tận bây giờ làm mình không thể chịu nổi,không thể hiểu được,được học DH danh tiếng,nhà có điều kiện,đọc nhiều sách nhưng hành xử có lẽ không bằng một phần của cô bé trên kia...

Ngày xưa khi mình còn học ở trong miền nam,cô bạn của mình đang đứng trước cửa học thêm nhà thầy gọi đt thì bj một cậu bé giật điện thoại và bọn mình bắt được,khi bọn mình chuẩn bị đánh cậu bé thì thầy gọi bọn mình vào nói với bọn mình "tôi thấy một lũ đeo giày đánh một đứa bé đi chân đất " và hỏi ra thì biết cậu bé ấy cả một ngày chưa được ăn gì.Buổi học hôm đó thầy dạy chúng tôi mà không giảng bất kỳ một chữ nào.Vào thời điểm đó tôi được cùng thầy đến gặp thầy Nguyễn Ngọc Ký thày bị liệt hai tay hoàn toàn nhưng chữ viết của thầy rất rất đẹp,thầy nói với chúng tôi rằng "nhìn thấy thì cố gắng mà học hỏi lấy" và xin thầy ký 2 chữ "rèn luyện" treo ở phòng học của thầy.Vào mua hè năm đó (lúc đó chúng tôi đang học lớp 8) thầy đưa cho chúng tôi cuốn Đắc Nhân Tâm và bảo chúng tôi về đọc,sau hè chúng tôi lên lớp và thầy hỏi chúng tôi thấy thế nào về cuốn sách này tất cả mọi người đáp rất hay và ý nghĩa ạ,thế nhưng trưởng nhóm lại nói

-Sai rồi,chỉ có 30% là tốt 70% là xấu xa,vậy thì rất rất tệ mới đúng

-Tại sao lại rất tệ?

-Lừa đảo hơn,tinh vi hơn,chuyên nghiệp hơn

-Tại sao lại lừa đảo hơn,tinh vi hơn và chuyên nghiệp hơn?

-Tại vì mang theo sự ích kỷ của con người nhiều hơn,có mục đích nhiều hơn,vì tiền và vì chính sự bản thân của mình ngay từ ban đầu nhiều hơn

-Đúng rồi,hoàn toàn chính xác,chỉ có 30% là đúng thôi còn lại mọi thứ chỉ là xấu xa,tại sao ư?tại vì họ dạy các hành động có mục đích vì bản thân mình trước tiên sau đó rồi mới nghĩ đến người khác vì bản thân mình,đó chính là tận cùng của sự dối trá và lừa đảo,đây là cuốn sách bán chạy nhất thế giới,ai đọc xong đa phần đều yêu thích nó bởi vì nó giúp mọi người đạt được sự ích kỷ của bản thân mình ngay từ lúc đầu,thế giới này,sau này nhất định sẽ càng xấu xa hơn,tinh vi hơn

"Cuốn sách này giống như hành động của các em với cậu bé ăn xin trong năm ấy,ai cũng tưởng hành động đó là đúng đắn,nhưng không phải như thế,những thứ mà con người tôn vinh cho là cái đẹp những với một số người nó là thảm họa,là cái chết,là bước đường cùng,là sự giả dối...không ai biết được sự thật đằng sau nó là gì,những kẻ được đi học tự cho mình là soi sáng bóng tối nhưng lại đốt cháy hoàn toàn những thứ ở trong bóng tối ấy,những kẻ cầm đèn pin soi sáng cứ tưởng mình sang trọng thế nhưng đằng sau cái đèn pin là người cầm ấy đó mới thực sự là bóng dêm đen tối nhất"

Dạo gần đây tôi thấy các bạn đọc nhiều sách self self help,nhưng đọc nhiều sách không có nghĩa là có tri thức,phải biến những thứ trong sách thành hiện thực thì đó mới là tri thức,con người sống là nhờ vào hành động chứ không phải là vì tư tưởng,và phải cố gắng học tập rèn luyện trước tiên,phải biết xem xét hoàn cảnh của mình chứ đừng nghĩ "người ta trẻ hơn mình bé hơn mình còn làm giàu được",mình chỉ sợ các bạn không cố gắng học hành thì "đến bao xi chắc gì đã biết vác đúng cách mà ở đó đòi thành công" tôi cũng không biết các bạn giờ tìm kiếm động lực gì?nhưng các bạn có nên tự hỏi cô bé kia một ngày đi cả chục km để làm gì?thành công của của bạn đang tìm kiếm cố gắng vì điều gì?xinh đẹp hơn?thông mình hơn?giàu có và nổi tiếng hơn?nhiều người ngưỡng mộ hơn?nhiều lời khen hơn?với cô bé kia thì có lẽ thành công là đủ tiền mua cho mẹ một lốc sữa,với tôi là được đi ngủ với một thâm hồn thanh thản hơn và trái tim tràn ngập yêu thương

"Người con trai ấy biết đau buồn trước nỗi bất hạnh của người khác,biết sung sướng trước niềm hạnh phúc của mọi người xung quanh và hơn hết cậu ấy mong muốn những niềm hạnh phúc đến với tất cả mọi người.Đó là điều quan trọng nhất cảu một con người" (Trích bố của XuKa nói về Nobita trước đêm đám cưới của Nobita)


2
28 tháng 10

chúng ta có thể chia sẻ về quá khứ của Nobita là ngày xưa Nobita éo thích Suka mà nó thích mukbang đứa con gái khác cơ, bây giờ nó chuyển nhà nên Nobita bắt cá hai tay với Suka mà cung ật mí là nó chỉ thích con em họ của Suka thui >-<

#ngontinh_review Tên: ĐÔNG CHÍTác giả: Ngưng LũngThể loại: Hiện đại, điều tra phá án, gương vỡ lại lành, sạch, sủng, HE Số chương: 60 chương + 10 phiên ngoại Tình trạng: Hoàn editLâu lắm mình mới tìm được một bộ vừa làm mưa làm gió bên Trung lại được đón chào nồng nhiệt bên Việt. Trước giờ ngôn tình trinh thám luôn được độc giả săn đón nhiều nhất vì nó có tính kích thích cao và...
Đọc tiếp

#ngontinh_review
Tên: ĐÔNG CHÍ
Tác giả: Ngưng Lũng
Thể loại: Hiện đại, điều tra phá án, gương vỡ lại lành, sạch, sủng, HE
Số chương: 60 chương + 10 phiên ngoại
Tình trạng: Hoàn edit

Lâu lắm mình mới tìm được một bộ vừa làm mưa làm gió bên Trung lại được đón chào nồng nhiệt bên Việt. Trước giờ ngôn tình trinh thám luôn được độc giả săn đón nhiều nhất vì nó có tính kích thích cao và thật sự khá hay. Sau khi đọc xong Đông Chí, quả thật mình rất mãn nguyện, không giống những bộ ngôn tình trinh thám khác là có nhiều vụ án mà Đông Chí chỉ có một vụ án duy nhất kéo từ đầu đến cuối truyện, bên cạnh đó sẽ phát sinh các vụ án khác nhưng đều có liên quan đến vụ án chính này.

Mở đầu câu chuyện là cảnh nữ chính Lục Yên trong lúc vội vã chạy đến bệnh viện vô tình va phải một người rất giống cô bạn thân cấp 3 tên Đặng Mạn đã chết nhiều năm, ngay sau khi va phải người đó, những chuyện kì lạ bắt đầu xảy ra với Lục Yên.

Cũng vào khoảng thời gian đó, bạn trai cũ của Lục Yên, người năm đó bị Lục Yên đá, Giang Thành Ngật trở về thành phố S. Hai người gặp lại nhau trong buổi họp lớp cấp 3. Ngoài mặt Giang Thành Ngật ra vẻ lạnh lùng không màng thế sự nhưng trong lòng thì bắt đầu không yên, vừa cay cú vì năm đó bị Lục Yên đá vừa nhớ thương cô 📷:v . Và sau khi có người nửa đêm đến nhà Lục Yên dọa cô mà Giang Thành Ngật bắt đầu để cô “ở trọ” trong nhà mình. Cuộc sống ở chung của hai người bắt đầu.

Cùng lúc đó, những cái chết lần lượt xuất hiện, đầu tiên là cái chết của đồng nghiệp Lục Yên, tiếp theo là cái chết của nữ phụ Đinh Tịnh (Cùng học cấp 3 với nam nữ chính), từ hai cái chết đó Lục Yên càng ngày càng tin chắc vào nghi ngờ của mình, năm đó Đặng Mạn thật sự tự sát hay đã có ai sát hại cô ấy? Càng tìm hiểu thì lại càng rối loạn, không chỉ hai cái chết kể trên, lại còn đào ra được thêm 2 người đã chết nữa, mà tất cả lại đều xoay quanh hai chữ “Đông Chí”.

Đông Chí ở trong truyện không chỉ là một trong hai mươi tư tiết khí trong nông lịch theo lịch Trung Quốc cổ đại mà còn là tên một trang web bói bài Tarot do nữ phụ Đinh Tịnh lập. Không ngoa khi nói Đông Chí là một trong tích truyện tam đại quỷ của Trung Quốc (Gồm: Đông Chí, Trung Nguyên, Thanh Minh). Ngay từ cái tên Đông Chí chúng ta đã thấy nó đầy u ám và kì bí. Cũng như bộ truyện này, càng đọc càng bất ngờ, càng phải rùng mình.

Bốn người chết, tưởng chừng không chút liên quan nhưng lại liên kết cực kỳ chặt chẽ với nhau, dường như mọi người cứ ngỡ vụ án này chỉ là án liên hoàn đơn giản nhưng không ngờ nó đã kéo dài từ tận 8 năm trước cho đến thời điểm hiện tại.

Nhưng cũng nhờ những vụ án này mà Lục Yên và Giang Thành Ngật lại càng được kéo gần nhau hơn, lúc hai người làm hòa cũng là lúc chân tướng lộ rõ từng bước một. Về vấn đề tình cảm bộ này khá ngọt ngào, tuy gắn mác gương vỡ lại lành nhưng chẳng ngược chút nào, sủng ngọt có, có chút thịt vụn này, Giang Thành Ngật ngoài mặt lạnh lùng nhưng lại là sắc lang chính hiệu, hồi cấp 3 là anh tán đổ Lục Yên, coi như Lục Yên như nữ thần đời mình, đến nỗi cô ngủ chảy cả nước dãi anh còn gật đầu khen dễ thương 📷:v

Còn Lục Yên, một cô gái xinh đẹp lại chăm chỉ, không bánh bèo, tính cách rất quyết đoán, năm đó đề nghị chia tay Giang Thành Ngật cũng có lý do cả, làm đau người mình yêu cũng tự làm đau mình, thật sự do quá sợ hãi và đau khổ nên mới đề nghị chia tay. Cái này các bạn đọc sẽ rõ, mình nói ra lại mất hay.

Còn về phần vụ án, có lẽ chỉ có một vụ duy nhất nên tác giả rất chú trọng và tốn sức tìm hiểu các thứ chuyên ngành khác để áp dụng vào truyện, tác giả còn rất giỏi trong việc đánh lừa độc giả, khi bạn nghĩ người này là hung thủ sẽ tác giả lại lái ngay hướng suy nghĩ của bạn sang người khác, khi tất cả nghi vấn đều hướng vào một người thì chưa chắc người đó đã là hung thủ. Lúc đọc truyện này thật sự mình phải khen tác giả một câu là tổ lái quá mượt, trơn tru logic không bị lệch tay lái 📷:)))

Nếu những bộ trinh thám khác có thể đoán được hung thủ qua vài 3 câu phân tích thì bộ này lại khác, càng đọc những lời phân tích của công an và chuyên gia tâm lý mình càng bối rối và khó suy đoán hơn, ngoài việc chuyên gia tâm lý phân tích rất cặn kẽ và nhiều lúc khiến đứa lười động não như mình khó hiểu ra thì đọc 2 3 lần sẽ thấy rất đúng.

Để đến lúc bắt được hung thủ, mình vẫn còn hơi nghi ngờ, còn sợ tác giả lại tổ lái tiếp 📷:v Nhưng không, hung thủ này cũng khiến mình vô cùng vô cùng bất ngờ. Một người tưởng chừng mờ nhạt như một phông nền lại biến thành hung thủ tội phạm IQ cao, về sau tác giả giải thích từng lý do, nguyên nhân để xác nhận người này là hung thủ thì mình cũng phải gật gù tán thưởng là quá hợp lý.

Hình như đã nói hơi nhiều rồi, mình xin tạm dừng và tổng kết lại như sau: Truyện quá hay, càng đọc càng hứng thú, vì nó gợi sự tò mò và buộc bạn phải suy đoán. Truyện HE, có ít thịt vụn mà cũng như không vụn, ngọt ngào có đủ, phá án thì cũng quá ổn luôn. Edit thì siêu siêu mượt. Nhiệt liệt đề cử các chị mẹ cùng nhảy ♥

Review by Lạc Dung


0
#Ngontinh_review[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không...
Đọc tiếp

#Ngontinh_review

[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]

Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không gặp nhau nên kết cục sẽ khác , thật sự mấy ai chấp nhận được tình yêu thầy trò , ai có thể chấp nhận yêu một người khiếm thị , ai có thể chấp nhận hy sinh vì người mình yêu ??

Với một người luôn tự tin vào đôi mắt của mình , nhưng đến một ngày mắt người đó không thấy đường nữa thì cảm giác lúc đó của người ấy sẽ như thế nào ? Sợ hãi , lạnh lẽo , cô đơn ... Mình nghĩ đó là cảm xúc của thầy Chương trong câu chuyện này chính là như vậy , chỉ trong một ngày ba mẹ mất , đôi mắt thầy tự hào cũng mất và nó đã làm thầy khép trái tim của mình lại , thầy đã chọn cách tách biệt với mọi thứ , nhưng ngày đầu tiên lên lớp , thầy đã gặp một cô học sinh cứng đầu và cố chấp rất giống mình , cô ấy dìu thầy về phòng làm việc sau mỗi giờ tan lớp , giúp thầy chấm bài , giúp thầy lau dọn phòng , tưới hoa ... Và đưa thầy ra bến xe , tình yêu thầy trò được vun đắp theo năm tháng đi bên cạnh nhau , người đi người dìu , khi thầy nghe người khác chỉ trích người con gái thầy yêu , thầy đã làm gì ?? Thầy đã lấy sinh mạng của mình để đổi lấy danh dự và tương lai tốt đẹp cho người con gái mà thầy yêu , mấy ai có đủ can đảm đến vậy ??

Lúc đọc đến chương cuối mình không nghĩ thầy sẽ chọn kết thúc mình ở bến xe , và mình đã sai , có lẽ thầy muốn kiếp sau lại đợi người con gái thầy yêu ở đấy nên mới chọn nơi có nhiều kỉ niệm của hai người nhất để kết thúc nó ...

[ Đừng nói là Liễu Địch , cho dù là mình , mình cũng chấp nhận cả đời này đợi thầy ấy ]

✓ Đây là cảm nhận của mình , có thể hỗn loạn , có thể không hay , nhưng nó vẫn là cảm nhận và là suy nghĩ , cảm xúc mình viết ra thôi , nên xin mọi người thông cảm , mình thành thật cảm ơn !!


0
Quan tài trên bánh xeNgày trước, có một bà mẹ bị ốm rất nặng, đến mức không ai nghĩ bà sẽ qua khỏi. Trước lúc lâm chung, bà đã dặn con gái mình rằng, cô không bao giờ được phép sơn móng tay mình màu đỏ. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau khi mẹ qua đời, cô đã quên bẵng lời mẹ dặn và sơn móng tay đỏ. Ngay khi vừa “tân trang” lại cho những chiếc móng tay của mình dưới lớp sơn...
Đọc tiếp

Quan tài trên bánh xe

Ngày trước, có một bà mẹ bị ốm rất nặng, đến mức không ai nghĩ bà sẽ qua khỏi. Trước lúc lâm chung, bà đã dặn con gái mình rằng, cô không bao giờ được phép sơn móng tay mình màu đỏ.

Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau khi mẹ qua đời, cô đã quên bẵng lời mẹ dặn và sơn móng tay đỏ. Ngay khi vừa “tân trang” lại cho những chiếc móng tay của mình dưới lớp sơn đỏ, chiếc radio trong căn hộ đột nhiên bật lên và thông báo: Này, cô bé! Tẩy móng tay đi. Một chiếc quan tài trên bánh xe đã tìm thấy thành phố của cô và đang tiến đến nơi cô ở đấy.

Cô gái bối rối, nghĩ rằng mình đã nghe nhầm ý của người dẫn chương trình phát thanh. Để loại bỏ chúng ra khỏi tâm trí của mình, cô đã mở TV lên nhưng TV lại nói: Này, cô bé! Cỗ quan tài trên bánh xe đã tìm thấy phố mà cô đang ở và sắp tìm thấy căn hộ của cô rồi. Tẩy móng tay ngay đi!

Khi chắc chắn mình nghe không nhầm lần này, cô cuống cuồng tìm lọ nước tẩy móng tay và tẩy móng tay của mình. Trong lúc đó,cô cũng đồng thời gọi điện cho người thân của mình để kể lại về câu chuyện kinh hoàng này. Nhưng thay vì tiếng của bạn bè ở đầu dây bên kia, cô lại nghe thấy giọng nói tương tự: Này, cô bé! Cỗ quan tài trên bánh xe đã tìm thấy khu nhà của cô. Bây giờ nó đang tìm kiếm căn hộ mà cô đang ở. Tẩy sơn móng tay của cô mau đi!

Cô gái ném điện thoại xuống và cố gắng làm sạch móng tay của mình nhưng khi làm đến ngón tay cuối cùng, cô không sao tẩy nó đi được. Cùng lúc đó, có tiếng người gõ cửa từ bên ngoài. Cô rón rén nhìn ra bên ngoài từ lỗ nhìn trộm nhưng không thấy bất kỳ ai. Nghĩ là không có nguy hiểm nào, cô mở cửa. Hóa ra, trước cửa nhà cô là cỗ quan tài trên bánh xe và mẹ cô bước ra từ cỗ quan tài đó. Bà mẹ đã chết lúc này hỏi con: “Tại sao con không nghe lời mẹ nói vậy?” Thế rồi, bà tự tay bóp cổ con gái đến chết.

0
#ngontinh_reviewTên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANH Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử Thể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HE Số chương: 70 chương + 4 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn edit 📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không...
Đọc tiếp

#ngontinh_review

Tên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANH

Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử

Thể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HE

Số chương: 70 chương + 4 phiên ngoại

Tình trạng: Hoàn edit

📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.
Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không hổ danh là một trong 4 truyện top đầu. Bộ truyện này rất hay, không quá ngược tâm, không quá nặng nề. Cái gì cũng vừa đủ. Nhưng chỉ cần thế thôi cùng đã khiến cho mình cảm thấy thoả mãn.

📷📷Truyện có một mô tuýp không mới. Nữ chính là một người con gái tài giỏi nhưng cô độc. Cô đã từng có gia đình, có ba mẹ, có em gái. Nhưng từng người một lần lượt cứ thế bỏ cô mà đi. Để lại trên đời một cô gái nhỏ. Cứ như vận mệnh của cô là sẽ phải cô độc cả đời vậy. Một cô gái cô độc đến mức khi quay trở lại quê hương, quay trở lại nơi mình sinh ra và lớn lên nhưng lại chẳng có nhà để về, chẳng có ai chờ đợi cô. Cô là một sinh viên xuất sắc tốt nghiệp chuyên ngành máy tính, ngoài ra cũng là một nhà văn mạng nổi tiếng. Nhưng mọi thứ đối với cô đều chỉ là phù du, cô cứ vật vờ sống vô mục đích, mọi thứ cô làm, đơn giản chỉ để khiến bản thân không suy nghĩ, muốn khiến bản thân trở nên bận rộn mà không phải ngày ngày đối mặt với sự cô độc của mình mà thôi.

📷📷Có lẽ cô sẽ cứ cô độc như thế, cứ sống không mục đích như thế. Nhưng số phận đã khiến cô thay đổi khi cô gặp anh. Gặp Từ Gia Diễn – nam chính của chúng ta. Tình yêu của cô đối với anh đó chính là “Nhất kiến chung tình” – vừa gặp đã yêu. Nhưng cũng có lẽ cô đã yêu anh từ lâu rồi, từ trước cả khi hai người gặp mặt. Cô đã bị anh thu hút từ cái ngày cô tình cờ xem được video anh thi đấu, vì thế ngay khi gặp được anh bằng xương bằng thịt, cô không thể tự chủ được mà cứ thế bị hút về phía anh. 📷📷

📷📷Nam chính Từ Gia Diễn của chúng ta là một nam chính đúng tiêu chuẩn ngôn tình. Muốn đẹp có đẹp, muốn tài có tài, muốn danh vọng có danh vọng. Nhưng để đạt được cái danh vọng đó, anh đã phải đánh đổi biết bao nhiêu, phải chịu đựng sự đay nghiến chỉ trích từ chính gia đình của mình. Chỉ bởi vì đam mê mà anh theo đuổi nó không phải là thứ mà ai cũng có thể hiểu được. Vâng, nam chính của chúng ta là một game thủ, hay nói chính xác hơn là một tuyển thủ lừng danh của eSport. Thực sự khi đọc truyện này mình cũng lần đầu tiên được biết đến môn thể thao điện tử được gọi là eSport. Anh là người tiên phong, là tượng đài vĩ đại của môn thể thao điện tử này. Anh là Pot – là Đại Thần của hàng nghìn hàng vạn người – và có lẽ, anh cũng chính là Đại Thần trong lòng Tô Trản..!~

📷📷Tình yêu của hai người rất nhẹ nhàng bình dị. Tô Trản quay trở về quê hương, thuê trọ tình cờ lại là hàng xóm của anh. Và thế là quá trình truy nam bắt đầu. Cách tiếp cận Từ Gia Diễn của Tô Trản không khiến mình cảm thấy phản cảm mà rất thú vị. Cô là một người biết tiến biết lùi, lại vô cùng thẳng thắn. Cô không hề giấu diếm việc mình thích anh, muốn cưa đổ anh. Nhưng cô cũng luôn biết chừng mực và kiên trì. Cô không đeo bám, không khiến anh thấy phiền. Cho dù anh từ chối nhưng cô vẫn lặng lẽ quan tâm anh, lặng lẽ bên cạnh và ủng hộ anh. Rồi mưa dầm cũng thấm đất, cho dù có lúc anh vẫn cố gắng đẩy cô ra xa, nhưng khi thấy người khác tán tỉnh cô, anh lại ghen, anh ăn dấm chua lúc nào không hay. Và cứ thế tình yêu chớm nở, họ đến với nhau như lẽ thường của tự nhiên 📷📷

📷📷Tình yêu nào cũng sẽ phải trải qua sóng gió, thử thách. Và tình yêu của hai người cũng vậy. Tô Trản yêu Từ Gia Diễn nhiều hơn tất thảy. Nhưng chính vì quá yêu, nên khi biết được sự thật rằng cha của Từ Gia Diễn là người đã gián tiếp hại chết em gái mình. Cô đã không thể chịu đựng được. Cô yêu em gái mình, hơn ai hết cô cũng yêu anh. Nội tâm cô giằng xé không biết phải làm thế nào. Cô không muốn nghĩ tới việc sau này cô phải gọi kẻ giết em gái mình một tiếng “Cha”. Vì thế cuối cùng cô đã chọn phương án rời xa anh. Cô chia tay anh vào đúng cái ngày anh giải nghệ. Anh đồng ý, quật cường quay lưng đi bỏ lại cho cô một bóng lưng đơn bạc. Và thế là họ chia xa..

📷📷Khi đọc ngôn tình, mình rất ghét những khi nhân vật luôn tự giấu diếm nỗi đau của mình. Tự gặm nhấm để rồi khiến cả hai trái tim cùng bị tổn thương. Trong trường hợp này mình cũng thấy vậy. Khi đó mình cảm thấy ghét Tô Trản khi cô không hề nghĩ đến cảm nhận của Từ Gia Diễn, cô yêu anh nhưng cô lại không cùng chia sẻ với anh. Cô cứ mặc nhiên vậy, mặc nhiên bỏ anh lại nơi đó rồi ra đi, sau ba năm trời đằng đẵng thì lại mặc nhiên quay trở lại. Mình đã có chút hả hê vì khi gặp lại anh đã ngó lơ cô như chưa từng quen biết, mình đã nghĩ cô cần phải bị trừng phạt khi luôn thích làm theo ý mình. Nhưng khi càng đọc, càng hiểu được suy nghĩ của cô, mình lại càng thương cô, mình thương cả hai người, hai con người quá yêu nhau nhưng lại không thể đến bên nhau chỉ vì một vách ngăn vô hình mang tên: Thù hận.

📷📷Ba năm cô ra đi là ba năm cô lăn xả tới những nơi chiến tranh nguy hiểm nhất, tới những nơi tràn ngập mùi thuốc súng, tràn ngập khói lửa của bom đạn. Cô ra đi không phải để tìm chết, để quên anh, mà cô ra đi để khiến mình mãi nhớ đến anh, để tự nói với bản thân mình rằng – khi đối mặt với sự sống chết, mọi thù hận sẽ như gió thoảng, được ở bên cạnh người mình yêu mới là điều quan trọng nhất. Và khi trúng đạn, khi đối mặt với cái chết, cô đã tìm ra được đáp án cho mình, cô muốn quay về tìm anh, dù chỉ nhìn qua một lần thôi thì cô cũng cảm thấy đủ rồi…
📷📷Anh cũng như cô, 3 năm trời không có cô bên cạnh nhưng anh chưa giây phút nào quên cô, anh vẫn ngày đêm tin tưởng rồi một ngày cô sẽ trở lại. Và khi đó anh sẽ chẳng bao giờ buông tay cô ra nữa.!~. Sau khi biết được tội lỗi của cha mình, anh đã thay cha mình ăn chay niệm phật. Một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi đầu nhưng lại thường xuyên chép kinh phật, chỉ để sám hối tội lỗi thay cha mình, và cũng để cầu phúc cho người anh yêu được bình an. Thực sự mình vô cùng cảm động bởi tình yêu của hai người. Dù không còn ở cạnh nhau nhưng lúc nào cũng cầu mong bình an cho người kia. Một tình yêu vô cùng đẹp và cũng vô cùng buồn thương.!~
📷📷Mình rất thích văn phong của tác giả. Mọi thứ dù nặng nề đến mấy đều trở nên nhẹ nhàng. Mình thích Từ Gia Diễn vì tình yêu của anh, thích cái cách anh đối xử với Tô Trản sau 3 năm gặp lại. Không hề có giày vò chỉ trích. Mà anh chỉ dùng tình yêu và sự nhung nhớ dồn nén suốt 3 năm trời mà giữ chặt lấy cô, yêu thương và trân trọng cô!~
📷📷Bộ truyện này cũng có những nhân vật phụ khiến mình vô cùng thích. Một Lục Diệp Minh yêu Tô Trản suốt bao nhiêu năm trời, cho dù cô không yêu anh, nhưng anh vẫn một lòng che chở, bảo vệ.. và chúc phúc cho cô bên người mà cô yêu. Một Nam Sơ lạnh nhạt nhưng tinh tế, một người khiến cho Tô Trản như nhìn thấy chính bản thân mình. Một Hàn Văn Văn trong sáng và vô cùng nhân hậu, cô là nhân vật phụ khiến mình thương cảm nhất. Một cô gái tốt đẹp biết bao nhưng lại chọn cho mình cái kết quyên sinh, kết thúc cuộc đời để đến bên cạnh người yêu đã nằm xuống của mình… Rồi một Thịnh Thiên Vi vui vẻ tốt bụng, một Đại Minh hồn nhiên ngốc nghếch, một Mạnh Thần cay nghiệt dữ dằn… Tất cả đã khiến cho bộ truyện có một màu sắc vô cùng phong phú.
📷📷Truyện hay, vô cùng đáng đọc. Hơi tiếc là truyện chỉ toàn thịt vụn không đáng kể, nhưng nó cũng không thể ảnh hưởng đến độ hay của truyện. Rất muốn có thêm nhiều người cùng đọc và biết đến nó 📷📷
Review by Hà Bảo Ngọc

2
15 tháng 6 2019

dài dữ zowh bn

ngan r ..