Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
A) núi cao như đột ngột hiện ra chắn ngang trước mặt .Đã đến phường Rạnh. Thuyền chuẩn bị vượt nhiều thác nước
B) tôi tợn lắm. Dám cà khịa với tất cả bà con trong xóm
C) tôi dậy từ canh tư. Còn tối đất, cố đi mãi trên đá đầu sư, ra thấu đầu mũi đảo. Và ngồi đó rình mặt trời lên
D) bà ấy mệt quá . Không lê được một bước . Không kêu được một tiếng cơ chừng tiếc của. Cơ chừng hết sức. Cơ chừng hết hơi
Câu rút gọn là:
- Tròn trĩnh, phúc hậu như một quả trứng thiên nhiên đầy đặn.
- Y như một mâm lễ phẩm...
Tác dụng:
- Rút gọn thành phần chủ ngữ để làm cho câu không dài, thừa.
- Cho thấy vẻ đẹp hoành tráng, kì vĩ của thiên nhiên, cụ thể là mặt trời khi mặt trời mọc trên biển Cô Tô.
a. 3 câu đặc biệt.
b. Câu rút gọn: Tròn trĩnh...
c. Câu đặc biệt: Buổi hầu sáng hôm ấy
d. Câu rút gọn: quên cả đói, quên cả rét. Xong, càng đuổi lại càng mất hút.
Sau trận bão,chân trời ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi.Mặt tròi nhú lên dần dần rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như một quả trứng thiên nhiên đầy đặn.Qủa trứng hồng hào ,thăm thẳm và đường bể được đặt lên một chiếc mâm bằng bạc mà đường kính mâm rộng bằng cả cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng.
Tác dụng:Cô Tô có cái màu xanh lam biếc của biển buổi chiều, lại có cái màu đỏ rực rỡ của mặt trời buổi sớm nhô lên biển lúc hừng đông. Nguyễn Tuân đã thức dậy từ canh tư ra mãi thấu đầu mủi đảo để ngồi rình mặt trời lên. Đoạn văn này, Nguyễn Tuân đã thực sự mang đến cho người đọc những dòng viết tài hoa về cảnh tượng vô cùng độc đáo. Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào, thăm thẳm và đứng bệ đặt lên một mâm bạc, đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Những so sánh thật bất ngờ, những liên tưởng thật thú vị. Nhưng đến liên tưởng tiếp theo thì mới thực sự tài hoa, mới in đậm phong cách Nguyễn Tuân: Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Màu sắc hài hoà rực đỏ, hồng, bạc, ngọc trai, chi tiết tạo hình rất độc đáo quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên mâm bạc khổng lồ; hình ảnh từ ngữ sang trọng: Mâm lễ phẩm, bạc nén, trường tho. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp vừa hùng vĩ đường bệ, vừa phồn thịnh và bất diệt, lại rực rỡ, tráng lệ làm lên một ấn tượng riêng đặc sắc về trời biển Cô Tô.
- Tác giả nghĩ về con gà đất một món đồ chơi không thể quên trong cuộc đời mình như một kỉ niệm không thể quên trong cuộc đời mình
+ Tác giả vừa hồi tưởng những năm tháng tuổi thơ được say mê chơi món đồ chơi dân gian
+ Những thứ đồ chơi đó đã tđi theo suốt cuộc đời tác giả và trở thành những điều không thể quên
→ Nối kết thành công hiện tại với quá khứ, trình bày được sự vận động trong suy nghĩ, nhận thức của tác giả, bộc lộ được tình cảm của tác giả
Câu rút gọn lần lượt là:
1- Đã đến Phường Rạnh - rút gọn chủ ngữ.
2. Còn tối đất, cố đi mãi trên đá đầu sư, ra thấu đầu mũi đảo - rút gọn chủ ngữ.
Và ngồi đó rình mặt trời lên - rút gọn chủ ngữ.
3. Dám cà khịa với tất cả bà con trong xóm - rút gọn chủ ngữ.
4. Tròn trĩnh phúc hậu ... - rút gọn chủ ngữ.
5. Không lê được một bước. Không kêu được một tiếng. - rút gọn chủ ngữ.