Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a, đổi \(a=20cm=0,2m\)
\(=>Vv=a^3=0,2^3=\dfrac{1}{125}m^3\)
\(=>Fa=d1.Vv=10000.\dfrac{1}{125}=80N\)
\(=>F=F1+Fa=120+80=200N\)
\(=>Pv=10mv=10.Dv.Vv=d2.Vv=27000.\dfrac{1}{125}=216N\)
\(=>Pv>F\left(216>200\right)\) do đó vật rỗng
a) Độ cao tối đa mà người lặn có thể lặn xuống là:
P = d.h => h = P / d = 300000 / 10000 = 30 (m )
Vậy độ cao tối đa mà người lặn có thể xuống là 30 m.
b) Áp suất của nước tác dụng lên mặt kính khi người đó lặn sâu 25m là:
P = d.h = 10000 . 25 = 250000 ( N/m2 )
Diện tích của kính quan sát là:
S = 20 cm2 = 0,002 m2
Áp lực nước tác dụng lên cửa kính quan sát là :
P= F/S => F = P.S = 250000 . 0,002 = 500 ( N )
Vậy áp lực nước tác dụng lên kính quan sát là 500 N
TK#
a) Độ cao tối đa mà người lặn có thể lặn xuống là:P = d.h => h = P / d = 300000 / 10000 = 30 (m )
Vậy độ cao tối đa mà người lặn có thể xuống là 30 m.
b) Áp suất của nước tác dụng lên mặt kính khi người đó lặn sâu 25m là:
P = d.h = 10000 . 25 = 250000 ( N/m2 )
Diện tích của kính quan sát là:
S = 20 cm2 = 0,002 m2
Áp lực nước tác dụng lên cửa kính quan sát là :
P= F/S => F = P.S = 250000 . 0,002 = 500 ( N )
Vậy áp lực nước tác dụng lên kính quan sát là 500 N
Gọi: c là nhiệt dung riêng của nước; m là khối lượng nước chứa trong một ca; n1 và n2 lần lượt là số ca nước múc ở thùng A và thùng B do đó (n1 + n2) là số ca nước có sẵn trong thùng C. Nhiệt lượng do n1 ca nước ở thùng A khi đổ vào thùng C đã hấp thụ là: Q1 = n1.m.c(50 – 20) = 30cmn1 Nhiệt lượng do n2 ca nước ở thùng B khi đổ vào thùng C đã toả ra: Q2 = n2.m.c(80 – 50) = 30cmn2 Nhiệt lượng do (n1 + n2) ca nước ở thùng C đã hấp thụ là : Q3 = (n1 + n2)m.c(50 – 40) = 10cm(n1 + n2) Phương trình cân bằng nhiệt : Q1 + Q3 = Q2 30cmn1 + 10cm(n1 + n2) = 30cmn2 2n1 = n2 |
Vậy, khi múc n ca nước ở thùng A thì phải múc 2n ca nước ở thùng B và số nước đã có sẵn trong thùng C trước khi đổ thêm là 3n ca.
Khối lượng nước của mỗi lần múc: mo=Vo.Do=200.1=200(g)
Khối lượng nước ở thùng C là 3n(kg)
Để tính lực cực tiểu cần đặt vào đĩa để nhấc (tách) đĩa khỏi đáy bể, ta sẽ sử dụng nguyên lý Pascal và công thức tính áp suất.
Theo nguyên lý Pascal, áp suất được truyền đều trong chất lỏng. Vì vậy, áp suất tại đáy đĩa thép và áp suất tại đáy bể nước phải bằng nhau.
Áp suất tại đáy đĩa thép:
P1 = P0 + ρgh1
Áp suất tại đáy bể nước:
P2 = P0 + ρgh2
Trong đó:
P0 là áp suất khí quyển (105N/m2)
ρ là khối lượng riêng của nước (1g/cm3 = 1000kg/m3)
g là gia tốc trọng trường (10m/s2)
h1 là độ sâu từ đáy bể đến đáy đĩa thép (h1 = 0)
h2 là độ sâu từ đáy bể đến mặt nước (h2 = 0.5m)
Với các giá trị trên, ta có:
P1 = P0 + ρgh1 = 105N/m2 + 1000kg/m3 * 10m/s2 * 0m = 105N/m2
P2 = P0 + ρgh2 = 105N/m2 + 1000kg/m3 * 10m/s2 * 0.5m = 155N/m2
Do áp suất tại đáy đĩa thép và áp suất tại đáy bể nước phải bằng nhau, ta có:
P1 = P2
105N/m2 = 155N/m2
Vậy, lực cực tiểu cần đặt vào đĩa để nhấc (tách) đĩa khỏi đáy bể là 155N.
Áp suất nước tác dụng lên đáy thùng:
\(p=d.10000.2=20000Pa\)
Điểm A cách mặt thoáng:
\(h'=H-\Delta h=2-0,8=1,2m\)
Áp suất tác dụng lên điểm A:
\(p'=d.h'=10000.1,2=12000Pa\)
\(\left\{{}\begin{matrix}p=dh=10000\cdot2=20000\left(Pa\right)\\p'=dh'=10000\cdot\left(2-0,8\right)=12000\left(Pa\right)\end{matrix}\right.\)