Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1 )trong nhà em , em thương nhất là em gái của em .
em ấy 9 tuổi , biết về nhật bản rất nhiều và nhiều nhất là hentai
Em rất yêu em ấy
Chấm hết !
Bãi biển Mỹ Khê lâu nay đã khá nổi tiếng với khách du lịch trong và ngoài nước. Không còn quá xa lạ khi nhắc đến tên bãi biển này. Tuy vậy, vẫn còn rất nhiều điều thú vị cần biết khi đến du lịch và tham quan cảnh đẹp này.
Bãi biển Mỹ Khê là một địa danh ở thành phố Đà Nẵng - một thành phố du lịch ở miền Trung Việt Nam. Cụ thể, bãi biển Mỹ Khê nằm trên đường Võ Nguyên Giáp, thuộc phường Phước Mỹ, địa phận quận Sơn Trà, thành phố Đà Nẵng. Biển Mỹ Khê là một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng ở Đà Nẵng nhờ vẻ đẹp của nước biển xanh, bãi cát vàng cùng với thời tiết trong lành của đất xứ Đà đã làm nên cái tiếng ở nơi đây.
Đến với Đà Nẵng, không chỉ có Cầu Rồng, Bà Nà Hills, chùa Linh Ứng, mà bãi biển Mỹ Khê cũng chính là một địa điểm du lịch và vui chơi quan trọng. Được tờ tạp chí Forbes liệt kê vào danh sách 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh, bãi biển này đã thu hút được sự quan tâm của các đoàn khách du lịch Việt Nam và quốc tế khi lần đầu Việt Nam có được một bãi biển được công nhận vào danh sách thế giới. Từ những năm 2016 đến nay, bãi biển Mỹ Khê luôn là điểm đến nổi bật ở Đà Nẵng, chỉ đứng sau Bà Nà Hills và núi Ngũ Hành Sơn. Qua nhiều năm, bãi Mỹ Khê càng củng cố được vẻ đẹp và nâng tầm trong con mắt bạn bè quốc tế.
Đến với Mỹ Khê, du khách không chỉ được trải nghiệm tắm biển. Nổi tiếng với bãi cát vàng, nước biển xanh, những người quản lí du lịch đã khai thác nơi đây để cung cấp thêm nhiều hoạt động vui chơi giải trí cho khách du lịch. Tính đến thời điểm hiện tại, khi tới Mỹ Khê, du khách có thể trải nghiệm lặn san hô, dù lượn, moto nước, cano kéo phao...Việc khai thác hợp lí đã giúp Đà Nẵng phát triển du lịch và được bình chọn là 1 trong những tỉnh có du lịch phát triển nhất Việt Nam.
Bãi biển Mỹ Khê là một bãi biển đẹp và nổi tiếng. Với vẻ đẹp hài hòa của thiên nhiên, biển cả và những hoạt động vui chơi đầy thú vị, đây chính là là điểm đến lý tưởng cho hành trình khám phá Đà Nẵng của khách du lịch trong và ngoài nước.
CHÚC EM HỌC TỐT NHA
Sau đây là gợi ý của mình. Tham khảo:
I. Mở bài:
- Giới thiệu chung về địa danh bãi biển Mỹ Khê Đà Nẵng.
- Cảm nghĩ khái quát về bãi biển Mỹ Khê: một bãi biển rất đẹp, thu hút nhiều du khách đến tham quan, du lịch.
II. Thân bài:
a. Giới thiệu tổng quát:
Vị trí địa lí: Cách trung tâm thành phố khoảng 2km, bãi biển Mỹ Khê thuộc phường Phước Mỹ, quận Sơn Trà, có chiều dài khoảng 900m, với bãi cát trắng mịn, sóng biển ôn hòa, nước ấm quanh năm, cùng hàng dừa thơ mộng, tuyệt đẹp bao quanh. Với độ mặn vào khoảng 60% và không bị ô nhiễm, nước được đánh giá có độ an toàn cao.
b) Giới thiệu về lịch sử hình thành bãi biển Mỹ Khê:
Trước năm 1975, quân đội Mỹ đã chiếm đóng và thiết lập tại đây một số cơ sở dịch vụ để phục vụ nhu cầu giải trí, vui chơi của binh lính Mỹ. Sau năm 1975, nhiều cựu binh Mỹ đã quay lại nơi này cùng với gia đình, bè bạn và góp phần quảng bá hình ảnh bãi biển Đà Nẵng ra thế giới.
c) Giới thiệu về không gian, cảnh vật ở bãi biển Mỹ Khê:
- Khung cảnh xung quanh: những bãi cát trắng mịn nổi bật bên màu xanh ngăn ngắt của nước biển. Không gian thoáng đãng, nắng gió hiền hòa, trải dài trên một cung đường thơ mộng mang những tên đất, tên người gắn với lịch sử – văn hóa của đất nước: Hoàng Sa – Võ Nguyên Giáp – Trường Sa. Để cảm nhận được vẻ đẹp của “bãi biển đẹp nhất hành tinh” này, khách có thể lưu trú tại các khách sạn, khu nghỉ dưỡng phía đông hoặc phía tây sông Hàn, bởi từ trung tâm thành phố chỉ đi dăm phút (qua các cây cầu đẹp như cầu Sông Hàn, cầu Rồng, cầu Trần Thị Lý…) là đã đến biển.
- Chi tiết: Sóng êm, mực nước không quá sâu tại đây lý tưởng cho các hoạt động thể thao trên biển như lặn, lướt ván, nhảy dù. Ngoài ra, trải dài trên bờ biển là những quán bar, khu nghỉ dưỡng, khách sạn hạng sang, đạt tiêu chuẩn quốc tế, thu hút du khách trong và ngoài nước. Nơi đây có những bờ cát trắng mịn màng thoai thoải, lấp lánh sắc màu mỗi khi có ánh nắng chiếu qua tạo nên sự thú vị và đẹp mắt cho người xem. Từng hàng dừa nghi ngút xanh tươi bao quanh như đang chở che, ôm ấp lấy bãi biển. Nó điểm tô thêm vào bức tranh tuyệt đẹp hoàn hảo với sự hòa hợp màu sắc của thiên nhiên, đất trời bãi biển Mỹ Khê Đà Nẵng. Những cây dừa như đang góp phần kết hợp vào cái bầu không khí trong lành, hơi mát của biển làm cho bất cứ ai cũng cảm thấy sảng khoái, phấn khởi, mát mẻ giữa cái thời tiết nắng nóng của buổi trưa hè.
d) Ý nghĩa về văn hóa, du lịch của bãi biển Mỹ Khê:
- Ý nghĩa đối với địa phương: Thu hút nhiều du khách trong và ngoài nước, quảng bá hình ảnh du lịch phát triển ngành du lịch làm giàu cho địa phương.
- Ý nghĩa đối với đất nước: là niềm tự hào của đất nước.
III. Kết bài:
- Khẳng định lại một lần nữa giá trị, ý nghĩa của bãi biển Mỹ Khê.
- Nêu cảm nghĩ của bản thân về bãi biển Mỹ Khê ( mong muốn được ghé qua biển Mỹ Khê một lần )
Đã lâu tôi chưa được về thăm quê. Bố đi công tác ở đảo xa. Ông bà nội đã mất.
Gần Tết mà bố tôi vẫn chưa về. Sáng 27 tháng Chạp, mẹ tôi nói với hai con: “Chiều nay ba mẹ con về quê, đi thăm mộ ông bà...". Bé Lan reo lên, còn tôi thì nao nao, buồn vui khôn tả xiết. Tôi nhẩm tính: “Ông mất đã hơn tám năm, bà đã đi xa gần 6 năm...". Hình ảnh ông nội mái tóc bạc phơ, chòm râu dài, gương mặt hồng hào phúc hậu ngồi uống trà với khách; hình ảnh bà nội ôm hai cháu vào lòng, kể cho các cháu nghe bao chuyện cổ tích,... tôi như thấy hiển hiện trước mắt mình. Tôi ứa nước mắt ra.
Đoạn đường dài hơn 30 cây số, xe máy mẹ đi chỉ hơn một tiếng đồng hồ là về quê. Làng Văn Xá quê nội trải rộng một màu xanh lúa chiêm xuân. Cò trắng ở đâu mà về sao nhiều thế? Cây đa cổ thụ xanh um, ngôi đình cổ mái ngói rêu phong, dòng
Sông Tam Thế lặng lờ trôi, trâu bò hiền lành gặm cỏ trên đê... Cảnh vật thân quen, đáng yêu lạ. Tôi càng ngắm nhìn càng bâng khuâng.
Ngôi nhà ngói năm gian của ông bà nội thương yêu vẫn còn đó. Tôi cảm thấy vắng vẻ. Chú, thím Lợi và ba em Nhân, Hoà, Thái vui vẻ, tíu tít đón ba mẹ con tôi. Nhân đã học lớp bốn. Hoà đã học lớp ba. Thái học lớp một. Cả ba đều học giỏi, rất vui mừng khi nhận quà và tiền mừng tuổi của bác Nga. Chỉ có một cái cặp sách, hai em liền nhường lại cho Nhân. Nghe bác nói: "Bác sẽ gửi túi sách về cho hai cháu để đi học...", hai em Hoà và Thái reo lên !
Sau bữa cơm tối ở nhà chú thím, ba em nhỏ đưa hai chị ra thăm vườn. Qua cây cau, cây cam, cây bưởi, tôi đứng lặng. Qua bờ ao, luống rau, tôi đi chậm lại. Tôi tưởng nhớ ông bà đang nói khi nghe gió lao xao, thì thầm:. “Cây cỏ cũng có tình, có nghĩa đấy cháu ạ.”
Đêm đó, nằm ngủ trên giường bà, tôi thao thức mãi. Tám, chín năm về trước, bà vẫn ôm ấp và ru tôi ngủ trên chiếc giường này...
Sáng hôm sau, ba mẹ con tôi theo chú thím Lợi và ba em đi ra nghĩa trang thăm mộ ông bà. Mộ ông bà đã được xây vuông vắn, nhưng trên đỉnh mộ vẫn mọc nhiều cỏ xanh. Bố mẹ tôi và chú thím Lợi đã làm đúng lời căn dặn của ông bà trước lúc ông bà về lão: " Xây đắp mộ ông bà cần giản dị, đừng có phô trương. Phải lo cho các cháu học giỏi và hiểu thảo. Được như vậy là ông bà ở thế giới bên kia sung sướng lắm rồi.”
Khiêm tốn, giản dị, chất phác là nếp sống của ông bà nội. Cha mẹ tôi vẫn nhắc nhở chị em tôi thế.
Mẹ và chu thím Lợi bày hương hoa lên mộ ông bà, thắp hương và khấn vái. Mẹ khóc và chị em tôi cũng khóc. Cả ba đứa em cũng khóc theo.
Nắng lên. Cảnh nghĩa trang trong làn khói hương u huyền càng trở nên vắng lặng. Tôi man mác buồn khi cắm nén hương lên mộ ông bà. “Bà ơi, ông ơi! Bố cháu đi công tác xa chưa về kịp. Ba mẹ con cháu về thăm ông bà, cháu chỉ mong ông bà vui..."- Tôi thầm khấn. Nước mắt cứ chảy dài trên má....
Tết năm nay sắp đến. Bóng chiều xuống trầm trầm. Nhìn bàn thờ ông bà, tôi lại nhớ lần về thăm quê thời còn học lớp Bảy.
Trong cuộc đời mỗi con người ai cũng có những kỷ niệm đáng nhớ không thể nào quên. Quãng đời học sinh của bạn và tôi cũng vậy, một khi đã trải qua thì không khỏi ghi lại trong lòng những dấu ấn sâu sắc. Nhưng đấy không nhất thiết phải là kỷ niệm ngập tràn niềm vui và tiếng cười. Đôi khi đó lại là một câu chuyện buồn cứ khiến lòng ta phải ray rứt mãi như câu chuyện tôi sắp kể cho các bạn sau đây.
Giờ ra chơi hôm ấy, tôi được phân công trực nhật cùng Liên. Tôi bảo Liên cứ xuống căn tin ăn sáng, để một mình tôi trực được rồi. Hình như Liên chỉ chờ có thế, cô bạn gật đầu rối rít rồi phóng như bay xuống sân. Trong lớp giờ chỉ còn lại mình tôi. Tôi câm giẻ định lau bảng nhưng tâm trạng lo âu, thấp thỏm đã kéo tôi ngồi xuống ghế giáo viên. Chuyện là tiết đầu tiên hôm nay tôi đã nghịch ngợm trong lớp, không chịu nghe cô Toán giảng bài. Điều đó khiến cô Toán khó chịu lắm, bèn phạt tôi đứng suốt cả hai tiết và ghi hẳn tên tôi vào sổ đầu bài, đề nghị mời phụ huynh.
Tôi run run giở cuốn sổ đầu bài đặt ngay trên bàn giáo viên. Đây, giấy trắng mực đen đây, bằng chứng tội lỗi của tôi đây! Thế nào cô chủ nhiệm cũng mời gặp mẹ tôi cho xem. Có lần đạt điểm kém, tôi phải đối diện với khuôn mặt buồn rười rượi của mẹ. Mẹ tôi luôn phải làm việc vất vả để kiếm từng đồng lương ít ỏi nuôi tôi ăn học. Nếu mẹ biết tin này sẽ thất vọng về tôi biết nhường nào. Ôi, tôi thật là một đứa con bất hiếu.
Chợt, trong đầu tôi lóe lên một ý nghĩ. Tôi đã tìm ra cách giải quyết vấn đề rồi. Chỉ cần cô chủ nhiệm không đọc được lời phê này thì sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa. Nghĩ được là làm ngay, tôi liền dùng bút xóa xóa đi dòng chữ của cô Toán trong sổ đầu bài. Thận trọng, tôi đặt sổ đầu bài vào vị trí cũ rồi thở phào nhẹ nhõm vì đã trút được nỗi muộn phiền trong lòng. Reeng… reeng… Tiếng chuông báo hiệu hết giờ ra chơi. Tôi xóa vội bảng, quơ vài nhát chổi rồi vào học như bình thường.
Mọi việc vẫn diễn ra bình thường cho đến cuối tuần ấy. Giờ sinh hoạt, cô chủ nhiệm xem xét sổ đầu bài. Cô đưa mắt nhìn thật kỹ vào trang giấy, đôi mày cô nhíu lại, rồi bất chợt cô ngước lên, nhìn quanh lớp. Tôi hoảng hốt, bối rối, không dám đối diện với ánh mắt của cô. Hai bàn tay tôi xiết chặt vào nhau, tim tôi đập thình thịch. Hình như cô đã quan sát được thái độ của tôi. Thôi rồi, tôi biết mình sắp bị cô mắng vì tội tày đình này. Thật xấu hổ quá! Trong đầu tôi lúc ấy có biết bao nhiêu nỗi lo sợ, sợ bị hạ hạnh kiểm, sợ mẹ buồn, sợ bạn bè chê cười, … Nhưng sao đến cuối giờ cô chẳng hề đả động gì đến chuyện sổ đầu bài. Lạ thật! Trong tôi đặt ra hàng trăm câu hỏi tại sao và tại sao. Dù vẫn cảm thấy bất an nhưng lòng tôi đã nhẹ nhõm hơn. Và tôi mong rằng sai lầm ấy của mình sẽ được chôn giấu mãi mãi dưới lớp bụi thời gian.
Khoảng hai tuần sau đó, vào ngày Giáng sinh, chẳng hiểu vì sao cô chủ nhiệm dành tặng riêng tôi một tấm thiệp vào cuối giờ. Tôi cảm ơn cô rồi vội chạy về nhà, vui mừng mở tấm thiệp ra đọc. Những dòng chữ tròn trịa của tôi khiến cô ngỡ ngàng, sững sờ.
“Giáng sinh năm nay, cô chúc em ngày càng học giỏi và ngoan ngoãn. Cô mong em sẽ là một cô bé can đảm hơn để đối mặt với hiện thực, để tìm được cách giải quyết đúng đắn nhất cho mọi khó khăn trong cuộc sống. Trong đời người ai cũng phải phạm sai lầm. Nhưng điều quan trọng là ta rút ra được kinh nghiệm để sống tốt hơn, chứ không phải là che giấu sai lầm đó đến suốt đời. Hãy dũng cảm lên, em nhé!”
Tôi sững người, chẳng nói được nên lời. Vậy là cô đã biết hết mọi chuyện rồi ư. Da mặt tôi tê rân rân và nóng dần lên vì xấu hổ với cô và với chính bản thân mình. Cảm ơn cô vì đã bao dung, cảm ơn cô vì đã cho tôi những lời khuyên đầy ý nghĩa ấy.
Tả cây dừa em đã từng nhìn thấy trong một chuyến du lịch Nha Trang.
Bài Làm
Cứ mỗi lần về quê ngoại chơi, em rất thích ngồi dưới những gốc dừa ở ngoài vườn để hóng mát. Cơn gió thoảng qua, từng tàu lá xào xạc nghe rất vui tai.
Thoạt nhìn cây dừa như một cái ô khổng lồ vươn thẳng lên trời, phủ bóng mát cả một góc vườn. Gốc dừa lớn, tua tủa chùm rễ ăn sâu, bám chắc xuống đất. Thân dừa cao, xốp màu nâu xám có những khoanh tròn nối nhau. Trên ngọn, lá mọc thành vòng tròn xoe đều. Có tàu dừa lớn, dài đến cuống. Mỗi lá có nhiều khía, tách lá làm nhiều mảnh nhỏ. Từ các nách bẹ, từng chùm quả mập mạp màu trắng sữa chìa ra, dần dần biến thành quả. Lúc đầu màu trắng đục như sữa bò, dần dần lớn lên xanh dần. Khi lớn bằng trái bưởi, mỗi cuống quả dừa có một cái râu dài. Trái dừa tròn, phía dưới đuôi hơi thon lại. Ngoài cùng là lớp xơ bao bọc đến lớp gáo mỏng, cứng. Lúc hái xuống, dừa không có hương vị, nhưng khi bổ ra để lộ lớp cơm trắng tinh, béo ngậy. Trong cùng là nước dừa ngọt mát, trong lành.
Em nghĩ, cây dừa thật có ích cho con người. Mọi thứ từ cây dừa sinh ra đều dùng được. Nước dừa uống, cơm trái dừa dùng để ăn, ép dầu, làm kẹo, cung cấp cho công nghiệp chế biến thực phẩm... Lá dừa vừa che bóng mát, vừa dùng cọng để đan thành những chiếc giỏ đựng hoa thật xinh xắn
tham khảo
Trong cuộc đời mỗi người ngoài tình cảm gia đình còn có tình cảm bạn bè. Đó là một thứ tình cảm vô cùng quý giá, nó có thể giúp người ta vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống, hơn nữa đó còn là chỗ dựa tinh thần giúp ta quên đi những nỗi buồn, những vất vả khó khăn trong cuộc sống.
Trong văn chương, chúng ta cũng bắt gặp những tác phẩm ca ngợi tình bạn như Lưu Bình – Dương Lễ. Một người sẵn sàng đưa vợ mình đến giúp đỡ bạn trong lúc bạn gặp khó khăn, bế tắc. Hay như sự tích Trung Quốc có Bá Nha Tử Kì: Một người bạn ra đi, người ở lại không muốn đánh đàn nữa vì nghĩ rằng chẳng còn ai có thể hiểu được tiếng đàn của mình như người bạn đã mất. Hay như Tú Xương cũng có bài thơ Khóc Dương Khuê để nói lên tình cảm của mình với bạn. Đó có được những mối thâm tình ấy chắc chắn họ đã có những kỉ niệm sâu sắc bên nhau và hơn thế đó là sự đồng cảm, đồng điệu về tâm hồn.
Và trong cuộc sống đời thường chúng ta cũng bắt gặp những tình bạn chân thành và đáng quý. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường em cũng chứng kiến những tình bạn như thế. Đó là những đôi bạn cùng giúp nhau học tập. Em đã từng chứng kiến hai người bạn chơi rất thân với nhau, song giữa họ lại có điểm khác là người thì học giỏi Văn, người thì học giỏi Toán. Tuy nhiên, trong những lần kiểm tra, họ không hề cho nhau chép bài dẫu hai người ngồi cùng bàn và sát nhau. Sau một thời gian, em thấy cả hai đều học tốt cả hai môn. Lúc đầu ai cũng tưởng họ cho nhau chép bài, nhưng sự thực thì họ đã giúp nhau khắc phục nhược điểm của từng người. Bạn học giỏi Toán thì giúp người giỏi Văn học Toán tốt hơn và ngược lại. Hai bạn đã giúp cho nhau có được kiến thức một cách chắc chắn. Như vậy trong học tập cũng như trong công việc, giúp nhau không có nghĩa là cho nhau một sự vật cụ thể mà có thể giúp nhau con đường, phương pháp để đạt được hiệu quả. Đó mới chính là một tình bạn chân chính, chân thành.
Ngoài ra tình bạn tốt còn giúp cho nhau vượt qua những nỗi buồn về tinh thần. Đó là khi người bạn của mình gặp chuyện không vui mình có thể đến để chia sẻ, động viên, an ủi họ.
Điều đó cũng được minh chứng qua tình bạn của em với Ngọc. Em với Ngọc học cùng lớp, ngồi cùng một chỗ và cùng chung khu tập thể. Hàng ngày em và Ngọc cùng nhau đi học, khi về cả hai cùng về và ăn cơm trưa xong em sang nhà Ngọc ôn bài, cùng nhau làm bài tập, và cùng bàn bạc, suy tính trước những bài khó. Trước đây, trong các môn học em ngại nhất là môn tiếng Anh, thế nhưng có Ngọc động viên, giúp đỡ nên chỉ trong một thời gian ngắn em đã tiến bộ hơn nhiều. Em còn nhớ có hôm Ngọc bỏ cả bữa trưa để giảng giải cho em hiểu và thuộc bằng được một số cấu trúc ngữ pháp. Nhờ sự tận tình chỉ giúp của Ngọc đến giờ em đã thích học môn tiếng Anh.
Ngoài việc giúp đỡ nhau trong học tập em và Ngọc còn thường xuyên chia sẻ với em những chuyện vui buồn trong gia đình, trong lớp học. Mỗi khi buồn mà được chia sẻ với Ngọc em cảm thấy nỗi buồn của em như vơi đi một nửa.
Tình bạn của em và Ngọc dường như mỗi ngày lại gắn bó hơn. Và em tin rằng đó là tình bạn chân thành nhất.
Em nhận ra rằng: Tình bạn chân thành là một tình bạn được xây dựng xuất phát từ lòng quý mến, đồng cảm, không chút vụ lợi, tính toán. Tình bạn đó có thể đem đến cho nhau niềm vui và hạnh phúc, đặc biệt là trong những lúc khó khăn, hoạn nạn.
Cũng như bao truyền thống khác, tinh thần yêu nước là một nét đặc sắc trong văn hóa lâu đời của nước ta, nó được thể hiện từ xưa đến nay và đi sâu vào từng hành động, ý nghĩ của mỗi con người. Từ xa xưa, những tinh thần yêu nước được được bộc lộ rõ nhất ở các tấm gương anh hùng như hai bà Trưng, bà triệu, Trần Hưng Đạo v.v... Nhưng đó là ở thời chiến tranh. Cũng bây giờ – thời bình - thời kì hiện đại hóa với những máy móc, dụng cụ đang ngày càng hữu dụng, thiết thực. Xã hội ngày một tiến lên, mọi thứ đã thay đổi nhiều, chỉ riêng tấm lòng yêu nước của mỗi cá nhân vẫn không bị mờ phai. Trong cuộc sống những tư tưởng, việc làm giúp phát triển kinh tế nước nhà phần nào là tinh thần yêu nước.