Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tên bài văn : Quang cảnh làng mạc ngày mùa.
Chi tiết em thích nhất : Trong vườn, lắc lư những chùm quả xoan vàng lịm không trông thấy cuống, như những chuỗi tràng hạt bồ đề treo lơ lửng (Từ “vàng lịm" tả màu sắc nhưng đồng thời gợi nên cảm giác ngọt ngào, so sánh chùm quả xoan với “chuỗi hạt bồ đề treo lơ lửng” vô cùng thú vị.)
Sự khác biệt về thứ tự miêu tả của hai bài văn:
* Quang cảnh làng mạc ngày mùa:
- Giới thiệu màu sắc bao trùm làng mạc ngày mùa là màu vàng.
- Tả các màu vàng rất khác nhau của cảnh vật.
- Tả thời tiết, con người.
→ Tóm lại: Bài văn này tả từng bộ phận của cảnh.
* Hoàng hôn trên sông Hương:
- Nêu nhận xét chung về sự yên tĩnh của Huế lúc hoàng hôn.
- Tả sự thay đổi sắc màu của sông Hương từ lúc bắt đầu hoàng hôn đến lúc tối hẳn.
- Tả hoạt động của con người trên bờ sông, trên mặt sông lúc bắt đầu hoàng hôn đến lúc thành phố lên đèn.
- Nhận xét về sự thức dậy của Huế sau hoàng hôn.
→ Tóm lại: Bài này tả sự thay đổi của cảnh theo thời gian.
Từ hai bài văn đã phân tích, học sinh tự rút ra nhận xét về cấu tạo của bài văn tả cảnh.
1/Những cây nấm rừng đã khiến tác giả có liên tưởng khá thú vị. Ông thấy vạt nấm rừng như một thành phố nấm, mỗi chiếc nấm như một lâu đài kiến trúc tân kì, bản thân mình như một người khổng lồ đi lạc vào kinh đô của vương quốc những người tí hon với những đền đài, miếu mạo, cung điện lúp xúp dưới chân.
Vì sao...
2/Nhờ những liên tưởng ấy mà cảnh đẹp trở nên huyền hoặc, kì ảo như một thế giới cổ tích.
3/- Những con vượn bạc má ôm con gọn ghẽ chuyền nhanh như tia chớp. Những con chồn sóc với chùm lông đuôi to đẹp vút qua không kịp đưa mắt nhìn theo. Mấy con mang vàng hệt như mùa lá khộp đang ăn cỏ non. Những chiếc chân vàng giảm trên thảm lá vàng và sắc nắng củng rực vàng trên lưng nó.
- Sự xuất hiện của chúng thoắt ẩn, thoắt hiện làm cho cảnh rừng trở nên sống động, làm cho rừng đầy những bất ngờ và thú vị.
1) Những cây nấm rừng đã khiến các bạn trẻ có những liên tưởng thú vị: Mỗi chiếc nấm như một lâu đài kiến trúc tân kì, bản thân mình như một người khổng lồ đi vào kinh đô của vương quốc những người tí hon với những đền đài miếu mạo dưới chân.
Sở dĩ các bạn trẻ lại có liên tưởng như vậy vì có những chiếc nấm to bằng cái ấm tích, mỗi chiếc nấm là một lâu đài kiến trúc tân kì như đền đài, miếu mạo, cung điện.
2) Nhờ những liên tưởng thú vị ấy khiến cho cảnh vật trở nên thần bí, lãng mạn như những lâu đài cổ tích.
3)
Những con thú trong rừng được miêu tả:
- Những con vượn bạc má ôm con ngồi gọn ghẽ chuyền nhanh tia chớp.
- Những con chồn sóc với chùm đuôi to đẹp vút qua không kịp đưa mắt nhìn theo.
- Những con mang vàng đang ăn cỏ non, những chiếc chân vàng giẫm trên thảm lá vàng...
=> Sự xuất hiện của muôn thú làm cho cảnh vật trong rừng trở nên sống động, đầy những điều bất ngờ và lí thú.
Chúc cậu học tốt !!!
Sau khi bước ra trận để đối đầu cùng lũ giặc Ân , mẹ của Gióng chân tay run rẩy , vì sợ con mình sẽ chết dưới tay giặc nhưng không , Chàng tráng sĩ đã cho những lũ giặc chết dưới tay mình chứ không phải dưới tay giặc , bỗng roi sắt gãy . Bà mẹ run sợ hơn , không chỉ bà mẹ...mà cả 1 ngôi làng đang run sợ nhưng ai cũng đặt niềm tin vào Thánh Gióng . Khi nhổ được 1 cây tre bên chặng đường , cả làng rất kinh ngạc ! Sau đó , Thánh Gióng đã phá tan lũ giặc , đám tàn quân đua nhau chạy . Tráng sĩ đã đuổi đến chân núi Sóc...Cả làng mừng rỡ nhưng không thấy Gióng trở về! Bỗng họ thấy trên trời Gióng đang bay cùng chú ngựa của mình . Vua đã rất nhớ ơn Gióng và đã lập miếu thờ ngay tại quê nhà Gióng...
Mình viết không hay cho lắm và thấy nó hơi xàm :( Hoặc không cậu có thể tham khảo thêm ở h.vnn nhé
Tiếng quân đội của giặc Ân đang rầm rầm đổ tới chân núi Châu. Tôi không chút lo ngại, nói lời tạm biệt mẹ:
-Mẹ đừng lo cho con nhé! Nhất định lầm này con sẽ mang tin vui về cho đất nước. Con xin hứa!
Mẹ tôi rưng rức nước mắt, tôi thực sự hiểu tấm lòng của mẹ, nhưng tôi phải đi giải cứu nền độc lập cho đất nước, nếu cứu được nước, cũng như tôi đã cứu được mẹ, tôi đã trả ơn cho mẹ suốt những ngày tháng khổ nhọc qua. Tôi bèn nói:
-Mẹ không cần phải lo... Mẹ nghĩ xem nếu con to lớn như này, ai trông cx thấy khoẻ mạnh, thì nhất định con sẽ thắng mà mẹ. Mẹ đừng khóc nữa, con cx buồn theo đấy! Mẹ cứ ngồi im trong nhà đừng đi đâu cả mẹ nhé, rất nguy hiểm đấy! Bây giờ, giặc đã gần tới chân núi Châu rồi, con phải đi ngay bây giờ mẹ ạ!
-Nhưng con phải nhớ, đánh xong là phải về ngay vs mẹ nhé. Chỉ cần con không bị lms thôi!
-Vậy con đi mẹ nhé! Nhưng... nếu con không quay trở lại thì xin mẹ đừng buồn nhé...
-Con nói vậy là sao? Mẹ không hiểu...
Tôi buồn bã, lắc đầu:
-Con xl mẹ, bấy lâu nay con đã không nói vs mẹ, thực ra con là tướng nhà Trời, cho nên con mới lớn lên phi thường như thế này. Ngọc Hoàng cử con xuống đây để cứu dân. Bởi vậy sau khi con đánh giặc Ân xong con sẽ bay về trời vì sau khi đánh xong con cx đã hoàn thành nhiệm vụ Ngọc Hoàng giao cho con.
-Con đi rồi.... mẹ biết ở vs ai....
-Mẹ đừng lo, con sẽ nhờ Ngọc Hoàng đầu thai cho một người khác làm con, mẹ yên tâm người này sẽ ngoan hơn... chứ không như con, con bất hiếu...
-Không... Con không bất hiếu, có được đứa con như vậy là mẹ đã thấy vui sướng lắm rồi... Vậy oy con cứ đi đi, k con sẽ bị nhà vua xử trảm đấy, nhanh lên con
-Vâng, tạm biệt mẹ! Con yêu mẹ- Tôi ôm mẹ rồi bước ra khỏi cửa và lên ngựa bắt đầu làm một nhiệm vụ khó khăn
Đánh thắng giặc Ân tôi bay về trời và những gì đúng như tôi đã nói vs mẹ. Tôi thầm nghĩ về mẹ của tôi...
a) - Quang cảnh làng mạc ngày mùa
- Hoàng hôn trên sông Hương
- Nắng trưa
- Buổi sớm trển cánh đồng
- Rừng trưa
- Chiều tối
- Mưa rào
- Đoạn văn tả biển của Vũ Tú Nam
- Đoạn văn tả con kênh của Đoàn Giỏi
- Vịnh Hạ Long
- Kì diệu rừng xanh
- Bầu trời mùa thu
- Đất Cà Mau
b) Dàn ý bài văn Hoàng hôn trên sông Hương
* Mở bài: Giới thiệu Huế đặc biệt yên tĩnh lúc hoàng hôn.
- Thân bài. Tả sự thay đổi sắc màu của sông Hương và hoạt động của con người bên sông lúc hoàng hôn.
* Thân bài có 2 đoạn:
+ Đoạn 1: Tả sự đổi sắc của sông Hương từ lúc bắt dầu hoàng hôn đến lúc tối hẳn.
+ Đoạn 2: Tả hoạt động của con người bên bờ sông, trên mặt sông từ lúc hoàng hôn đến lúc thành phố lên đèn.
* Kết bài: Sự thức dậy của Huế sau hoàng hôn.
3: Viết 1 đoạn văn tả tính tình một người mà em yêu quý.
Nhà em khá đông người nhưng người em gần gũi nhiều nhất là ông nội của em. Ông em năm nay đã gần tám mươi tuổi nhưng cử chỉ còn khá nhanh nhẹn. Người ông tầm thước, hơi gầy nhưng da dẻ vẫn hồng hào. Đầu ông hói, lơ thơ những sợi tóc bạc như cước. Vầng trán cao hằn sâu những nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngả bạc. Má hơi hóp làm hai gò má nhô cao lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp răng giả nên nụ cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu bạc của ông. Mỗi lần được ngồi trong lòng ông, em ngước nhìn mãi những sợi râu trắng dài và thích được ông cho vuốt râu. Hằng ngày, ông thường mặc bộ quần áo màu xanh, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đọc sách ông mới đeo kính và khi nào đi bộ xa ông mới chống cây gậy trúc. Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân, luôn tay. Khi quét nhà, quét sân, quét vườn; lúc vun gốc cho các cây trong vườn; lúc tìm bắt sâu đục phá cây chanh. Ông thường xuyên kiểm tra việc học của em, dạy em làm toán, làm văn… Ông còn tham gia việc chăm sóc thiếu nhi trong xã và xây dựng tủ sách cho nhà văn hóa xã. Khi rảnh rỗi, ông đọc sách, báo, nằm võng ngoài hiên và nghe đài truyền thanh hoặc chăm dãy hoa trước sân và dọc hai bên lối ra vào cổng. Những đêm trăng sáng, ông thường ngồi trên chõng tre kê giữa sân kể chuyện cổ tích cho em và các bạn nhỏ trong xóm nghe. Con cháu làm gì sai, ông nhẹ nhàng răn dạy chứ không quát mắng bao giờ. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích với nhau thường gặp nhờ ông giải quyết. Mọi người đều yêu quý ông và khen ông tuổi cao mà vẫn còn minh mẫn. Riêng em, nếu được một điều ước như trong truyện cổ tích ông kể, em sẽ ước ông có sức khỏe, sống mãi bên em.
Đề 3. Viết 1 đoạn văn tae tính tình 1 người mà em yêu quý
Gia đình em ai cũng yêu , quý em hết mực , nhưng đối với em , người mà gần gũi với em nhất chính là mẹ của em. Mẹ của em năm nay đã 37 tuổi nhưng mẹ vẫn rất xinh đẹp. Người mẹ dáng thon nhỏ , mẹ có khuôn mặt hình trái xoan với nước da trắng hồng , mịn mà. Mẹ còn có mái tóc óng mượt được buộc gọn gàng ra đằng sau bằng một chiếc dây lịt nhỏ , mẹ còn có đôi mắt đen láy luôn nhìn em bằng ánh mắt trìu mến. Mẹ là người nhẹ nhàng , gọn gàng và lại rất hiền nữa. Mẹ em hiện đang là giáo viên của trường Trung Học cơ sở Lam Sơn. Mẹ luôn vất vả , dạy các anh các chị học nhưng vẫn luôn giành thời gian với em. Buổi tối , em làm bài xong mẹ kiểm tra bài của em , có nhưng bài sai , mẹ lại giải thích cho em hiểu bằng những giọng đầm ấm. Mẹ còn dạy em cách khâu vá , nhìn mẹ khâu , em rất yêu mẹ. Có khi mẹ còn cho em lên trường cùng , xem mẹ giảng cho các anh các chị học bài , em rất thích. Em rất yêu mẹ của em. Em hứa sẽ chăm ngoan , học giỏi để mẹ vui lòng về em và em ước cho mẹ sống mãi bên em , có thật nhiều sức khoẻ , thành công trong cuộc sống.
Gợi ý đề 3 để bn có thể dựa vào gợi ý để làm nhé :
Người em yêu quý nhất là ai ?
Người đó tên gì ?
Bao nhiêu tuổi ?
Người đó như thế nào ? ( VD : Dáng ngườu dong dỏng cao , mái tóc...... )
Người đó làm công việc gì ?
Tính cahc scuar họ ra sao ?
Những kỉ niệm vui của em đối với họ như thế nào ? Hãy kể những điều đó
Lời hứa hẹn với người đó.
Bn dựa vào dợi y trên nhé. Còn các đề kia , ngày mai mình sẽ đăng
Tuần 1 Tuần 2 Tuần 6 Tuần 8
- Quang cảnh làng mạc ngày mùa - Rừng trưa - Đoạn văn tả biển của Vũ Tú Nam - Kì diệu rừng xanh
- Hoàng hôn trên sông Hương -Chiều tối - Con kênh Tuần 9
- Nắng trưa Tuần 3 Tuần 7 - Bầu trời mùa thu
- Buổi sớm trên cánh đồng - Mưa rào - Vịnh Hạ Long - Đất Cà Mau
hết chỗ rồi nên mình chỉ làm được đến đây thôi tí nữa mình sẽ lập dàn ý cho
Hoàng hôn trên sông Hương
1.Mở bài:giới thiệu Huế rất yên tĩnh lúc hoàng hôn
2 Thân bài:đoạn 1 tả sự thay đổi màu sắc của sông Hương từ lúc hoàng hôn đến lúc tối hẳn
đoạn 2 tả sự hoạt động của con người bên bờ sông, trên mặt sông từ lúc hoàng hôn đến lúc thành phố lên đèn
3 Kết bài:Sự thức dậy của Huế sau hoàng hôn
Chi tiết mà em thích nhất trong một bài văn miêu tả:
a. Những tàu lá chuối vàng ối xõa xuống như những đuôi áo, vạt áo.
Hình ảnh xõa xuống tạo ra dáng vẻ tự nhiên rất đẹp của tàu lá chuối vàng, không ủ dột, rũ rượi. Sự so sánh tàu lá như đuôi áo, vạt áo vô cùng chính xác và sinh động.
b. Đoạn đầu từ Đó là đến êm dịu. Một buổi sáng đẹp với gió nhẹ mang hơi lạnh, ánh nắng nhạt và màu đất đỏ khiến lòng người nhẹ lâng lâng.
c. Người khổng lồ đi lạc vào kinh đô của vương quốc tí hon. Một sự liên tưởng vô cùng thật và sống động. Ta có cảm giác mình là nhân vật chính trong thế giới cổ tích.
d. Dưới sông "cá sấu cản trước mũi thuyền", trên cạn "hổ rình xem hát" nêu bật đầy đủ sự khắc nghiệt của thiên nhiên mà chỉ những con người có thừa nghi lực mới vượt qua được.