Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
* Giống nhau: đều nói về tình cảm yêu quý, gắn bó thân thiết của bạn học sinh đối với con đường.
* Khác nhau:
- Không mở rộng: khẳng định con đường rất thân thiết đối với học sinh.
- Mở rộng: vừa nói về tình cảm yêu quý con đường, vừa ca ngợi công ơn của các cô bác công nhân vệ sinh đã giữ sạch con đường, đồng thời thể hiện ý thức giữ cho con đường luôn sạch, đẹp.
Giải thích :
- Đoạn a) là cách Mở bài trực tiếp vì kể ngay (nói ngay) đến đối tượng được tả.
- Đoạn b) là cách Mở bài gián tiếp vì nói chuyện khác để dẫn vào chuyện hoặc đối tượng định tả.
Ôm ấp, bao bọc lấy ngôi làng nhỏ ở quê em không phải là một dòng sông hiền hoà, chảy trôi lững lờ mà là một con suối nhỏ chảy róc rách, róc rách êm đềm và thật thơ mộng. Con suối nhỏ nhưng thật đẹp, nó là người bạn thân thiết, gần gũi với cuộc sống hằng ngày của bà con nơi xóm nhỏ quê em.
Ngoại em kể, con suối này đã có từ lâu rồi. Từ khi xóm này được lập nên thì con suối đã xuất hiện ở đó tự bao giờ. Ngoại em cũng không rõ về nguồn gốc của con suối nhỏ này, cũng không biết đó là con suối tự nhiên, hay là con suối do người tự đào ra. Chỉ biết rằng nó gắn bó với người dân nơi đây từ lâu lắm rồi. Con suối bao bọc trọn ngôi làng mà ngoại em sống ở đó. Con suối nhỏ thôi, không lớn như những dòng sông ở những nơi khác. Vốn là suối nên dòng chảy của nó không xiết, chỉ êm đềm, hững hở chảy trôi nhẹ nhàng mà thôi.
Dòng chảy của suối trong suốt bốn mùa chỉ nhẹ nhàng thôi. Nó hiền hoà và mộc mạc, chất phác như chính những con người quê em. Quanh năm, nguồn nước dưới suối trong mát một màu xanh ngọc bích. Xuân, hạ, thu, đông, nước ở đây không bao giờ đục ngầu cả, lúc nào cũng giữ cho mình tấm áo tinh khôi của buổi sơ khai, thuở ban đầu khi nó mới xuất hiện ở quê em. Sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuống, mặt nước như được rát một lớp bạc, lấp lánh trông thật đẹp. Chiều, khi hoàng hôn buông xuống, con suối lại sở hữu cho mình một lớp nhung mịn màng của bóng chiều tà. Mặt nước ửng đỏ như ly rượu nho ngọt lịm. Dòng nước của con suối thì mát và trong lắm. Nhúng tay xuống dòng suối thì quả là dễ chịu, dường như mọi mệt mỏi đều tan biến đi hết, chỉ còn lại cảm giác thoải mái, sảng khoái tới lạ thường. Ở con suối này cũng có cá, nhưng cũng ít thôi. Những chú cá sặc sỡ sắc màu tung tăng bơi lội thoả thích trong dòng nước mát lành. Có những chú cá tinh nghịch còn ngoi lên mặt nước, đớp đớp làm cho mặt suối xao động, rung rinh trông rất tuyệt. Con suối gắn bó với người dân quê em và người dân quê em cũng rất quý và coi trọng con suối nhỏ này. Con suối là nguồn nước sạch cho nơi đây, tô thêm vẻ đẹp trong trẻo, mát lành cho nơi đây. Một con suối thật dễ thương làm sao!
Con suối là người bạn thân thiết, tri kỷ với người dân nơi quê em. Nó đẹp, vẻ đẹp của sự tinh khôi và thanh khiết, mát mẻ. Từ lâu, con suối đã trở thành một thành viên không thể thiếu ở xóm nhỏ quê em.
Đề 1: Tả con sông quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
Đề 2: Tả cánh đồng lúa của quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Em được nghe ba mẹ nói nhiều về các cảnh đẹp của đất nước như: Đà Lạt có Hồ Xuân Hương, vịnh Hạ Long kì ảo, Động Phong Nha huyền bí... Nhưng em không thấy nơi đâu đẹp bằng cánh đồng rộng mênh mông ở quê hương em.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Năm tháng rồi sẽ qua đi. Em ngày càng khôn lớn. Tầm hiểu biết cũng rộng hơn. Có thể vẻ đẹp của cánh đồng lúa quê em không bằng những cảnh đẹp nơi khác, nhưng ở đó đã ghi sâu những kỉ niệm thời thơ ấu của em.
Đề 1: Tả con sông quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
~Đó là theo ý nhé , dựa vào đó là làm ngon lành ~ Chúc bạn thành công ~
a) Con đường từ nhà em đến trường có lẽ không khác nhiều lắm những con đường trong thành phố, nhưng nó thật thân thiết với em.
b) Em rất yêu quý con đường từ nhà đến trường. Sáng nào đi học, em cũng thấy con đường rất sạch sẽ. Em biết đấy là nhờ công quét dọn ngày đêm của các cô, bác công nhân vệ sinh. Em và các bạn bảo nhau không xả rác bừa bãi để con đường luôn sạch, đẹp.
Tuổi thơ của tôi có biết bao kỉ niệm gắn bó với cảnh vật của quê hương. Đây là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng tôi vào mỗi buổi chiều hè. Kia là triền đê rộn rã tiếng hát của thanh niên nam nữ trong những đêm sáng trăng. Nhưng gần gũi, thân thiết với tôi nhất vẫn là con đường từ nhà đến trường - con đường đẹp đẽ suốt những năm tháng học trò của tôi.
ngôi làng của em gắn vs em rất nhiều kỉ niệm đẹp như lũy tre làng hay những buổi chiều ngồi thơ thẩn thả diều trên bờ đê,nhưng quen thuộc với em nhất là con đường đi học từ hồi mẫu giáo đến bây giờ,nó gắn với em bao nhiêu kỉ niệm đẹp
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Đó là con sông hiền hoà, cánh đồng thẳng cánh cò bay… Nhưng thân thuộc với em nhất có lẽ là con đường quen thuộc từ nhà đến trường.
Con đường tới trường là một con đường nhỏ được rải đá. Hai bên đường là hai hàng cây xanh mát. Buổi sáng con đường rộn rã hẳn lên. Hình như tất cả lũ trẻ trong xóm em đều có mặt trên đường. Chúng chia thành những nhóm nhỏ tung tăng đến trường. Tiếng nói chuyện ríu rít xen lẫn tiếng cười vui vẻ làm con đường thêm rộn rã, tươi vui.
Buổi trưa, đường lạnh lùng ít được hỏi han. Lúc ấy, con đường yên lặng như chìm trong giấc ngủ. Hai hàng cây đứng quạt cho con đường càng thêm yên giấc. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tốt tươi. Những tia nắng li ti rải xuống mặt đường trông như dát bạc. Những mái nhà nằm thấp thoáng dưới bóng cây thưa. Từ mái nhà nào vọng ra tiếng ru em trầm bổng. Tiếng võng đưa kẽo kẹt giữa buổi trưa hè làm cho con đường làng càng thêm vẻ yên tĩnh lạ lùng. Những đoạn đường bằng phẳng hay mấp mô, gập ghềnh em đều thuộc như lòng bàn tay. Chẳng có ngày nào lũ trẻ chúng em không đặt bàn chân nhỏ bé của mình lên con đường thân thuộc ấy. Bởi vậy mà con đường trở thành một người bạn thân thiết với em.
Con đường tới trường đã khắc sâu vào trong tâm trí em. Mỗi buổi đến trường, con đường đã để lại trong em bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Mai ngày lớn lên em cũng không thể quên hình ảnh con đường thân yêu.
Bài 1: Dưới đây là hai đoạn mở bài. Theo em cách mở đoạn của hai đoạn văn có gì khác nhau?
a) Mẹ là người thân gần gũi nhất của em. Mẹ lúc nào cũng yêu em, và chăm sóc em chu đáo, đầy yêu thương.
b) "Như chim mẹ giữa tán rừng cao lắm mưa, nhiều nắng, ngậm cành kết lá để tạo cho con một chiêc tổ ấm êm. Như bầy trâu rừng giữa đêm hoang của rừng thẳm vẫn biết dồn những đứa con non vào giữa đàn,nơi an toàn nhất." Mỗi người đều có một nơi an toàn nhất. Nơi đó chính là mẹ.
Bài làm
Theo em, cách mở bài của câu a) mở bài trực tiếp. mở bài của câu b) là gián tiếp.
Bài 2: Viết mở bài trực tiếp và mở bài dán tiếp cho bài văn tả ông hoặc bà của em.
Bài làm
- Mở bài trực tiếp:
Bà Bình-bà ngoại của em, bà chính là người mà em yêu qúy nhất trên đời.
- Mở bài gián tiếp:
Trong gia đình, người gần gũi với em, chăm lo cho em từ thuở em mới lọt lòng, người mà hát những lời ru êm dịu để ru em ngủ, không ai khác, đó chính là bà ngoại kính yêu của em.
# Chúc bạn học tốt #
- Đoạn a theo cách mở bài trực tiếp.
Cách viết: Kể ngay đến đối tượng đang được miêu tả.
- Đoạn b theo cách mở bài gián tiếp.
Cách viết: Nói chuyện khác để dẫn vào chuyện hay đối tượng định tả.