Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a. Những cơn gió đều đặn thổi.
b. Dòng thác xối liên tục từ trên cao xuống.
c. Trong bữa cơm tối, mọi người cười nói vui vẻ.
d. Trên bầu trời, những đám mây lững lờ trôi.
e. Trong nôi, em bé ngủ say sưa.
Mặt trời vừa hé những tia nắng đầu ngày. Thoáng chốc, nắng đã bừng lên toả khắp nơi, khiến vạn vật đều rất vàng (thay bằng từ "vàng rực") theo màu nắng. Những đám mây trôi rất chậm (thay bằng từ "chầm chậm") trên nền trời hơi xanh (thay bằng từ "xanh biếc") như dùng dằng chờ gió đến đẩy đi. Chờ mãi gió không tới, mây lại đứng soi mình xuống mặt hồ nước rất trong (thay bằng từ "trong veo"), phẳng lặng.
`HaNa☘D`
Rất vàng: Vàng rực
Rất chậm: Chậm rãi
Hơi xanh: Xanh biếc
Rất trong: Trong veo
bầu trời "trong lành"
mây "nhẹ nhàng" trôi
Ánh nắng "len lỏi" chiếu xuống vườn hoa cùng càng thêm "sắc vàng"
mắt lá "mở" xoè ra, "đung đưa" trong gió
Sáng sớm mùa thu, bầu trời trong xanh. Những cụm mây nhẹ nhàng trôi. Ánh nắng vàng chiếu xuống làm cho vườn hoa cúc càng thêm rực rỡ. Những mắt lá xanh non xòe ra, rung rinh trong gió.
Bầu trời cao trong xanh.
Dòng sông lăn tăn gợn sóng, mặt nước trong xanh.
Sen lụi tàn, lá đã quăn mép, khô dần.
Tiếng cuốc kêu thưa thớt.
Bầu trời cao trong xanh.
Dòng sông lăn tăn gợn sóng, mặt nước trong xanh.
Sen lụi tàn, lá đã quăn mép, khô dần.
Tiếng cuốc kêu thưa thớt.
Qua đoạn văn trên, em cảm thấy cửa sổ là thứ mà không thể thiếu trong 1 ngôi nhà, cửa số giúp thoáng mát, giúp ta có thể hóng gió, trông xa xa còn có thể ngắm khung cảnh làng quê. (viết ngắn ngắn thôi nhé, viết dài ra loằng ngoằng đấy bạn) tk cho mình đy
tác giả đã nói lên ý nghĩa đẹp đẽ của ngôi nhà thân thương: giúp em được sống gần gũi, chan hòa với thiên nhiên, đất nước ("Nhìn lên trời rộng, nhìn ra sông dài"), luôn sẵn sàng giúp em vượt qua khó khăn, thử thách trong cuộc sống ("Giơ lưng che cả khoảng trời gió mưa")
a. Đôi mắt em Lam long lanh, đôi hàng mi cong vút.
b. Trong bữa cơm tối, mọi người cười nói vui vẻ.
c. Mặt trời đỏ, Nắng len lỏi Hé mắt nhìn lên khoảng không, Minh không còn thấy những đám mây đen nữa. Thay vào đó, cả bầu trời là 1 màu xanh, cao vút.
em cảm ơn cô rất nhiều!