K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:😍

Chào mọi người. Chắc hẳn giờ đây nhiều bạn đã thi xong rồi nhỉ? Còn mình thì chưa đâu (vì mình thi chuyển cấp mà). Vì lẽ đó, nên mình sẽ cố gắng up truyện sớm nhất để khi đến khi sắp thi mình sẽ rest vài ngày nên không đăng được.

Nhân tiện mình cũng gửi lời cảm ơn tới PINKYDOM đã nhiệt tình ủng hộ mình nhé! I love you so much, Pinkydom.

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III: Ngày sinh nhật của chị: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến.

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 4: MÓN QUÀ SINH NHẬT

- Hôm qua sao em lại về trước?

Trong khi đang tập trung sắp xếp lại mớ tài liệu chồng chất cho hội thao chuẩn bị diễn ra của trường thì giọng chị khẽ khàng cất lên, vừa nghiêm nghị mà hiền dịu tới lạ lùng, đậu lại trên vành tai tôi lẳng lặng không chịu tan biến, gieo mầm vào trái tim tôi từng giọt thanh âm lưu luyến.

- Em có việc thôi.

Tôi trả lời chung chung, ngắn gọn. Ai đâu chẳng lẽ lại đứng ở đó nhìn nàng thơ của mình và anh chàng kia khóa môi trong sự reo hò của đám đông và ánh sáng lập lòe nơi chùm đèn phản chiếu.

- Còn việc gì quan trọng hơn sinh nhật chị sao?

Chị giờ đây đứng ngay trước mặt tôi, bàn tay đè lên tờ giấy, không cho nó tiếp tục xê dịch. Chị hỏi đúng thật, với tôi, làm gì có cái gì quan trọng hơn sinh nhật chị chứ?

- Em xin lỗi, em thật sự bận.

Mắt chị long lanh, sóng sánh một chất lỏng trắng trong, bờ môi hơi bĩu ra, cuối cùng lại vòng qua chiếc bàn ngăn cách giữa chúng tôi. Chị đến đằng sau lưng tôi, vòng tay ôm trụ eo tôi. Ôi, đôi bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại cùng hơi thơm thoang thoảng dịu nhé... Nàng thơ khiến tôi muốn phạm tội.

- Chị vẫn đang đợi đấy.

Chỉ thấy một mảng ấm nóng sau lưng, chị áp mặt vào lưng tôi. Cảnh tượng này thật dễ gây hiểu lầm. Gáy tóc tôi khẽ rung lên, tim đập bất chấp cả nhịp điệu. Những cảm xúc ngọt ngào như đường mật khiến tôi không muốn tách rời cái ôm ấm áp này.

- Đợi gì cơ?

- Món quà của em.

Là món quà hôm qua tôi quẳng vào thùng rác rồi lầm lũi đi nhặt lại sao? Là thứ mà tôi trút cơn giận điên loạn vào sao?

- Hôm qua định đưa cho chị nhưng thấy chị chơi vui quá nên không nỡ làm chị mất hứng.

Tôi nói, đưa tay chạm vào bàn tay trước định định gỡ bỏ ra, nhưng không ngờ chị lại siết chặt hơn, vùi hẳn mặt vào lưng tôi.

- Chị rất thích ôm Seungwan. Chị vẫn sẽ đợi món quà ấy.

Em cũng muốn đường hoàng mà ôm lấy chị, ở cạnh chị, bảo vệ chị ... để tràn ngập miền kí ức mênh mang của sinh mệnh nhỏ bé này là cả vũ trụ bao la dành cho chị, để ta mãi không rời xa, mãi sánh bước cùng nhau trên những con đường xinh đẹp, trong những buổi chiều mát mẻ, trắng trong.

Món quà định tặng chị đã bị vứt bỏ một lần. Nếu chị biết thứ tình cảm lạ lùng này, nó sẽ bị vứt bỏ lần thứ hai sao?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0

Cậu ấy không dùng internet ! Nhưng nếu cậu muốn thì tớ sẽ gửi cho cậu mấy bài văn của cậu ấy sau ! Hahh ? Star_Of_Pink

29 tháng 6 2020

mk đã nghe òi.... quá đỉnh.... lượng view khủng... mv chất lượng

ko có j để chê lun nak

ahihiyeu