Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trên miền quê xanh tươi thắm đẹp
Người dân thanh bình , hạnh phúc, nhiệt huyết
Trên đồng ruộng mênh mông, lúa chín vàng
Gió hát nhè nhẹ, lúa chín trĩu cành
Quê hương yên bình như bài thơ
Gửi trao tình yêu, lòng trắn trở
Non Nước Việt Nam
Ta đi muôn nẻo dặm trường,
Không đâu sánh được quê hương nước nhà.
Non xanh nước biếc quê ta,
Nhìn xem phong cảnh hài hòa biết bao.
Con người tính khí thanh cao,
Giàu lòng nhân ái biết bao nghĩa tình.
Từ đầu Móng Cái, Quảng Ninh,
Đến Cà Mau cũng tươi xinh ,cũng hiền.
Quê hương tươi đẹp trăm miền,
Cần thêm giới trẻ sách đèn sớm hôm.
Từ vùng núi tới phố, thôn
Văn nhân tài tử đền ơn sinh thành.
Năm châu cường quốc vinh danh
Việt Nam hai chữ rành rành phải không.
Đẹp cùng núi rạng cùng sông
Việt Nam hai tiếng sử hồng còn lưu.
Tác giả Thương Hoài
Non sông gấm vóc quê mình,
Từ xuôi lên ngược yên bình biết bao.
Dù người ở chốn non cao,
Vùng sông, biển vẫn tự hào Việt Nam.
Con người vượt những gian nan,
Dựng xây non nước giang san đẹp giầu.
Tác giả Thương Hoài
kì nghỉ hè đã qua dần
Mà đầu óc của mình cứ hâm hâm
trời hôm nay hơi âm ấm
Và đây là một bài thơ hâm hâm
ngồi ở nhà nằm ngủ nướng
một vài con bướm thoang thoảng bay qua
ngồi dậy bắt bướm mà không ngờ
một bài thơ lục bát viết chưa xong
ngồi vào bàn nhanh như chớp
rồi thế là viết xong hết bài thơ
vậy mà nghỉ hè chưa hết
mình ngồi lết đết nằm ngủ mơ
Mùa hè nào gặp gỡ
Mùa hè nào chia ly
Mùa hè nào hội ngộ
Tôi cầm trên tay hai mùa hè rực rỡ
Còn mùa hè cuối cùng rơi đi đâu?
Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mất
Xin trả lại cho tôi
Xin trả lại cho tôi người yêu tôi
Dẫu chỉ là xác con ve sầu chết khô
Ấy chính là mùa hè của tôi
Ngủ quên trong nách lá
Những ngọt bùi tôi đã nếm trải
Những đắng cay tôi đã nếm trải
Những mùa hè bỏng rát sau lưng
Còn mùa hè cuối cùng tôi gặp lại
Trốn đi đâu ngoài tầm mắt tôi tìm?
Lớp em là lớp tám bê
Học tập, văn nghệ chẳng chê điều gì
Nắm tay tiếp bước cùng đi
Bạn bè vui vẻ mỗi khi tới trường
Mỗi khi nhắc lại vấn vương trong lòng.
CHúc bạn hc tốt!
Tham khảo nhé !
Thành công nhờ có thầy cô
Đỗ Trạng bởi có ông đồ ngày xưa
Dù ai từng trải nắng mưa
Không thầy dạy dỗ thì chưa nên người
Con ông Tướng hay ông Trời
Tất cả đều phải vâng lời thầy cô
Nếu không muốn mình ngây ngô
Chậm chạp, yếu đuối, hồ đồ, hư thân,...
Muốn hay phải học dần dần
Muốn giỏi thì phải chuyên cần, hăng say
Nền tảng là chữ cô thầy
Mở mang tri thức dựng xây cuộc đời
Mời em về.... Quảng Ngãi quê hương anh !
Anh xin được phép thân mời
Em về Quảng Ngãi, rạng ngời tâm giao
Về nơi tình cảm xiết bao
Muôn vàng đặc sản, khát khao đợi chờ
Lý Sơn huyện đảo xa bờ
Xứng danh Hành Tỏi, bất ngờ đầu tiên
Món ngon vật lạ Cá Niên
Sống trên sông suối, thiên nhiên núi rừng
Hòa theo nhịp bước tưng bừng
Mạch Nha hương nếp, thơm lừng bấy lâu
Chúng mình chẳng phải đi đâu
Kẹo Gương, Đường Phổi, nối nhau Đường Phèn
Trời đêm thành phố lên đèn
Thơm mùi Ram Bắp, nhớ chèn món Don
Bánh Xèo tuyệt cú thơm ngon
Bún Riêu Cua ấy, hoàng hôn ghé vào
Lâng lâng cảm xúc dâng trào
Gọi thêm Ốc Hút, ngọt ngào mê say
Và rồi mình đến nơi đây
Đậu Xanh, Bánh Nổ, mua ngay đem về
Trà giang nước chảy bốn bề
Kho tiêu Cá Bống, tràn trề ngất ngây.
Xuân về gió lạnh heo may
Trời xuân thổi gió bên ngoài hành lang
Chập chừng mấy ngày kề xuân
Nhà nhà sắm tết mua đồđi chơi
Nhà nhà quây quần bên nhau
Gói đòn bánh tét gói cặp bánh chưng
Nhà tôi cũng giống vậy thôi
Người chẻ lạt dây người rọc lá động
Vừa làm vừa kể chuyện vui
Ngồi cười khúc khích khằng khặc bên nhau
. Ngồi cạnh nồi bánh chưng xanh
Đắp chăn chải chiếu nằm cạnh bên nhau
2.
Trên vùng quê thân thương mến yêu
Đồng xanh mơ màng, lá vàng rơi reo
Đồng cỏ, đồng ruộng, mỗi khúc đường quê
Đẹp như tranh vẽ, hòa quyện cùng người
3.
Buổi sáng, cảnh sinh hoạt bình dị hiện lên trong mắt tôi trên con phố nhỏ. Người dân bước đi trong vội vã nhưng vẫn không mất đi nụ cười và sự thân thiên. Tiếng cười, nói sum họp và tràn đầy từ các quấn cà phê, ăn sáng khiến không khí trở nên ấm áp. Một nhóm học sinh chia sẻ những câu chuyện và tiếng cười khi tới trường mang đến cảm giác thật vui vẻ và năng động. Người bán hàng rong đi khắp phố reo hàng thu hút sự chú ý của người qua đường. Đây là cảnh tượng bình yên nhưng tràn đầy sức sống, thể hiện tình thương và sự kết nối cộng đồng rất lớn