viết bài văn thuyết minh lại một sự kiện ( mọt sinh hoạt văn hóa) mà em tham gia
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tôi là Tiên Kim Quang. Tôi từng là một vị thần siêng năng với bản tính hiền lành cống hiến cho Ngọc Hoàng trên trời cao nhưng vì sai lầm của mình phải trả giá trở thành con trâu dưới hạ giới giúp dân cày bừa.
Thuở hồng hoang, mặt đất hoang sơ khô cằn. Loài người cơ cực vật lộn mưu sinh bằng săn bắn hái lượm, cuộc sống phụ thuộc hoàn toàn vào thiên nhiên. Ngọc Hoàng thấu hiểu được điều đó tìm cách giúp dân. Một hôm ngài triệu tôi đến giao cho hai bao hạt và truyền :
- Hai bao hạt giống này, bao màu đỏ là hạt ngũ cốc, bao màu xanh là hạt cỏ cây. Ngươi hãy mang xuống hạ giới và nhớ kĩ lời ta, gieo hết bao ngũ cốc màu đỏ trên phần lớn mặt đất để dân chúng lấy lương thực ăn. Còn lại một phần nhỏ đất đai thì gieo một ít hạt cỏ cây để tô điểm cho đồng ruộng và làm thức ăn cho các loài vật.
Tôi vâng mệnh Ngọc Hoàng, hăm hở vác hai bao hạt giống hạ lộ trần gian. Đường xuống hạ giới cảnh đẹp mơ mộng, tiên nữ múa ca, hoa thơm đua nở, trái ngọt ngạt ngào đưa hương như ru ông vào giấc mộng, khiến hồn tôi ngất ngây mà lãng quên lời dặn của Ngọc Hoàng.
Xuống đến nơi, giữa mặt đất mênh mông tôi không nhớ được đâu là bao hạt ngũ cốc, đâu là bao hạt cỏ dại. Tôi nghĩ: " Màu xanh chắc chắn là lương thực mang lại ấm no rồi" . Nghĩ vậy, tôi liền gieo hết bao hạt xanh mà tôi cứ nghĩ là hạt ngũ cốc . Còn lại phần đất ít ỏi tôi lấy hạt giống trong bao đỏ gieo nốt, rồi mang số hạt còn thừa trong bao về Thiên đình nhập lại kho.
Từ đó, cỏ dại đua nhau mọc tràn lan tươi tốt , còn lúa ngô thì èo uột bon chen khiến người dân phải vất vả cực nhọc cuốc xới nhổ cỏ bón phân mới được thu hoạch. Tuy đã có lương thực nhưng dân tình phải đổi bằng bao mồ hôi công sức . Trong khi đó, cứ hở tí đất nào là cỏ dại mọc um tùm.
Ngọc Hoàng vô cùng giận dữ. Ngài triệu tôi đến truyền lệnh:
- Nhà ngươi đã gây ra tội lỗi lớn với muôn dân. Nay ta phạt ngươi, bắt ngươi hóa kiếp thành con vật có tên là Trâu, suốt đời sẽ phải kéo cày cho nông dân làm đất trồng ngô lúa hoa mầu. Ngoài ra, cả đời ngươi sẽ phải ăn thứ cỏ mà ngươi đã gieo vãi tràn lan khắp nơi.
Mệnh lệnh từ Ngọc Hoàng tôi không thể chống lại, đành ngập ngùi đón nhận hình phạt do tội lỗi của bản thân. Từ đó, tôi thành trâu miệt mài kéo cày cho nông dân cấy trồng và suốt đời miệt mài gặm cỏ. Nhưng với bản tính siêng năng hiền lành lại khỏe mạnh, tôi đã trở thành bạn của nhà nông, và đã được người nông dân yêu mến, tôn vinh là " Đầu cơ nghiệp".
Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều. Cả lớp ơi tớ yêu cả lớp nhiều
132058679257
Người phụ nữ tôi yêu
Chính là đấng sinh thành
Một tiếng “Mẹ” thiêng liêng
Tôi trân trọng một đời.
Mẹ là ánh sao sáng
Soi tỏ đường con đi
Mẹ là nắng ban mai
Xua đêm dài băng giá.
Mẹ là bến bình yên
Luôn đón con trở về
Mẹ là lời hát ru
Đưa con đến bên mơ.
Cuộc đời nhiều xót xa
Héo mòn sắc xuân mẹ
Trong bộn bề lo toan
Là tình yêu tha thiết.
Chênh vênh bước vào đời
Mẹ vẫn hằng mong ước
Con bình an khỏe mạnh
Sóng gió tựa mây bay.
Dù bể cạn non mòn
Con vẫn mãi khắc ghi
Tình yêu thương của mẹ
Nguyện một đời tri ân.
Trọn một đời cha mẹ chăm lo
Bầy con thơ, sớm chiều vụng dại
Bao khắc khổ, oằn vai nhẫn nại
Cho cuộc đời, mỗi bát cơm thơm.
Nhớ ngày xưa, chiến tranh lửa đạn
Cha lên đường diệt giặc, trừ gian
Còng lưng mẹ, hao tâm vất vả
Nuôi con bằng hạt tấm, rãi khoai.
Cha trở về, nỗi nhớ khôn nguôi
Rời trận mạc, tay cày tay cuốc
Sắn khoai ngô, những điều thân thuộc
Thân cha héo gầy, con lớn khôn.
Cha gánh gồng đầu bờ, cuối bến
Mẹ tảo tần con cáy, con cua
Trắng mái đầu, sớm nắng, chiều mưa
Con thấu hiểu, tình cha, nghĩa mẹ.
Bấm ngón tay tính mùa thay lá
Con bàng hoàng, Thượng đế người ơi…!
Đời mẹ cha lao lực, bần hàn
Giờ xế bóng, đau lòng con trẻ.
Con vẫn biết cuộc đời dâu bể
Thương mẹ cha, da dẻ đồi mồi
Những đêm khuya trái gió, trở trời
Nỗi đau nén chèn tim mẫu phụ.
Vâng con hiểu, bấy nhiêu cho đủ
Cha mẹ hiền, để phúc đời con
Vâng con nhớ, một dạ sắt son
Tình phụ mẫu vuông tròn năm tháng.
Ai vô tình ví núi Thái sơn
Bằng công cha sương gió mỏi mòn ?
Nước nguồn kia sánh bằng sữa mẹ ?
Cha mẹ nghèo, Thượng đế đời con.