[CUỘC THI TRÍ TUỆ VICE]
Xem thêm tại: Cuộc thi Trí tuệ VICE | Facebook, đừng quên đóng góp 1 like cho trang nha!
*Hãy đưa ra quan điểm của bạn, tất cả những quan điểm đó đều sẽ được đăng lên facebook. Những quan điểm hay sẽ được 1-2GP!
-----------------------------------------------------------
*Câu chuyện thường kể - Số thứ hai [Ngữ văn.C613]: Hãy kể một câu chuyện đáng nhớ về tình bạn trong cuộc sống mà bạn trải qua.
TRƯỚC ĐÊM SINH NHẬT...
Tôi có một người bạn thân, và mai là sinh nhật của bạn ấy.
"Để tớ đăng bức ảnh dìm của cậu ngay lúc 12h đêm cho ý nghĩa nha!"
Tôi và bạn ý vẫn thế đó, vẫn vui vẻ và thân nhau như trước. Hồi trước hai đứa cùng trường nên gặp nhau nhiều lắm, bây giờ hai trường khác nhau rồi mà vẫn giữ liên lạc được như vậy, thật là ấm lòng quá đi!
"Mai sinh nhật rùi, phải chuẩn bị món quà thật ý nghĩa" - Tôi nghĩ, rồi vào album kỉ yếu mà chúng tôi đều chụp năm ngoái.
Một dòng trạng thái cảm xúc lạ đi sượt qua tôi, thoảng thoảng mà lạnh ngắt như gió mùa đông vậy...
Đó là khi tôi xem lại những bức ảnh đầy màu sắc của tôi và lũ bạn trong hôm chụp ảnh đầy gió đó.
Hôm đấy rất lạnh, và đoàn chụp ảnh gặp sự cố trong gần một tiếng. Chúng tôi phải chờ ngoài trời đầy gió với những hạt mưa li ti phảng phất qua, làm tất cả mọi người - ngay cả mấy thằng khỏe như trâu, cũng đòi về trước. Thế là từng đứa, từng đứa, rời khỏi nhóm chụp, để lại sự hụt hẫng trong từng con người ở lại hôm đó. Đến cuối mà khối chúng tôi chỉ chụp được có vài ba kiểu đơn điệu. Thế mà...
"Cậu chưa về à?"
"Tớ phải ở lại chụp đến cùng chứ, sau này còn lỡ không được học với cậu nữa thì còn có cái để xem lại"
Hai chúng tôi có cuộc nói chuyện ngắn, mà lòng đang nặng bỗng dưng nhẹ hẳn. Chúng tôi làm một vài kiểu ảnh, và thực sự những tấm hình đó là tài sản vô giá với tôi.
Nhưng kì thi vào 10 đã diễn ra không như mong đợi. Chúng tôi có những hôm thức đêm để ôn thi cùng nhau, củng cố lại những kiến thức, với mục tiêu duy nhất là được học tiếp ngôi trường mơ ước, được học cùng nhau. Vậy mà khi xem kết quả, hai thằng đều không nói được gì.
Có những giai đoạn tôi và bạn ý còn không nhắn với nhau hồi lâu. Có những lúc tôi quá tập trung vào công việc và những thứ khác, không để ý đến tài sản tinh thần vững chắc kia.
Từ cấp 2 rồi, cho dù có thân đến mấy, lên cấp 3 rồi gặp lại nhau mà vẫn như "người dưng". Khi tôi về thăm trường cũ, chỉ có một số bạn ra chào hỏi tôi nhanh rồi lại đi cùng những người bạn mới hết. Từ hàng trăm bạn hồi cấp hai, giờ tôi chỉ giữ được liên lạc với 5 người.
Nhìn lại bộ ảnh, tôi đã lặng đi hồi lâu. Liệu còn có người bạn nào như thế không? Liệu còn có ai thực sự trân trọng những khoảnh khắc cùng ta nữa không? Thật may vì cậu vẫn là bạn thân của tớ.
Mai là sinh nhật cậu rồi, tớ mong hai đứa vẫn tiếp tục vui vẻ những khoảng thời gian vừa qua. Hơi ít lúc được gặp nhau, mai đi ăn trưa cậu nha ^^
Cảm ơn cậu rất nhiều...
accc, mọi người , đây là ảnh chụp của mathtype hổng phải copy đâu nhaa