Ê-mi-ly con ôi!(1) Oa –sinh-tơn(10)
Trời sắp tối rồi…. (2) Buổi hoàng hôn(11)
Cha không bế con về được nữa (3) Ôi những linh hồn.(12) Còn, mất?(13)
Khi đã sáng bùng lên ngọn lửa(4) Đã đến phút lòng ta sáng nhất!(14)
Đêm nay mẹ đến tìm con(5) Ta đốt thân ta(15)
Con sẽ ôm lấy mẹ mà hôn(6) Cho ngọn lửa sang lòa(16)
Cho cha nhé(7) Sự thật.(17)
Và con sẽ nói giùm với mẹ:(8)
Cha đi vui, xin mẹ đừng buồn!(9)
Tìm trong đoạn thơ trên:
a) Các cặp từ trái nghĩa:……………………………………...............................
b) Các cặp từ đồng nghĩa:…………………………………………....................
c) Các đại từ:……………………………………………………..........................
d) Giải nghĩa từ “hoàng hôn”:………………………………………………….........
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Xin lỗi anh em học lớp 8 nên ko biết giải ạ nếu giúp đc em sẽ cố !
câu 1 : PTBĐ tự sự
câu 2 : quà sinh nhật " bài hát trong tim cha "
câu 3 : chưa học nên chưa biết
Mở đầu bài thơ là một tình huống mà tác giả đưa ra đã gợi lên những cảm xúc thật mãnh liệt. Một đứa con mới 18 tháng tuổi chưa hiểu gì về chiến tranh, hòa bình. Anh đã bế đứa con ấy đến trước Lầu Ngũ Giác, nơi anh chuẩn bị thực hiện một hành động phi thường. Những câu nói của người cha cũng thật bình thản:
Ê-mi-li, con đi cùng cha
Sau khôn lớn con thuộc đường khỏi lạc...
Anh muốn đứa con chứng kiến những giây phút trọng đại, khi người cha hy sinh thân mình cho một khát vọng cao cả. Đứa con không hề biết gì về việc làm của anh và hỏi rất ngây thơ, hồn nhiên :
Đi đâu cha ?
Xem gì cha ?
Lời bé hỏi ngây thơ bao nhiêu thì nỗi xót xa lại càng lớn bấy nhiêu. Đọc đến đây, người đọc như cảm thấy một ngọn lửa vô hình đang thiêu đốt tâm can. Những vần thơ tiếp theo đã giải thích rõ hành động của anh :
Giôn – xơn
Tội ác bay chồng chất
Nhân danh ai
Bay mang những B52
Những na-pan, hơi độc
Đến Việt Nam
Để đốt cháy những nhà thương, trường học
Giết những con người chỉ biết yêu thương
Giết những trẻ em chỉ biết đến trường…
Lời thơ nghèn nghẹn, chúng ta không thể nào quên được nỗi đau mà đế quốc Mĩ đã gây ra cho đất nước ta. Chúng đã gieo rắc chất độc hủy hoại những nhà thương, trường học, cánh đồng và cả những trẻ em vô tội. Nhìn những trẻ em bị mang thương tật suốt đời, rồi những đứa trẻ sinh ra không mang hình hài một con người. Chiến tranh đã lùi xa nhưng hậu quả của nó vẫn còn đó. Thật đau lòng hơn khi những trẻ em sinh ra trong thời bình mà phải chịu nỗi đau dai dẳng suốt đời – mang chất độc da cam. Đó chính là sự thật mà Mô-ri-xơn đã tố cáo và khiến nỗi căm giận trong anh dâng lên ngùn ngụt. Anh đã dùng chính thân thể của mình để nhân loại tiến bộ tin vào lời tố cáo của anh. Trước khi hành động dũng cảm, anh đã nói với con:
Ê-mi-li, con ôi!
Nhà Thanh xa, chạy về nhà khoảng 15 phút. Về đến nhà chắc cũng vừa 9h
Mk ko bt có đúng ko nhưng nếu đúng k cho mk nhé!!!
bạn đúng \(\frac{1}{2}\)rồi đó nếu cố gắng xem câu đầu thì bạn sẽ bt ^^
Bài văn của bạn rất hay, có í nghĩa so sánh về buổi đó cho tạm 8,75 điểm
Bn ơi mình sửa tí nhé cái chỗ con hoàng hôn chính là buổi chiều tối ý nó nghe hơi bị kì kì vì là trên dòng đầu đã có rồi nha
Sửa thành: Còn hoàng hôn dương nhiên là buổi chiều tối khi mặt trời lặn
Mk chỉ nghĩ là như thế thôi
Còn bạn vt thế là được rồi nếu bạn thấy cách sửa của mk được
Thì hãy sửa nhé
Tk mk nha