K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 4 2017

Cầu Long Biên được xây dựng từ thời Pháp thuộc, bắc qua sông Hồng, Hà Nội. Cầu Long Biên như một nhân chứng sống động, đau thương và anh dũng của thủ đô. Cầu đã chứng kiến cảnh khổ cực của người dân Việt Nam dưới thời Pháp thuộc; những năm tháng hoà bình ở miền Bắc sau năm 1954 và những năm tháng chống Mĩ cứu nước. Bây giờ, ngang sông Hồng đã có cầu Chương Dương và Thăng Long, cầu Long Biên đã rút về vị trí khiêm nhường nhưng đối với tác giả, đối với nhân dân Việt Nam, cầu Long Biên vẫn còn có nhiều ý nghĩa.

16 tháng 5 2019

Trong văn bản "Vượt thác" của Võ Quảng, hình ảnh dượng Hương Thư "giống như một hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ" là một hình ảnh so sánh đầy sức gợi. Hình ảnh ấy khiến ta liên tưởng tới những hình ảnh huyền thoại anh hùng xưa với tầm vóc và sức mạnh phi thường của những Đăm Săn, Xinh Nhã bằng xương, bằng thịt đang hiển hiện trước mắt. So sánh như vây, tác giả nhằm khắc hoạ nổi bật và tôn vinh sức mạnh của con người trong công cuộc chế ngự thiên nhiên. Lớp lớp những thế hệ trên mảnh đất này đã lao công khổ tứ với sự nghiệp chinh phục thiên nhiên hoang dã đổ giành phần sống cho mình, và hôm nay, không phải chỉ một mình dượng Hương Thư, không phải một mình người dân chài nào trên mảnh đất này đang đơn độc chống chọi với thác dữ mà là oai linh của hàng trăm người anh hùng đang tụ hội cùng hậu thế vượt qua thử thách. Không chỉ vậy, cách so sánh này còn đối lập mạnh mẽ với một hình ảnh "dượng Hương Thư ở nhà, nói nãng nhỏ nhẻ, tính nết nhu mì, ai gọi cũng vâng vâng dạ dạ". Qua đó, tác giả khẳng định một phẩm chất đáng quí của người lao động: khiêm tốn, nhu mì đến nhút nhát trong cuộc đời thường, nhưng lại dũng mãnh, nhanh nhẹn, quyết liệt trọng công việc, trong khó khăn, thử thách.

22 tháng 4 2017

Từng có câu: "ngọc không mài không sáng, người không học không hiểu lí lẽ", việc học có ảnh hưởng rất lớn đến tương lai của mỗi người. Một con người nếu không được học tập thì khó mà đứng vững trên đường đời. Bởi thế mà, từ xưa ông cha ta luôn nhắc nhở con cháu phải cố gắng học hành, phấn đấu rèn luyện thật tốt. Ấy vậy mà trong thời đại phát triển như hiện nay, một thực trạng đáng buồn là có nhiều học sinh lơ là, chán nản việc học. Điều này không chỉ ảnh hưởng xấu đến cá nhân học sinh mà còn tác động sâu sắc đến sự phát triển bền vững và ổn định của đất nước, của xã hội.
Cá nhân học sinh: lười nhác, chưa nhận thức rõ tầm quan trọng của tri thức, lơ đãng, chỉ lo đua đòi theo chúng bạn mà quên mất nhiệm vụ chính của mình, bị bạn bè lôi kéo, không xác định rõ con đường tiếp theo mà mình bước đến, chưa có lí tưởng và tư tưởng vững chắc, không có ước mơ để làm mục tiêu phấn đấu... Gia đình, cha mẹ quá nuông chiều con cái, chưa có sự quan tâm cần thiết với quá trình học tập của học sinh, tạo áp lực quá nhiều cho con trong việc học hành mà không quan tâm đến cảm giác và suy nghĩ của con mình...
Nhà trường: thầy cô giáo chưa tạo được sự thu hút học sinh vào học tập, chưa đánh trúng tâm lí học sinh, còn nhiều cách dạy bảo thủ. Mặt khác, chương trình học quá nặng với học sinh, áp lực từ nhiều phía, theo tâm lí: không học thêm thì học không giỏi khiến học sinh chỉ biết cắm đầu học mà không biết mình học vì cái gì và tiếp thu được gì.
Xã hội cùng hoà vào nhịp độ phát triển của thời đại, xã hội nước ta có nhiều biến đổi vừa tích cực vừa tiêu cực. Trong đó việc tiếp thu thiếu chọn lọc các nền văn hoá của nước ngoài cũng ảnh hưởng đến tâm lí học hành của học sinh. Sự xuất hiện của các trò chơi điện tử thu hút sự chú ý của học sinh, các kiểu ăn diện, phim ảnh làm thế giới học trò lúc nào cũng xao động mà lơ đãng đến nhiệm vụ chính

của mình. Nhiều học sinh bỏ tiết, trốn học đi chơi, chui đầu vào các quán nét để giết thời gian thay vì lên lớp. Thành tích học tập đã xuống dốc nhiều.
Có nhiều học sinh bỏ bê học hành và lao vào các tệ nạn xã hội. Cá nhân học sinh tương lai mờ mịt, không có định hướng cho phía trước, khi trưởng thành sẽ khó có nghề nghiệp ổn định, từ đó làm gánh nặng của xã hội (một sô' trường hợp hiếm hoi thì có chiều hướng tích cực hơn), có sự tha hoá và xuống dốc về đạo đức, không nhận ra giá trị của cuộc sống và không biết cách trân trọng, lỡ mất tuổi trẻ...Gia đình sẽ mất đi niềm tin nơi con cái, khi thấy thành tích của con không như mình mong đợi thì có những thái độ gắt gỏng, không vui, gia đình không hoà hợp.

Xã hội về lâu dài sẽ tác động rất lớn đến sự phát triển của toàn xã hội, học sinh là thế hệ trẻ của xã hội nhưng đội ngũ này không có chất lượng thì không đảm bảo phát triển bền vững, nguồn nhân lực kém...
Cá nhân học sinh cần nhận thức rõ trách nhiệm của mình và có ý thức hơn, xác định cho mình một ước mơ, động lực học tập, biết cách kết hợp hài hoà giữa chơi và học, có lập trường vững chắc...
Nhà trường thay đổi phương pháp dạy và học, nắm bắt tâm lí học sinh, tạo hứng thú trong học tập, phát huy tính năng động của học sinh, chương trình học phải phù hợp vs học sinh, không nên quá nặng và tạo quá nhiều áp lực.
Gia đình nên có cái nhìn thoáng hơn, không nên làm học sinh quá căng thẳng, không quá nuông chiều, quan tâm nhiều hơn đến con mình...
Xã hội cần tuyên truyền rộng rãi để làm tăng nhận thức của mọi người, có nhiều chương trình khuyến học hơn, có ý thức trong tiếp thu văn hoá nước ngoài... Hiện tượng này có sự tác động từ nhiều phía, nhưng nhìn một cách khách quan thì chủ yếu là từ các yếu tố bên ngoài bởi thế mà học sinh mới có sự chán nản và lười học, có thể nói ngay đến cả những học sinh chăm chỉ nhất cũng chưa chắc đã thực sự muốn kéo dài tình trạng này, chương trình nặng, áp lực quá cao... Điều quan trọng là ý thức của mỗi người, cần có cái nhìn về nhiều phương diện để có thể đánh giá và có cái nhìn đúng nhất.
Học tập là chuyện của mỗi người nhưng cũng là vấn đề rất quan trọng ảnh hưởng đến sự phát triển của cả xã hội. Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội, bởi thế mà nếu mùa xuân ấy chưa đến mà đã vội lụi tàn thì xã hội sẽ như nhà mà không có cột vậy.

22 tháng 4 2017

- Học là làm theo những điều hay lẽ phải để làm người tốt
- Học để có tri thức ổn định cuộc sống của mình và cống hiến cho xã hội.
- Học phải đi liền với “hỏi” nên gọi là “học hỏi”. Tức là hỏi thật kĩ những gì mình chưa hiểu.
- Học phải đi liền với “tập” nên gọi là “học tập”. Tức là phải luyện tập rất nhiều lần để có kĩ năng vững vàng.
- Học phải đi đôi với '‘hành’’ nên gọi là “học hành Tức đem cái sở học đã luyện tập vững vàng ra ứng dụng vào đời sống.
- Như vậy, học là cả một quá trình tiếp thu, khổ luyện để hoá nó thành kết quả.
- Học là công việc vất vả nhất của đời người. Vì vậy phải gắn việc học với những ước muốn thiết tha cao đẹp mới thành công.
- Lười là không muốn hoạt động tay chân và trí não.
+ Không có thiết tha cao đẹp cho tương lai.
+ Rơi vào ảo tưởng hoặc thất vọng.
- Tương lai không sáng sủa, hiện tại sống hoang mang, 1 ắc khó hoàn thiện nhân cách.
- Trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội.

- Là học sinh phải sống yêu đời, có hoài bão đẹp để trở thành công dân tốt.
- Sẽ hưởng được ý nghĩa làm người và vẻ đẹp của cuộc đời

7 tháng 5 2017

1. Mở bài:
* Giới thiệu chung:
- Em có rất nhiều bạn.
- Thân nhất là bạn Thắng nhà ở cùng phố và học chung một lớp.
2. Thân bài:
* Tả bạn Thắng: a/ Ngoại hình:
- Dáng người cân đối, chân tay săn chắc.
- Mái tóc cắt ngắn hợp với khuôn mặt đầy đặn, rám nắng.
- Đôi mắt sáng toát lên vẻ thông minh, hóm hỉnh, b/ Tính nết, tài năng:
- Dễ mến, hay giúp đỡ bạn.
- Học ra học, chơi ra chơi.
- Giỏi Toán nhất lớp.
- Là chân sút số một của đội bóng...
- Là người tổ chức những trò chơi vui vẻ... c/ Kỉ niệm sâu sắc trong tình bạn với Thắng:
- Thắng giúp em tập bơi, khắc phục tật sợ nước. ,
3. Kết bài:
* Cảm nghĩ cùa em:
- Em và Thắng đều có những ước mơ đẹp đẽ.
- Tình bạn thân thiết sẽ giúp chúng em biến những ước mơ đó thành hiện thực.

6 tháng 10 2022

1.  Mở bài

Giới thiệu về dòng sông quê em: Quê em rất đỗi thân thương và bình dị. Em thích nhất là ra bờ sông để ngắm nhìn dòng nước chảy rì rào, để ngâm chân mình dưới dòng nước mát lạnh. Con sông quê em rất đỗi thân thương, em sẽ giới thiệu con sông quê em cho mọi người cùng biết.

2. Thân bài

* Tả khái quát
- Dòng sông dài ngoằn nghèo
- Dòng sông có nước trong veo, chảy rì rào như một điệu nhạc
- Dòng sông nằm cạnh cánh đồng bao la
- Hai bên dòng sông có các cây cỏ um tùm

* Tả chi tiết
-  Buổi sáng
+ Mặt trời mọc hòa mình vào dòng sông
+ Dòng sông nhộn nhịp với tàu thuyền đánh cá
+ Tấp nập người qua sông
+ Rồi người làm việc trên sông
+ Trẻ con đi cào hến, bắt cua trên sông

- Buổi trưa
+ Nắng dãi trên sông
+ Dòng sông nằm phẳng lặng
+ Những đứa trẻ nghịch ngợm không ngủ trưa ra sông nghịch nước
+ Những người già ra sông tìm bóng mát nghỉ trưa
+ Các mẹ thì tất bật giặt quần áo

* Buổi chiều
- Dòng sông lấp lánh ánh vàng của những vệt nắng cuối ngày
- Bọn trẻ nhỏ nô đùa quanh sông
- Các chú chèo thuyền đi thả lờ để đặt cá
- Màn đêm bắt đầu buôn xuống

* Buổi tối
- Dòng sông chìm trong bóng tối
- Những người đi thả cá, bắt tôm
- Những ánh đèn mập mờ trên sông
- Rồi dòng sông chìm trong giấc ngủ êm đềm

* Lợi ích của dòng sông
- Cung cấp nước sinh hoạt
- Mang lại lương thực thực phẩm
- Điều hòa nguồn nước
- Điều hòa không khí

3. Kết bài

Nêu cảm nghĩ của em về dòng sông: Con sông đã cùng em lớn lên, con sông như một người bạn thời cắp sách của em. Con sông mang lại nhiều lợi ích cho gia đình em và những người trong làng em. Em rất yêu con sông quê em.

Chị Mai Phương ANH vs chj Thảo Phương là 1 nhoée :vv

Do chị ý đổi tên thoy

14 tháng 6 2017

Chúng ta đều biết sự sợ hãi luôn làm con người mất tập trung hay thất bại khi làm bất kì một việc nào đó. Nó khiến cho bản thân mình phân tâm hay rụt rè khi bắt đầu làm việc. Niềm tin sẽ đánh bại và là câu trả lời cho sự sợ hãi. Sẽ không ai thành công khi chỉ biết nhốt mình trong thế giới gọi là " sợ hãi ".

" Sự sợ hãi gõ cửa và niềm tin trả lời : Không có ai ở đây cả _ Billy Sunday ". Có lẽ, mỗi chúng ta chắc chắn sẽ phải có lần đứng trước sự sợ hãi, bạn phân vân không biết liệu sự lựa chọn của mình có đúng không? Mà lỡ sai thì thật mất thời gian. Thà sai để biết được hướng đi trong công việc, trong cuộc sống còn hơn là đứng trước sự sợ hãi mà bỏ qua cơ hội. Chúng ta đều hiểu rõ một điều, cuộc sống và công việc chỉ có một cơ hội duy nhất để thử, không thử sao biết là không được. Bạn cho rằng người ta thành công là do người ta may mắn. Không hề, suy nghĩ ấy là sai vì niềm tin đã đánh thức tiềm năng của họ không phải do may mắn hay không. Hay nói cách khác, chúng ta nhìn thẳng vào thực tế, biết bao con người đứng trước sự sợ hãi mà họ vẫn vượt qua để nắm bắt lấy cơ hội trong cuộc sống. Họ lấy hết niềm tin đặt cược vào cơ hội ấy, có thể là nó sẽ thành công khi họ thực sự cố gắng hay thất bại dù là một lần nhưng họ cũng sẽ không bao giờ từ bỏ vì có niềm tin có thể xây dựng được sự nghiệp.

Bạn có bao giờ nghĩ rằng: Bạn sẽ chẳng bao giờ vượt qua được sự sợ hãi khi đứng trước một vấn đề nào đó không? Chắc chắn là nhiều người sẽ nói có. Có một người bạn mà người bạn đó khiến tôi phải khâm phục bạn. Bạn là một người rất sợ đứng trước đám đông , bạn luôn cho mình thua các bạn khác và luôn thu bé bản thân mình lại. Bạn khá là ít bạn, bạn kể với tôi : " Tớ muốn có nhiều bạn, nhưng thực sự để làm bạn với các bạn quá khó, nhiều khi nhìn thấy các bạn chơi với nhau rất vui nhưng mà tớ sợ mình xấu và khác các bạn ấy quá nhiều ở hoàn cảnh sống và cả bản thân nên họ sẽ không chơi với tớ". Nghe có lạ không ? Nhiều người sẽ nói tôi " chuyện này rất bình thường có gì đáng để khâm phục. Tôi khâm phục bạn ở điểm bạn dám nói ra suy nghĩ của bạn với người khác, bạn dám chia sẻ. Bạn luôn cố gắng vượt qua sự sợ hãi để tiến tới bạn bè nhưng bạn không dám. Tôi cũng phải bất ngờ với bạn, sau khi nói chuyện với tôi đến ngày hôm sau bạn đã có thể hòa nhập với bạn bè xung quanh, tôi hỏi bạn thì bạn trả lời với bốn chữ: Nhờ sự tự tin... Hay là những người dám vượt qua nỗi sợ hãi để chinh phục được đỉnh núi,...

Biết đặt niềm tin lên đầu thì bạn đang biết cách tạo hướng đi chín chắn nhất của bản thân. " Tất cả chúng ta đều có một cuộc đời riêng để theo đuổi, giấc mơ riêng để dệt nên và tất cả chúng ta đều có sức mạnh để biến ước mơ thành hiện thực, miễn là chúng ta giữ vững niềm tin_ Louisa May Alcott". sẽ chẳng có gì có thể đánh bại một con người ngoại trừ sự sợ hãi. Hãy là chính mình, lấy niềm tin để mở đường cho tương lai thay vì lấy sự sợ hãi thu bé mình lại.

Để nhìn nhận và đánh giá mọi thứ xung quanh thực sự không quá khó. Niềm tin và sự sợ hãi sẽ là đáp án khi bạn đứng trước một vấn đề nào đó. Nếu bạn chọn niềm tin chính là bạn đang chọn một hướng đi đúng đắn cho bản thân vì niềm tin có thể tạo nên kì tích. Còn sợ hãi sẽ chỉ làm bạn thu bé lại so với thế giới này, nó khiến bạn hoang mang, khiến bạn do dự và làm mất đi rất nhiều cơ hội trong cuộc sống.Sai lầm lớn nhất bạn có thể phạm phải trong đời là luôn sợ hãi mình sẽ phạm sai lầm.

14 tháng 6 2017

Gọi Sự sợ hãi là x, Sự sợ hãi gõ cửa là g*x.
Gọi niềm tin là y, niềm tin trả lời là t*y.
Vì kết quả là Không có ai ở đây nên ta có phương trình: g*x + t*y = 0.
Hơn nữa: gõ cửa và trả lời là nghịch nhau nên ta có: g=1/t; Sợ hãi và niềm tin đối lập với nhau, ta có: x = -y.
Cuối cùng ta có hệ phương trình {g*x+t*y = 0; g=1/t; x=-y}. Giải hệ phương trình này ta sẽ ra được giá trị của g, x, t, y. X = -y =0 hoặc g = t= +-1;
Như vậy nếu sự sợ hãi và niềm tin = 0 thì dù có gõ cửa hay trả lời bao nhiều lần thì kết quả vẫn là "Không có ai cả", nếu sự sợ hãi và niềm tin khác 0 thì chỉ cần gõ cửa 1 lần thì sẽ nhận được 1 lần câu trả lời là Không có ai cả.

1 tháng 5 2017

Trong cuộc sống của con người, gặp gỡ, giao tiếp chính là sợi dây gắn kết tình cảm giữa con người với con người. Trong cuộc sống hàng ngày, cả trong học tập và những hoạt động thường ngày thì em đã gặp gỡ với rất nhiều người, cũng từ đó là em có thêm nhiều bạn bè thân thiết hơn. Trong tất cả các cuộc gặp gỡ, giao tiếp ấy, có lẽ đặc biệt nhất có lẽ chính là cuộc gặp gỡ với Thạch Sanh, đây không phải là một con người thông thường mà em gặp hàng ngày, Thạch Sanh là một người anh hùng bước ra từ câu chuyện cổ tích. Chính vì vậy mà cuộc gặp gỡ bất ngờ này đã tạo cho em một ấn tượng khó phai.

Sau khi được học câu chuyện cổ tích Thạch Sanh trên lớp và nghe cô giáo giảng bài về nhân vật cổ tích này thì em đã vô cùng ngưỡng mộ, chàng là một hình mẫu anh hùng điển hình, không chỉ là một người nghĩa sĩ sẵn sàng ra tay diệt trừ cái ác, bảo vệ cuộc sống cho dân lành, mà Thạch Sanh còn là một người anh hùng dân tộc trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Ngỡ tưởng hình tượng nhân vật Thạch Sanh chỉ là sự hư cấu của các tác giả dân gian, nhằm thể hiện khát vọng về cái thiện, lẽ công bằng và chính nghĩa ở đời. Em luôn nghĩ rằng nếu Thạch Sanh là một con người trần mắt thịt thì nhất định em sẽ tìm gặp, thể hiện sự ngưỡng mộ của em với Thạch Sanh.

Thật ngoài sức tưởng tượng, khi em đang ngồi học bài về nhà, em mang sách ra học bài cũ, em ngồi ngâm nga câu thơ trong sách giáo khoa ngữ văn tập một: “Đàn kêu tích tịch tình tang/ Ai mang công chúa dưới hang trở về”

Vừa ngâm nga những câu thơ, em vừa hình dung, mường tượng ra dáng vẻ của Thạch Sanh khi ngồi ôm đàn và hát lên những lời ca đầy tha thiết ấy, thì bỗng dưng bùm một tiếng, xuất hiện trước mặt em là hình ảnh của một chàng trai cao lớn, khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú. Trang phục của người này cũng rất lạ mắt, đó là một bộ quần áo vải giống như trong các bộ phim kiếm hiệp của Trung Quốc vậy, mái tóc của người này cũng rất khác với bình thường, không phải kiểu tóc ngắn giống những người con trai ngày nay vẫn cắt mà mái tóc của người này rất dài, được buộc gọn gàng ở trên đầu.

Bình thường em vốn rất nhát gan, lại vô cùng sợ những câu chuyện ma quái, đột nhiên trong phòng em xuất hiện một người đàn ông lạ mặt, theo lẽ thường em phải hét lên và cầu cứu bố mẹ mới đúng. Nhưng thật kì lạ, sự xuất hiện của người đàn ông này chỉ làm em bất ngờ, bất ngờ đến mức đôi mắt mở lớn tròn xoe, nhìn chằm chằm vào người ấy, miệng thì há to ra trông rất tức cười. Có lẽ cũng vì khuôn mặt của người đàn ông ấy khá là hiền lành, phúc hậu nên em cũng không phản ứng như bình thường. Đang chìm vào sự bất ngờ, những suy nghĩ của mình thì người đàn ông lạ mặt đó đã chủ động đến giới thiệu mình, cũng là cách thức hiệu quả nhất để em trở về từ cõi mộng.

Người đàn ông ấy dùng giọng nói trầm ấm, đầy thiết tha mà giới thiệu mình: “Ta là Thạch Sanh, là người đã hát câu hát mà cháu vừa ngâm nga”. Nghe thấy vậy tôi càng thêm bất ngờ, không dám tin vào những điều mình đang chứng kiến là thật nữa, mọi thứ như trong giấc mơ vậy, tại sao một người ở trong chuyện có thể bước ra ngoài như vậy được chứ. Thấy em ngây ngốc như vậy, Thạch Sanh đã đến ngày và véo nhẹ vào má em, miệng thì cười nhẹ đầy hiền lành: “Cháu đã tin ta là thật chưa”. Lúc ấy tôi vẫn chưa thể nói được như bình thường, mà chỉ biết dùng hành động để ra hiệu cho Thạch Sanh biết là mình có nghe và đã tin, tôi gật đầu lia lịa làm Thạch Sanh cũng phải phá lên cười đầy thích thú.

Sau khi đã bình tĩnh lại thì em và Thạch Sanh đã có một cuộc nói chuyện đầy thú vị, em đã rất tò mò và yêu cầu Thạch Sanh kể lại chi tiết hơn các câu chuyện diệt yêu quái, chằn tinh, đại bàng như thế nào. Thạch Sanh đã rất thân thiện và gần gũi khi tiếp xúc với em, dù em là một người xa lạ, và những yêu cầu cũng rất trẻ con nhưng Thạch Sanh đều rất nhiệt tình giải đáp cho em từng vấn đề một. Câu chuyện của Thạch Sanh hấp dẫn hơn nhiều so với đoạn trích trong sách giáo khoa, bởi không chỉ câu chuyện diệt chằn tinh mà quá trình ấy diễn ra như thế nào, Thạch Sanh đã gặp phải những khó khăn gì trong quá trình tiêu diệt cái ác ấy, đều được kể một cách chân thực và vô cùng sinh động.

Qua đó em cũng nhận thấy được việc tiêu diệt chằn tinh, đại bàng của Thạch Sanh vô cùng đáng khen ngợi, đáng cảm phục; nhưng em cũng thấy được sự cố gắng, nỗ lực của Thạch Sanh lớn như thế nào mới có thể tiêu diệt được bọn xấu xa, độc ác ấy. Bởi suy cho cùng, dù Thạch Sanh là thái tử nhà trời được phái xuống, nhưng khi đã đầu thai vào kiếp người thì cũng không còn những phép thần thông nữa, mọi việc giải quyết đều phải dựa vào sức mạnh, ý chí mà niềm tin của chính bản thân chàng. Vì vậy mà tấm gương người tốt việc tốt của Thạch Sanh càng đáng ngưỡng mộ, đáng trân trọng.

Đây là một cuộc gặp gỡ đầy thú vị giữa em và một nhân vật thần kì mà trước đó em cho rằng, người này chỉ có thể xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích, trong thế giới của những tưởng tượng. Nhưng, khi em đã được gặp Thạch Sanh thì em hoàn toàn tin tưởng vào sự thần kì ấy. Cũng qua cuộc gặp gỡ bất ngờ này, em cũng đã được lắng nghe rất nhiều những câu chuyện thú vị mà người kể chính là nhân vật em hàng ngưỡng mộ, thần tượng. Cuộc gặp gỡ này vô cùng tuyệt vời, thú vị, là một kỉ niệm mà em không bao giờ quên.

1 tháng 5 2017

mink ko ấn tượng với nhân vật nào cả

26 tháng 9 2016
 1234567891011121314151617181920
Bình Phương149162536496481100121144169196225256289324361400

64= 82

169=132

196=142

26 tháng 9 2016

mà nè chị Thảo hay chị gì cũng đc ko làm đc tì hỏi

16 tháng 1 2019

Cầu Long Biên đã chứng kiến những sự kiện lịch sử sau:

- Đầu năm 1947, người dân thủ đô cùng Trung đoàn ra đi bí mật.

- Mĩ đánh phá miền Bắc lần thứ nhất.

- Mĩ đánh phá miền Bắc lần thứ hai.

- Năm 1972, Mĩ ném bom la-de

26 tháng 9 2016

1)Vì bố mẹ chia tay nhau, hai anh em Thành và Thuỷ cũng phải mỗi người một ngả: Thuỷ về quê với mẹ còn Thành ở lại với bố. Hai anh em nhường đồ chơi cho nhau, Thuỷ đau đớn chia tay thầy cô, khi chia tay còn quyến luyến anh không muốn rời,... Ba cuộc chia tay gợi lên ở bạn đọc những xúc cảm mạnh mẽ cùng nỗi xót thương cho cảnh ngộ mà lẽ ra những người bạn nhỏ không phải gánh chịu.

2)Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện có lẽ sẽ nhắc nhở chúng ta rằng: Gia đình chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Để bảo vệ và gìn giữ được hạnh phúc gia đình không có gì hơn là chúng ta phải đừng để những cuộc chia ly như thế diễn ra để con trẻ tự nhiên lại phải hứng chịu những mất mát không gì hàn gắn được.

3)Các đặt tên của tác giả rất phù hợp với bài.Cuộc chia tay của những con búp bê tạo ra một tình huống tâm lí - đó là cuộc chia tay không đáng có, cũng như không đáng có cuộc chia tay giữa Thành và Thuỷ - hai anh em vốn rất mực gần gũi, thương yêu và luôn luôn quan tâm, chia sẻ cùng nhau. Tên truyện, vì thế đã gợi ra được một tình huống đáng chú ý khiến người đọc phải quan tâm theo dõi.

26 tháng 9 2016

Bài 1:

Hai anh em Thành và Thủy phải chia tay nhau vì bố mẹ li hôn, Thủy phải theo mẹ về quê. Trước khi đi, Thành dẫn em đến chia tay lớp học và sau đó chia đồ chơi. Cuối cùng Thủy đã để lại con Em Nhỏ và con Vệ Sĩ cho anh.

Bài 3:

Nhan đề " Cuộc chia tay của những con búp bê: mượn cuộc chia tay của những con búp bê để nói lên sự vô lí của những cuộc li hôn do người lớn tạo ra mà những đứa trẻ vô tội phải gánh chịu.

Bài 2:

Văn bản nói về cuộc chia tay của hai anh em Thành, Thủy.