K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tôi là cụ bà già nhất xứ Đà Lạt này có truyền thống bán rau ba đời. Rau nhà tôi vốn ngon nên ai cũng phải khen, anh (ăn) một lần là lần sau đến mua tiếp, Một hôm, tôi thấy có một cô bé vào chợ mua rau, vào quầy ra của tôi, cô đứng trước hàng rau và lựa, cô mặc cái quần ngắn cũn cỡn, xì tin lắm. Ngoài ra cô con(còn) đeo túi xách trắng sang trọng nữa cơ. Tôi nhìn mà chỉ muốn tác hợp cho đứa con trai vừa tròn đôi mươi nhà tôi à. Tôi nghĩ rằng chỉ cần khen cô bé là cô sẽ vui vẻ nói chuyện, tôi mở miệng khen tôi thấy cô bé có vẻ khó chịu và thể hiện thái độ không tốt khi trả tiền, vì số tiền quá nhiều nên tôi đưa lại tiền thừa, cô bé vùng vằng bỏ đi thiếu văn minh hết sức. Qua đây, tôi khuyên các bạn đừng đánh giá một người qua bề ngoài, hình thức mà phải đánh giá họ qua nhân cách tiềm ẩn bên trong: cái bánh tuy cháy nhưng ngon và đầy dinh dưỡng con hơn cái bánh thơm ngoài đẹp ngoài mà nhân cũ và đau bụng. Thì có khi bạn thầy(thấy) người dơ bẩn nhưng họ tốt bụng thì hơn cả trăm lần cô bé kia.

Tự làm hoàn toàn, hay thì nói nhé, không hay cũng nói nhé!

19 tháng 4 2017

Đây là kiểu bài tự sự sáng tạo:
Bạn dựa vào các dữ kiện đã cho để xây dựng thành một câu chuyện hợp lí.
Các yếu tố đã cho khá đầy đủ về nhân vật, tình tiết. Bạn phải tưởng tượng: miêu tả, bổ sung chi tiết, liên kết các sự kiện lại để tạo thành một câu chuyện hoàn chỉnh. Bạn có thể có các cách kể khác nhau nhưng phải làm nổi bật được nội dung theo hướng: Nhân vật “tôi” - người kể - chứng kiến, ghi lại câu chuyện xảy ra giữa bà cụ bán rau và cô gái đi xe đạp. Ở đây muốn phê phán thái độ khinh người, thiếu lễ độ của cô gái. Từ câu chuyện này bạn rút ra cho mình bài học về ứng xử trong giao tiếp: Phê phán thói vô lễ, lạnh lùng, coi thường người khác; biết thông cảm với hoàn cảnh và tôn trọng người trên; phải lịch sự trong giao tiếp.