K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 8 2021

Em sinh ra ở một miền quê nên tuổi thơ gắn liền với cánh đồng lúa chín, tiếng sáo diều và những đàn bò ăn cỏ trên cánh đồng xanh. Một lần trên đường đi học về em được chứng kiến một hình ảnh vô cùng ấm áp, đó là bò mẹ và bò con quấn quýt bên nhau.

    Nổi bật trong đàn bò là chị bò cái cao lớn với bầu sữa căng mọng, cặp sừng màu đen nhọn hoắt. Chị trông thật đẹp với bộ lông màu nâu đỏ bóng mượt, bốn chân săn chắc và bộ móng đen. Đuôi nhẹ nhàng phe phẩy, đầu cúi xuống gặm cỏ trong nắng sớm. Chị ngước đôi mắt long lanh với hàng mi cong vút về phía những chú bò con đầy trìu mến. Hai chú bò con còn nhỏ nên chưa có sừng nhưng trông chúng rất đáng yêu. Đang gặm cỏ, bò con lao tới dụi đầu vào bụng mẹ làm nũng, rồi gục vào bầu sữa căng tròn của mẹ. Sau khi đã no nê những chú bò con cũng không rời khỏi mẹ mình. Chúng quấn quýt bên mẹ. Thỉnh thoảng bò mẹ lại dùng lưỡi liếm bộ lông của các con. Dường như đó là cách chị thể hiện tình cảm âu yếm với con của mình. Bò mẹ và bò con tiếp tục cùng nhau rong ruổi trên những cánh đồng xanh. Bò mẹ đi trước, hai chú bò con theo sau quấn quýt như hình với bóng.

    Hình ảnh của bò mẹ và bò con giống như bức tranh ấm áp tình mẫu tử. Cách bò mẹ chăm sóc cho những đứa con yêu của mình thật chu đáo. Hai chú bò con còn mải chơi, thích chạy đi khám phá những điều mới lạ nên bò mẹ lúc nào cũng theo sát bảo vệ các con. Chẳng lúc nào bò mẹ rời mắt khỏi hai đứa con yêu của mình. Có mẹ rồi bò con chẳng còn lo sợ gì nữa, thỏa sức rong chơi, khi đói lại sà vào lòng mẹ. Thế nên nhìn chúng thật vô tư và dễ thương. Khác hẳn với vẻ ngoài chín chắn và điềm tĩnh của bò mẹ.

    Nhìn mẹ con nhà bò quấn quýt bên nhau trong lòng em dâng lên niềm hạnh phúc ngập tràn. Thì ra không chỉ con người mà cả loài vật cũng có tình mẫu tử. Và tình mẫu tử ở bất kì loài nào cũng thiêng liêng, cũng đáng trân trọng.

~ HT ~

M ... e … o! Me… e … o!

Đang say sưa tô màu cho một bức tranh, tôi bổng nghe thấy mèo con kêu khe khẽ ở góc sân nhà. Buôn bút nhìn ra, tôi thấy hai mẹ con chị Mướp đang đùa giỡn với nhau dưới bông một cây râm mát.

Ánh nắng vàng rực rõ bao phủ cả cái sân rộng trước mặt nhà. Mẹ con chị Mướp hết nhảy chỗ này lại phốc sang chỗ no, ánh nắng xuyên qua các cành lá, chiếu xuống tấm lưng thon dài của hai mẹ con khiến chúng như được phủ một lớp vải hoa tuyệt đẹp. Chị Mướp lim dim măt vờ như ngủ gật, rồi bất ngờ phóng đến ôm chầm lấy con khiến chú Mun đang say sưa chạy nhảy giật bắn mình. Hai mẹ con vừa vật nhau vừa sưởi nắng. Giỡn chán chê, chúng lại kéo nhau ra gốc cây giữa sân chơi đuổi bắt. Chú Mun vừa đi vừa nghịch ngợm đưa bàn chân bé xíu lên ghì đuôi mẹ. Cứ mỗi lần như vậy, chú Mướp lại quay đầu nhìn con rồi bất ngời hất chiếc đuôi len cao khiến chú Mun ta ngã lăn ra đất. Chú vừa đi vừa kêu meo meo giận dỗi, như bắt đền chị Mướp. Chị phải quay đầu lại, âu yếm đưa chiếc lưỡi liếm khắp mình con như vỗ về, xin lỗi. Hai mẹ con đang nằm bên nhau sưởi nắng thì bỗng đâu anh chàng Mực xăm xăm chạy đến đưa đôi mắt màu nâu tí tẹo ra dọa nạt. Chú Mun sợ hãi nấp vào mẹ. Mực cứ như thế sán lại gần hai mẹ con chị Mướp. Bỗng chị đứng bật dậy, giấu con vào dưới bụng của mình rồi xù long lên để bảo vệ con. Đôi mắt xanh biếc của chị long lên khiến Mực ta kinh hoảng lùi lại. Chưa đủ, chị còn đưa “tay” lên tát lia lịa vào mõm Mực khiến hắn ta gục ngã, quay đầu chạy. Hành động dũng cảm của chị Mướp khiến tôi nhớ lại lúc chị sinh những đúa con đầu tiên.

Hôm ấy, chị lên nằm trên gác xép và đẻ r aba chú mèo con xinh xắn. Cả ngày chị nằm lì trên ổ cho con bú. Hễ nghe động là chị chuyển con đi chỗ khác. Ôi! Trông chị “bồng con” đi mà tôi buồn cười, vừa lo sợ. Hai hàm rang sắc nhọn của chị trước đây đã xé xác bao nhiêu chú chuột, bây giờ cắn vào gáy con hết sức nhẹ nhàng và khéo léo. Đã bao lần tôi nhắm mắt lại vì sợ hãi. Tôi lo cho chú mèo con lủng lẳng trên chiếc miệng của mẹ sẽ rơi xuống và … Nhưng không, chị “bồng con” đi hết sức nhẹ nhàng và vững chãi. Hàm răng ngậm chặt vào gấy con, chốc chốc lại lỏng ra vì mệt mỏi. Thỉnh thoảng chị phải đặt con xuống để dừng lại nghỉ ngơi lấy hơi. Trông chị “vừa nhọc nhằn vừa tội nghiệp. Ôi! Tấm lòng của chị Mướp đối với con thật bao la và cao đẹp.

Nhìn cảnh mẹ con chị Mướp no đùa, chơi giỡn với nhau, bất chợt tôi nghĩ đến tình mẫu tử. Chao ôi! Loài vật còn biết thương yêu đùm bọc như vậy thì tình mẹ con của ta còn bao la và cao đẹp đến chừng nào.

xin lỗi tớ ko cóp dc

 

9 tháng 1

bạn viết cái gì vậy tớ khong hiểu

15 tháng 3 2022

Ngày xửa ngày xưa, có 2 mẹ con sống bên nhau vô cùng hạnh phúc. Người mẹ thì taand tảo nuôi con còn người con thì luôn luôn hiếu thảo với mẹ. Rồi đột nhiên, vào một ngày người mẹ bị ốm nặng. Người con vô cùng lo lắng, ngày đếm chăm sóc cho mẹ. Người mẹ luôn khuyên con nghỉ ngơn nhưng người con vẫn bền bỉ chăm sóc mẹ. Một hôm, người mẹ rất mệt, chỉ nói được với người con: - Mẹ ... mệt quá... Bây giờ... mẹ chỉ .. ao ước... một .. quả táo thôi. Có một số người hàng xóm tốt bụng thường đi thăm bà mẹ và tặng cho cậu bé vào món quà nghe vậy liền bày cho cậu bé rằng quả táo ở trên đỉnh núi sau nhà. Cậu bé quyết tâm tìm quả táo đó. Trước khi đi, câu dặn những người hàng xóm tốt bụng hãy chăm sóc mẹ hộ cậu. Rồi cậu lên đường. Câu đi mãi, đi mãi mà vẫn chưa thấy quả táo nào cả. Đột nhiên, cậu thấy một túi tiền vàng lấp lánh. Cậu chợt nghĩ trong đầu, túi vàng thật nhiều tiền, ta có thể mua những thứ cần thiết để giúp mẹ khỏi bệnh.Nghĩ đến mẹ và sự giàu có, cậu càng muốn nó. Nhưng khi nghĩ lại, cậu bé lại nhớ lời mẹ dặn : Không được tham lam, những thứ của mình thì không nên lấy, khi thấy của rơi phải trả cho người mất ,chắc hẳn người làm mất đang buồn hơn nó. Hai dòng suy nghĩ cứ cãy nhau kịch liệt. Cuối cùng cậu bé quyết định trả lại cho người mất. Cậu cầm túi tiền lên, nó khá nặng, câu đi xung quanh thì thấy một bà lão đang ngồi ở đó. Cậu liền chạy lại, hỏi: - Bà ơi, đây có phải là tiền của bà không ạ? Bà lão gật đầu, thấy bà lão mệt nhọc lên núi, cậu bé giúp bà lão lên núi. Khi tới đến đỉnh, bà lão bỗng biến thành một bà tiên hiền từ, nhân hậu, cậu bé vô cùng kinh ngạc. Bà tiên nói: - Ta đã theo dõi 2 mẹ con cháu rất nhiều, cháu vô cùng nhân hậu. Hôm nay điều đó được thể hiện rõ ràng hơn nữa. Đây, để ta lấy táo cho mẹ cháu và chữa bệnh. Trong nháy mắt, cậu bé và bà tiên đã ở nhà mẹ cậu bé. Mọi người đều rất bất ngờ. Bà tiên lại gần chiếc gường , chữa bệnh cho người mẹ và cho bà ăn trái táo. Người mẹ nhìn thấy con liền ôm chồm lấy con. Mọi người có mặt ở đó đều xúc động. Bà tiên tặng cho 2 mẹ con túi tiền và nói đó là kết quả của sự không tham lam. Kể từ đó, 2 mẹ con sống hạnh phúc, họ còn chia sẻ vàng cho mọi người nữa.

15 tháng 3 2022

https://meet.google.com/fwt-tcys-guu?authuser=0&hl=vi

5 tháng 2 2019

Tên riêng trong bài chính tả là : Hồ Giáo

24 tháng 5 2021

Tên riêng trong bài chính tả là Hồ Giáo.

Học giỏi nghen!!!

25 tháng 9 2023

- Lựa chọn con vật để miêu tả: Chú gà trống

- Nhớ lại kết quả đã quan sát

- Lựa chọn trình tự miêu tả: miêu tả đặc điểm ngoại hình và hoạt động thói quen.

1. Mở bài

Mẹ em có nuôi một chú gà trống được khá lâu rồi.

2. Thân bài

- Tả bao quát hình dáng chú gà trống:

+ Màu sắc: lông màu đen pha chút màu trắng, xanh và màu đỏ tía.

+ Hình dáng: to.

- Tả chi tiết:

+ Bộ lông: màu đen xanh, hai cánh to, úp sát vào thân hình. Lông ở cánh óng mượt, cứng và óng ánh sắc vàng đỏ.

+ Đầu to, oai vệ. Mắt tròn, đen. Mỏ gà màu vàng sậm, cứng, mổ thóc nhanh nhẹn. Mào gà đỏ chót, xoăn như đóa hoa đỏ.

+ Đùi gà to, mập mạp, chắc nịch.

+ Chân có cựa sắc, vảy sừng màu vàng cứng.

+ Đuôi cong vồng, lông óng mượt, pha lẫn nhiều màu sắc rất đẹp.

- Hoạt động và thói quen:

+ Mỗi buổi sáng, chú đều gáy to gọi cả nhà dậy.

+ Chú đi loanh quanh trong vườn mổ thóc, bới giun.

3. Kết bài

Em rất yêu chú gà. Em coi chú gà như một người bạn của em.

Em lựa chọn các đặc điểm nổi bật nhất của con vật để miêu tả. Sắp xếp các ý trong phần thân bài từ tả bao quát đến tả chi tiết, sau đó tả hoạt động và thói quen của chú gà.

12 tháng 8 2019

Ca dao, tục ngữ về quan hệ anh, chị, em:

“Khôn ngoan đối đáp người ngoài,

Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau”

“Em thuận, anh hòa là nhà có phúc”

6 tháng 1 2019

1. Em bị ốm, người luôn bên cạnh động viên,chăm sóc, lo cho em uống từng viên thuốc, ăn từng thìa cháo, mất ăn mất ngủ vì em là mẹ. Hãy hình dung và tả lại mẹ của em lúc chăm sóc em bị ốm

2. Em hãy tả hình dáng, tính tình một cô ( chú,bác) trong khu phố ( hoặc thôn xóm ) nơi em ở được mọi người yêu mến

      Bài 1 :          

Bài tham khảo :

      Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, dạt dào vô tận. Tình mẹ trong suốt như dòng suối ngọt. Mẹ luôn là người yêu thương, quan tâm lo lắng cho ta trong mọi hoàn cảnh, luôn bên cạnh ta dù trong những phút yếu lòng. Nhất là khi chứng kiến cảnh mẹ chăm sóc em ốm, em càng thấm thía hơn điều ấy.

Chúng ta đều được lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Từ những lời ru, những cái xoa đầu, đến những cái rém chăn cho đỡ lạnh, không ai khác mẹ luôn là người quan tâm chi chút đến từng điều nhỏ nhặt. Đặc biệt mỗi lúc ta bị ốm, thì sự lo lắng của mẹ càng cao cả hơn bao giờ hết.

Em là một đứa trẻ không hay ốm yếu, vì thế rất chủ quan với sức khoẻ của mình. Vì vậy nếu không nhờ có mẹ, em đã không thể luôn duy trì cơ thể khỏe mạnh như bây giờ. Nhưng tình yêu thương, chăm sóc của mẹ khi em bị ốm đã giúp em ý thức sâu sắc hơn về tình mẫu tử, về việc biết giữ gìn bản thân để không ai phải lo lắng. Đó là hôm gió mùa về, trời nổi gió to và rét lạnh. Nhưng hôm ấy mẹ lại bận đi công tác chưa về, em ở nhà lại tắm nước lạnh. Kết quả là hôm ấy em bị cảm lạnh. Mẹ đã thức suốt đêm để săn sóc cho em. Khuôn mặt mẹ đầy lo âu và xám ngắt, bởi chưa bao giờ mẹ để em bị ốm nặng như vậy. Có lẽ mẹ đã tự trách mình vì không chăm sóc em thật tốt. Nằm trên giường bệnh, em miên man vào giấc ngủ dài mệt mỏi. Thỉnh thoảng chỉ thấy thấp thoáng bóng mẹ đổ dài trên chiếc gường, thoắt trông thấy thoắt biến mất. em cảm nhận như bàn tay của mẹ lúc nào cũng nắm lấy tay em, âu yếm vuốt ve để truyền cho em hơi ấm của tình mẫu tử. Chốc chốc, mẹ lại thay khăn lau tay, lau mặt cho em luôn trông gọn gàng, không có cảm giác khó chịu. Mờ mờ không rõ vì mệt, nhưng em dường như vẫn cảm thấy nhìn rất rõ đôi mắt mẹ, lonh lanh ướt, và trìu mến yêu thương lẫn cả sự lo lắng nữa. Tiếng đêm tĩnh mịch càng khiến nhịp thở hổn hển của mẹ rõ hơn. Chao ôi, lúc ấy em chỉ muốn ôm mẹ vào lòng, xin lỗi mẹ vì sự nghịch ngợm của mình. Bàn tay dịu dàng của mẹ nắm lấy bàn tay non nớt của em khiến hơi ấm lan tỏa mạnh mẽ hơn. em như được tiếp thêm sức mạnh nên hôm sau cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Sáng dậy, mặt trời đã lên cao, ngoài vườn lảnh lót tiếng chim vang. Dường như vạn vật cũng đang cất lên một giai điệu ngọt ngào, vui tươi để chào mừng cô bé xinh xắn, đáng yêu là em. Mẹ choàng tỉnh dậy khi thấy em khẽ cử động tay, đôi mắt dài màu nâu ấy, hôm nay em mới có dịp được ngắm kĩ, nó thâm quầng và khô vì sự thiếu ngủ do phải làm việc mệt mỏi và hôm nay là vì chăm sóc em ốm nữa. em ôm mẹ vào lòng, hổn hển trong lời xin lỗi vì đã để mẹ nhọc lòng. Mẹ vuốt nhẹ mái tóc tơ và khẽ mỉm cười, nụ cười sau những lo lắng suốt đêm cho em đã khiến mẹ tươi tắn hơn. Cảm ơn mẹ vì tình yêu thương vô bờ bến mẹ đã giành cho con. Con yêu và xin lỗi mẹ.

Không hẳn ai trong số chúng ta cũng đều được mẹ chăm sóc, đó là một thiệt thòi rất lớn. Vì vậy hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên cạnh mẹ khi ta còn có thể bạn nhé.

    Bài 2: 

Bài tham khảo :

Bác Giáo là tổ trưởng dân phố khu phố gia đình mình ở. Năm nay, bác khoảng 50 tuổi. Mình cũng không biết nên bắt đầu từ đâu khi kể về bác cho các bạn nghe. Thôi thì mình thấy sao, nghĩ sao thì kể cho các bạn nghe như vậy nhé.

Khi mình học lớp Một, mình đã thấy bác làm tổ trưởng dân phố rồi. Bởi vì mình thường thấy bác đi đến các nhà trong khu phố, khi thì thu tiền đóng góp cho những hoạt động công cộng. Khi thì bác mời bà con khu phố ra tổng vệ sinh. Thấy bác lúc nào cũng bận rộn với công việc của khu phố, mẹ mình thường nói làm tổ trưởng dân phố công việc thì nhiều mà chẳng có quyền lợi gì đâu. Những người làm tổ tưởng dân phố là phải nhiệt tình lắm, có trách nhiệm với bà con lối xóm lắm mới làm được lâu như bác ấy. Quả thực, cứ thứ 7 hàng tuần, bác đến từng nhắc nhở mọi nhà ra làm vệ sinh nên lúc nào đường phố cũng sạch đẹp. Một số người không có ý thức đổ nước ra đường làm ảnh hưởng đến bà con khu phố, bác đến nhắc nhở rất nhiều lần. Một bóng điện đường hỏng, bác thay ngay để đảm bảo ánh sáng cho mọi người đi đường. Có mấy nhà bán vật liệu xây dựng đổ bừa bãi ra đường, bác đến yêu cầu họ dọn dẹp lại ngay. Trong khu phố còn một vài nhà gặp khó khăn, bác đã vận động bà con trong khu phố đóng góp ít nhiều tùy khả năng để giúp họ có thể vượt qua những khó khăn ấy. Bà con khu phố rất quý trọng bác. Ba mẹ mình rất kính trọng và cảm phục bác. Ba mẹ mình nói bác là người có nhiều đóng góp trong việc đưa khu phố mình trở thành khu phố Văn hóa. Mình quý bác lắm. Thỉnh thoảng mình giúp bác đi mời bà con khu phố ra làm tổng vệ sinh hoặc giúp bác mời bà con đi họp.

Chuyện về bác tổ trưởng dân phố của mình là như vậy đấy. Mình chờ nghe chuyện về bác tổ trưởng dân phố của các bạn đấy.

                                                           ~ hok tốt ~

6 tháng 1 2019

THANK YOU ^-^

4 tháng 9 2016

Người con gái đầu đến chăm sóc mẹ vào thứ: 2,3,4,5

_____________hai______________________: 5,6,7,CN

Đúng không Hải Yến? Mik chỉ đoán đại thôi nên không biết đúng hay sai nữa =3

4 tháng 9 2016

ko có cách giải hả Thảo !