K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 6 2021

'chuyện này tui sáng tác có tính chất kinh dị , rùng rợn . Các bạn yếu tim không nên xem" 

OK tôi hiểu 

tui cx có chuyện gần giống vậy :

Có 1 cô gái đi vào ngõ nhỏ , vắng . có 1 con ma thò đầu ra nói :

Hãy xem ta đây ta xấu xí , không có tay chân .....( bả ma nói các thứ bả có)

cô gái tức giận hét lên :

- TAO KHÔNG CÓ NGỰC , KHÔNG CÓ NGỰC , MÀY THẤY CHƯA TAO KHÔNG CÓ NGỰC !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Con ma quỳ xuống : 

- Dạ em lạy chị , em chịu thua ạ T-T

10000000000 năm sau nó vẫn không xuất hiện

* hơi giống chuyện của bn *

“Một anh chàng sinh viên sống ở Ngã Tư Sở (Hà Nội) và nhà gần một bến xe buýt. Anh chàng có hai cô bạn gái, một nàng ở Ký túc xá Đại học Kinh tế quốc dân, một nàng ở Ký túc xá Đại học Sư phạm. Để đến chơi với cô bạn ở KTQD, anh chàng bắt chuyến xe buýt xuôi xuống KTQD, để đến thăm cô bạn ở ĐHSP, anh lại bắt chuyến xe buýt ngược lên. Vì anh chàng thích hai cô gái như nhau nên...
Đọc tiếp

“Một anh chàng sinh viên sống ở Ngã Tư Sở (Hà Nội) và nhà gần một bến xe buýt. Anh chàng có hai cô bạn gái, một nàng ở Ký túc xá Đại học Kinh tế quốc dân, một nàng ở Ký túc xá Đại học Sư phạm. Để đến chơi với cô bạn ở KTQD, anh chàng bắt chuyến xe buýt xuôi xuống KTQD, để đến thăm cô bạn ở ĐHSP, anh lại bắt chuyến xe buýt ngược lên. Vì anh chàng thích hai cô gái như nhau nên anh ấy cứ ra bến xe buýt và lên chuyến xe đầu tiên đi qua hai chỗ này. Chiều thứ bảy hàng tuần, anh chàng ra bến xe một cách ngẫu nhiên. Các chuyến xe buýt đến KTQD và ĐHSP cứ đều đặn 15 phút lại có một chuyến. Sau một thời gian, không hiểu vì lý do gì, anh chàng nhận ra rằng mình đến thăm cô bạn ở KTQD nhiều gấp đôi cô bạn ở ĐHSP. Bạn có thể đưa ra lý do hợp lý nào để giải thích điều này không?

Trình độ thích hợp để giải bài này: từ lớp 1 đến Giáo sư, Tiến sĩ khoa học.”

3
13 tháng 8 2017

HELPPPPP MEEEEE !

13 tháng 8 2017

Tóm tắt lại chúng ta sẽ có gì nhỉ?

  • Anh sinh viên có mặt tại trạm xe bus vào một thời điểm ngẫu nhiên trong ngày.
  • Thời gian giãn cách giữa các chuyến xe là 15 phút ở cả hai tuyến.
  • Anh sẽ nhảy lên chuyến đầu tiên đi ngang qua.

Chúng ta sẽ nhìn vào thời gian biểu sau:

2016-12-27_235851

Ta có một số nhận xét sau:

  • Chúng ta có thể xét trên một chu kỳ 15 phút để suy ra cả ngày.
  • Nếu anh sinh viên có mặt tại trạm xe trong khoảng thời gian X thì anh sẽ bắt được xe B (SP), và nếu anh có mặt trong khoảng thời gian Y thì anh sẽ bắt được xe A(KT).
  • Xác suất anh sinh viên bắt được xe A gấp đôi xe B.

Từ đó ta có hệ phương trình đơn giản:

2016-12-28_000643

Vậy ta dễ dàng suy ra lý do danh gặp gái Kinh tế nhiều là vì xe đi SP thường qua trạm trước xe KT 5 phút nhở.

AH
Akai Haruma
Giáo viên
11 tháng 11 2023

Lời giải:

Đổi $\frac{1}{2}$ ha = $5000$ m2

Diện tích ký túc xá và vườn cây chiếm số phần diện tích trường học là:

$1-\frac{1}{4}-\frac{3}{8}=\frac{3}{8}$

Diện tích ký túc xá và vườn cây là:

$5000\times \frac{3}{8}=1875$ (m2)

 

The GrifterThe Grifter là một video ngắn trên Deep Web lần đầu được nhắc đến trên 4chan/X-ImageBoard. Video được cho rằng có những hình ảnh hết sức bạo lực và sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của người xem. Những hình ảnh trong đoạn clip bao gồm: Thử nghiệm trên những trẻ sơ sinh đã qua đời, búp bê, cùng những hiệu ứng hình ảnh kinh dị khác. Những người xem đoạn clip này đa số...
Đọc tiếp

The Grifter

The Grifter là một video ngắn trên Deep Web lần đầu được nhắc đến trên 4chan/X-ImageBoard. Video được cho rằng có những hình ảnh hết sức bạo lực và sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của người xem. Những hình ảnh trong đoạn clip bao gồm: Thử nghiệm trên những trẻ sơ sinh đã qua đời, búp bê, cùng những hiệu ứng hình ảnh kinh dị khác. Những người xem đoạn clip này đa số đều trở nên điên cuồng và vô cùng khó chịu. Cũng có những trường hợp người xem đã tự sát sau khi xem đoạn clip. The Grifter vẫn đang ở ngoài kia, nếu như bạn đủ dũng cảm.

SuicideMouse.avi

Nhiều năm về trước, một tập phim Mickey Mouse đã từng được chiếu nhưng rồi bị thất lạc ở đâu đó trong khoảng thời gian giữa những năm 1930. Tập phim dài 9 phút với tựa đề SuicideMouse.AVI chỉ gồm cảnh chú chuột Mickey quen thuộc đi bộ trên một con phố được lặp đi lặp lại với một biểu cảm như đang lo lắng về chuyện gì đó. Sau khi khung hình đột nhiên trở nên tối đen, chú chuột Mickey cùng với con phố quay trở lại. Nhưng lần này, biểu cảm lo lắng đã không còn, nhưng thay vào đó là một nụ cười ranh mãnh, và âm thanh nền là tiếng hét của một người phụ nữ.

Sau đó, toàn bộ khung hình chuyển thành màn hình giới thiệu của chuột Mickey, cùng với tiếng của một hộp âm nhạc đang bật ở nền. Cảnh này kéo dài 30 giây, và điều đáng sợ là cảnh giới thiệu này dùng để che đậy 30 giây cuối của tập phim cuối, gần như không ai biết được chuyện gì xảy ra trong 30 giây cuối cùng của một tập phim. Tất cả, trừ một nhân viên Disney tên Leonard Mawlton. Là một kỹ thuật viên, anh được phép xem 30 giây cuối cùng này để kiểm tra chất lượng. Nhưng sau khi vừa xem xong, anh bắt đầu la hét điên cuồng rồi chạy ra khỏi phòng chiếu. Sau đó, anh lấy khẩu súng của một người bảo vệ gần đó và tự bắn vào đầu mình.

The Story of Lisa

Đây là câu chuyện về một cô học trò nhỏ với một người bạn tưởng tượng tên Lisa. Cô bé rất thích vẽ và thường viết nhật kí kèm theo những bức vẽ về bản thân cô và Lisa đang chơi đùa với nhau. Lâu dần, cô bé bị ám ảnh bởi Lisa đến mức cô xem Lisa là thật, thậm chí cô còn dẫn Lisa đến trường để kể về Lisa. Giáo viên của cô, Monroe đã không thể thấy được Lisa nên đã giận dữ với cô bé. Vài ngày sau, cô Monroe không đi làm nữa. Năm tháng trôi qua, và bố của cô bé cũng bắt đầu giận dữ vì con gái mình thường thức khuya với Lisa. Ông bực đến mức bảo rằng Lisa "không có thật và ngu ngốc". Không lâu sau đó, ông bố cũng biến mất.

Sự thật phũ phàng ập đến khi mẹ của cô bé xem nhật ký của cô, trong đó ghi rằng bố và cô giáo của cô bé đang ngủ trong một hộp cát và sẽ không bao giờ quay lại, những trang nhật ký ghi lại chính xác những gì đã xảy ra trước khi việc đó xảy ra.

3
31 tháng 5 2019

hay đs!

31 tháng 5 2019

bn sưu tầm nhiều câu truyện nx ik - hay lắm!

Đọc văn bản sau và thực hiện yêu cầu  Có một cậu bé nghèo bán hàng rong ở các khu nhà để kiếm tiền đi học. Hôm đó, cậu lục túi chỉ còn mấy đồng tiền ít ỏi mà bụng đang rất đói. Cậu quyết định xin một bữa ăn tại một căn nhà gần đó. Cậu hốt hoảng khi thấy một cô bé dễ thương ra mở cửa. Thay vì xin ăn, cậu ta đành xin một ly nước uống. Cô bé nghĩ rằng cậu ta trông đang...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và thực hiện yêu cầu 

 Có một cậu bé nghèo bán hàng rong ở các khu nhà để kiếm tiền đi học. Hôm đó, cậu lục túi chỉ còn mấy đồng tiền ít ỏi mà bụng đang rất đói. Cậu quyết định xin một bữa ăn tại một căn nhà gần đó. Cậu hốt hoảng khi thấy một cô bé dễ thương ra mở cửa. Thay vì xin ăn, cậu ta đành xin một ly nước uống. Cô bé nghĩ rằng cậu ta trông đang đói nên đem ra một ly sữa lớn. Cậu uống từ từ, rồi hỏi: “Tôi nợ bạn bao nhiêu?” Cô bé đáp: “Bạn không nợ tôi bao nhiêu cả. Mẹ dạy rằng chúng tôi không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt.” Cậu ta nói: “Vậy thì tôi cảm ơn bạn nhiều lắm.” Khi Howard Kelly (*) rời căn nhà đó, cậu ta không những cảm thấy trong người khoẻ khoắn, mà còn thấy niềm tin vào con người, vào cuộc sống rất mạnh mẽ. Sau bao năm, cô gái đó bị ốm nghiêm trọng. Các bác sĩ trong vùng bó tay và chuyển cô lên bệnh viện trung tâm thành phố để các chuyên gia chữa trị căn bệnh hiểm nghèo này. Tiến sĩ Howard Kelly được mời làm chuyên gia. Khi nghe tên nơi ở của bệnh nhân, một tia sáng lạ loé lên trong mắt anh ta. Anh đứng bật dậy và đi đến phòng cô gái. Anh nhận ra cô gái ngay lập tức. Anh quay trở lại phòng chuyên gia và quyết tâm phải gắng hết sức để cứu được cô gái. Anh đã quan tâm đặc biệt. Sau thời gian đấu tranh lâu dài, căn bệnh của cô gái đã qua khỏi. Anh cầm tờ hoá đơn thanh toán viện phí, viết gì đó bên lề và cho chuyển lên phòng cô gái. Cô gái lo sợ không dám mở tờ hoá đơn viện phí ra, bởi vì cô chắc chắn rằng đến suốt đời thì cô cũng khó mà thanh toán hết số tiền này. Cuối cùng cô can đảm nhìn, và chú ý đến dòng chữ bên cạnh tờ hoá đơn: “Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa.” Ký tên: Tiến sĩ Howard Kelly. Mắt đẫm lệ, cô gái xúc động thốt lên: “Lạy chúa, tình yêu thương bao la của người đã lan rộng trong trái tim và bàn tay con người” 

Yêu Cầu : Rút ra bài học từ câu chuyện trên bằng 1 đoạn văn

 

0
Những vụ án và hiện tượng rợn người trong lịch sử đến giờ vẫn còn bị bỏ ngỏ( những vụ án này có thật và có hình ảnh luôn nhưng mình k biết làm thế nào để đăng hình ảnh nên mọi người thông cảm nha! nếu ai muốn xem hình thì mình sẽ chỉ cho trang có những vụ án này và hình ảnh nhé! cảm ơn!) Trường hợp của cô bé Pauline Picard. Cô bé Pauline Picard hai tuổi bị mất tích tại...
Đọc tiếp

Những vụ án và hiện tượng rợn người trong lịch sử đến giờ vẫn còn bị bỏ ngỏ( những vụ án này có thật và có hình ảnh luôn nhưng mình k biết làm thế nào để đăng hình ảnh nên mọi người thông cảm nha! nếu ai muốn xem hình thì mình sẽ chỉ cho trang có những vụ án này và hình ảnh nhé! cảm ơn!)

Trường hợp của cô bé Pauline Picard.

Cô bé Pauline Picard hai tuổi bị mất tích tại Brittany, Pháp vào tháng 4 năm 1922. Tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy đứa bé, vài ngày sau đó cảnh sát lại nhận được tin một cô bé đúng theo mô tả của Pauline đã được tìm thấy ở thị trấn Cherbourg, cách trang trại Picard khoảng 300 kilomet. Mẹ cô bé đã nhận dạng qua một bức ảnh và cảnh sát tìm thấy cô bé cũng đã xác nhận đó là cùng một người. Khi ấy người ta gạt qua một bên chuyện tại sao một đứa bé có thể mất tích và xuất hiện cách nhà hàng trăm kilomet, vì quan trọng hơn hết vẫn là đứa bé đã trở về bình an.

Nhưng khoảng một tháng sau, một nông dân lân cận đi bộ gần trang trại Picard tình cờ phát hiện ra một cơ thể bị cắt xén và đang phân hủy của bé gái, bên cạnh là quần áo được gấp gọn gàng. Ông ta báo ngay cho chính quyền địa phương, cảnh sát cùng với những người dân đã đến hiện trường, trong đó có bố mẹ Pauline. Mặc dù không thể xác định được khuôn mặt của đứa bé, nhưng gia đình Picard đã nhận ra một điểm đáng lo ngại: quần áo gấp chính xác là những gì Pauline đã mặc vào ngày cô bé biến mất.

Khu vực tìm thấy thi thể đã được tìm kiếm kỹ lưỡng khi Pauline biến mất lần đầu tiên, điều này cho thấy ai đó chỉ vừa đặt thi thể ở đó gần đây. Vụ án càng trở nên rắc rối hơn khi hộp sọ của một người đàn ông trưởng thành được phát hiện bên cạnh thi thể của Pauline, thêm một nạn nhân thứ hai xuất hiện ở vụ án.

Cảnh sát đã rất rối trí. Nếu cơ thể trong rừng là của Pauline như bằng chứng cho thấy, vậy thì chuyện gì đã xảy ra với cô bé? Tại sao hộp sọ không xác định này lại liên quan đến vụ án giết Pauline? Và cô bé đến từ Cherbourg, người đang sống với Picards là ai? Lời giải cho những câu hỏi này chưa bao giờ được phát hiện, đứa bé song trùng bí ẩn đã được trả về Cherbourg (điều gì tiếp theo xảy ra với cô bé ấy không được ghi nhận trong lịch sử). Trường hợp kỳ lạ của cô bé Pauline Picard vẫn là một trong những bí ẩn lớn nhất của nước Pháp chưa được giải đáp.

Vụ án "Bella trong cây du núi"

Vào ngày 18 tháng 4 năm 1943, 4 cậu bé đi săn ở Hagley Wood, Anh và bắt gặp một cây du núi (wych-elm). Nghĩ rằng đó sẽ là một nơi tốt để săn chim yến, Bob Farmer (15 tuổi) trèo lên để kiểm tra nhưng thay vào đó lại phát hiện ra một sự việc kinh khủng.

Bên trong thân cây rỗng là bộ xương của người phụ nữ được cột chặt với cơ thể đầy đủ trừ một bàn tay bị mất. Cảm thấy kinh sợ, các cậu bé đã lập một lời hứa là sẽ im lặng và bỏ trốn, nhưng cậu bé nhỏ tuổi nhất vì quá sợ hãi nên đã kể với cha của mình. Cảnh sát sau đó được điều đến để điều tra và thi thể họ tìm thấy giống y như mô tả. Tóc vẫn còn dính lại trên da của hộp sọ và hai chiếc răng mọc lệch nhô ra khỏi miệng. Bàn tay bị cắt đứt cùng quần áo của người phụ nữ được tìm thấy gần cái cây.

Điều này đã dẫn cảnh sát đến suy đoán rằng đây là một ma thuật đen tối, một giao ước của phù thủy và Satan Giáo đang hoạt động trong khu vực địa phương. Theo phân tích của cảnh sát, xương được xác định là của một người phụ nữ ở độ tuổi 35 - 40, bà ấy được đặt vào hốc cây trong khi cơ thể vẫn còn ấm và cái xác được cất giấu ít nhất là trong 18 tháng.

Câu chuyện ngày càng rùng rợn khi người dân địa phương bắt đầu đặt tên người phụ nữ vô danh này là Bella sau khi xuất hiện hình graffiti với dòng chữ “Kẻ nào đưa Bella xuống khỏi cây?”. Không ai xuất hiện cung cấp thêm thông tin và danh tính thật của Bella vẫn còn là bí ẩn.

Con tàu SS Ourang Medan.

Theo các tin tức được lan truyền rộng rãi, vào tháng 6 năm 1947, nhiều tàu thông thương ở eo biển Malacca nằm giữa Sumatra và Malaysia nhận được tín hiệu SOS. Tín hiệu được phát ra từ con tàu không xác định với nội dung đơn giản nhưng rất đáng sợ: "Tất cả sĩ quan bao gồm thuyền trưởng đều đã chết, họ đang nằm trong phòng biểu đồ. Toàn bộ thủy thủ đoàn có thể cũng đã chết". Tiếp theo sau đó là một loạt mã morse không thể nào mã hóa, cuối cùng là thông điệp kinh dị: "Tôi chết" (I die), kéo dài bởi một sự im lặng rùng rợn.

Cuộc gọi căng thẳng này được tiếp nhận bởi 2 con tàu Mỹ cũng như đài thu sóng Anh và Hà Lan khi đó đang xoay sở để tìm ra nguồn phát sóng. Họ suy luận rằng nó được phát từ một con tàu Hà Lan với tên gọi SS Ourang Medan. Tàu buôn Mỹ Silver Star đã đến hiện trường trước tiên. Sau khi lên tàu, nhóm tìm kiếm đã phát hiện ra một cảnh tượng rùng rợn đang chờ họ.

Xác chết các thủy thủ đoàn Hà Lan nằm đầy trên boong tàu. Họ đều đang mở to mắt vởi những biểu hiện kinh hoàng trên khuôn mặt và cánh tay duỗi thẳng về trước như thể đang che chắn họ khỏi thứ gì đó khổng lồ. Khi tàu Silver Star cố gắng kéo con tàu ma về cảng, đoàn nhận thấy rằng có những cột khói bốc ra từ các tầng dưới. Đoàn đã nhanh chóng cắt đứt dây kéo và quay trở về tàu Silver Star trước khi Ourang Medan phát nổ. Con tàu chìm dần xuống dưới sóng biển, để lại đó những bí ẩn đáng sợ cho những người đi biển.

6
12 tháng 6 2019

~ bn sưu tầm nhìu chuyện nhở

umk! mình đọc khá nhiều truyện loại như vậy! thấy hay nên mình chia sẻ thôi! có hình đó! tiếc là mình k biết nên k đăng đc!

6 tháng 6 2018

Gia đình hiện tại mà cô bé sống cùng không biến mất bởi vì đó không phải là bố mẹ ruột của cô bé, nói cách khác thì cô bé là con nuôi của nhà này. Do đó khi cô bé ước gia đình mình chết đi thì gia đình mà cô đang sống không có ai chết cả, mà thay vào đó cô bé đã gián tiếp giết gia đình thật của mình. Do đó, cô bé mới hối hận và khóc lóc.

5 tháng 6 2018

Vì họ đã đi ra ngoài

Điều gì làm bạn sợ nhất, đó không phải cảm giác nói dối bị phát hiện, không phải cảm giác đang chạy phi phi ngoài đường chợt thấy chú công an giơ tay mời chào, không phải cảm giác ai đó đang cầm một con dao hùng hổ đi về phía mình. Đó là cảm giác bạn nhận ra có ai đó luôn bên cạnh mình, ai đó luôn đi phía sau mình, và chợt nhận ra trong bóng đêm bên chiếc giường ngủ của bạn, cái...
Đọc tiếp

Điều gì làm bạn sợ nhất, đó không phải cảm giác nói dối bị phát hiện, không phải cảm giác đang chạy phi phi ngoài đường chợt thấy chú công an giơ tay mời chào, không phải cảm giác ai đó đang cầm một con dao hùng hổ đi về phía mình. Đó là cảm giác bạn nhận ra có ai đó luôn bên cạnh mình, ai đó luôn đi phía sau mình, và chợt nhận ra trong bóng đêm bên chiếc giường ngủ của bạn, cái bóng đen luôn ở bên cạnh ấy đang đứng phía đuôi giường nhìn bạn và cười một nụ cười ma mị.
Tôi năm đã được 23 tuổi đời, với những ước mơ hoài bão lớn lao vào làm việc với khả năng của mình. Cuộc sống vội vã nên luôn làm tôi không để ý những chuyện nhỏ nhặt xung quanh cho đến một ngày, cái ngày định mệnh đã đưa tôi vào một ngã rẻ khác, một ngã rẻ đến thế giới tâm linh, với những câu chuyện huyền bí, ma mị khó lí giải được.
Cách đây cũng được 1 tháng khi tôi vừa tròn 23 tuổi, tôi có đi cùng bạn tham gia một bữa tiệc giới thiệu CLB, tôi chợt khựng lại khi nghe tên của CLB này vì nó khá kì dị mà lại hơi tào lao-CLB Tâm linh-. Lúc tôi nhập tiệc, mọi người vẫn như bình thường cho đến khi có một người đàn ông đến bên cạnh tôi bắt chuyện, ông ấy nói với tôi ngắn gọn một câu và bỏ đi trong tích tắc khi tôi chưa hiểu vì sao ông ấy lại nói vậy
“Trong vòng 3 ngày nữa, con sẽ gặp chuyện con sẽ chưa bao giờ gặp trước đây. Nếu cần gì thì cứ lại đây tìm ta”
Khi về nhà tôi thấy lạ lùng câu nói của ông ta, không hiểu ý nghĩa của câu nói ấy là gì, 3 ngày nữa tôi sẽ làm sao. Nhưng rồi tôi nghĩ ông ấy chắc không được bình thường nên cũng chóng quên câu nói ấy.
Vào cái ngày cuối cùng, tức tròn 3 ngày tôi gặp ông ấy. Lúc ấy là khoảng 11h, tôi có qua nhà bạn và làm vài lon bia. Nhưng không hiểu sao tối hôm ấy tôi cảm thấy hơi mệt trong người dù tửu lượng tôi không quá yếu. Tôi xin phép đi về trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê. Đến khúc cua một đoạn đường, tôi không nhớ rõ lắm vì lúc ấy không để ý. Tôi cảm thấy phía trước có một cô gái đang chạy xe đạp trên đường, nhưng xung quanh thì trời tối thui. Tôi chỉ thấy cô gái dựa vào ánh đèn xe từ chiếc Dream của mình, tuy cô ấy chạy xe đạp nhưng sao chạy nhanh thật, tôi chạy mà cứ không theo kịp. Bỗng, vừa qua khúc cua ” Rầm” “Xoẹt…xoet.” Tôi tông phải một cái gì đó và theo quán tính tôi ngã xe và lao người xòe ra xa. Chân tay trầy xước hết cả lên, tôi vừa đau vừa nghĩ tuy mệt nhưng mình đâu đến nổi không thấy đường để mà chạy cơ chứ. Quay lại xem thử mình đâm phải cái gì, thì dưới ánh đèn xe đang nằm dưới thì tôi thấy cô gái lái xe đạp đang nằm im trước mũi xe tôi. Máu từ đầu cô ta chảy ra rất nhiều, ướt đỏ cả đường. Tôi tỉnh hẳn, giật mình không biết cô ta ở đâu ra mà tôi lại đâm phải chứ. Run run bước tới, tôi gọi cô ta nhưng không nghe tiếng trả lời. Khi tôi tới lật mặt cô ta ra xem thử thì khuôn mặt be bét máu, phần bên phải bị đập xuống đường bị biến dạng, bẹp dí như bị gì cán qua vậy. Tôi hoảng sợ thả cô ta ra, trong lòng lo lắng mình đã giết người rồi. Lúc ấy với cái suy nghĩ của một thằng con trai 23t thì tôi chỉ biết cách lên xe bỏ chạy. Trong lúc tôi chạy, tôi có quay đầu lại nhìn về phía sau xem thế nào. Tuy trong ánh đèn đuôi xe mờ mờ tôi giật mình lạnh người khi ngờ ngợ nhận ra cô ta giống như đang bò theo đuôi xe tôi vậy, hai bàn tay bám chặt xuống mặt đường bò rất nhanh. Tôi run run tay lái, do đang quay lại nên không để ý tung phải cái cột mốc km ngã xuống. Tôi quay lại thì không thấy gì cả, chắc là do mình tưởng tượng mà ra. Rồi lại nhanh chóng lên xe về nhà. Tôi không hề biết rằng, hôm đó đã thay đổi cuộc đời tôi như thế nào.
Khoảng 2h sáng tôi chạy về tới nhà với vết thương trên người đã khô máu, nhanh chóng cởi đồ vào tắm rửa. Lúc tôi đang tắm, thì do bên ngoài phòng tắm có bật đèn, và cửa phòng tắm là một tấm kính đục. Nhưng qua lớp kính tôi thấy một bóng người đang đi qua lại trong phòng, tôi nghĩ thằng bạn mình nó về nên vẫn tắm tiếp. Nhưng chỉ được vài giây thì tôi đứng hình, im lặng dưới vòi nước khi nhớ ra thằng bạn tôi nó dang đi du lịch với bạn gái nó ở Đà Nẵng mất rồi. Tôi đơ người, không lẽ là trộm nhưng không nếu là trộm thì nó đã biết tôi trong phòng tắm rồi. Tại sao lại đi qua lại, và dáng đi lững thững như bị què thế kia. Tôi nghĩ đến cô gái lúc nãy chợt rùng mình, không lẽ cô ta chưa chết kiếm mình để trả thù, nhưng với vết thường như vậy cô ta dậy nổi cũng là may mắn lắm rồi. Tôi vừa sợ đối diện với pháp luật vừa sợ trả thù, nhưng một ý nghĩa vụt qua đầu tôi khi tôi chợt nghĩ rằng cô ta là ma. Một luồn sóng lạnh chạy dọc lưng tôi khiến tôi nổi cả da gà lên. Cái bóng đó vẫn đi qua lại, nhưng hình như đang tiến về phía phòng tắm. Vì tôi thấy cái bóng đen qua tấm cửa nó càng ngày càng gần. Tôi im lặng nín thở dưới vòi sen. Bây giờ chỉ còn tiếng nước với tiếng tim tôi đập liên hồi, tôi run run khi cái bóng ấy đứng trước cửa phòng tắm.
“Rầm” Tôi đẩy mạnh cánh cửa phòng tắm ra, sẵn sàng chấp nhận nếu là trộm hay là ai đi nữa. Nhưng không, cái mà tôi sợ nhất đã xảy ra đó chính là không ai cả. Chỉ có đúng những bước chân hướng về phòng tắm và phía dưới cửa nhà tắm là một vủng máu khô đọng lại. Tôi hoảng sợ nhìn quoanh, suy nghĩ bấn loạn không biết làm thế nào cả, không kịp mặc quần áo tôi chụp lấy điện thoại gọi điện thoại cho thằng bạn tôi chạy qua nhà tôi gấp. Quấn đại cái khăn, tôi ngồi suy nghĩ nhưng không biết cái gì đang xảy ra với mình. Có phải cô gái tìm mình báo thù không, nhưng tại sao cô ta vào nhà được khi mình đã khóa cửa, và vũng máu ở đâu ra, cô ta đang ở đâu trong nhà. Tôi giật mình khi nghĩ đến chuyện này chợt lùi lại vào góc tường ngồi nhìn xung quanh, từ cầu thang lên nhà trên cho đến cửa xuống bếp.
5p sau tôi nghe tiếng gõ cửa, quái lạ sao thằng bạn tôi đến nhanh vậy. Tôi đi ra định mở cửa chợt khựng lại khi phát hiện ra không phải thằng bạn tôi, mà qua cái khe cửa sắt đã bị lởm chởm khe tôi nhận ra có một cái bóng đen cao thù lù, cao lắm đứng phía trước. Tôi lạnh người lùi lại, bỗng “Rầm, rầm rầm” tiếng đập cửa càng lớn, tôi sợ hãi la lớn.
“Ai đó, ai đang ở ngoài đó..”
Đáp lại tôi là một khoảng không im lặng đáng sợ, bỗng sợt qua tai tôi một âm thanh khiến tôi ngồi sụp xuống run run.
” Đền..mạng…đi…”
Tôi lắp bắp không nên lời, bỗng tiếng đập cửa lại vang lên.
Tôi run run lùi lại, chụp lấy cái dù bên cạnh. Tiếng thằng bạn tôi vang lên, tôi đi từ từ tới nhận ra nó liền mở cửa lôi nó vào kể hết mọi chuyện. Nó quả quyết cô gái đó không phải là người, tôi thì cho rằng là phải vì tôi đã nhìn khuôn mặt cô ta, và tôi là người tông cô ta mà. Nhưng điều gì đang xảy ra với tôi thì tôi không biết.
Tôi chợt nhớ tới lời ông già ở bữa tiệc hôm ấy, phải kiếm ông ta cho bằng được.
Còn nữa….

0