K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 9

Ai giúp mình với ạ.Khó quá huhu.

19 tháng 9

tk:

Câu chuyện của Gió trong bài "Thanh âm của Gió"

Tôi là Gió, một phần không thể thiếu của thiên nhiên. Hàng ngày, tôi lướt qua từng tán lá, vuốt ve những cánh hoa và thổi bay những giọt sương mai. Mỗi buổi sáng, khi ánh mặt trời đầu tiên chạm vào mặt đất, tôi đã cảm nhận được sự sống đang trỗi dậy. Tôi mang theo những âm thanh rì rào của lá cây, tiếng cười của trẻ thơ đang chơi đùa, và cả nỗi buồn của những chiếc lá rụng xuống.

Một ngày nọ, tôi đi qua một cánh đồng xanh bát ngát. Những bông hoa khoe sắc dưới ánh nắng, nhưng tôi cảm nhận được nỗi u uất trong lòng chúng. Chúng thầm thì với nhau về những cơn bão mùa hè sắp đến, lo lắng cho số phận của mình. Tôi nhẹ nhàng thổi qua, gửi đến chúng những lời động viên, bảo rằng hãy vững vàng, vì sau cơn bão, luôn có ánh sáng trở lại.

Tôi tiếp tục hành trình của mình, bay về phía một ngọn đồi, nơi có một cô gái đang ngồi một mình. Cô ấy buồn bã, nhìn xa xăm. Tôi nhẹ nhàng luồn qua mái tóc cô, mang theo hương thơm của những bông hoa dại. Cô gái bất chợt mỉm cười, như thể tôi đã thổi bay nỗi buồn của cô. Tôi cảm thấy vui khi thấy nụ cười của cô, vì tôi biết mình đã mang lại một chút ánh sáng trong tâm hồn cô.

Cuối ngày, khi ánh hoàng hôn buông xuống, tôi quay về nhà, nơi những ngọn cây đang rì rào trò chuyện với nhau. Tôi cảm nhận được những âm thanh của cuộc sống xung quanh. Tôi là Gió, và mỗi ngày trôi qua, tôi đều mang theo những câu chuyện, những cảm xúc của mọi người, mọi vật. Tôi không chỉ là gió, mà còn là nhịp đập của thiên nhiên, là tiếng nói của cuộc sống.

Và như thế, tôi tiếp tục lướt đi, mang theo âm thanh của những điều kỳ diệu, là một phần không thể thiếu trong câu chuyện của cuộc đời.