Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Một số ý chính cho bạn.
- Giới thiệu vấn đề nghị luận:
+ Nếu muốn đi trên một con đường tối mà không ngã, bạn cần đèn cầm tay và nếu muốn có tri thức, bạn cần đọc sách. Một số người hiện nay đã ý thức được điều đó thế nhưng một số người lại mua sách không để đọc mà để trưng bày.
- Bàn luận:
+ Vì sao sách là để đọc, không phải là để trưng bày?
-> Bởi ý nghĩa và vai trò của sách là cung cấp kiến thức còn thiếu sót của chúng ta, cho ta đến với những điều mới mẻ kì diệu của cuộc đời.
-> Sách là một người bạn trí thức, dù đẹp đẽ nhưng không phải những món đồ tầm thường.
-> Bản thân ta cần đưa những kiến thức hay vào đầu mình chứ không phải để cho người khác đến nhà và thấy chồng sách đó rồi bảo khen mình.
-> ...
+ Chúng ta cần làm gì với sách?
-> Tất nhiên, không phải là để trưng bày.
-> Nâng niu, giữ gìn sách cẩn thận.
-> ...
+ Lợi ích của việc đọc sách:
-> Với học sinh: phổ cập được nhiều kiến thức hơn ngoài bài học trên lớp, hiểu biết sâu rộng hơn về xã hội và cuộc sống; tôi luyện được nhân cách tốt cho bản thân.
-> Với người lớn: hiểu được cách giáo dục trẻ, biết được điều mình cần làm và không nên làm. Từ đó tránh được những tệ nạn xã hội và giúp cho đất nước phát triển, văn minh hơn.
-> Tổng quát: sách bồi ta trở nên tốt đẹp hơn, soi sáng con đường đi đến ước mơ hoài bão và sự thành công của mỗi con người; đồng thời giúp ta bớt đi những khuyết điểm và thói quen không nên có.
+ Phê phán những người trưng bày sách.
+ Liên hệ bản thân.
- Tổng kết lại vấn đề: khép lại, sách là để đọc, học và nghiên cứu. Việc trưng bày sách là điều mà ai cũng không nên làm.
☕T.Lam
Ngày nay, chúng ta được nghe hô hào rất nhiều về việc đọc sách, được nghe rất nhiều vai trò của sách. Sách dường như đã trở thành một thứ thiêng liêng, cao cả và bất khả xâm phạm. Sách trở thành một món đồ cổ, một món đồ sang trọng, tao nhã, nhưng có giá trị đôi khỉ chỉ để trưng bày. Để khoe sự hiểu biết của mình, người ta mua thật nhiều sách. Nhưng nếu mua sách chỉ để trưng bày thì nó mãi chỉ là những kiến thức im lìm trên trang giấy. Huỳnh Như Phương đã từng viết: “Sách là để lần giở trước đèn”, sách để người ta chủ động học, tư duy, suy ngẫm, đúc rút cho mình những kiến thức và kinh nghiệm. Chứ sách không phải để trưng bày hay để làm dáng, mà sách là để đọc.
Một số ý chính cho bạn.
- Giới thiệu vấn đề nghị luận:
+ Nếu muốn đi trên một con đường tối mà không ngã, bạn cần đèn cầm tay và nếu muốn có tri thức, bạn cần đọc sách. Một số người hiện nay đã ý thức được điều đó thế nhưng một số người lại mua sách không để đọc mà để trưng bày.
- Bàn luận:
+ Vì sao sách là để đọc, không phải là để trưng bày?
-> Bởi ý nghĩa và vai trò của sách là cung cấp kiến thức còn thiếu sót của chúng ta, cho ta đến với những điều mới mẻ kì diệu của cuộc đời.
-> Sách là một người bạn trí thức, dù đẹp đẽ nhưng không phải những món đồ tầm thường.
-> Bản thân ta cần đưa những kiến thức hay vào đầu mình chứ không phải để cho người khác đến nhà và thấy chồng sách đó rồi bảo khen mình.
-> ...
+ Chúng ta cần làm gì với sách?
-> Tất nhiên, không phải là để trưng bày.
-> Nâng niu, giữ gìn sách cẩn thận.
-> ...
+ Lợi ích của việc đọc sách:
-> Với học sinh: phổ cập được nhiều kiến thức hơn ngoài bài học trên lớp, hiểu biết sâu rộng hơn về xã hội và cuộc sống; tôi luyện được nhân cách tốt cho bản thân.
-> Với người lớn: hiểu được cách giáo dục trẻ, biết được điều mình cần làm và không nên làm. Từ đó tránh được những tệ nạn xã hội và giúp cho đất nước phát triển, văn minh hơn.
-> Tổng quát: sách bồi ta trở nên tốt đẹp hơn, soi sáng con đường đi đến ước mơ hoài bão và sự thành công của mỗi con người; đồng thời giúp ta bớt đi những khuyết điểm và thói quen không nên có.
+ Phê phán những người trưng bày sách.
+ Liên hệ bản thân.
- Tổng kết lại vấn đề: khép lại, sách là để đọc, học và nghiên cứu. Việc trưng bày sách là điều mà ai cũng không nên làm.
☕T.Lam
Xuân! Xuân đến thật rồi. Trong vườn, cây cối bỏ đi cái áo khoác mà đã mang suốt mùa đông lạnh lẽo để thay vào đó là bộ quần áo mới mang màu xanh, màu êm dịu. Hoa khoe sắc, lộng lẫy. Xuân nhẹ nhàng gói mưa vào trong nắng, chập chờn những cơn mưa vội vã ban chiều, không mỏng manh. Xuân ôm từng hạt nắng trong từng bông cúc vàng, nhuộm sắc những cơn mưa phùn nhỏ còn đọng sương. Cơn mưa phùn vô tình đã làm mùa xuân rét ngọt, một cái rét tượng trưng. Những luồng gió nồm cứ thổi, thổi mãi thành cái đẹp của mùa xuân. Ôi ! thật là đẹp.
Tham Khảo:
-Đoạn văn về thói vô trách nhiệm:
Tinh thần trách nhiệm là một trong những phẩm chất đáng quý nhất của con người. Tinh thần trách nhiệm là ý thức thực hiện tốt nghĩa vụ, công việc bản thân, không ỷ lại, dựa dẫm hay đùn đẩy cho người khác. Trong công việc và cả cuộc sống, tinh thần trách nhiệm chiếm một vai trò vô cùng quan trọng. Nó là nguồn động lực thúc đẩy ta nỗ lực và hoàn thiện bản thân trước những khó khăn, thử thách. Đồng thời, nhờ có phẩm chất này, ta có thể chiếm được lòng tin, sự tôn trọng và yêu quý từ người khác, từ đó, dễ dàng vươn tới thành công hơn. Trái với tinh thần trách nhiệm là thói vô trách nhiệm. Thói xấu này đáng bị phê phán là lên án. Là học sinh, chúng ta cần phải xây dựng tinh thần trách nhiệm từ những hành động nhỏ hàng ngày: từ hoàn thành bài tập, tuân thủ luật giao thông, dũng cảm nhận và sữa lỗi khi phạm sai lầm... Hãy có trách nhiệm với bản thân, với gia đình và xã hội.
-Đoạn văn về truyền thống yêu nước của dân tộc ta:
Yêu nước là một truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam. Không chỉ trong quá khứ, mà ngay cả hiện tại, truyền thống đó vẫn được gìn giữ và phát huy. Lòng yêu nước được thể hiện qua những hành động thật đơn giản mà ý nghĩa. Thế hệ trẻ cần cố gắng học tập tốt, rèn luyện phẩm chất để trong tương lai có thể đóng góp vào công cuộc xây dựng và phát triển đất nước. Là một công dân toàn cầu, việc tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại là cần thiết, nhưng vẫn phải trên cơ sở giữ gìn được những nét truyền thống của bản sắc văn hóa dân tộc. Đồng thời, chúng ta cũng cần có lòng quyết tâm, kiên trì bảo vệ đất nước trước mọi nguy hiểm như chiến tranh, thiên tai, dịch bệnh. Mỗi người trẻ cũng cần tránh xa những lối sống ích kỉ, thực dụng để rồi có những việc làm ảnh hưởng đến lợi ích của quê hương, đất nước.
-Đoạn văn về đức tính giản dị trong đời sống:
Giản dị là một đức tính tốt đẹp của nhân dân ta. Giản dị là đơn giản không xa hoa, lãng phí. Chúng ta phải sống giản dị vì ta sẽ được mọi người yêu quý, kính trọng. Bác Hồ là tiêu biểu của con người giản dị. Bác ăn bữa cơm chỉ có vài ba món. Sau khi ăn Bác luôn dọn sạch và khi ăn không để rơi hạt cơm nào. Hiện nay đã có nhiều người biết sống giản dị, đơn giản. Trong đó cũng có nhiều người vẫn chưa biết sống giản dị mà lại sống quá lãng phí, xa hoa. Mọi người ơi, chúng nên noi theo gương Bác phải sống thật giản dị và đơn giản. Một tấm gương trong lối sống giản dị. Sống giản dị không chỉ là thể hiện của sự văn minh mà còn là lối sống cho tương lai phát triển bền vững. Mỗi học sinh cần phải rèn luyện cho mình tính giản dị. Giản dị trong học tập, trong cách giao tiếp, cách sống để hoàn thiện nhân cách, tiết kiệm của cải, trở thành người hữu ích, mai này đem sức mình xây dựng quê hương, đất nước.
-Đoạn văn về công dụng của văn chương:
Cuộc sống muôn hình vạn trạng không thể thiếu sự đóng góp của văn chương. Để đề cao vai trò và tác dụng tích cực của văn chương đối với đời sống tâm hồn con người, Hoài Thanh - cây bút phê bình văn học xuất sắc đã viết "Ý nghĩa văn chương". Những bài thơ của ông rất đặc sắc tài hoa, tên tuổi của ông đã trở thành bất tử với tác phẩm "Thi nhân Việt Nam". Là 1 trong những người cả đời gắn bó với sự nghiệp văn chương, Hoài Thanh đã có những quan niệm sâu sắc về văn chương:" Văn chương luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có ". Với một lối văn nghị luận kết hợp hài hòa giữa lí lẽ sắc bén với cảm xúc tinh tế, trong văn bản này, Hoài Thanh khẳng định:"Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là tình cảm, là lòng vị tha. Văn chương là tấm gương phản ánh cuộc sống muôn hình vạn trạng". Hơn thế, văn chương còn góp phần sáng tạo ra sự sống, gây dựng cho con người những tình cảm không có và luyện những tình cảm sẵn có. Đời sống tinh thần của nhân loại nếu thiếu văn chương thì sẽ rất nghèo nàn, tẻ nhạt.Văn chương nâng cao nhận thức, làm phong phú tâm hồn con người. Văn chương làm đẹp, làm giàu cho cuộc sống trên trái đất này.
Tham khảo!
Bầu trời đang trong xanh không một gợn mây, bỗng từ đâu mây đen ùn ùn kéo đến làm đen kịt cả một góc trời. Bồm bộp, mưa rơi trên mái nhà, mưa ào ào rơi xuống sân, rồi mưa ầm ầm như thác đổ. Cả không gian chìm ngập trong một màu trắng xoá. Lát sau, tạnh mưa hẳn. Trời lại tươi sáng như ban nãy. Cây cối như vừa được tắm gội thoả thích, mọi vật như bừng tỉnh. Tất cả đều lộ rõ một vẻ tươi tắn, đáng yêu và tràn đầy sức sống.
Điệp ngữ trong đoạn: mưa
tham khảo
"Mẹ" tiếng gọi thiêng liêng mà ai trong mỗi chúng ta đều làm và muốn được mãi có trong cuộc đời.Với tôi tiếng gọi ấy không chỉ đơn thuần là tiếng phát ra từ cổ họng mà nó còn là tiếng gọi từ sâu thẳm lòng tôi,Khi nghe một ai đó gọi mẹ nó lại không khỏi làm lòng tôi xa xuyến. Mẹ đưa tôi đến vơi cuộc sống này.Bên tôi khi tôi cất tiếng khóc đầu tiên và cũng là người tôi mong gặp lại sau mỗi ngày học tập.Bước chân và xã hội bon chen vấp ngã nhiều lần cảm giác chán nản và tuyệt vọng luôn bao quanh tôi.Nhưng không mẹ luôn bên cạnh luôn an ủi và luôn là người cho tôi nghị lực.Mẹ như một điểm đích để lòng tôi vươn tới là cách nhìn khác về cuộc sống này.Bàn tay nhỏ nhắn ấy tuy đã trai sần theo thời gian nhưng nó lại trở nên mềm mại vô cùng xoa vào những cảm xúc nóng bỏng trong tôi.Mẹ-tôi may mắn khi được gọi nó vậy nên bạn cũng thế hay chân trọng và làm tât cả nhưng điều có thể để níu giữ nó bạn nhé!