Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngôi nhà cấp bốn trong khu tập thể nhà máy Cao su Sao Vàng không được rộng lắm, nhưng bố mẹ vẫn dành cho anh Quỳnh và em hai góc học tập, kê được hai cái bàn bằng gỗ ép và chiếc ghế nhựa xinh xinh.
Trên bàn học, em đặt hai chồng sách, con lợn đất, cái bình hoa nhỏ. Cái đèn đặt sát tường, chiếm vị trí trung tâm trên mặt bàn.
Chao đèn bằng nhựa xanh gắn liền với đế đèn bằng cái cần nhựa tím uốn cong như một cành hoa. Đế đèn bằng nhựa đen, có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt.
Tối nào, bố mẹ cũng quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ, không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên. Nền nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.
Tuổi thơ của em gắn liền với những cuốn sách và ánh đèn. Cái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.
Trong góc học tập của em có rất nhiều đồ dùng cần thiết phục vụ cho việc học tập. Tất cả đều còn mới và sạch sẽ vì em luôn chăm chút cho nó để tạo cảm hứng khi học bài. Nhưng có lẽ em thích chiếc đèn học xinh xắn hơn cả vì nó giúp cho em có ánh sáng để học bài mà không bị hại mắt.
Chiếc đèn học đứng thật độc lập. Đôi khi nhìn dáng của đèn mà em lại liên tưởng đến một cụ già bị gù lưng. Tuy nhiên, cậu ấy chỉ giống như người đang cúi xuống thôi, nhờ vào cấu tạo mà cậu ấy vẫn có thể đứng thẳng như thường. Chiếc đèn được đặt sát tường, chiếm vị trí đặc biệt trên mặt bàn. Thân đèn màu trắng được bao quanh bởi lớp lò xo bằng nhựa. Chụp đèn thì nổi bật hơn, màu hồng tím đúng màu em thích.
Thật thú vị hơn nữa đó chính là cái đế đèn bằng nhựa đen, trên cái đế này lại có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em cũng đã tận tình chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt không tốt cho mắt ở lứa tuổi học sinh chúng em.
Tối nào, bố mẹ em cũng luôn luôn ra những quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ, bố mẹ cũng không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên vì như thế nó sẽ hại mắt và bố nói với em “ngay từ khi còn nhỏ phải biết lo cho đôi mắt của mình”. Có lẽ rằng chính nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.
Tuổi thơ của em gắn liền với những cuốn sách và ánh đèn. Đó chính là ái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng thật dịu mắt của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.
Nhưng có lẽ em thích chiếc đèn học xinh xắn hơn cả vì nó giúp cho em có ánh sáng để học bài mà không bị hại mắt.
Cuộc sống xung quanh của ta sẽ nhàm chán làm sao nếu không có những người nghệ sĩ hài mang lại tiếng cười cho mọi người, một trong những nghệ sĩ hài đó chính là chú Công Lý, diễn viên hài được cả nhà tôi yêu thích.
Nhắc đến chú Công Lý, không ai là không nhớ đến một người nghệ sĩ với khuôn mặt hơi tròn, đôi mắt chú to, đen láy cùng cái miệng cực duyên, chuyển động linh hoạt theo mỗi lời nói. Chú thường để tóc ngắn, đôi khi cạo gần như trọc tóc, cũng có khi khán giả nhìn thấy chú với một mái tóc dài đến ngang gáy. Nhưng người ta vẫn thích nhất là khi chú giả gái, đội bộ tóc giả dài, xoăn xoăn trông mới hài hước làm sao.
Đôi bàn tay chú cũng như bao người đàn ông khác, nhưng trời ban cho chú có khả năng diễn hài nên đôi tay ấy mềm mại, mỗi khi biểu diễn trên sân khấu lại uyển chuyển theo từng cử chỉ, lời nói khiến tiểu phẩm càng thêm sinh động. Chú Công Lý để lại ấn tượng với khán giả bởi khả năng diễn đầy tinh tế, hài hước, mang lại tiếng cười giòn giã, cũng có khi từ những tiểu phẩm của chú, người ta lại lặng mình suy ngẫm, khi thì rơi những giọt nước mắt vì cảm động.
Suốt sự nghiệp đi diễn của chú, chú đã diễn qua rất nhiều thể loại vai, nhưng để lại ấn tượng nhất có lẽ vẫn là vai diễn Bắc Đẩu trong chương trình "Táo Quân - Gặp nhau cuối năm" vào mỗi tối ngày ba mươi Tết hàng năm. Chú Công Lý không chỉ khiến cho khán giả chìm đắm trong những tiếng cười vui nhộn bởi sự đanh đá của cô Đẩu mà còn thưởng thức những lời ca, tiếng hát của Bắc Đẩu qua những bài hát theo giai điệu chèo hay những bài hát quen thuộc khác.
Những hành động đầy vui nhộn, giọng nói chua ngoa, từng cái đánh tay, múa chân điêu luyện khiến cho chú luôn nổi bật trên sân khấu. Cứ mỗi đêm ba mươi Tết, cả gia đình tôi lại đón chờ chương trình Táo Quân để thưởng thức những tiểu phẩm hài vui nhộn và xem chú Công Lý diễn. Chú Công Lý đã đi diễn từ rất lâu rồi, sự nghiệp diễn xuất của chú cũng rất đồ sộ, bao nhiêu năm đem lại tiếng cười cho khán giả, không ai là không biết chú, không nhớ đến một người nghệ sĩ đầy tài năng, nhiệt huyết với nghề.
Đón xem những tiểu phẩm của chú, người ta như quên đi những nỗi mệt mỏi bên ngoài cuộc sống bộn bề, thư giãn sau những phút giây mệt mỏi.Tôi rất yêu thích và ngưỡng mộ chú Công Lý. Chú luôn là một người nghệ sĩ lớn tồn tại trong trái tim tôi và của bao người khác. Tôi hy vọng chú sẽ luôn khỏe mạnh và tiếp tục đem đến tiếng cười cho khán giả.
Trong suốt những năm tháng ở dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều những người bạn tốt. Nhưng trong suốt 5 năm đến trường, trong số những người bạn ấy, em có một cậu bạn thân từ hồi lớp Một cho đến bây giờ. Đó là Nam.
Nam không chỉ là bạn thân ở trường mà còn là bạn ấu thơ, người bạn hàng xóm cạnh nhà của em. Cùng là con trai nên sở thích của chúng em khá giống nhau. Trái ngược với những bạn nữ thích để tóc dài điệu đà xinh xắn, em và Nam cắt tóc ngắn. Bởi vì bọn em còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, khi ra mồ hôi cũng không thấy quá khó chịu. Nam có nước da hơi ngăm đen vì những ngày tháng tuổi thơ cùng em chơi thả diều hay chơi đuổi bắt với đám trẻ hàng xóm. Cậu ấy có dáng người cao, đặc biệt là đôi chân dài nên Nam là người chạy nhanh nhất trong lớp. Nam sở hữu một đôi mắt sáng, lúc nào cũng linh động. Mẹ em nói người nào có đôi mắt như thế là thông minh lắm. Quả thật đúng là vậy. Nam vô cùng thông minh. Trong các giờ học, cậu ấy luôn là người giơ tay hăng hái phát biểu nhất lớp. Dù mới chỉ là học sinh lớp Năm nhưng đôi khi Nam có những câu hỏi mà khiến thầy cô giáo phải bất ngờ. Các bài kiểm tra của Nam luôn đạt điểm cao và đứng đầu lớp. Không chỉ trong các giờ học, mà ngay cả các hoạt động của lớp, Nam cũng nhiệt tình tham gia.
Nam là một người năng nổ, hoạt bát và rất dễ mến. Lớp em ai cũng quý cậu ấy. Nam và em là bạn thân từ nhỏ nên mỗi sáng cậu ấy đều qua rủ em đi học, chiều cùng đi về nhà. Chúng em thân thiết với nhau như hình với bóng khiến nhiều bạn trong lớp phải thắc mắc mà hỏi rằng: “Thế hai đứa không tách nhau ra được à?” Những lúc ấy Nam đều cười xòa và đáp lại rằng: “Không thể đâu, bọn tớ chơi thân với nhau từ bé quen rồi.”
Hồi còn nhỏ, em rất hay bị ốm nên mẹ không bao giờ cho em ra ngoài chơi cùng đám trẻ hàng xóm cả. Mỗi ngày em đều nhìn chúng chơi đùa, cười nói vui vẻ mà vô cùng khát khao. Em cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được chơi cùng chúng thì một ngày mùa thu nọ, nắng vàng dịu nhẹ trải dài khắp muôn nơi, Nam đã chạy đến trước mặt em và rủ em cùng cậu ấy đi chơi thả diều. Ban đầu em vẫn còn ngập ngừng phân vân vì mẹ không cho, nhưng ngay sau đó, Nam đã chạy vào xin phép mẹ em. Chẳng hiểu sao cậu ấy chỉ cần nói vài ba câu là mẹ em đã gật đầu đồng ý rồi. Chẳng thể chờ lâu hơn, em cùng Nam nhanh chân chạy tới triền đê, cả hai đứa cùng nhau chơi thả diều suốt ngày hôm đó. Từ ngày ấy, ngày nào Nam cũng qua rủ em đi chơi cùng, thế rồi hai đứa cứ thế mà thân nhau. Chúng em đã là bạn thân từ khi còn bé đến tận năm lớp Năm rồi, em mong rằng đến lúc lên cấp hai, bọn em vẫn sẽ học chung trường, chung lớp như bây giờ.
Em rất yêu quý Nam. Nam chính là người đã đem tới cho em rất nhiều niềm vui và kỷ niệm. Em mong rằng tình bạn của hai đứa sẽ bền lâu và gắn chặt mãi đến sau này.
Trong suốt những năm tháng ở dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều những người bạn tốt. Nhưng trong suốt 5 năm đến trường, trong số những người bạn ấy, em có một cậu bạn thân từ hồi lớp Một cho đến bây giờ. Đó là Nam.
Nam không chỉ là bạn thân ở trường mà còn là bạn ấu thơ, người bạn hàng xóm cạnh nhà của em. Cùng là con trai nên sở thích của chúng em khá giống nhau. Trái ngược với những bạn nữ thích để tóc dài điệu đà xinh xắn, em và Nam cắt tóc ngắn. Bởi vì bọn em còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, khi ra mồ hôi cũng không thấy quá khó chịu. Nam có nước da hơi ngăm đen vì những ngày tháng tuổi thơ cùng em chơi thả diều hay chơi đuổi bắt với đám trẻ hàng xóm. Cậu ấy có dáng người cao, đặc biệt là đôi chân dài nên Nam là người chạy nhanh nhất trong lớp. Nam sở hữu một đôi mắt sáng, lúc nào cũng linh động. Mẹ em nói người nào có đôi mắt như thế là thông minh lắm. Quả thật đúng là vậy. Nam vô cùng thông minh. Trong các giờ học, cậu ấy luôn là người giơ tay hăng hái phát biểu nhất lớp. Dù mới chỉ là học sinh lớp Năm nhưng đôi khi Nam có những câu hỏi mà khiến thầy cô giáo phải bất ngờ. Các bài kiểm tra của Nam luôn đạt điểm cao và đứng đầu lớp. Không chỉ trong các giờ học, mà ngay cả các hoạt động của lớp, Nam cũng nhiệt tình tham gia.
Nam là một người năng nổ, hoạt bát và rất dễ mến. Lớp em ai cũng quý cậu ấy. Nam và em là bạn thân từ nhỏ nên mỗi sáng cậu ấy đều qua rủ em đi học, chiều cùng đi về nhà. Chúng em thân thiết với nhau như hình với bóng khiến nhiều bạn trong lớp phải thắc mắc mà hỏi rằng: “Thế hai đứa không tách nhau ra được à?” Những lúc ấy Nam đều cười xòa và đáp lại rằng: “Không thể đâu, bọn tớ chơi thân với nhau từ bé quen rồi.”
Hồi còn nhỏ, em rất hay bị ốm nên mẹ không bao giờ cho em ra ngoài chơi cùng đám trẻ hàng xóm cả. Mỗi ngày em đều nhìn chúng chơi đùa, cười nói vui vẻ mà vô cùng khát khao. Em cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được chơi cùng chúng thì một ngày mùa thu nọ, nắng vàng dịu nhẹ trải dài khắp muôn nơi, Nam đã chạy đến trước mặt em và rủ em cùng cậu ấy đi chơi thả diều. Ban đầu em vẫn còn ngập ngừng phân vân vì mẹ không cho, nhưng ngay sau đó, Nam đã chạy vào xin phép mẹ em. Chẳng hiểu sao cậu ấy chỉ cần nói vài ba câu là mẹ em đã gật đầu đồng ý rồi. Chẳng thể chờ lâu hơn, em cùng Nam nhanh chân chạy tới triền đê, cả hai đứa cùng nhau chơi thả diều suốt ngày hôm đó. Từ ngày ấy, ngày nào Nam cũng qua rủ em đi chơi cùng, thế rồi hai đứa cứ thế mà thân nhau. Chúng em đã là bạn thân từ khi còn bé đến tận năm lớp Năm rồi, em mong rằng đến lúc lên cấp hai, bọn em vẫn sẽ học chung trường, chung lớp như bây giờ.
Em rất yêu quý Nam. Nam chính là người đã đem tới cho em rất nhiều niềm vui và kỷ niệm. Em mong rằng tình bạn của hai đứa sẽ bền lâu và gắn chặt mãi đến sau này.
chúc bn thành công
Đây là dàn ý ạ. Bạn hãy tự viết thêm thành bài văn nha !
I. Mở bài
- Em có một người bạn thân đã chơi với em từ tấm bé.
- Bạn ấy là một học sinh giỏi, ngoan ngoãn, chăm chỉ nên ai cũng yêu quý.
II. Thân bài
- Trông bạn rất dễ thương. Thân hình cân đối giúp bạn có thể mặc quần áo đẹp dễ dàng.
- Khi tới lớp, bạn mặc bộ váy áo đồng phục và đeo khăn quàng đỏ trên vai rất ngay ngắn.
- Bạn có khuôn mặt hình trái xoan đáng yêu và có nước da trắng trẻo, mịn màng.
- Nổi bật nhất trên khuôn mặt là dôi mắt. Mắt bạn to, tròn và đen láy. Bạn luôn nhìn mọi người với đôi mắt đầy thiện cảm, vì vậy ai cũng yêu mến bạn.
- Bạn là một người bạn tốt. Trong học tập, bạn đã giúp em cũng như nhiều người bạn khác rất nhiều.
III. Kết bài
Em rất yêu quý bạn. Chúng em sẽ cố gắng học tập để luôn là con ngoan trò giỏi, được mọi người yêu mến và xứng đáng là bạn tốt của nhau.
Chúc bạn học tốt!!
Merry Chrismas!!!
Nếu có ai đó hỏi em rằng: "Trong mắt em cô gái nào là đẹp nhất?", thì em xin trả lời đó chính là chị gái của em. Đối với em, chị gái không chỉ là người thân, người chị mà còn là người mẹ thứ hai, là người bạn luôn quan tâm và chia sẻ với em tất cả mọi thứ trong cuộc sống.
Chị gái của em tên là Hương, năm nay vừa tròn 15 tuổi và đang theo học tại một trường cấp ba trên huyện. Trong gia đình em chỉ có bố mẹ và hai chị em gái nên chị rất thương em, luôn quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ em từ những việc nhỏ nhất, chị chưa bao giờ mắng em nặng lời, ngược lại còn luôn nhường nhịn và dỗ dành em. Chị đang ở lứa tuổi dậy thì nên trông dáng người rất đầy đặn và cân đối, dáng người cao và thon thả, đôi chân thẳng và dài. Chị rất thích nuôi tóc dài nên tóc của chị lúc nào cũng dài ngang lưng, chưa bao giờ chị cắt ngắn hơn, mái tóc của chị rất đẹp, vừa dài vừa thẳng tự nhiên lại đen bóng, suôn mượt trông như một tấm lụa đen óng ả. Mái tóc đen óng còn làm nổi bật thêm làn da trắng hồng. Chị có làn da trắng mà không quá trắng, nó trắng hồng theo kiểu khỏe khoắn và mỡ màng. Khuôn mặt trái xoan xinh xắn với làn da trắng và mịn màng, mỗi khi có ai trêu đôi má chị lại ửng hồng trông như được đánh phấn.
Chị gái và em cùng có đôi mắt hai mí như nhau nhưng đôi mắt chị to tròn và rất đẹp, đôi mắt nâu to tròn, lông mi dài và cong vút, quả là một đôi mắt hút hồn. Người ta còn bảo chị có đôi mắt cười, bởi mỗi khi chị cười là khóe mắt lại cong lên giống như đang cười, trông rất đáng yêu. Em cũng rất thích nhìn chị mỗi khi cười, bởi khi chị cười giống như một nụ cười tỏa nắng, chị có một chiếc răng khểnh mà mẹ gọi đó là răng duyên, khi cười trông rất tươi và duyên dáng. Trên khuôn mặt chị, em thích ngắm nhất đó chính là chiếc mũi dọc dừa, chiếc mũi cao và thanh mảnh làm cho khuôn mặt chị rất có góc cạnh, tô thêm vẻ xinh đẹp kiều diễm của tuổi mới lớn. Chị gái của em không chỉ học giỏi mà còn rất chăm chỉ và khéo tay, mọi việc trong nhà chị đều phụ mẹ, hơn thế chị còn nấu ăn rất ngon và cắm hoa rất đẹp. Chị cũng rất năng nổ và nhiệt tình, cứ mỗi dịp văn nghệ của trường là em lại thấy chị đi tập múa, tập hát và dẫn chương trình, công việc học tập của chị rất bận rộn và nặng nề nhưng chị vẫn dành thời gian sát sao đến việc học tập của em, giảng giải cho em những bài khó và động viên em phải chịu khó học tập.
Em rất yêu quý chị gái của em và còn ngưỡng mộ chị, bởi chị là một người con gái không chỉ ngoan ngoãn, lễ phép mà còn rất chăm học, chăm làm, thương yêu em hết mực. Em sẽ học tập theo chị gái của mình để trở thành con ngoan trò giỏi, để bố mẹ luôn được tự hào và hãnh diện về hai chị em.
em của em giống như một thiên tài ăn vạ. nó thích thì nó nằm ra sân giẫy đành đành như con cá chết đuối thế là mẹ phi lên tát thẳng vào mặt em. vì nó còn nhỏ nên ai cũng iu nó. nhưng em cũng rất quý nó vì thỉnh thoảng em ra nét mẹ có hỏi thì nó hay bảo: "chị đi chơi rùi" thế là em thoát tội.
Những tia nắng yếu ới cuối cùng cũng biến mất sau những đám mây đen từ đâu kéo đến. Bầu trời và cả không gian chợt như dịu lại.Trời sắp mưa rồi!
Gió thổi mạnh, thốc đám bụi cuộn tròn bay lên cao, rồi lại tung chúng ra, rắc xuống mặt đất. Gió vỗ vào mặt, luồn vào tóc những người đi đường đang vội vã chạy mưa. Cây cối lao xao, xào xạc, những chiếc lá già úa không trụ được, rời cành rồi lượn bay theo gió.
Mưa rơi, những hạt mưa đầu tiên nhẹ nhàng hôn lên đám lá đang reo vui chờ đón mưa đến gột sạch bụi bặm trên mình. Mưa rơi tí tách, nhảy múa vui vẻ, rộn ràng trên những mái nhà và trên mặt đường. Mưa thi nhau từng hạt, từng hạt rơi xuống. Chúng hò reo, hạt này chê hạt kia rơi chậm và thách đố nhau xem ai về đích trước. Thế rồi chúng phấn khích, rào rào lao xuống thành từng lớp như những mũi tên nhỏ lóng lánh ánh bạc. Lớp này nối tiếp lớp kia xối xả rơi xuống tạo ra những bong bóng nước trên mặt đường, rồi từ đó lại nở xòe ra vô số những bông hoa bong bóng nhỏ xinh.
Sau một hồi nô đùa, chạy nhảy, mưa ngớt dần, chỉ còn những hạt mưa chậm chân đang vội vã chạy theo các bạn về đích. Nước mưa trên mặt đường thi nhau chảy vào những rãnh cống hai bên hè phố trả lại mặt đường sạch bóng. Cây cối hả hê khoe đám lá xanh mướt vừa được tắm gội của mình. Trời trong xanh, cao vời vợi, đằng Đông lại le lói một vài tia nắng. Mấy chú sẻ nhỏ trú mưa đâu đó dưới tán lá ríu rít gọi nhau ra đón nắng. Mọi người và xe cộ lại hối hả trên đường trong không khí mát dịu sau cơn mưa.
Cơn mưa rào đầu hè đến nhanh mà đi cũng nhanh làm sao! Cảm ơn cơn mưa đã tiếp thêm sức sống kỳ diệu cho muôn loài.
Có lẽ từ khi còn bé ai ai cũng được nghe tiếng hát ru của mẹ"lòng mẹ bao la như thái bình dương ngọt ngào" " đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ".Mẹ là người luôn dành tất cả để nuôi lớn em ,sau đây em sẽ tả về người mẹ tuyệt vời của em !
Bạn k cho mình nha ! hì ^-^
Trong tổ ấm thân thương,bạn thích ai nhất ? Người cha dũng cảm luôn che chở con như núi Thái Sơn luôn che chở cho các chiến sĩ trên con đường Cách Mạng khỏi bom đạn.Người mẹ hết mực yêu thương con, không khỏi cần cù lan lưng ra làm ăn,trang trải kiếm tiền nuôi con ăn học.Người chị mẫu mực hết mình giúp đỡ em.Với tôi,ai tôi cũng yêu cũng quý nhưng người mà tôi yêu nhất vẫn là mẹ tôi.Ông bà ta có câu "Công cha như núi Thái Sơn.Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.Một lòng thờ mẹ kính cha"
Chiếc đèn học này là do mẹ mua cho em khi vào năm học mới. Thân đèn đc sơn xanh , thoang thoảng mùi nhựa mới . Chiếc bóng đèn tỏa ra ánh sáng vàng như ánh nắng ban mai buổi sáng ấm áp. Tuy thế thôi nhưng nó có ích lắm đấy, nó giup em ngồi học bài mà ko bị mỏi mắt. Chân đèn rất vững chãi, được đeo tấm bảng nhỏ đề lời dạy của Lê- Nin:"học, học nữa, học mãi". Em rất yêu quý chiếc đèn này, nó chính là người bạn thân nhất của em.