K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Thơ 20 11 hài hước

Nhớ lại cái thời học sinh
Ngồi với thằng bạn "Hoài Linh" lắm mồm
Mình và nó rất lôm côm
Học thì không học cứ ôm nhau cười
Có lẽ ngừng chém gió thôi
Bài thơ này chém gấp 10 lần luôn!

Đi học cứ như đi buôn
Giáo viên nhắc nhở:"Cứ luôn cái mồm"
Nhưng mình được cái rõ khôn
Đến tiết Chủ nhiệm là ngồi im re

Cô Lý cao tựa cây tre
Ra đề giặt giẹo đố me nào làm
45 phút ngồi nói xàm
Em ngồi,em ngáp,em ngủ,làm(bài) chi

 

Thơ 20 11 hài hước

Cô Văn hay thích cho ghi
Chép lấy chép để tưởng đi luôn rồi
Cô Sử càng nghĩ càng kì
Rất hay đánh đố những gì đã xưa

Úi dzời, cô Địa xin thưa
Mưa gió động đất chẳng thừa chẳng tha
Cô Hóa thì rất kêu ca
Hở ra nói chuyện là la là rầy

Cô Anh vóc dáng nhỏ gầy
Nhưng mà liếc mắt ,cả bầy im re
Học anh nói thật "thôi thôi"
Tiếng ta chửa hiểu, xin thôi tiếng người


Thầy NGUYÊN thể dục hay cười
Nhưng động 1 cái "mười vòng cho ta"
Thằng Phú ngồi cười haha
" Anh ra chạy nốt ,2 thằng chết chung " ...

Thầy Toán cứ gọi lung tung
Đang yên như thế đùng đùng gọi tên
Lên bảng lắp bắp, rên rên:
"Em đã ứ bít , còn kêu(em) làm trò"

Môn tin lúc nào cũng lo
Chẳng biết ổng lại cho ra đề gì
Thầy Sinh biết phải làm chi
"Bộ phận sd, cứ hihi cười"

Cô giáo chủ nhiệm rất tươi
"Một tuần 8 lỗi ra ngoài quét sân"
4,5 thằng rất chuyên cần
Hì hục quét suốt vẫn hoài quét sân!

3
8 tháng 11 2016

tự làm hả chị

8 tháng 11 2016

haha, khá hay đấy. Mặc dù một vài chỗ đọc k đc suôn nhưng vậy cũng đc

[Verse 1]Anh thanh niên năm nay đã ngót nghét 30 rồiSáng mua 5 nghìn xôi, tối 3 nghìn trà đáAnh luôn luôn on face để biết hết chuyện trên đờiĐăng cái tus bình thường cũng phải gần nghìn likeAnh thanh niên năm nay vẫn chẳng thấy vợ con gìAnh nói mấy cô yêu nhưng anh không cần người yêuBa má anh sáng ra vẫn vội vã chạy đi làmAnh nói anh còn nhỏ nên đã biết làm gì đâu[Pre-Chorus]Rồi một hôm...
Đọc tiếp

[Verse 1]
Anh thanh niên năm nay đã ngót nghét 30 rồi
Sáng mua 5 nghìn xôi, tối 3 nghìn trà đá
Anh luôn luôn on face để biết hết chuyện trên đời
Đăng cái tus bình thường cũng phải gần nghìn like

Anh thanh niên năm nay vẫn chẳng thấy vợ con gì
Anh nói mấy cô yêu nhưng anh không cần người yêu
Ba má anh sáng ra vẫn vội vã chạy đi làm
Anh nói anh còn nhỏ nên đã biết làm gì đâu

[Pre-Chorus]
Rồi một hôm anh gặp cô gái và
Cứ thế lòng thẫn thờ, đêm lại ôm nhớ mong
Để rồi chợt nhận ra anh bỏ quên quá nhiều
Nghĩ đến ba má anh lại thấy thật buồn

[Chorus]
Là do em tất cả, chính em đã
Khiến chàng trai đổi thay và không còn như trước kia
Tình yêu đã dẫn lối, anh bối rối
Thế là bây giờ đây anh đã biết yêu rồi

Chẳng lê la quán xá, anh đã khác
Không còn như ngày xưa mải mê mộng mơ nữa đâu
Vì lo cho ba má, cho em á
Nên anh thanh niên học cách đổi thay bản thân mỗi ngày
( Có ai biết bài này không, biết thì trả lời nha, Chúc mọi người HỌC TỐT !)

7
14 tháng 2 2020

Anh thanh niên

Đúng không?

Bài này cũng khá hot

HỌC TỐT !

14 tháng 2 2020

Trl :

            Anh thanh niên

Hok tốt

~ nhé bạn ~

[Verse 1]Anh thanh niên năm nay đã ngót nghét 30 rồiSáng mua 5 nghìn xôi, tối 3 nghìn trà đáAnh luôn luôn on face để biết hết chuyện trên đờiĐăng cái tus bình thường cũng phải gần nghìn likeAnh thanh niên năm nay vẫn chẳng thấy vợ con gìAnh nói mấy cô yêu nhưng anh không cần người yêuBa má anh sáng ra vẫn vội vã chạy đi làmAnh nói anh còn nhỏ nên đã biết làm gì đâu[Pre-Chorus]Rồi một hôm...
Đọc tiếp

[Verse 1]
Anh thanh niên năm nay đã ngót nghét 30 rồi
Sáng mua 5 nghìn xôi, tối 3 nghìn trà đá
Anh luôn luôn on face để biết hết chuyện trên đời
Đăng cái tus bình thường cũng phải gần nghìn like

Anh thanh niên năm nay vẫn chẳng thấy vợ con gì
Anh nói mấy cô yêu nhưng anh không cần người yêu
Ba má anh sáng ra vẫn vội vã chạy đi làm
Anh nói anh còn nhỏ nên đã biết làm gì đâu

[Pre-Chorus]
Rồi một hôm anh gặp cô gái và
Cứ thế lòng thẫn thờ, đêm lại ôm nhớ mong
Để rồi chợt nhận ra anh bỏ quên quá nhiều
Nghĩ đến ba má anh lại thấy thật buồn

[Chorus]
Là do em tất cả, chính em đã
Khiến chàng trai đổi thay và không còn như trước kia
Tình yêu đã dẫn lối, anh bối rối
Thế là bây giờ đây anh đã biết yêu rồi

Chẳng lê la quán xá, anh đã khác
Không còn như ngày xưa mải mê mộng mơ nữa đâu
Vì lo cho ba má, cho em á
Nên anh thanh niên học cách đổi thay bản thân mỗi ngày
( Có ai biết bài này không, biết thì trả lời nha, Chúc mọi người HỌC TỐT !)

5
14 tháng 2 2020

#Anh Thanh Niên

#HuyR

14 tháng 2 2020

Trả lời : Anh thanh niên

Từng là hơi ấm bên đờiGiờ là cơn gió ngang trờiMọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâuĐặt trọn niềm tin sai ngườiGiờ này ai khóc ai cườiThề hẹn làm chiĐể rồi bỏ điTôi cố đem tình vun đắpMây hóa ngang trời che lấpTôi vẫn nơi này đợi chờCô về với tôiLà vì tôi quá ngốc nghếchHay là do gia cảnh tôi nghèoGốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lênBao...
Đọc tiếp

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời
Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Tôi cố đem tình vun đắp
Mây hóa ngang trời che lấp
Tôi vẫn nơi này đợi chờ
Cô về với tôi
Là vì tôi quá ngốc nghếch
Hay là do gia cảnh tôi nghèo

Gốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lên

Bao nhiêu kí ức một thời
Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng

Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Dẫu biết phận mình cay đắng
Nhưng cớ sao lòng vẫn buồn
Làm phu, làm thuê làm sao
Mơ cho được ngọc ngà

Cô Thắm ngày nào bên tôi
Này khuất xa dần mất rồi
Đành thôi tôi phải quên

Tôi còn nhớ ngày cô đi mưa lâm râm nặng hạt
Cô vội trao chiếc nhẫn cỏ gương mặt cô lạnh nhạt
Thề hẹn xưa nay còn đâu
Khi tôi đã không còn cạnh cô
Áo gấm lụa đào cô cất bước đi giữa chốn phù phiếm nơi thành đô
Cô Thắm ơi, mỗi một ngày thiếu điều tôi nhớ cô lắm
Ánh đèn vàng thành phố xa hoa đã cướp mất đi cô Thắm
Túp lều tranh nay chỉ lẻ bóng đơn điệu trong đó một trái tim
Chỉ biết đợi chờ cô về trong nội tuyệt vọng bóng ai dưới mái hiên
Tôi lau giọt nước mắt
Sao còn động hai hàng mi?
Đã bao lần tôi nắm lấy
Thứ tình cảm phải tàn đi
Con sông xưa mà vẫn khúc bồi giờ đây lòng người chỉ lỡ
Sao nỡ quên đi thứ ân tình xưa là cả một đời tôi ghi nhớ
Chờ cô về, chờ chiếc hôn
Chờ một vòng tay ấm áp
Chờ cô nói cô nhớ tôi
Chỉ là câu nói thấm thoát
Câu hỏi đó nợ tình duyên

Liệu cô có trả lời?
Cô bắt tôi chờ
Và chờ bao giờ
Hay tôi phải chờ đến cả đời?

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời

Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Bao nhiêu kí ức một thời

Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng
Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Một tiểu thư đài các
Cô không còn là cô Thắm xưa
Nơi đô thành tấp nập
Cuộc sống cô giờ êm ấm chưa?
Sao buồn vương trên mắt?
Sao đôi lần khóc ướt mi?
Tôi vẫn luôn dõi theo từ cái ngày cô bước đi
Cô xa nơi mái chèo
Bến sông nhỏ ta thường qua
Cô xa nơi đồng cỏ
Mái tranh nghèo cạnh vườn hoa
Ánh trăng kia còn đợi
Nhưng bóng người giờ nơi đâu
Tôi chị biết mượn hơi men
Tâm sự cùng trăng cho vơi sầu

Rất chánnnnnnnnnnnn:)

1

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

Từng là hơi ấm bên đờiGiờ là cơn gió ngang trờiMọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâuĐặt trọn niềm tin sai ngườiGiờ này ai khóc ai cườiThề hẹn làm chiĐể rồi bỏ điTôi cố đem tình vun đắpMây hóa ngang trời che lấpTôi vẫn nơi này đợi chờCô về với tôiLà vì tôi quá ngốc nghếchHay là do gia cảnh tôi nghèoGốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lênBao...
Đọc tiếp

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời
Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Tôi cố đem tình vun đắp
Mây hóa ngang trời che lấp
Tôi vẫn nơi này đợi chờ
Cô về với tôi
Là vì tôi quá ngốc nghếch
Hay là do gia cảnh tôi nghèo

Gốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lên

Bao nhiêu kí ức một thời
Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng

Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Dẫu biết phận mình cay đắng
Nhưng cớ sao lòng vẫn buồn
Làm phu, làm thuê làm sao
Mơ cho được ngọc ngà

Cô Thắm ngày nào bên tôi
Này khuất xa dần mất rồi
Đành thôi tôi phải quên

Tôi còn nhớ ngày cô đi mưa lâm râm nặng hạt
Cô vội trao chiếc nhẫn cỏ gương mặt cô lạnh nhạt
Thề hẹn xưa nay còn đâu
Khi tôi đã không còn cạnh cô
Áo gấm lụa đào cô cất bước đi giữa chốn phù phiếm nơi thành đô
Cô Thắm ơi, mỗi một ngày thiếu điều tôi nhớ cô lắm
Ánh đèn vàng thành phố xa hoa đã cướp mất đi cô Thắm
Túp lều tranh nay chỉ lẻ bóng đơn điệu trong đó một trái tim
Chỉ biết đợi chờ cô về trong nội tuyệt vọng bóng ai dưới mái hiên
Tôi lau giọt nước mắt
Sao còn động hai hàng mi?
Đã bao lần tôi nắm lấy
Thứ tình cảm phải tàn đi
Con sông xưa mà vẫn khúc bồi giờ đây lòng người chỉ lỡ
Sao nỡ quên đi thứ ân tình xưa là cả một đời tôi ghi nhớ
Chờ cô về, chờ chiếc hôn
Chờ một vòng tay ấm áp
Chờ cô nói cô nhớ tôi
Chỉ là câu nói thấm thoát
Câu hỏi đó nợ tình duyên

Liệu cô có trả lời?
Cô bắt tôi chờ
Và chờ bao giờ
Hay tôi phải chờ đến cả đời?

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời

Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Bao nhiêu kí ức một thời

Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng
Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Một tiểu thư đài các
Cô không còn là cô Thắm xưa
Nơi đô thành tấp nập
Cuộc sống cô giờ êm ấm chưa?
Sao buồn vương trên mắt?
Sao đôi lần khóc ướt mi?
Tôi vẫn luôn dõi theo từ cái ngày cô bước đi
Cô xa nơi mái chèo
Bến sông nhỏ ta thường qua
Cô xa nơi đồng cỏ
Mái tranh nghèo cạnh vườn hoa
Ánh trăng kia còn đợi
Nhưng bóng người giờ nơi đâu
Tôi chị biết mượn hơi men
Tâm sự cùng trăng cho vơi sầu

Rất chánnnnnnnnnnnn:)

3

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

9 tháng 2 2020

???? đọc nội quy đê bạn ơi 

Từng là hơi ấm bên đờiGiờ là cơn gió ngang trờiMọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâuĐặt trọn niềm tin sai ngườiGiờ này ai khóc ai cườiThề hẹn làm chiĐể rồi bỏ điTôi cố đem tình vun đắpMây hóa ngang trời che lấpTôi vẫn nơi này đợi chờCô về với tôiLà vì tôi quá ngốc nghếchHay là do gia cảnh tôi nghèoGốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lênBao...
Đọc tiếp

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời
Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Tôi cố đem tình vun đắp
Mây hóa ngang trời che lấp
Tôi vẫn nơi này đợi chờ
Cô về với tôi
Là vì tôi quá ngốc nghếch
Hay là do gia cảnh tôi nghèo

Gốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lên

Bao nhiêu kí ức một thời
Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng

Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Dẫu biết phận mình cay đắng
Nhưng cớ sao lòng vẫn buồn
Làm phu, làm thuê làm sao
Mơ cho được ngọc ngà

Cô Thắm ngày nào bên tôi
Này khuất xa dần mất rồi
Đành thôi tôi phải quên

Tôi còn nhớ ngày cô đi mưa lâm râm nặng hạt
Cô vội trao chiếc nhẫn cỏ gương mặt cô lạnh nhạt
Thề hẹn xưa nay còn đâu
Khi tôi đã không còn cạnh cô
Áo gấm lụa đào cô cất bước đi giữa chốn phù phiếm nơi thành đô
Cô Thắm ơi, mỗi một ngày thiếu điều tôi nhớ cô lắm
Ánh đèn vàng thành phố xa hoa đã cướp mất đi cô Thắm
Túp lều tranh nay chỉ lẻ bóng đơn điệu trong đó một trái tim
Chỉ biết đợi chờ cô về trong nội tuyệt vọng bóng ai dưới mái hiên
Tôi lau giọt nước mắt
Sao còn động hai hàng mi?
Đã bao lần tôi nắm lấy
Thứ tình cảm phải tàn đi
Con sông xưa mà vẫn khúc bồi giờ đây lòng người chỉ lỡ
Sao nỡ quên đi thứ ân tình xưa là cả một đời tôi ghi nhớ
Chờ cô về, chờ chiếc hôn
Chờ một vòng tay ấm áp
Chờ cô nói cô nhớ tôi
Chỉ là câu nói thấm thoát
Câu hỏi đó nợ tình duyên

Liệu cô có trả lời?
Cô bắt tôi chờ
Và chờ bao giờ
Hay tôi phải chờ đến cả đời?

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời

Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Bao nhiêu kí ức một thời

Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng
Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Một tiểu thư đài các
Cô không còn là cô Thắm xưa
Nơi đô thành tấp nập
Cuộc sống cô giờ êm ấm chưa?
Sao buồn vương trên mắt?
Sao đôi lần khóc ướt mi?
Tôi vẫn luôn dõi theo từ cái ngày cô bước đi
Cô xa nơi mái chèo
Bến sông nhỏ ta thường qua
Cô xa nơi đồng cỏ
Mái tranh nghèo cạnh vườn hoa
Ánh trăng kia còn đợi
Nhưng bóng người giờ nơi đâu
Tôi chị biết mượn hơi men
Tâm sự cùng trăng cho vơi sầu

Rất chánnnnnnnnnnnn:)

6
8 tháng 2 2020

Cô Thắm Ko Về xưa rùi mà bn đừng đăng linh tinh nha

8 tháng 2 2020

Xưa rùi nhưng tui đang trong hoàn cảnh

Ok bạn

mình sẽ không đăng linh tinh nữa được chưa

Từng là hơi ấm bên đờiGiờ là cơn gió ngang trờiMọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâuĐặt trọn niềm tin sai ngườiGiờ này ai khóc ai cườiThề hẹn làm chiĐể rồi bỏ điTôi cố đem tình vun đắpMây hóa ngang trời che lấpTôi vẫn nơi này đợi chờCô về với tôiLà vì tôi quá ngốc nghếchHay là do gia cảnh tôi nghèoGốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lênBao...
Đọc tiếp

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời
Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Tôi cố đem tình vun đắp
Mây hóa ngang trời che lấp
Tôi vẫn nơi này đợi chờ
Cô về với tôi
Là vì tôi quá ngốc nghếch
Hay là do gia cảnh tôi nghèo

Gốc đa chỉ còn mình tôi ngồi nhìn trăng lên

Bao nhiêu kí ức một thời
Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng

Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Dẫu biết phận mình cay đắng
Nhưng cớ sao lòng vẫn buồn
Làm phu, làm thuê làm sao
Mơ cho được ngọc ngà

Cô Thắm ngày nào bên tôi
Này khuất xa dần mất rồi
Đành thôi tôi phải quên

Tôi còn nhớ ngày cô đi mưa lâm râm nặng hạt
Cô vội trao chiếc nhẫn cỏ gương mặt cô lạnh nhạt
Thề hẹn xưa nay còn đâu
Khi tôi đã không còn cạnh cô
Áo gấm lụa đào cô cất bước đi giữa chốn phù phiếm nơi thành đô
Cô Thắm ơi, mỗi một ngày thiếu điều tôi nhớ cô lắm
Ánh đèn vàng thành phố xa hoa đã cướp mất đi cô Thắm
Túp lều tranh nay chỉ lẻ bóng đơn điệu trong đó một trái tim
Chỉ biết đợi chờ cô về trong nội tuyệt vọng bóng ai dưới mái hiên
Tôi lau giọt nước mắt
Sao còn động hai hàng mi?
Đã bao lần tôi nắm lấy
Thứ tình cảm phải tàn đi
Con sông xưa mà vẫn khúc bồi giờ đây lòng người chỉ lỡ
Sao nỡ quên đi thứ ân tình xưa là cả một đời tôi ghi nhớ
Chờ cô về, chờ chiếc hôn
Chờ một vòng tay ấm áp
Chờ cô nói cô nhớ tôi
Chỉ là câu nói thấm thoát
Câu hỏi đó nợ tình duyên

Liệu cô có trả lời?
Cô bắt tôi chờ
Và chờ bao giờ
Hay tôi phải chờ đến cả đời?

Từng là hơi ấm bên đời
Giờ là cơn gió ngang trời

Mọi người xung quanh thay nhau cho tôi biết cô Thắm không về nữa đâu
Đặt trọn niềm tin sai người
Giờ này ai khóc ai cười
Thề hẹn làm chi
Để rồi bỏ đi

Bao nhiêu kí ức một thời

Giờ thành cay đắng một đời
Nhà cao xe sang váy cưới lộng lẫy sớm tối có người đón đưa
Hình dung theo gió mây ngàn
Ngồi ôm thương nhớ bẽ bàng
Phận đời ngang trái
Giờ biết nói cùng với ai?

Một tiểu thư đài các
Cô không còn là cô Thắm xưa
Nơi đô thành tấp nập
Cuộc sống cô giờ êm ấm chưa?
Sao buồn vương trên mắt?
Sao đôi lần khóc ướt mi?
Tôi vẫn luôn dõi theo từ cái ngày cô bước đi
Cô xa nơi mái chèo
Bến sông nhỏ ta thường qua
Cô xa nơi đồng cỏ
Mái tranh nghèo cạnh vườn hoa
Ánh trăng kia còn đợi
Nhưng bóng người giờ nơi đâu
Tôi chị biết mượn hơi men
Tâm sự cùng trăng cho vơi sầu

10
9 tháng 2 2020

Đoán tên bài hát!

Nhanh tui k

Biết nội quy rồi nên đang thoải mái !

Sao vậy bn , bn đừng đăng linh tinh

Ở một hành tinh nhỏ có một đất nước nhỏ. Ở đất nước nhỏ có một ngôi trường nhỏ. Trong ngôi trường nhỏ có một lớp học nhỏ và ở trong lớp học nhỏ có một con nhỏ mặc áo đỏ đang ngồi xiên xỏ   Trong khi cả lớp mắt cùng ngó, tai cùng nghe lời thầy giảng bài thì con nhỏ mặc áo đỏ lại lúi húi làm j đó. Xui là thầy có chiều cao chẳng khác nào một vận đông viên thể thao, ai...
Đọc tiếp

Ở một hành tinh nhỏ có một đất nước nhỏ. Ở đất nước nhỏ có một ngôi trường nhỏ. Trong ngôi trường nhỏ có một lớp học nhỏ và ở trong lớp học nhỏ có một con nhỏ mặc áo đỏ đang ngồi xiên xỏ
   Trong khi cả lớp mắt cùng ngó, tai cùng nghe lời thầy giảng bài thì con nhỏ mặc áo đỏ lại lúi húi làm j đó. Xui là thầy có chiều cao chẳng khác nào một vận đông viên thể thao, ai làm j trong lớp thì thầy đều biết.
   Thế nên,,  thầy e hèm 1 cái, rồi gọi:
  -Áo đỏ, e đang làm gì đó
   Nó ngầm ngừ trả lời:
  -Dạ....dạ....e đang chép bài ạ.
  -Vậy sao? Cho  thầy mượn coi thử
  Thế là mặt nó đỏ như cái áo đỏ của con nhỏ, nó run run đưa cho thầy cuốn vở đang mở ngay trang giữa.
  Bỗng thầy hỏi:
  -Cho thầy hỏi cả lớp đang hc môn j?
  -Dạ, môn lý ạ-cả lớp gào lên
  -Chúng ta đang học bài j?
  -Đo vận tốc ạ.
  Thầy nhìn xuống nhỏ áo đỏ đang cúi mặt xuống bàn 
  -Thế tại sao e chép bài "nguyên tố hoá học"?
  Nhỏ gãi đầu gãi tai, mãi ko đáp thì thằng bạn ngồi bên cạnh nói hộ
  -Dạ thư thầy, nó chép phật đấy ạ! Nó chép từ sáng đến giờ rồi.
  Thầy cười nói:
  -Thầy hiểu rồi, thôi lần này thầy tha cho, e cứ chép đi, thầy ko  phạt đâu.
  Con nhỏ áo đỏ tưởng đang mơ, hỏi lại:
  -Thiệt ko thầy
  -Ừ, nhưng chép xong môn hoá thì chép phạt thêm môn toán nữa nhé. Vì e chép mỏi tay và e chép môn của thầy 5 lần nên thầy chỉ cho chép 10  lần thôi
  Nhỏ áo đỏ oà khóc, thầy hỏi :
  -Sao vậy e
  Thằng bạn bên cạnh lại  nói:
  -Thầy biết tại sao nó phải chép phạt môn hoá ko ạ?
  -Sao?
  Vì trong giờ hoá nó chép phạt môn toán, giờ toán nó chép môn sinh, giờ sinh nó chép môn sử và giờ sử nó chép phạt lần thứ 4 môn lý của thầy đấy ạ 

   HÃY CHO BIẾT CẢM XÚC CỦA BẠN KHI ĐỌC CÂU CHUYỆN NÀY

2
17 tháng 5 2021

hay :)

20 tháng 5 2021

Hay quá tác giả có tâm zãi

Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngịu mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý. Họ ngồi...
Đọc tiếp

Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngịu mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý. Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.

Bỗng nhiên, chàng trai gọi người phục vụ:

- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!

Mọi người xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai! Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.

Cô gái tò mò:

- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?

- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.

Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...

Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.

Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.

Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm, kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.

Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:

- "Gửi vợ của anh,

Xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường, nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.

Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì anh đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có thể được em, và anh sẽ uống cà phê muối suốt cả cuộc đời."

Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt. Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".

5
9 tháng 11 2016

Sao bài này hay và cảm động quá zậy!!mk khóc mất!!!!

9 tháng 11 2016

ban suu tam hay la tu viet the

                                    Cảm thụ văn học                                    Đôi tai tâm hồn        Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa. Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không...
Đọc tiếp

                                    Cảm thụ văn học

                                    Đôi tai tâm hồn

        Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa. 

Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không được hát ? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao ? Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi. 

"Cháu hát hay quá!". Một giọng nói vang lên: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ". Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi. 

Hôm sau, khi cô bé tới công viên đã thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Ông vỗ tay nói lớn: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!" Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi. 

Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không. 

"Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay" - một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người. Một cụ già ngày ngày vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát lại là một người không có khả năng nghe?

a/ Vì sao câu chuyện lại có tên là "Đôi tai tâm hồn" ?

b/ Khi trở thành ca sĩ, cô bé trở lại công viên tìm cụ già để làm gì ?

c/ Theo em, tình tiết nào trong câu khiến em xúc động nhất ?

d/ Viết một đoạn văn khoảng 8 dòng trình bày suy nghĩ của em về cụ già.

2

vì câu chuyện có ý nghĩa rằng những người ko có khả năng làm một việc gì đó lại có thể làm việc đó bng chính tâm hồn mk bởi lng nhân ái

để cảm ơn cụ

chi tiết cụ già ->ko có khả năng nghe

cụ già là một người có tấm lòng nhân hậu,biết quan tâm.cụ đã giúp cô bé đang tuyệt vọng vui vẻ hơn và tự tin hơn.tuy cụ ko thể nghe đc nhưng cụ đã dùng chính sự nhân hậu của mk để giúp cô.nhờ cụ mà cô đã trở thành 1 ca sĩ nổi tiếng.khi cô tìm lại cụ thì cụ đã chết nhưng tấm lòng của cụ thật đáng quý.qua câu chuyện em cảm nhận đc cụ  là một người tốt,1 thiên thần đc chúa cử xuống giúp cho cô bé.

mk chỉ nghĩ đc thế thui.

ko tốt nhưng cng gọi là tấm lòng rùihihi

8 tháng 8 2016

a/ Vì đôi tai-thính giác không thể sử dụng vì 1 lí do nào đó,nhưng khi thấy cô bé buồn tủi mấp máy môi,cụ già tưởng tượng rằng mình có thể nghe được tiếng hát và động viên cô bé.

b/ Trở thành ca sĩ,cô bé nhận ra rằng : chính vì buổi chiều nào cô cũng ra công viên để hát cho cụ già nghe mà dần dần cô có đủ tự tin để có thể hát trước đám đông nhờ vậy cô có thể trở thành ca sĩ

=> Cô muốn trở lại để cảm ơn ông cụ

c/ Khổ cuối: " Cụ già ấy ...không có khả năng nghe?"

d/ Hành động cảm ơn của cụ già dành cho cô bé khiến cho tôi rất bất ngờ. Khuôn mặt, nụ cười chào cô bé làm ta hiểu lờ mờ rằng : cụ già có thể cảm nhận được, tiếng hát của cô bé làm cho cụ muốn nghe nữa. Cứ như thế nhiều năm trôi qua, cô bé đã thành 1 ca sĩ và muốn trở lại cảm tạ cụ. Nhưng không, theo năm tháng, cụ già rồi chết. Cụ giống như 1 người thầy, đào tạo cô bé. Cụ giống như một bông hoa thơm, ấp ủ ngọc quý. Những năm tháng cuối đời,cụ vẫn muốn làm việc tốt. Mặc dù cụ điếc, nhưng theo tôi: Nghe được hay không, không quan trọng, mà quan trọng là chúng ta có đủ 1 tâm hồn cao cả không để có thể nghe!

Mỏi tay quá!leu