Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vì số cần tìm chia hết cho 5 nên vị trí của chữ số 5 cả An và Bình đều đoán đúng.
Trong số 14235, vị trí của số 1 sai vì trong số 12345, vị trí của số 1 sai.
Trong 2 chữ số 2 và 3 phải có 1 chữ số có vị trí sai vì 2 không đứng liền trước 3.
Giả sử chữ số 3 có vị trí sai thì các chữ số 4,2 và 5 có vị trí đúng và ta phải đổi chỗ của chữ số 3 và 4 nhưng nếu như vậy thì chữ số 3 đứng liền trước chữ số 4. ﴾loại﴿
Vậy chữ số 2 có vị trí sai.
Đổi 2 cho 1 được số 24135.
Vì số cần tìm chia hết cho 5 nên vị trí của chữ số 5 cả An và Bình đều đoán đúng.
Trong số 14235, vị trí của số 1 sai vì trong số 12345, vị trí của số 1 sai.
Trong 2 chữ số 2 và 3 phải có 1 chữ số có vị trí sai vì 2 không đứng liền trước 3.
Gỉa sử chữ số 3 có vị trí sai thì các chữ số 4,2 và 5 có vị trí đúng và ta phải đổi chỗ của chữ số 3 và 4 nhưng nếu như vậy thì chữ số 3 đứng liền trước chữ số 4. (loại)
Vậy chữ số 2 có vị trí sai.
Đổi 2 cho 1 được số 24135.
gọi số tuổi của hoa và linh là a
ta có (a+1)x3=(a-5)x5
3a+3=5a-25
=>2a=28
=>a=14
vậy tuổi cô là (14+1)x3=45 (tuổi)
Tuổi trung bình của cô giáo chủ nhiệm và 30 học sinh là 12 tuổi.
Ta co (tuoi co giao+ tuoi 30 hs)/31 = 12
tuoi cua 30 hs la 30.11=330
Vay tuoi co giao la 372-330= 42 tuoi
Tưởng chừng mọi chuyện kết thúc ở đây,nhưng không. cô cầm bản kiểm điểm lên , mắt cô bỗng chớp chớp nhẹ. Cô không nói gì.Cô lặng lẽ bước đi...
Ngày hôm đó, bài giảng của cô không được thu hút như trước nữa. đôi lúc ,mắt cô đỏ ngàu nhìn em, như thể đang muốn trách mắng điều gì,như thể cô muón khóc,muốn nới điều gi đó với em...Em khong nhận ra rằng, cô đã biết tất cả.
Tối về, ngồi trên chiếc ghế học bài, em chợt suy nghĩ đến cô...Cô ..Cô là người đã che chở cho em trên từng bước đi của tuổi học trò, mang cho em bao kiến thức. nhưng tại sao?.....tại sao??? Tại saon mình có thể làm điều vô đạo đức như vậy? em cảm thấy rất có lỗi. và cuối cùng, em quyết định ngày mai sẽ đén lớ xin lỗi cô.
Rồi ngày hôm đó đã đến.Cô bước vào lớp , bước chân cô nặng trĩu . Cô nhìn em. Em sợ lắm. em lấy hết can đảm để xin lõi cô. nhưng sao mà khó quá. Nó không đơn giản như em nghĩ. Em ước dược quay về tối hôm ấy, ước có thể học bài thật kĩ và lỗi lầm trong em không còn. Đó là lần đầu , lần đầu em nói dối.Thế rồi , buổi học hôm đó đã qua.
Về đến nhà, em cảm thấy mình không còn là mình xưa kia nữa. Em hỏi mẹ:
- Mẹ à, làm sao để xin lỗi một người khi mình có lỗi đây?
Mình ko hiểu cái gì cả mà đúng cái gì