Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài làm:
6 giờ 30: thức dậy, tập thể dục, đánh răng, rửa mặt.
7 giờ: ăn sáng.
7 giờ 15: mặc quần áo.
7 giờ 30: đến trường.
10 giờ: về nhà, sang nhà ông bà.
- Cách 1 : theo trình tự như câu chuyện.
Mới sáng tinh mơ, Chi đã tới vườn hoa của trường. Em đẫn tìm bông cúc Niềm Vui màu xanh để dành tặng bố đang nằm bệnh viện, em muốn cơn đau của bố dịu bớt đi.
- Cách 2 : bắt đầu từ “Bố của Chi đang nằm bệnh viện … để bố dịu cơn đau”, sau đó đến “Mới sáng tinh mơ … bông hoa Niềm Vui.”
Bố của Chi đang nằm bệnh viện. Để giúp bố dịu cơn đau, ngay từ sáng sớm tinh mơ, Chi đã đến vườn trường để hái tặng bố một bông hoa Niềm Vui.
Hai bố con Hà chọn ngày lập đông làm “ngày ông bà” vì khi trời bắt đầu rét, mọi người bắt đầu chăm lo sức khỏe cho các cụ già.
a) Đoạn 1 : Cuộc sống tự do, sung sướng của chim sơn ca và bông cúc.
- Bông cúc đẹp như thế nào ?
Bên bờ rào của khu vườn nhỏ, có bông cúc trắng nổi bật giữa đám cỏ dại.
- Sơn ca làm gì và nói gì ?
Chú sơn ca sà xuống, líu lo hót rằng: “Bạn cúc ơi! Bạn mới xinh xắn và dễ thương làm sao!".
- Bông cúc vui như thế nào ?
Bông cúc trắng nghiêng đầu lắng nghe, lòng vui khôn tả.
b) Đoạn 2 : Sơn ca bị cầm tù.
- Chuyện gì xảy ra vào sáng hôm sau ?
Sớm hôm sau, bông cúc trắng đang xoè cánh đón bình minh thì chợt nghe thấy tiếng hót buồn thảm. Sơn ca đã bị bắt nhốt trong lồng.
- Bông cúc muốn làm gì ?
Bông cúc trắng muốn cứu bạn mà chẳng làm gì được.
c) Đoạn 3 : Trong tù.
- Chuyện gì xảy ra với bông cúc ?
Hai cậu bé đi vào vườn, cắt đám cỏ lẫn bông cúc đem về bỏ vào lồng cho chim ăn.
- Sơn ca và bông cúc thương nhau như thế nào ?
Bông cúc trắng toả hương thơm ngào ngạt an ủi bạn. Sơn ca đói khát, ăn hết đám cỏ nhưng vẫn không đụng đến bông hoa.
d) Đoạn 4 : Sự ân hận muộn màng.
- Thấy sơn ca chết, các cậu bé đã làm gì ?
Hai cậu bé tỏ vẻ ân hận và tiếc nuối. Hai cậu đặt xác sơn ca vào một chiếc hộp thật đẹp rồi chôn cất cẩn thận.
- Các cậu bé có gì đáng trách ?
Hai cậu bé rất vô tình với cả sơn ca và bông cúc trắng.
- 6 giờ 30 – 7 giờ : ngủ dậy, tập thể dục, đánh răng, rửa mặt.
- 7 giờ - 7 giờ 15: ăn sáng
- 7 giờ 15 – 7 giờ 30 : mặc quần áo.
- 7 giờ 30 : dự lễ sơ kết học kì
- 10 giờ : về nhà, sang nhà ông bà.
a) Đoạn 1 : Hai vợ chồng chăm chỉ.
- Thức khuya dậy sớm : Hai ông bà thường ra đồng từ lúc gà gáy sáng và trở về nhà khi đã lặn mặt trời.
- Không lúc nào ngơi tay : Cấy lúa, gặt hái xong, họ lại trồng khoai, trồng cà.
- Kết quả tốt đẹp : nhờ làm lụng chuyện cần, họ đã gây dựng được một cơ ngơi đoàng hoàng.
b) Đoạn 2 : Dặn con.
- Tuổi già : Hai ông bà mỗi ngày lại già yếu, ít lâu sau bà lão qua đời, ông lão cũng lâm bệnh nặng.
- Hai người con lười biếng : Hai người con ngại làm ruộng, chỉ mơ chuyện hão huyền.
- Lời dặn của người cha : Ruộng nhà có một kho báu, các con hãy tự đào lên mà dùng.
c) Đoạn 3 : Tìm kho báu.
- Đào ruộng tìm kho báu : Hai người con nghe theo lời cha đào bới cả đám ruộng.
- Không thấy kho báu : Vụ mùa đến, hai người con trồng lúa. Nhờ làm đất kĩ nên vụ ấy bội thu. Mấy mùa tiếp theo cũng vậy.
- Hiểu lời dặn của cha : Ai chăm chỉ, yêu quý đất đai sẽ có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc
Những từ chỉ người thân (gia đình, họ hàng) trong câu chuyện Sáng kiến của bé Hà: bố, ông bà, mẹ, cô, chú, con, cháu.
- Tranh 1: Tôm Càng rất ngạc nhiên khi thấy con vật thân dẹt, trên đầu có hai mắt tròn xoe, khắp mình phủ một lớp vẩy bạc óng ánh. Con vật lạ đó tự giới thiệu là Cá Con.
- Tranh 2: Cá Con khoe với bạn rằng chiếc đuôi của mình vừa là mái chèo, vừa là bánh lái khiến Tôm Càng phục lăn.
- Tranh 3: Bỗng một con cá hung dữ, mắt đỏ ngầu, nhằm Cá Con mà lao tới. Tôm Càng vội vọt tới, xô bạn vào một ngách đá nhỏ.
- Tranh 4: Nhờ có lớp vảy như chiếc áo giáp bảo vệ nên Cá Con không bị đau. Từ đó, Tôm Càng và Cá Con cùng kết bạn với nhau.
a) Mở đầu câu chuyện
Có hai anh em cày chung một đám ruộng. Sau khi gặt xong, họ chất lúa thành hai đống bằng nhau ở ngoài đồng.
b) Ý nghĩ và việc làm của người em.
Người em nghĩ : Anh mình phải nuôi vợ con nên lẽ ra anh phải được phần nhiều hơn. Nghĩ vậy, người em ra đồng lấy lúa của mình bỏ thêm vào phần của anh.
c) Ý nghĩ và việc làm của người anh.
Người anh cũng nghĩ : em mình sống một mình vất vả, cần được chia phần nhiều hơn thì mới công bằng. Người anh ra đồng lấy lúa của mình bỏ thêm vào phần của em.
d) Kết thúc câu chuyện.
Hai anh em ngạc nhiên vì sau một đêm hai đống lúa vẫn bằng nhau. Cuối cùng, khi bắt gặp mỗi người đang ôm trong tay những bó lúa định bỏ cho người kia, hai anh em đã ôm chầm lấy nhau vì xúc động.
a) Chọn ngày lễ
Một hôm, bé Hà băn khoăn với bố: Tại sao mọi người đều có ngày lễ riêng, còn ông bà thì không?
Từ sáng kiến đó, hai bố con bàn nhau và quyết định lấy ngày lập đông làm “ngày ông bà”, vì khi trời bắt đầu rét, mọi người bắt đầu chăm lo sức khỏe cho các cụ già.
b) Bí mật của hai bố con.
Ngày lập đông đã đến gần, nhưng Hà băn khoăn vì không biết sẽ tặng ông món quà gì. Bố bí mật nói cho Hà điều gì đó. Em hứa sẽ cố gắng thực hiện.
c) Niềm vui của ông bà.
Đến ngày lập đông, các cô, các chú về chúc thọ ông bà rất nhiều. Ông bà cảm động lắm. Bà nói:
- Con cháu đông vui, hiếu thảo thế này, ông bà sẽ sống lâu trăm tuổi.
Ông ôm Hà vào lòng:
- Món quà ông thích nhất hôm nay chính là chùm điểm mười của cháu đấy.