Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Kha – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.
Kha năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Kha có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Kha có khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. Giọng nói của Kha trong trẻo như tiếng chim vàng oanh mỗi sáng, bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa nhé. Bởi vì giọng nói ấy rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Kha thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết, với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.
Thú thật lúc đầu em cũng không thích Kha bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Kha ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Kha như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.
Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là nguời ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Kha vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!
Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.
Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Kha cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Kha tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.
Từ hôm ấy ngày nào Kha cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Kha, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bển chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.
Đi dọc mảnh đất hình chữ S, đâu đâu ta cũng có thể bắt gặp những danh lam thắng cảnh tuyệt đẹp. Đó là những cánh rừng xanh xanh, những đồi núi trập trùng, những bãi biển nước trong như ngọc. Biển Vũng Tàu cũng là một trong những cảnh đẹp nổi tiếng của đất nước. Dịp hè vừa rồi, em đã may mắn có dịp được đến thăm bãi biển xinh đẹp này.
Sau mấy tiếng dài ngồi xe, cảnh biển đã thấp thoáng hiện ra trước mắt em. Từ xa, em đã nghe được tiếng sóng vỗ. Đến nơi, mọi mệt mỏi dường như tan biến hết. Không chỉ nổi tiếng trong nước, biển Vũng Tàu cũng được xem là một trong những bãi biển đẹp nhất hành tinh. Khung cảnh thật kì vĩ và tráng lệ. Phía trên là bầu trời trong xanh, cao vời vợi, phía dưới là biển bao la rộng lớn, nắng vàng ấm áp chan hòa khắp muôn nơi. Bãi cát trắng dường như nâng đỡ từng bước chân của em. Những hàng dừa cao đang vươn tay đón gió từ trời xanh, rì rào như đang trò chuyện. Vào mỗi thời điểm trong ngày, biển lại có một trạng thái khác nhau. Lúc sáng sớm, biển trông thật hiền hòa, những con sóng vỗ nhè nhẹ, ông mặt trời dần dần đi lên từ phía xa. Khi hoàng hôn buông xuống, biển cũng chìm trong ánh chiều tà đỏ rực. Mặt trời như một hòn lửa khổng lồ đang chìm dần vào đáy đại dương. Cảng vật thật nên thơ trữ tình, tâm trạng con người cũng trở nên thư thái, nhẹ nhõm hơn, chỉ còn nghe thấy tiếng lá cây xào sạc, tiếng gió thổi và tiếng sóng vỗ vào bờ.
Biển Vũng Tàu trong và xanh như một tấm gương khổng lồ. Những con sóng ì oạp vỗ, đuổi nhau đến tận chân trời. Du khách thường đi tắm biển vào lúc sáng sớm hoặc chiều tối. Tiếng cười đùa, nói chuyện làm xao động cả một không gian rộng lớn. Vài người đùa nghịch thì hắt nước vào nhau. Trên bờ, có vài người đang thả diều. Cánh diều căng gió bay cao mãi trên nền trời xanh. Em thích nhất là ngồi xây lâu đài cát hoặc thu thập những vỏ ốc, vỏ sò trên bờ biển. Những chú chim hải âu sà xuống mặt biển để kiếm ăn. Ngoài khơi xa, thấp thoáng vài con tàu đang đánh bắt thủy hải sản. Đến tối, họ trở về cùng cá tôm đầy khoang. Con thuyền dường như cũng thấm đẫm vị mặn mòi của biển cá. Nhịp sống nơi đây thật yên bình cùng với những người dân thật thà, chất phác.
Chuyến đi đã để lại cho em những kỉ niệm không bao giờ phai. Đến thăm biển Vũng Tàu, em cảm thấy choáng ngợp trước cảnh núi non sông nước, càng thêm yêu mến và tự hào cảnh sắc tươi đẹp của đất nước.
bạn ơi mình cảm ơn bạn nhưng mà đề là tả cảnh biển buổi sáng mà bạn
Mình ở Thái Bình nè , mình không biết bác ấy đâu , nhưng nhà nội mình ở gần chợ Thông , còn nhà ngoại mình ở xã Vũ Đoài . .
mk thick mk sẽ kb với bạn nhưng lần sau bạn ko lên đang câu hỏi như này nhé .
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
TL:
Mình đến với Tuổi thơ dữ dội như một cái duyên. Hồi lớp 9 - 10 gì đó mình được tới nhà bác chơi, và bà chị thì đúng là mọt sách chính hiệu luôn. Bà chị ấy có hẳn một giá sách to tướng đựng chật kín sách, mình đã thấy Tuổi thơ dữ dội ở góc trên cùng, nhưng hồi đó mình chưa mê đọc sách như bây giờ nên nhìn thấy quyển sách dày cộp như vậy mình nản lắm, cũng chỉ bỏ qua nó như bao nhiêu cuốn sách khác trên giá. Sau này mình lại được người quen cho mượn đọc, nhưng mình cũng không hiểu vì sao hồi đó chỉ vì đọc mấy trang đầu thấy nhiều tiếng địa phương quá nên cảm thấy khó đọc mà mình bỏ dở quyển sách luôn. Bằng một cách tài tình, vừa rồi thầy giáo mình giảng bài và nhắc đến Phùng Quán như một tấm gương về sự chân thực và những gì phải đánh đổi để theo đuổi sự thật. Bấy giờ cũng là mấy năm kể từ khi mình "chạm trán" quyển sách lần đầu tiên rồi, và mình quyết tâm đọc lại nó. Mình thực sự thấy tiếc vì không đọc cuốn sách này sớm hơn vì nó khắc họa vô cùng rõ nét tinh thần anh dũng của những cậu bé 13, 14 tuổi - được miêu tả rằng "chắc mạ hắn phải ăn gang ăn thép mới đẻ ra hắn như vậy", lòng căm thù giặc, niềm tin sắt đá vào cách mạng của những tâm hồn trẻ thơ, những lần vượt ngục, những khi chứng kiến đồng đội mình sắp phải hi sinh mà chỉ có thể bất lực đứng nhìn, những trung thành và phản bội, những lựa chọn giữa cám dỗ vật chất và lý tưởng, những hoài bão và ước mơ... Có đọc Tuổi thơ dữ dội thì mới biết được cái giá phải trả của tự do, mới biết rằng thế hệ chúng ta còn nợ thế hệ trước cuộc đời, xương máu của biết bao nhiêu người:
Đất nước ta đâu chừng ấy nghĩa trang!
Đâu chừng ấy nấm mồ liệt sĩ!
Hãy đi từ ải Nam Quan
Thẳng đến tận Hàng dương Côn Đảo
Nhặt lên từng hòn đất nếm xem
Có hòn nào không hăng nồng vị máu?
^HT^
Bạn ko nên đăng những câu hỏi linh tinh nha
hok tốt
#sakurasyaoran#
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
~ Avt hơi lộng lẫy, vs cả màu tóc không hợp với nước da của nhân vật, bạn đổi avt đi ~
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Đã có người từng hỏi em thích khoảnh khắc nào trong ngày, và em đã trả lời đó là bình minh. Vì mỗi sáng mai thức dậy, em thấy rất thoải mái và nhẹ nhõm trong người. Bình minh trên quê em yên bình, trong lành và thân thương đến lạ.
Bình minh là thời khắc mặt trời chưa lên cao, chỉ mới vừa kịp nhú lên ở phía xa xa. Là khoảnh khắc màn đêm không còn bao trùm lấy mọi cảnh vật nữa, nhường chỗ cho một ngày mới có nhiều niềm vui và tin yêu hơn.
Sáng nào mẹ em cũng dậy thật sớm, vì thế em cũng dậy theo mẹ. Ngước nhìn lên bầu trời cao và trong xanh, từng đám mây nhẹ nhàng trôi lững lờ, chậm rãi. Lúc đó mặt trời chưa lên, mới chỉ le lói ở phía xa xa.
Sáng tinh mơ, em nghe rất rõ tiếng chim hót líu lo trên cành cây khế ở sau vườn. Rồi tiếng chim gõ kiến gõ tí tạch vào thân cây mít. Cảnh vật như bừng tỉnh, tràn đầy sức sông, chen lấn sự huyên náo của một ngày mới.
Có lẽ khung cảnh đẹp nhất khi bình minh thức dậy chính là cánh đồng lúa. Cánh đồng lúa xanh mượt, đang thì con gái vươn mình thức dậy. Trên những chiếc lá sắc nhọn còn đọng lại vài hạt sương bé tý, long lanh. Khi mặt trời lên cao, ánh nắng nhẹ chiếu vào hạt sương khiến nó lấp lánh. Cơn gió buổi sáng mai thật mát lạnh và trong lành như không hề vướng chút bụi bẩn nào. Có lẽ đây là khoảnh khắc mọi thứ thật trong lành và êm ái. Ngày mới thường bắt đầu một cách tươi đẹp và viên mãn như vậy.
Những buổi sáng sớm, nhiều bác nông dân đã dắt trâu ra đồng gặm cỏ. Tiếng bước chân đi rất êm, tiếng nhai cỏ sột soạt khiến em có cảm giác như đất trời còn chưa bừng tỉnh hẳn.
Em vẫn thường nghe bà bảo nắng sáng mai rất tốt cho sức khỏe, nên bà vẫn hay phơi nắng khi sáng mai ở ngoài sân. Ánh nắng dịu nhẹ lan vào da thích thú đến lạ, êm ái, không bỏng rát như nắng lúc trưa và lúc chiều.
Đặc biệt, khi buổi bình minh ghé thăm xóm làng em là lúc nhiều cô cậu học sinh í ới gọi nhau đi học trong tiếng chim hót líu lo. Khung cảnh ấy khiến cho ngày mới bắt đầu thật vui tươi và hứng khởi.
Em rất thích ngắm mặt trời vào sáng mai và yêu thích không khí của nó. Thật tuyệt vời