K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 2 2019

thế à chị Hoa😎 😎 🤣 🤣 🤣

3 tháng 2 2019

hahahaha😂 😂 😂 😂 😂 😂 😂 🤣 🤣 🤣 😃 😃

“Nương tử, khi nào chúng ta mới trở thành phu thê?” Dạ Vô Trần mỉm cười nhìn Mộ Như Nguyệt.Không thể không nói hắn lớn lên rất đẹp, giống như trăng sáng trên bầu trời, lại tựa như dòng suối thanh khiết dưới mặt đất, đặc biệt là khi cười rộ lên, dường như toàn thế giới đều tràn ngập ánh sáng.Một nam nhân tuấn mỹ như thế, dù bên ngoài cũng có không ít khuê nữ vứt khăn...
Đọc tiếp

“Nương tử, khi nào chúng ta mới trở thành phu thê?” Dạ Vô Trần mỉm cười nhìn Mộ Như Nguyệt.

Không thể không nói hắn lớn lên rất đẹp, giống như trăng sáng trên bầu trời, lại tựa như dòng suối thanh khiết dưới mặt đất, đặc biệt là khi cười rộ lên, dường như toàn thế giới đều tràn ngập ánh sáng.

Một nam nhân tuấn mỹ như thế, dù bên ngoài cũng có không ít khuê nữ vứt khăn lụa cho hắn hoặc liếc mắt đưa tình với hắn, nhưng có bao nhiêu người biết hắn chính là Quỷ Vương?

Mộ Như Nguyệt chăm chú nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, cảm nhận được hơi thở nóng rực đối phương phả trên mặt nàng, có chút không thoải mái quay đầu đi, nói: “Vô Trần, ngươi biết phu thê nghĩa là gì sao?”

“Biết, phụ vương đã từng dạy ta”, Dạ Vô Trần tựa hồ không thấy được Mộ Như Nguyệt không thoải mái, tiếp tục nhích lại gần nàng, “Phụ vương từng nói, làm một trượng phu tốt phải yêu thương thê tử, cả đời chỉ tốt với một mình nàng, cả đời cũng chỉ có một nữ nhân là nàng, bất luận thê tử nói gì đều đúng, cho dù không đúng cũng phải đúng, thê tử phân phó cái gì đều phải tuân thủ, nếu có người khi dễ nương tử, phải ra mặt vì nàng, không cho phép bất cứ kẻ nào nói không, nhất quyết không để thê tử rơi một giọt nước mắt, muốn nàng lúc nào cũng hạnh phúc.”

Đôi mắt Dạ Vô Trần sáng lạn, mắt cũng không nháy nhìn Mộ Như Nguyệt: “Nương tử, ta sẽ giặt quần áo, sẽ nấu cơm, ngươi có thể cùng ta về vương phủ không?”

< tuyệt sắc đan dược sư : quỷ vương yêu phi >

0
Một điều mà chúng ta rất ngại nói ra.Tôi nhớ khi còn nhỏ mỗi lần tặng quà cho mẹ đều đặc biệt ghi một tấm thiệp dài. Trước tiên là lời chào, sau đó là lời chúc, cuối cùng là đến lời cảm ơn và không quên nói cho mẹ biết rằng tôi yêu bà nhiều như thế nào.Sau dần, cùng với sự trưởng thành của tôi, giá trị của món quà ngày một lớn hơn. Hồi nhỏ tôi chỉ có thể tặng mẹ...
Đọc tiếp

Một điều mà chúng ta rất ngại nói ra.

Tôi nhớ khi còn nhỏ mỗi lần tặng quà cho mẹ đều đặc biệt ghi một tấm thiệp dài. Trước tiên là lời chào, sau đó là lời chúc, cuối cùng là đến lời cảm ơn và không quên nói cho mẹ biết rằng tôi yêu bà nhiều như thế nào.

Sau dần, cùng với sự trưởng thành của tôi, giá trị của món quà ngày một lớn hơn. Hồi nhỏ tôi chỉ có thể tặng mẹ được một bông hoa, một đôi tất thì lớn lên tôi đã có thể tặng mẹ một bộ mĩ phẩm tốt, một chiếc váy đẹp, một cái túi xách. Nhưng tấm thiệp kèm theo ấy thì ngày một ngắn đi. Cho tới năm gần đây nhất vào ngày 8/3 cũng chỉ còn vẻn vẹn một dòng: “Chúc mẹ ngày quốc tế phụ nữ vui vẻ”

Tôi không biết làm thế nào mà con người chúng ta càng ngày càng ngại thổ lộ tình cảm của mình như thế, nhất là khi đối với những người đặc biệt đã sinh thành và dạy dỗ chúng ta.

Khi chúng ta bước ra ngoài xã hội, rồi có một cậu bạn trai, hoặc một cô bạn gái, hay thậm chí là một người bạn thân thiết, chúng ta dễ dàng nói cảm ơn, xin lỗi, và càng không ngại buông một lời yêu thương, trân trọng.

Nhưng với ba mẹ, chúng ta lại không làm thế, hoặc rất ít.

Tất nhiên, thi thoảng chúng ta vẫn thường chọn cách dễ dàng hơn như ghi vào thiệp, hay gửi tin nhắn. Nhưng tôi luôn tin rằng, việc trực tiếp thổ lộ lời yêu thương với một ai đó luôn là điều đặc biệt thiêng liêng. Bạn đứng trước mặt họ, nhìn vào mặt họ bằng tất cả sự trân thành, kính trọng, biết ơn, rồi nói với họ rằng bạn yêu họ nhiều như thế nào.

Chúng ta không phải là những đứa trẻ nữa. Bạn có biết về những đứa trẻ không, trước khi ba mẹ cho chúng kẹo, hoặc một món đồ chơi, họ thường đặt câu hỏi vui rằng “Con có yêu ba/mẹ không? Con yêu ai hơn?”

Tất nhiên vì để có được thứ mình muốn, chúng sẽ không ngần ngại nói ra lời yêu thương. “Con yêu ba/mẹ nhất”

Những đứa trẻ không giống chúng ta.

Hoặc phải chăng tất cả chúng ta cũng đã từng là đứa trẻ như thế. Nhưng bây giờ, khi đã trưởng thành, bạn sẽ dần nhận thức ra được bạn yêu ba mẹ mình, ngay cả khi họ không cho bạn kẹo hay đồ chơi. Chỉ bởi đơn giản, bạn rõ ràng biết được thứ họ đã cho bạn là cả cuộc đời của họ. Sự sinh thành và nuôi dưỡng,bảo vệ và dạy dỗ.

Vậy tại sao bạn lại không còn nói yêu họ nữa?

Bạn không nói không phải là không yêu, mà chỉ vì cảm thấy điều đó thật khó khăn và ngại ngùng, thậm chí có chút kì cục, nên mãi chẳng thành lời.

Một giải pháp cho bạn, lúc này thì nên sống như là một đứa trẻ. Tất nhiên, đứa trẻ hay nói yêu ba mẹ mình để được cho quà, nhưng cũng chính những đứa trẻ sẵn sàng chạy tới ôm cổ mẹ, ôm chân ba, cười toe toét và nói yêu họ mà chẳng vì lý do gì.

Chẳng ai lại có ý kiến khi nghe một lời yêu thương từ người khác giành cho mình cả đâu, nhất là khi đó còn là ba mẹ của bạn.

Bạn biết cuộc sống này rồi đấy, chúng ta đang sống nhưng lại chẳng biết đâu sẽ là ngày cuối cùng còn được hít thở, tại sao bạn không thể nói lời yêu vào hôm nay?

Và một người không thể biết bạn yêu họ nếu như bạn không nói cho họ biết rằng bạn yêu họ như thế nào.

Tôi yêu bạn. Thế thôi.

---

“Có việc gì mà gọi giờ này thế con?”

“Dạ không có gì, con chỉ muốn nói…”

“Hả sao đấy?”

“Con chỉ muốn nói con yêu mẹ thôi. Hí hí.”

“Ơ. Con bé này hâm nhỉ.”

“Thôi con đi làm nha, muộn làm rồi.”

“Mà…”
“Dạ?”
“Mẹ cũng yêu và nhớ con nhiều. Cố gắng lên con nhé”

“Vâng. Yêu mẹ.”

Họ có thể hơi bất ngờ, họ có thể cảm thấy kì lạ, nhưng chắc chắn một điều rằng, họ thậm chí còn yêu bạn nhiều hơn bạn yêu họ rất rất nhiều. Và hẳn là, họ cũng đã chờ đợi lời nói ấy của con mình từ lâu.

Korea.

27.04.2019.

Nguồn: Sưu tầm

__Đôi lời muốn nói: Tôi thấy bài viết kia rất đứng thực tế mà ta đang trải qua. Vậy bạn có suy nghĩ gì khi đọc bài này?

1
28 tháng 10 2024

O-o mọt sách ko đeo kính?

TRUYỆN : Y THÁNH NƯƠNG TỬ CHAP 1 : “ Ân….. ” trên giường, giai nhân đang mê man dần lấy lại ý thức, hàng mi cong nhẹ nhàng rung động, dần dần hé mở. Đập vào mắt nàng lúc này là trần nhà gỗ đơn sơ, sững người một lúc, cố gắng nhận diện cảnh vật trước mắt.Đây-là-có-chuyện-gì???Nàng nhớ rõ ràng là nàng đang trên đường đi làm, sau đó bỗng nhiên một cơn...
Đọc tiếp

TRUYỆN : Y THÁNH NƯƠNG TỬ

CHAP 1 :

“ Ân….. ” trên giường, giai nhân đang mê man dần lấy lại ý thức, hàng mi cong nhẹ nhàng rung động, dần dần hé mở. Đập vào mắt nàng lúc này là trần nhà gỗ đơn sơ, sững người một lúc, cố gắng nhận diện cảnh vật trước mắt.

Đây-là-có-chuyện-gì???

Nàng nhớ rõ ràng là nàng đang trên đường đi làm, sau đó bỗng nhiên một cơn lốc xoáy xuất hiện và bị nó hút vào.

Tại sao nàng lại có-thể ở đây?? Đây là đâu a~??????

Nàng dùng hết sức lực hiện có, cố chống đỡ thân mình ngồi dậy, tựa người vào đầu giường, nghiên cứu khung cảnh xung quanh. Đây là một gian phòng nhỏ đơn sơ, đồ vật xung quanh gọn gàng và ngăn nắp, không gian cũng thật thoáng đãng và dễ chịu. Thế nhưng…….Nhã Tình khẽ nhíu mày, sắc mặt không thoát khỏi nghi hoặc cùng thắc mắc.

Sao tất cả đều là đồ cổ vậy nè??????? Nhã Tình đang còn bâng quơ suy nghĩ, như tự hỏi, như muốn được ai đó giải thích một chút cái điều kì quái đang diễn ra với nàng lúc này, thì một đạo giọng nói vang lên làm nàng giật mình.

“ Nha đầu, ngươi đã tỉnh rồi sao??? Thật tốt quá! ” cánh cửa được mở ra, tiến vào là một lão nhân đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt tươi cười hí hửng.

“ Cho hỏi…ông là ai vậy??? ” nàng thắc mắc, tại sao lão già này trên người lại ăn mặc giống như mấy bộ phim cổ trang mà nàng từng xem vậy nà?? Đây không phải là mơ chứ??? Nghĩ vậy, nàng dùng tay, hết sức ngắt mình một cái, rất đau, vậy là không phải mơ rồi, không lẽ nàng…..

“ Nha đầu!!! Ngươi không sao chứ??? ” lão nhân thấy nàng mất hồn, đưa tay quơ quơ trước mặt nàng, lôi hồn nàng trở về. Không lẽ thuốc còn tác dụng phụ khác sao?? Không có a, đã kiểm tra kỹ mà, không những không có tác dụng phụ mà còn có rất lớn lợi ích mà, nghĩ đến đây trong lòng ông không khỏi mừng thầm.

“ A! Ta không sao. Lão bá, cho hỏi ông là ai vậy?? Còn nữa, đây là đâu?? Hiện giờ là triều đại nào?? Còn có….tại sao ta lại ở đây a~?? ” nàng bây giờ có rất-rất-rất nhiều thắc mắc a, không lẽ nàng “hên” vậy sao, không chừng mua vé số cũng có thể trúng độc đắc a.

“ Nha đầu, ngươi hỏi từ từ thôi. Hỏi cùng lúc nhiều vấn đề như vậy, ta làm sao mà trả lời hết a. ”

“ Xin lỗi, ta quên mất. ”

“ Được rồi, không sao, đây là nhà ta, mấy hôm trước ngươi ngất xỉu trước cửa nhà, là ta đã cứu ngươi, mang người vào đây. Đây là Nhật quốc, bây giờ đang là năm Thiên Vũ thứ 10. Còn ta hả?? Khụ…..Ngươi nghe cho kỹ nha, đừng bị dọa ngốc a, ta là Thần Y danh trấn Tam giới. Xét về y thuật khắp tam giới này, ta nhận thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất, người người đều biết đến ta với danh hiệu Thánh y. Thế nào?? Sợ chưa?! ”

“ Nha đầu, ngươi không sao chứ?? Nha đầu nè?! Không lẽ thuốc còn tác dụng phụ a?? Không thể nào nha, dù là mới chế, nhưng rõ ràng là đã kiểm tra rồi mà, không có tác dụng phụ mà, kỳ lạ nha. Nha đầu!!!!!!!” Thánh Y dùng sức lay lay người trên giường cả buổi mới có phản ứng.

“ Hả???? Ta…ta không sao, mà khoan đã, vừa rồi ông nói cái gì??? Cái gì mà thuốc mới chế?? Cái gì mà tác dụng phụ?? Ông dám lấy ta làm chuột bạch thí nghiệm sao?? ”

“ Cái này, cái này…. ” Thánh Y chột dạ, tiêu rồi, lộ ra rồi, làm sao bây giờ.

“ Nói mau!!! ” nàng tức giận quát lớn. Đùa! Nàng là bác sĩ tương lai, bây giờ lại bị người ta đem làm chuột bạch, đây là lý gì đây trời.

“ A, cái này không thể trách ta a, là do ngươi bị thương quá nặng. Ta không còn cách nào, đành làm liều, cho ngươi dùng loại thuốc đó thôi. Hơn nữa thuốc của ta tuyệt đối không có vấn đề, với lại ngươi không phải khỏi bệnh rồi sao?? Còn nữa, ta cỏn một tin mừng muốn nói cho người biết nữa. Ngươi bây giờ trong người không những không sao, mà còn có được một thân công lực 5000 ngàn năm và có thể trường sinh. Đây không phải chuyện tốt sao?? ” phù, Thánh Y nói xong thở dài, không còn cách nào khác, đành nói dối vậy. Nhìn con nha đầu này hung dữ vậy, nếu nói cho nó biết mình dùng nó làm thí nghiệm thật, chứ không phải có ý tốt cứu nó, nói không chừng nó sẽ xé xác mình mất. Nó bây giờ có một thân 5000 năm công lực, mình vốn không phải đối thủ của nó, không còn cách nào khác, bảo toàn mạng quan trọng hơn.

“ Thánh Y, cứu mạng aaaaa~~~ ” hai người đang nói chuyện, thì nghe được bên ngòai có giọng kêu cứu, Thánh Y lập tức chạy ra. Nhã Tình cũng tò mò, theo bước chân của lão, bước ra cùng. Cảnh tượng trước mắt làm nàng trơ ra, không nói được gì, trước mắt nàng là một con thú trông giống như nhân sư Ai Cập, hơn nữa nó đang bị thương, và nếu nàng không lầm thì vừa rồi tiếng kêu cứu đó là của nó.

Nhã Tình đơ người, đây rốt cuộc là có chuyện gì đây trời…..có ai nói cho nàng biết tại sao nàng lại biến thành như thế này không?? Tại sao nàng lại ở đây, một nơi vô cùng xa lạ cùng kì quặc không??

“ Đau quá a….Thánh Y…..đau quá~~~~ ” trên người con nhân sư kia có rất nhiều vết thương, nhất thời một mình Thánh Y không thể băng bó hết. Nhân sư thì cứ than đau, làm ông rối loạn cả lên. Nhã Tình lấy hết can đảm, tiến lại gần giúp Thánh y băng bó cho nhân sư, ông và nhân sư đều rất ngạc nhiên.

Nhân sư chưa từng nghĩ rằng một con người bình thường lại dám đến gần thần thú như chúng nó, từ trước giờ ngoại trừ Thánh Y ra, không có ai ngoại lệ cả. Nhưng nha đầu này lại ở cùng Thánh Y, không chừng lả đệ tử của Thánh Y, thôi thì cũng kệ.

Thánh Y thì nghĩ thầm, con nha đầu này, băng bó vết thường một cách thuần thục, sử dụng dược diệu cũng rất rõ ràng, vừa nhìn là biết người trong nghề. Ông và con nha đầu này xem ra cũng có duyên, xem ra đã đến lúc ông nên có để tử chân truyền rồi. Nghĩ là làm, sau khi băng bó vết thương cho nhân sư, ông quyết định nhận Nhã Tình làm đồ đệ. Còn Nhã Tình, do tạm thời cũng không biết đi đâu, làm gì, nên cũng nhận lời, dù sao y thuật cũng thuộc sở trường của nàng, cũng chẳng có gì đáng ngại, nên nàng đã nhận lời.

4
8 tháng 5 2019

rảnh

9 tháng 5 2019

ý bn là sao ?

- Đừng so sánh mình với bất cứ ai trong thế giới này. Nếu bạn làm như vậy có nghĩa bạn đang sỉ nhục chính bản thân mình .- Bắt đầu từ nơi bạn đứng. Sử dụng những gì bạn có. Làm những gì bạn có thể .- Nghèo không là xấu, nghèo mà không có chí mới là xấu; hèn không đáng ghét, hèn mà không có tài mới đáng ghét; già không nên than thở, già mà sống thừa mới đáng than thở; chết...
Đọc tiếp

- Đừng so sánh mình với bất cứ ai trong thế giới này. Nếu bạn làm như vậy có nghĩa bạn đang sỉ nhục chính bản thân mình .

- Bắt đầu từ nơi bạn đứng. Sử dụng những gì bạn có. Làm những gì bạn có thể .

- Nghèo không là xấu, nghèo mà không có chí mới là xấu; hèn không đáng ghét, hèn mà không có tài mới đáng ghét; già không nên than thở, già mà sống thừa mới đáng than thở; chết không nên bi ai, chết mà vô bổ mới đáng bi ai .

- Cuộc sống chỉ mang lại cho chúng ta 10% cơ hội, 90% còn lại là do chúng ta trải nghiệm thế nào với nó.

- Ruồi chết vì mật ngọt. Đàn bà chết vì đàn ông khéo. Đàn ông chết vì đàn bà đẹp. Còn cha mẹ chết vì con bất hiếu.

- Những người thông minh và những người xinh đẹp đều mắc chung một tật: cứ tưởng như thế là mãi mãi .

- Hãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường .

2
16 tháng 12 2018

mk sẽ sống thật có ý nghĩa cảm ơn

18 tháng 12 2018

bn sai 1 chỗ r

CUỘC ĐỜI KHÔNG TRÒN TRỊA   Một người tàn tật đi đến thiên đường tìm Thượng Đế. Ông ta trách móc Thượng Đế không cho ông ta một thân thể lành lặn. Thượng Đế liền giới thiệu ông ấy làm quen với một người, người này vừa qua đời và được lên thiên đường. Người này xúc động nói với người tàn tật: "Anh nên bằng lòng với cuộc sống hiện tại...
Đọc tiếp

CUỘC ĐỜI KHÔNG TRÒN TRỊA

   Một người tàn tật đi đến thiên đường tìm Thượng Đế. Ông ta trách móc Thượng Đế không cho ông ta một thân thể lành lặn. Thượng Đế liền giới thiệu ông ấy làm quen với một người, người này vừa qua đời và được lên thiên đường. Người này xúc động nói với người tàn tật: "Anh nên bằng lòng với cuộc sống hiện tại của bản thân đi, hỡi anh bạn của tôi, bởi vì ít ra thì anh vẫn còn sống."

   Một người thất bại trên chốn quan trường bị đẩy xuống làm một người bình thường. Ông ta trách móc Thượng Đế không cho mình quyền cao chức trọng. Thượng Đế liền giới thiệu người tàn tật với ông ta. Người tàn tật nói: "Phải biết bằng lòng với bản thân đi, ít ra thì thân thể của ông vẫn còn lành lặn".

   Một thanh niên đến tìm Thượng Đế, anh ta phàn nàn với Thượng Đế rằng, mọi người không tôn trọng và coi trọng anh. Thượng Đế giới thiệu anh ta làm quen với người thất bại trên chốn quan trường. Người đó nói với anh thanh niên: "Anh phải biết bằng lòng đi, ít ra anh còn trẻ, đường đi phía trước của anh còn dài lắm".

   Suy nghĩ của anh (chị) về câu chuyện trên.

Bài làm

Cuộc đời! Đôi khi không như ta mong đợi! Có lúc nó gian nan, khổ cực, tuyệt vọng; có lúc thì lại may mắn, vui vẻ, hạnh phúc. Mỗi người có một cuộc đời khác nhau. Nhưng không có cuộc đời nào tròn trịa, hoàn hảo cả. Hầu như, mọi người đều nghĩ là tất cả là tại Thượng Đế. Trách móc Ngài không có lòng thương người, không giúp cho mọi người có những cuộc đời tròn trịa. Nhưng không phải thế! Cuộc đời tròn trịa và tươi đẹp nhất là cuộc đời của những ai biết vượt lên khó khăn, gian khổ. Biết tự mình tạo ra cuộc đời cho chính bản thân mình mà không phụ thuộc vào ai cả. Thượng Đế không cho cuộc đời nào tròn trịa cả bởi vì ngài muốn chính con người phải biết vượt qua nó, đó chính là thử thách của ngài dành cho chúng ta.Vậy mà ta lại không biết điều đó. Ước gì mọi người chúng ta đều biết yêu thương, quý trọng cuộc đời của mình. Phải thấy biết ơn khi mình được sinh ra, được sống và được làm việc. Có những cuộc đời rủi ro, bất hạnh vì mới sinh ra đã kết thúc. Nhưng lại có những cuộc đời may mắn vì được sống lâu, làm ăn phát đạt. Nhưng ta có biết rằng đó chính là món quà quý giá nhất mà Thượng Đế ban tặng cho ta. Mọi người không những không biết ơn món quà đó mà lại còn than thở, trách móc Thượng Đế - người đã tặng cho họ món quà ấy.  Tại sao Thượng Đế lại không dạy cho ta rằng đó là cách Người đánh giá một con người khi mà ta còn sống? Mà đến khi họ mất đi rồi, Ngài mới cho họ biết để rồi họ hối hận và tự trách móc mình là tại sao lúc còn sống mình lại không làm như thế? Nhưng Ngài không sai, nếu lúc họ còn sống, Ngài dạy cho họ cách sống thì đó đâu phải là cuộc đời nữa! Ngài muốn con người tự biết định hướng cho tương lai, biết tự hối hận với quá khứ và biết bằng lòng với hiện tại. Đó mới là cuộc đời, cuộc sống! Những người biết vậy là những người hạnh phúc và có cuộc đời tròn trịa. Cuộc đời ta tròn trịa khi ta biết bằng lòng với chính mình:

                                             “Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
                                            Sao ta không tròn ngay tự trong tâm”

                                                                      (Nguyễn Quang Hưng)

0
7 CÁCH TỰ TỬ XÌ TEEN NHẤT!!! ( không cười nhận gạch đá!ahihi!) Cách 1: DÙNG THUỐC NGỦĐặc điểm:Phải nói đây chính là cách tự tử rất nhẹ nhàng và đàng hoàng và cũng khá hữu hiệu: khả năng thành công lên đến 90%. Cách này được mọi lứa tuổi ưa chuộng bất kể quốc tịch, giới tính, tôn giáo… nhưng thường được phái yếu yêu thích nhất do tránh cảm giác sợ đau và sợ chết. Đơn...
Đọc tiếp

7 CÁCH TỰ TỬ XÌ TEEN NHẤT!!! ( không cười nhận gạch đá!ahihi!)

Cách 1: DÙNG THUỐC NGỦ

Đặc điểm:
Phải nói đây chính là cách tự tử rất nhẹ nhàng và đàng hoàng và cũng khá hữu hiệu: khả năng thành công lên đến 90%. Cách này được mọi lứa tuổi ưa chuộng bất kể quốc tịch, giới tính, tôn giáo… nhưng thường được phái yếu yêu thích nhất do tránh cảm giác sợ đau và sợ chết. Đơn giản là do chết trong khi ngủ, ngủ rồi không dậy nữa… nên nó cũng êm đềm như một giấc ngủ ngon rồi đi thẳng sang thế giới bên kia. Ngoài thuốc ngủ ra, có rất nhiều thứ thuốc đặc chủng khác có tác dụng giống như thuốc ngủ khi sử dụng liều cao, không theo hướng dẫn.
Cách thực hiện:
Chạy ra hiệu thuốc, dốc hết ví ra mà mua hết thuốc ngủ. Thiếu thì đi quán khác mua cho được… tầm 150 vỉ là đẹp. Nếu bị hỏi han có thể trả lời: “Cháu mua về để tặng noel bạn bè, cháu mua về tặng Valentine người yêu…
Sau đó , chui vào phòng khoá trái cửa, cách này mà để bị phát hiện lần đầu là lần sau khó sử dụng tiếp được nữa. Tốt nhất là thuê phòng trong khách sạn mà tự tử cho nó lịch sự, lại vừa được lên báo.
Tiếp theo đun lấy 1 lít nước sôi, đừng lấy nước lã không lại ỉa chảy, bất tiện lúc khám nghiệm tử thi. Uống cho bằng hết 150 vỉ thuốc mang về. Buồn ngủ giữa chừng cũng phải uống hết trước khi ngủ. Nếu không bị phát hiện thì như thế là chết rồi đấy, nhanh gọn nhẹ, lại tiện lợi.📷
Cách 2: NHẢY CẦU

Đặc điểm:
Cách này dầu sao cũng được tiếng là chết… vì nước. Nước sẽ chui vào mồm, vào miệng, vào mũi, vào rốn… làm tắc đường hô hấp, đếch thở được. Thế là die! Cách này đặc biệt không dành cho những người sợ chết, bảo con người ta nhảy từ trên cầu cao 10m xuống nước thì ít thằng nào dám làm, cũng không dành cho những người biết bơi, vì khi đang ngắc ngoải, giã gạo, thì sự đấu tranh sinh tồn xuất hiện, làm người ta bơi vào bờ như một chiếc xuồng máy… có khi còn bơi được với vận tốc 200km/h.
Cách thực hiện:

Tìm lấy con sông, hay hồ nào đó sâu sâu, vì nông thì khó mà chết được, tốt nhất là ngập đầu nguời cao 3m. Tránh sử dụng sông hồ gần nhà, không thì người quen đi ngang qua, nhìn thấy vớt lên lại khổ. Nếu có thời gian nên đi vài vòng du lịch để tìm một địa điểm thích hợp, có cảnh thiên nhiên tươi đẹp hoặc lãng mạn gì cũng được.
Nhớ mặc thật nhiều quần áo để cho nó nặng dễ chìm, người ta khó cứu. Chứ cứ trần truồng mà nhảy xuống, nhất là con gái thì con trai nó máu nhảy xuống cứu lắm, không chết được đâu. Đã vậy vớt lên còn bị xoa bóp, hô hấp nhân tạo… khổ hơn chết!
Người nào béo thì không nói làm gì nhưng ai gầy, muốn chết nhanh thì buộc cổ vào hòn đá nào đó, quẳng xuống sông, có muốn trồi lên cũng chẳng được. Thế là chết rồi đấy, sướng nhé!
Lưu ý:
Cách này không được ưa chuộng lắm, vì sau khi vớt xác trông rất xấu xí và hãi hùng, người trương nước như con hà mã, mắt lồi ra ngoài… Những ai muốn xác của mình xinh xẻo, đẹp đẽ để cho vào quan tài cho nó hoành tráng thì không nên dùng.
Cách 3: TREO CỔ

Đặc điểm:
Đây cũng là cách chết vì… nghẹt thở, nhưng khác với cách nhảy cầu, nghẹt thở ở đây là do dụng cụ tác động. cách này là một trong những cách tự tử được UNESCO bầu chọn là dễ nhát ma và doạ nạt thiên hạ nhất. Còn gì đáng sợ hơn là thấy một cái xác treo lủng lẳng trên trần nhà. Cách tự tử này cũng không làm hại đến thân thể nhiều lắm, chỉ có một vết hằn sâu nơi cổ… và làm bộ mặt tím ngắt như cà pháo. Tránh trường hợp treo cổ đứt đầu như bên 1rak.
Cách thực hiện:
Địa điểm không bó hẹp như uống thuốc ngủ và nhảy cầu. Chỉ cần tìm một nơi vắng vẻ bất kì, không người qua lại. Điều cốt lõi là phải có một vật chắc chắn cách mặt đất cao hơn 2m để còn mắc dây, có thể là một cành cây, xà ngang khung thành, hay quạt trần… nhớ là phải đủ chắc! Không rơi xuống đất thì lại là chết kiểu khác chứ không phải treo cổ nữa đâu.
Dây dùng để treo cũng phải thật chắc, đừng nên tiết kiệm dùng hàng kém chất lượng. Nếu không thì có thể sử dụng thắt lưng da, khăn quàng đỏ, dây thừng buộc lợn… tuyệt đối không được dùng chỉ. Để cho thêm phần ghê rợn thì trước lúc tắt thở cố thè cái lưỡi ra và trợn mắt lên… cho nó kinh.
Thắt nút đúng vào… Không biết thắt nút thì nhờ ai thắt hộ cho… rồi mang vào mà treo cổ.
Cách 4 : TAI NẠN GIAO THÔNG

Đặc điểm:
Đương nhiên đây không phải là chết một cách may mắn hay vô tình… mà là tai nạn có chủ định… nên cũng quy vào là tự tử. Đây là cách chết có phần hơi rồ dại, nhưng ai mà phẫn uất quá không tự kiềm chế được bản thân thì hay dùng cách này. Được cái nó chết cũng nhanh.
Lưu ý nhỏ:
Nếu chẳng may không chết ngay được thì sẽ quả là một đại hoạ cho thân chủ! Gãy chân, gãy tay, gẫy cổ, gãy… nhưng không chết. Tiếp tục sống thì không còn gì đau khổ bằng. Chưa kể đến cuộc sống thực vật. May mắn cho những ai chết ngay trên đường đưa đi cấp cứu.
Cách này được tạp chí Time đưa lên bìa báo trong tuần lễ hưởng ứng tự tử man rợ. Rất rùng rợn, ai nhìn thấy là hết muốn xơi cơm! Bạn sẽ có thể nát bấy như cục thịt băm… hoặc có thể thiếu cái đầu, thiếu mất khúc giữa hoặc… bị người khác tới hốt óc cho lợn ăn.
Cách thực hiện:
Cần phải tỉnh táo minh mẫn khi thực hiện, vì vậy hãy đợi đến lúc thật bình tĩnh rồi hãy làm. Làm cốc cà phê, hoặc làm bát phở 24. Nhớ chỉ ăn vừa đủ, chớ ăn nhiều vì không khéo lúc chết thức ăn văng tứ tung, người ngoài lại cho là chết vì bội thực thì xấu hổ lắm.
Ăn xong chưa? Ra đường cái, hoặc quốc lộ… tìm lấy một cái xe to nhất và đang phóng nhanh nhất. Định hướng thật rõ lối đi và cách thức.
Tiếp theo là chỉ việc phi cái đầu vào giữa ô tô, phải làm nhanh gọn, không tài xế nó giật mình, làm hỏng kế hoạch.
Nếu thực hiện tốt thì sẽ không có cảm giác đau, chỉ đánh ‘Bép’ hoặc ‘Nhoét’ một phát là hồn lìa khỏi xác… Dân tình bắt đầu xúm xít… kế hoạch thành công mỹ mãn.
Có thể lăn xuống dưới bánh xe ô tô nếu như người không quá béo hoặc quá khỏe, chỉ sợ ô tô lật người ta chết mà mình vẫn không chết.
Lưu ý:
Cách này nếu ai còn nghĩ cho gia đình thì cũng nên làm, thân thể không toàn vẹn có khi sẽ được trả giá bằng khoản tiền thằng tài xế phải chi. Tất nhiên lúc đó phải làm như vô tình lao đầu vào ô tô… chẳng may. Và người nhà sẽ ung dung nhận tiền đền bù thiệt mạng. Cách này cũng rất nổi tiếng, được đồn thổi, mọi người chỉ trỏ, được lên báo… Thậm chí còn được chúng nó lấy ngày tháng năm sinh mà quánh đề!📷
Cách 5: ĐIỆN GIẬT
Đặc điểm:
Đây có lẽ là cách gian nan, trí óc và khó khăn nhất, rất ít người sử dụng. Và nếu có thì toàn người có học… hoặc muốn chết một cách lạ lẫm!
Cách này với cả bị sét đánh cũng gần giống nhau, đều liên quan đến nguồn điện. Nhưng trước nay chưa thấy ai tự tử bằng sét bao giờ. Nhân tiện cũng sẽ để cập đến cách này.
Cách này cũng ảnh hưởng nhiều đến xác. Thường thì tóc sẽ cháy trụi, người sẽ đen thui, và bốc mùi khét khét giống thịt cầy nướng, xấu xí vô biên cương, thậm chí răng cũng đen luôn. Chết kiểu này là nhanh nổi tiếng nhất, của hiếm bao giờ cũng là của quý.
Cách thực hiện:
Khá phức tạp… vì cũng không rõ và nắm chắc được là có chết hay không. Tùy thuộc vào nguồn điện dùng để tự tử. Nếu dí tay vào ổ điện chắc … không chết mà còn tiền mất tật còn mang.
Nên tìm lấy các ổ cao thế trên cột điện, có hình đầu lâu xương chéo. Trèo lên đó… tìm mọi cách để dí tay vào nguồn điện, bạn sẽ được toại nguyện. Yêu cầu là phải có kiến thức cơ bản về điện cơ, điện lạnh, điện gia dụng, điện công nghiệp… thì mới biết chỗ nào giật chỗ nào không giật!
Lúc giật, chớ có rút tay ra ngoài. Cứ chạm vào điện cho đến khi không biết gì nữa. Nếu rơi xuống đất, có thằng nào nó đến cứu thì chửi và đuổi nó đi, đừng để nó lại gần, sờ tay vào người lại bị giật đùng đùng… mắc công thêm tội giết người.
Công phu hơn là cách chết do sét đánh: Khi nào trời mưa, trèo lên nóc nhà cao nhất của thành phố, cầm thêm cái cột thu lôi, và giơ cao lên đầu quơ qua quơ lại gây sự chú ý, chờ tới chừng nào… có sét! Đó là cách hữu hiệu nhất. Chứ trời mưa mà đứng dưới cây cổ thụ thì đến tết Mông Cổ chẳng có sét. Đến khi có sét thì chắc bạn cũng đã mệt, về nhà mà nghỉ rồi.
Lưu ý:
Không áp dụng cho những người không bị điện giật (chuyện lạ Việt Nam một đống).

Cách 6: NHẢY LẦU
cách này hợp với em nè nhung >>nhà em 7 tầng cơ mà
Đặc điểm:
Chết vì cách này rất an toàn, tiện lợi, lại không tốn kém. Rất thích hợp cho phái mạnh khi phá sản, thua lotto ĐB, bóng đá, người yêu bỏ… Đặc biệt dân chơi chứng khoán rất ưa thích cách này.
Mặt khác, chết cách này cũng chẳng đẹp đẽ gì cho lắm. Nếu may mắn thì chỉ bị nhỏ vài giọt máu mà chết vì chấn thương sọ não, còn nếu không thì có thể lìa đời trong khi óc một nơi, sọ một nơi, chân tay gãy gập vào nhau… khó coi lắm.
Cách thực hiện:
Tìm một nơi nào cao thật là cao, càng cao càng tốt, ít nhất là phải trên 5 tầng trở lên (báo chí chả vừa đưa tin có thằng rơi từ tầng 12 xuống còn không chết đấy thôi!). Tránh chọn nhà mình làm nơi thực hành, dù nhà bạn cao trên 5 tầng đi chăng nữa nhưng cũng không ai dám chắc là bạn có rơi trúng đầu một ai đó đang từ trong nhà bạn bước ra hay không.
Trèo lên nóc của toà nhà, đứng ra lan can, nhìn bốn phía xem có xe cộ đi lại không, nếu không có thì hẵng nhảy, còn nếu có thì chờ bao giờ ít xe qua lại thì hẵng chết, mất công rơi xuống bị xe nó cán qua thì hỏng hết cả xác.
Có bạn hỏi mình là thế liệu chọn cách này thì khi rơi tự do xuống đất, nên cắm đầu xuống trước hay cắm mông xuống trước cho… đỡ đau. Tao đố mày nhảy từ tầng 5 xuống mà cắm mông xuống trước được đấy, vỡ xương chậu mà chết thì cũng chẳng nhẹ nhàng lắm đâu!
Lưu ý:
Khi nhảy phải thật dứt khoát, bình tĩnh, đừng vì tham sống sợ chết, đứng mấp mé ở bên cạnh cái lan can mà người ta nhìn thấy, gọi công an hay cho người ra căng bạt bên dưới thì bằng hoà. Khi thấy đủ điều kiện (hướng gió, ít xe cộ, không có người qua lại…) thì lập tức rơi tự do ngay!
Trong quá trình rơi tự do, nên nhắm mắt, bịt tai vào. Tránh tình trạng đang bay thì nghe thấy tiếng người bên dưới bàn luận: “Ôi mẹ ơi, Người Dơi! Ủa, ôi! Superman rì-tơn mày ạ!”… rồi tức quá mà chết ngay trên không. Chết thế này tức tưởi hồn không siêu thoát được đâu.
Cách 7: MẤT MÁU

Đặc điểm :
Cách chết này là tổng hợp của rất nhiều kiểu chết mà nguyên lý cơ bản của nó là “đau quá mà chết”, hoặc “mất máu nhiều quá mà thăng”.
Bản thân người muốn chết phải có đôi chút hiểu biết về sinh học, cơ thể con người hay cái gì đó tương tự, để khi thực hành có thể biết rõ chỗ nào là mạch máu, chỗ nào nhiều dây thần kinh, giúp cho quá trình tự tử được diễn ra nhanh, gọn và dễ dàng.
Cách thực hiện:
Tìm bất cứ vật nào nhọn, cứng hoặc có khả năng gây sát thương cao (ex: dao lam, kiếm, súng, búa, liềm, gặt, lưỡi hái, móc câu, xi lanh…).
Chích, rạch, bổ, chém, cứa, găm…. vào chỗ nào có nhiều mạch máu trên cơ thể (cổ tay, cổ chân, ven, đầu, họng…). Mấy nhát đầu có thể sẽ rất đau, máu chảy rất nhiều nhưng đừng ngất , ngất lúc này là không chết đâu, tí tỉnh lại phải mất cống rạch lại từ đầu, mệt lắm.
Cứ rạch hay bổ như thế cho đến khi xung quanh toàn một màu đen thì thôi. Lúc ấy là bạn đã chết an toàn rồi đấy.
Lưu ý:
Cách chết này không có lưu ý, bạn cứ chết thoải mái, nhớ đóng kín cửa vào rồi hẵng chết nhé, kêu gào hét toáng lên hàng xóm nó không ngủ được nó sang nó đập chết luôn đấy!



0
TRUYỆN : Y THÁNH NƯƠNG TỬCHAP 2 : Thấm thoát 10 năm lặng lẽ trôi qua, Nhã Tình đã hoàn toàn nắm được tình hình ở thế giới này. Nơi đây là một lục địa kỳ lạ, bởi những loài thú hiếm thấy và khó có thể nào tin được. Chúng được phân thành Linh thú và Tà thú. Nếu Linh thú được loài người cung phụng như thần thì Tà thú lại là kẻ đối đầu với loài người.Tất cả những chân...
Đọc tiếp

TRUYỆN : Y THÁNH NƯƠNG TỬ

CHAP 2 :

Thấm thoát 10 năm lặng lẽ trôi qua, Nhã Tình đã hoàn toàn nắm được tình hình ở thế giới này. Nơi đây là một lục địa kỳ lạ, bởi những loài thú hiếm thấy và khó có thể nào tin được. Chúng được phân thành Linh thú và Tà thú. Nếu Linh thú được loài người cung phụng như thần thì Tà thú lại là kẻ đối đầu với loài người.

Tất cả những chân truyền y học của Thánh Y đều đã truyền hết lại cho Nhã Tình, thậm chí ông còn dạy cho nàng tuyệt thế võ công, và cách khống chế điểu khiển công lực trong người. Trong khoảng thời gian dài vừa qua, Nhã Tình còn thay ông chữa bệnh cho rất nhiều thần thú vào những lúc ông đi vắng. Thế nên hầu như cả hai giới Tà thú và Linh thú đều biết rõ Thánh Y đời thứ 2 của Tam giới chính là nàng – Tống Nhã Tình.

Con người dù tài giỏi cách mấy, dù võ công cao bao nhiêu, bản lĩnh hơn người như thế nào, thì vẫn không thể tránh khỏi sinh lão bệnh tử. Thánh Y cũng không ngoại lệ, dù gì ông cũng đã có người kế thừa, tuổi đã cao, ông rất yên lòng nhắm mắt để hoà quyện cùng đất trời. Vì vậy, khi ra đi ông rất thanh thản, nụ cười mãn nguyện đọng mãi trên môi.

Nhã Tình chính thức trở thành Thánh Y đời thứ hai của Tam giới, bắt đầu những chuỗi ngày hái thuốc trị thương, chữa bệnh cho thần thú như lão Thánh Y trước đây. Thế nhưng, nàng khác với sư phụ của mình, là một con người đầy nguyên tắc. Chính vì vậy mà “Nhất cứu, Tam bất cứu” đã được ra đời.

Đầu tiên là “Tam bất cứu”:

*Nhất: Không nặng, không cứu.

*Nhị : Đại gian đại ác, không cứu.

*Tam: Đắc tội nàng, không cứu.

Về “Nhất cứu” thì: Chỉ cần là kẻ thù của kẻ thù nàng, bất kể là ai, nhất định cứu. Chẳng phải người xưa thường nói “Kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu” hay sao?? Đây chính là nguyên nhân ra đời quy tắc “Nhất cứu”.

Hôm nay cũng giống như mọi ngày, Nhã Tình lên núi hái dược. Mỗi chuyến đi của Nhã Tình đều phải mất ít nhất ba ngày mới quay về, nào ai biết được chuyến đi này sẽ thay đổi cuộc đời nàng.

“ Thiên Linh thảo, Thiên Linh thảo, ngươi đâu rồi a~~ Mau xuất hiện đi!!!!! Rốt cuộc là ở đâu hả trờiiii~~~ ” Nhã Tình đã đi suốt mấy canh giờ với hy vọng tìm được Thiên Linh thảo, một loại thuốc có khả năng trị thương rất tốt, nhưng mãi vẫn chưa tìm ra. Thiệt tức chết mà, nàng đã mệt lắm rồi đó nha~

“ Aaaaaa~~~~~ ” Nhã Tình sơ ý vấp phải một vật cản, làm nàng chút nữa là phải nằm đo đất. Cũng may, phản ứng của nàng luôn nhanh nhạy, nên không sao. Cứ tưởng là cành cây, nào ngờ nhìn lại thì thấy là một tiểu hài tử đang nằm bất tỉnh giữa đường.

“ Bé con, không sao chứ??? Bé con…… ” Nhã Tình cố gắng lay tỉnh tiểu hài tử kia, kiểm tra mạch tượng, phát hiện đứa bé này chẳng qua vì đói quá mà ngất xỉu. Không một chút chần chừ, Nhã Tình liền nhanh chóng mang nó quay về, kết thúc chuyến hái dược liệu sớm hơn dự định.

(TN: đấy nam chủ xuất hiện rồi đấy bà con >.)

“ Ưm….~~~~ ” ngủ suốt ba ngày ba đêm, rốt cuộc tiểu hài tử trên giường cũng đã tỉnh lại. Đôi mắt khẽ động đậy, mở ra, để lộ một cặp huyết đồng to tròn lấp lánh. Đập vào mắt nó là khung cảnh của một gian phòng xa lạ, nhưng trong không khí lại có một mùi hương rất thơm, khiến tâm hồn thư thái và dễ chịu.

Nó đang ở đâu?? Nó nhớ là nó bị các ca ca và tỷ tỷ ăn hiếp, chịu không nổi nên đã bỏ nhà ra đi. Sau đó, bởi vì không có lương thực để lót dạ, nên mới bất tỉnh bên đường. Nó đã từng nghĩ có lẽ lần này khó có thể sống sót, xem ra là có người đã cứu nó.

Nhưng nếu đã như vậy thì sao??? Nếu họ thấy được đôi mắt của nó thì cũng sẽ sợ hãi mà đuổi nó đi. Chi bằng nhân lúc chưa ai phát hiện, nó nên đi trước thì hơn, tránh người ta xua đuổi, cũng tránh việc lại bị chửi rủa là yêu nghiệt.

Nghĩ là làm, nó từ từ leo xuống giường, đang có ý định tiến ra mở cửa rời đi, thì cánh cửa đột nhiên mở toang. Tiến vào là một nữ nhân xinh đẹp, “Nhất cố khuynh nhân thành, Tái cố khuynh nhân quốc”. Đây là điều đầu tiên mà nó nghĩ đến khi nhìn thấy nữ nhân trước mắt, nàng làm cho nó không thể nào dời mắt đi được. (TN: còn nhỏ mà đã háo sắc a, không được đâu nha >.)

Nhã Tình cũng đánh giá tiểu hài tử trước mặt mình, điều làm nàng ngạc nhiên chính là đôi mắt huyết đồng kia. Nhã Tình không kiềm nén được suy nghĩ trong lòng, liền thốt ra một câu khiến cho tiểu hài tử giật mình và ngạc nhiên.

“ Đôi mắt thật đẹp nha~ ”

“ Ngươi vừa mới nói cái gì?? ” tiểu hài tử ngạc nhiên, không thể tin vào điều mình vừa nghe được, nó muốn khẳng định lại lần nữa.

“ Ta nói nha bé con, tiểu tử ngươi có đôi mắt rất đẹp a~ ” Nhã Tình cười dịu dàng, nhẹ giọng trả lời, như khẳng định, như thưởng thức, như tán thưởng.

Tiểu hài tử đôi mắt rưng rưng, đến khi mí mắt không chịu đựng nổi sức nặng của những giọt nước mắt nữa, thì chúng lần lượt rơi xuống. Nước mắt cứ thế thi nhau tuôn trào, cấp tốc rơi xuống liên tục.

Tiểu hài tử “òa” khóc lớn lên, làm Nhã Tình luống cuống tay chân, không biết mình đã làm sai cái gì, cũng không biết dỗ dành con nít như thế nào. Thật là một tình huống dở khóc dở cười mà, nàng đành ôm lấy hài tử, mang nó nhẹ nhàng đặt lên giường.
Tiểu hài tử vùi đầu vào cổ của Nhã Tình khóc lớn, Nhã Tình mất cả canh giờ an ủi mới chịu ngừng khóc.

“ Ngoan a~ Nam tử hán đại trượng phu, không thể tùy tiện khóc a~ Như vậy sẽ bị người ta chê cười, không khóc nữa, nói cho cô cô biết con tên gì nào?? ”

“ Nam Cung Lãnh Thiên ” tiểu hài tử ngẩng đầu nhìn Nhã Tình, trong đôi mắt ánh lên một cái gì đó, nhưng ngay lập tức biến mất.

“ Nga~ Tên hay nha~ Thế cho cô cô biết tại sao con lại khóc nào?? ” Nhã Tình ngữ khí ôn nhu, tươi cười hỏi. (TN: câu này quen quen, bộ tỷ tính làm ‘ông bụt’ hả -.-, : bụt cũng được a, tỷ có thể thực hiện ước nguyện của ca ấy mà, *cười gian trá* >.)

“ Từ trước đến nay, mọi người nhìn thấy con đều bảo con là yêu nghiệt. Vì chỉ có yêu nghiệt mới có đôi mắt huyết đồng này. Không một ai thương yêu con, không một ai đối xử tốt với con, càng không một ai quan tâm, nói chuyện dịu dàng với con như vậy. Đây là…..là…..lần đầu tiên….. ” Lãnh Thiên càng nói càng nức nở.

“ Ngoan a~ Vậy phụ thân và mẫu thân con đâu?? Tại sao họ lại để người khác ức hiếp con như vậy?? ”

“ Họ còn mong con chết sớm thì có, làm gì có chuyện che chở con. ” Lãnh Thiên trong giọng nói không giấu nổi hàn ý, cùng thù hận.

Một tiểu hài tử mà lại có hận ý mãnh liệt như vậy, huống hồ còn là phụ mẫu của mình. Không nói cũng biết trước kia nó đã từng chịu bao nhiêu uất ức, thật khiến cho người ta đau lòng.

“ Thế bây giờ con định đi đâu?? Làm gì?? ”

“ Con không biết. Con bị đại ca ức hiếp, chịu không nổi nên bỏ nhà đi. Bây giờ con cũng không biết đi đâu cả. ”

“ Thế thì con cứ ở đây với ta đi. Dù sao ta cũng chỉ có một mình, chúng ta cùng nhau bầu bạn. Thế nào?? Được không?? ”

“ Cô Cô!!! Người thật sự chịu thu nhận con sao?? Người không ghét bỏ con sao?? ”

“ Khờ quá, ghét bỏ gì chứ. Nếu con còn ngại về đôi mắt huyết đồng của mình thì cô cô cho con biết, ánh mắt của con không xấu chút nào, mà còn rất đẹp. Nó giống như hai viên đá quý tỏa sáng dưới ánh mặt trời vậy. Thật sự rất đẹp!!! ” Nhã Tình giọng nói nhẹ nhàng, ánh mắt vô cùng chân thành, khiến cho Lãnh Thiên thật sự cảm động.

“ Nhưng mà…..nhưng mà con còn có….. ”

“ Ta biết con nói vết bớt trên người con chứ gì?? Ta thấy rồi, có phải con ngại nó không?? ”

“ Người thấy rồi?? Thấy khi nào?? ”

“ Lúc con bất tỉnh, ta thấy quần áo của con bị rách nên đã giúp con tắm rửa, thay y phục, cho nên ta mới nhìn thấy. ”

“ Người…người……. ” nghĩ đến việc mình bị một nữ nhân xem hết toàn bộ cơ thể, Lãnh Thiên toàn thân đều đỏ bừng vì ngượng ngùng.

“ Khờ quá, ngại cái gì?? Con là tiểu hài tử thôi mà, không việc gì phải ngại. Còn nữa, ta nói cho con biết, vết bớt trên người con không phải cái gì kỳ dị cả, mà là ấn ký của Kỳ Lân tộc, còn về việc tại sao nó lại có trên người con thì ta không rõ. Nói tóm lại, con không cần lo ngại gì nữa cả. Thế con có đồng ý ở lại với đây với ta không??? Ta nói trước, ở đây không có sơn hào hải vị, toàn là thức ăn đạm bạc, cũng không có cái gì vui, có thể nói là rất nhàm chán, nếu con không sợ thì có thể ở lại. ”

“ Con đồng ý, đương nhiên đồng ý. Huống hồ ra ngoài mọi người nhìn thấy con đều ghét bỏ con, chi bằng ở đây sống tiếp quãng đời còn lại. Ít ra có cô cô yêu thương con, như vậy tốt hơn. Không phải sao?? ” Lãnh Thiên cười tươi, hai má phụng phịu, trông rất đáng yêu.

“ Tiểu tử này!! Được rồi, đến, con chắc cũng đói rồi, mau đến ăn thử xem, cô cô nấu có ngon không?? ”

“ Ân ”

Hai con người đến từ hai thế giới khác nhau đã không còn cô đơn nữa. Trước đây, có lẽ cả hai đều đơn độc. Nhưng kể từ bây giờ, họ đã có chỗ để nương tựa lẫn nhau. Chỉ là, không ai biết cuộc trò chuyện ngày hôm nay sẽ thay đổi hết tất cả cuộc đời sau này của họ.

0