K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 12 2018

cô oét là sao

11 tháng 12 2018

Cô oét là

Korea có lẽ thế

14 tháng 10 2019

Tại sao chứ, chị cũng là một người có tài năng mà :<<<<<<<<<

14 tháng 10 2019

Tôi không nghĩ mình từng bị trầm cảm, nhưng tôi chắc rằng bản thân mình đã có khoảng thời gian vô cùng khó khăn về tâm lý. Vì vậy tôi muốn chia sẽ đôi điều về vấn đề này.

--------

NETIZEN - Nếu tôi nói những netizen chuyên đi chửi rủa, khẩu nghiệp và lôi khuyết điểm của người khác ra làm chủ đề là "bệnh nhân về tâm lý" có vẻ không oan.

Tôi từng đọc được ở đâu đó rằng, những người có sở thích trộm vặt đôi khi không phải vì khó khăn mà vì họ mắc bệnh tâm lý có tên Kleptomania hay còn gọi là "cuồng ăn cắp". Bệnh này khiến cho những người giàu có cũng nghiện trộm vặt. Một vấn đề tưởng chừng rất rõ ràng lại có một khía cạnh để chúng ta đồng cảm.

Vậy những người thích công kích, chửi rủa, thích sống thay cuộc đời của người khác liệu rằng có mắc một bệnh tâm lý nào không? Nếu có thì có nên được đồng cảm không? Nói thẳng tôi không thích đồng cảm với các bạn.

HÃY NGỪNG cào phím trên mạng xã hội, ngừng công kích và dạy bảo người khác phải sống ra sao, sống thế nào bằng những câu chữ có sức sát thương cao. TẠI SAO bạn dành thời gian ra chỉ trích người khác trên mạng nhưng lại sống như "🤬".

🌿 Một tip nhỏ cho những người trầm cảm, dễ bị tổn thương là đừng cố gắng chia sẽ cảm xúc với quá nhiều bạn bè xung quanh, bởi không ai muốn thu nhận những cảm xúc tiêu cực cả... Điều này có thể gây phản tác dụng.

Thay vào đó hãy hỏi về những cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc của người khác. Bởi niềm vui và nổi buồn đều có thể lan tỏa, vậy hãy để người khác lan tỏa niềm vui đến cho bạn. Đừng nhốt mình trong phòng, hãy gặp gỡ bạn bè để khiến bạn không có thời gian suy nghĩ tiêu cực.

Phong trào công nhân trong những năm 1830-1840

Từ những năm 30 - 40 của thế kỉ XIX, giai cấp công nhân đã lớn mạnh, tiến hành đấu tranh chính trị, trực tiếp chống lại giai cấp tư sản.

Năm 1831, công nhân dệt tơ thành phố Li-ông (Pháp) khởi nghĩa đòi tăng :ương, giảm giờ làm và đòi thiết lập chế độ cộng hòa. Tinh thần đấu tranh của họ thể hiện qua khẩu hiệu viết trên lá cờ "Sống trong lao động, chết trong chiến đấu. Cuộc khởi nghĩa bị đàn áp. Năm 1834, thợ tơ Li-ông lại khởi nghĩa, đã chiến đấu quyết liệt với quân chính phủ trong bốn ngày.

Năm 1844,công nhân dệt vùng Sơ-lê-din (Đức) khởi nghĩa, chống sự hà khắc của chủ xưởng và điều kiện lao động tồi tệ. Cuộc khởi nghĩa chỉ cầm cự được ba ngày rồi bị đàn áp đẫm máu.

Từ năm 1836 đến năm 1847, một phong trào công nhân rộng lớn, có tổ chức, đã diễn ra ở Anh, đó là "Phong trào Hiến chương”.

Hình thức đấu tranh của phong trào này là mít tinh, biểu tình đưa kiến nghị (có hàng triệu chữ kí) đến Quốc hội đòi quyền phổ thông bầu cử, tăng lương, giảm giờ làm cho người lao động. Phong trào cuối cùng bị dập tắt nhưng đã tỏ rõ tính chất quần chúng rộng lớn. tính tổ chức và mục tiêu chính trị rõ nét.

Những cuộc đấu tranh của công nhân Pháp, Đức. Anh nêu trên cuối cùng đều bị thất bại vì thiếu tổ chức lãnh đạo vững vàng và chưa có đường lối chính trị đúng đắn, nhưng đã đánh dấu sự trưởng thành của phong trào công nhân quốc tế và tạo tiền đề cho sự ra đời của lí luận cách mạng.



 

Đọc đoạn trích sau đây và trả lời các cầu hỏi:(1) Có nhà tâm lý học cho rằng tuổi trẻ nào cũng phải trải qua những "cơn sốt" thần tượng như một điều tất yếu. Tâm lý thần tượng chính là khả năng lý tưởng hóa cuộc sống và đó là nguồn động lực mạnh mẽ để con người ta vươn mình lên trong cuộc sống.(2) Tuy nhiên, ít hay nhiều, tâm lý thần tượng đều có tính chất ám thị....
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau đây và trả lời các cầu hỏi:

(1) Có nhà tâm lý học cho rằng tuổi trẻ nào cũng phải trải qua những "cơn sốt" thần tượng như một điều tất yếu. Tâm lý thần tượng chính là khả năng lý tưởng hóa cuộc sống và đó là nguồn động lực mạnh mẽ để con người ta vươn mình lên trong cuộc sống.

(2) Tuy nhiên, ít hay nhiều, tâm lý thần tượng đều có tính chất ám thị. Chính các phương tiện truyền thông xưa nay là những người dọn sẵn những mảnh đất màu mỡ cho các loại cây "thần tượng" mọc lên. Hãy xem hội chứng “cuồng" các ngôi sao Hàn hiện nay. Đó chính là hệ quả của hàng chục kênh truyền hình, hàng chục tờ báo mạng suốt ngày cứ chiếu ra rả và viết không ngừng về những “ngôi sao", những bộ phim hay các ban nhạc xứ Hàn..

(3) Hẳn có người sẽ tiếc vì nếu nguồn năng lượng “hướng thượng" đó của giới trẻ nước ta nếu hướng về các thần tượng, các lý tưởng xây dựng triển đất nước thì sẽ mang lại nhiều điều tốt đẹp hơn, như người Nhật, người Singapore hay ngườ... Hàn Quốc lâu nay đã làm.

(4) Như những dòng điện năng, bản thân các xúc cảm sùng bái, "cuồng si" hay đam mê này không đáng trách, chỉ những cái đích của những nguồn năng lượng mạnh mẽ này mới là điều quan trọng cần hướng tới. Và đó phải chăng là trách nhiệm của giáo dục, của truyền thông...? phát 

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt và nội dung chính của văn bản trên. (1.0 điểm)

Câu 2: Trong đoạn (2), tác giả trình bày nội dung theo cách nào? (0.5 điểm) A. Diễn dịch.C. Tổng - phân - hợp. B. Quy nạp. D. Song hành

Câu 3: Theo tác giả bài viết, điều gì đã thúc đẩy tâm lí thần tượng của tuổi trẻ? (0.5 điểm)

Câu 4: Xác định và chỉ rõ tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn in đậm của đoạn văn trên. (1.0 điểm)

Câu 5: Xét theo cấu tạo ngữ pháp, câu “Như những dòng điện năng, bản thân các xúc cảm sùng bái, "cuồng si" hay đam mê này không đáng trách, chỉ những cái đích của những nguồn năng lượng mạnh mẽ này mới là điều quan trọng cần hướng tới" thuộc kiểu câu gì? Phân tích cấu trúc ngữ pháp của câu văn đó. (1.0 điểm)

Câu 6: “Hẳn có người sẽ tiếc vì nếu nguồn năng lượng "hướng thượng" đô của giới trẻ nước ta nếu hướng về các thần tượng, các lý tưởng xây dựng và phát triển đất nước thì sẽ mang lại nhiều điều tốt đẹp hơn, như người Nhật, người Singapore hay ngườ... Hàn Quốc lâu nay đã làm". Em có đồng ý với. quan điểm này không? Vì sao? (1.0 điểm) Câu 7: Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về hiện tượng cuông thàn tượng của một bộ phận giới trẻ hiện nay. (5.0 điểm)

1
7 tháng 5 2020

1. Nghị luận

2. A

3. - Phương tiện truyền thông dọn sẵn đường

18 tháng 7 2017

Chiếc dời đô, Lí Công Uẩn viện dẫn sử sách Trung Quốc nói về việc các vua đời xưa bên Trung Quốc:

    + Nhà Thương đến vua Bàn Canh năm lần dời đô.

    + Nhà Chu ba lần dời đô.

    → Các triều đại lớn trước đó dời đô nhằm mục tích mưu toan nghiệp lớn, xây dựng vương triều thịnh vượng, mở tương lai lâu bền cho thế hệ sau.

  - Kết quả các cuộc dời đô mang lại sự bền vững, hưng thịnh cho quốc gia.

    → Lý Thái Tổ dẫn ra dẫn chứng cụ thể về triều đại Thương Chu để làm cứ liệu khẳng định việc ông dời đô là điều tất yếu hợp đạo lý.

12 tháng 5 2017

Trần Quốc Tuấn phê phán hành động sai trái của tướng sĩ, đồng thời khẳng định những hành động đúng nên làm là có dụng ý:

  + Trần Quốc Tuấn nghiêm khắc phê phán thái độ thờ ơ, vô trách nhiệm của tướng sĩ khi đất nước bị làm nhục.

  + Tập trung phê phán những thú vui tầm thường, hành động sai trái: thích rượu ngon, mê gái đẹp, ưa săn bắn.

  + Thức tỉnh sự tự ý thức, trách nhiệm, tự nhìn nhận

  + Chấn chỉnh suy nghĩ, hành động của tướng sĩ cho đúng đắn:

   - Khi phê phán hoặc khẳng định tác giả đều tập trung vào vấn đề nêu cao tinh thần cảnh giác, chăm lo rèn luyện để chiến thắng kẻ thù xâm lược.

   - Lời nói đanh thép như trách mắng tướng sĩ "không biết lo", "không biết thẹn", "không biết căm tức".

   → Khi chỉ ra những điều sai trái nghĩa quân, tướng sĩ phạm để thức tỉnh ý thức tự tôn dân tộc, qua đó vạch ra hướng đi đúng đắn, quyết tâm tiêu diệt kẻ thù là mục đích cốt yếu.

30 tháng 12 2017

Trong chúng ta chắc hẳn ai cũng biết ngày 22-12 là ngày gì. Và ngày này có ý nghĩa lịch sử rất lớn đối với dân tộc, với đất nước và với mỗi con người Việt Nam chúng ta. Nó không chỉ trở thành ngày lễ của các chú, các bác trong quân ngũ mà nó còn là ngày vui chung của mọi người trên đất nước Việt Nam.

Để kỉ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, giáo dục học sinh truyền thống lịch sử lâu dài của dân tộc, trường em đã tổ chức một buổi tham quan Viện Bảo tàng Quân đội. Chuyến đi này đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc và nhiều bài học lí thú, bổ ích. Hơn thế nữa, trong buổi tham quan này, chúng em đã được vào Phòng Truyền thống của Viện bao tàng, gặp gỡ những con người đã đi vào lịch sử dân tộc: Đại tá Bùi Quang Thận - người trực tiếp lái xe tăng tiến thẳng vào Dinh Độc lập Ngày 30-4; Đại tá Lê - người trực tiếp kéo cờ trong ngày Quốc khánh 2-9.

Cuộc trò chuyện thật là vui vẻ, bổ ích. Chúng em quây quanh hai bác.

Gương mặt ai ai cũng hớn hở lạ thường; bởi trong lòng mỗi người đều có niềm hãnh diện đã được gặp mặt những người anh hùng trong lịch sử dân tộc Việt Nam. Linh Hương - lớp trưởng đứng lên thay mặt cả lớp hỏi thăm sức khỏe của các bác. Nhìn những tấm huân chương sáng lấp lánh trên ngực áo, em thấy một phần công lao của các bác trong sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng đất nước. Bác Lê dịu dàng hỏi:

- Thế nào, các cháu khỏe chứ? học tập ra sao?

- Có ạ, có ạ! Học kì một, lớp cháu hầu hết đều được học sinh giỏi, hạnh kiếm tốt đấy bác ạ. - Cả lớp nhao nhao.

- Thế là rất tốt, rất tốt. Các cháu đã thực hiện tốt năm điều Bác Hổ dạy, ngoan lắm! Bác Lê gật gù:

Bây giờ các cháu muốn hỏi gì nào?

Một loạt cánh tay giơ lên nhưng Quý nhanh nhảu giơ tay lên trước:

- Bác ơi! Tại sao có ngày 22-12 ạ?

Bác Thận gật đầu, mĩm cười rồi trả lời:

- Thế này cháu ạ! Vào ngày 7-5-1944, Tổng bộ Việt Minh ta ra chỉ thị cho các cấp sửa soạn khởi nghĩa và kêu gọi nhân dân “sắm vũ khí đuổi thù chung”. Không khí lúc bấy giờ sôi sục trong tất cả các khu căn cứ. Chính bác cũng cảm nhận được bầu không khi bận rộn. Tình hình thời cuộc lúc này rất khẩn trương, vào khoảng tháng 10-1944, lãnh tụ Hồ Chí Minh đã gửi thư cho đồng bào toàn quốc nêu rõ “Phe xâm lược gần đón ngày bị tiêu diệt... Cơ hội cho dân tộc ta giải phóng chỉ ở trong một năm hoặc năm rưỡi nữa. Thời gian rất gấp. Ta phải làm nhanh!”. Sau đó, theo chỉ thị của Cụ Hồ, Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân được thành lập ngày 22- 12-1944 nhằm phát động phong trào đấu tranh cả chính trị và quân sự để thúc đẩy quá trình cách mạng tiến lên mạnh mẽ hơn nữa. Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân đã đánh thắng liên tiếp hai trận ở Phay Khắt và Nà Ngần. Từ đó ngày 22-12-1944 đã trở thành ngày truyền thống của Quân đội nhân dân Việt Nam. Các cháu đã rõ chưa nào?

Bây giờ thì em đã hiểu xuất xứ ngày 22-12 qua lời kể của bác Thận, hiểu về truyền thống yêu nước và ý chí chiến đấu bảo vệ đất nước của dân tộc và đặc biệt là các chú, các bác trong quân đội. Càng hiểu nơi bắt đầu thì càng phải trân trọng, càng cần phải khắc ghi nó vào tiềm thức. Đó cũng là việc làm thể hiện lòng biết ơn của mình đối với các bậc tiền bốì đã hi sinh để ngày lễ này càng có ý nghĩa và sâu sắc.

Kế tiếp là câu hỏi của Trang dành cho bác Lê:

- Thưa bác? Ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn Độc lập tại Quảng trường lịch sử Ba Đình, bác là người trực tiếp kéo cờ Việt Nam lên cột cờ trong lúc mọi người hát Quốc ca. Cho cháu hỏi: Tâm trạng của bác lúc ấy như thế nào ạ?

- Đúng là lúc ấy bác giữ trọng trách nặng nề. Bác vừa mừng lại vừa lo. Các cháu có biết vì sao không? Mừng vì bác là người trực tiếp kéo cờ trong một buổi lễ hết sức quan trọng; rất vinh dự và tự hào. Lo là vì phải kéo cờ làm sao cho vừa hết bài Quốc ca thì cờ cũng phải kéo lên đỉnh cột cờ. Trong lúc đang kéo cờ thì bác có một cảm xúc rất khó tả nhưng vô cùng mãnh liệt: Sự xúc động đã lấn át trái tim bác. Lòng bác như muốn nói thật to: Việt Nam tự do! Việt Nam độc lập! Hồ Chủ tịch muôn năm!”.

Khuôn mặt bác thể hiện rõ nỗi xúc động cứ đan xen vào nhau. em thấu hiếu rằng ngày 2 -9 có ý nghĩa cực kì to lớn trong mỗi con người Việt Nam, làm đẹp thêm tâm hồn con người và làm vẻ vang thêm trang sử hào hùng của dân tộc Việt. Khuôn mặt mỗi thành viên của lớp 9A6 cũng khác nhau. Có người bộc lộ nét tươi tắn, sung sướng, hãnh diện và tự hào vì đất nước ta đã giành chiến thắng từ tay thực dân Pháp bằng rất nhiều nỗ lực phi thường, cũng có bạn vẻ mặt trầm tư, suy nghĩ. Có lẽ bạn đang nghĩ, để có được hòa bình, độc lập như hôm nay, dân tộc ta đã đổ không biết bao nhiêu xương máu, bao con người đã ngã xuống cho Tổ quốc quyết sinh.

Sau đó, bác Thận lại kể cho chúng em nghe về chiến thắng lịch sử ngày 30-4. Nhờ có lời kể của bác mà chúng em biết được chiến thắng lẫy lừng với sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng, tinh thần yêu nước nồng nàn của nhân dân ta và sự giúp đỡ to lớn của bạn bè năm châu.

Chính lúc này đây, em thật sự cảm động. Sự biết ơn, niềm tự hào, một chút hãnh diện, một chút hổ thẹn đã tạo nên trong lòng em một cảm xúc khó tả. Em đứng lên phát biểu những suy nghĩ và tình cảm của mình.

Cháu xin thay mặt cho các bạn ngồi đây có đôi lời phát biểu. Thế hệ chúng cháu may mắn sinh ra đã được hưởng một nền hòa bình. Chúng cháu biết, để có được ngày hôm nay, cả dân tộc Việt Nam đã phải đánh đổi rất nhiều. Chúng cháu rất biết ơn các bác, những người đã hi sinh biết bao công sức và xương máu để bảo vệ đất nước. Chúng cháu hứa nguyện sẽ nỗ lực rèn luyện, học tập và tu dưỡng đạo đức để mai sau xây dựng đất nước vững mạnh hơn. Và ngày mai bắt đầu từ ngàv hôm nay. Ngay bây giờ, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng cháu sẽ cố gắng học tập tốt, để khi vào đời góp phần đưa nước ta sánh vai với các cường quốc trên thế giới. Chúng cháu sẽ tiếp tục kế thừa và phát huy những truyền thống mà cha anh đi trước để lại. Cuối cùng, cháu xin chúc các bác một sức khỏe dồi dào để công tác tốt.

Em vừa kết thúc câu nói, một tràng pháo tay rộn rã vang lên. Tiếp theo, chúng em cùng các bác đi thăm Viện Bảo tàng. Vừa đi, các bác vừa giảng giải cho chúng em về truyền thống yêu nước của dân tộc ta. Trời gần trưa, ánh nắng bắt đầu gay gắt, chúng em luyến tiếc chia tay các bác để lên xe ô tô trở về trường.

Buổi ngoại khóa tuy kết thúc nhưng đã để lại trong lòng chúng em biết bao cảm xúc. Đối với riêng em, đây là một dịp để nói lên những suy nghĩ của mình với thế hệ cha anh đi trước, tăng thêm lòng quyết tâm và niềm tin vào một ngày mai tươi sáng hơn.

30 tháng 12 2017

MB: Nhân kỉ niệm ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam (22-12), trường tôi đã mời các cựu chiến binh năm xưa tham gia kháng chiến về dự buổi gặp gỡ, giao lưu cùng học sinh chúng tôi. Đó là một buổi trò chuyện thú vị và đầy xúc động. Với tôi, cuộc gặp gỡ này càng thú vị hơn khi tôi vinh dự được thay mặt các bạn học sinh trong trường đứng lên phát biểu những suy nghĩ, tình cảm và trách nghiệm của thế hệ mình với thể hệ cha anh đã chiến đấu, hi sinh để bảo vệ tổ quốc.

TB: Vào ngày diễn ra buổi lễ, tôi đã có mặt tại trường từ rất sớm. Sân trường hôm ấy được trang hoàng rất rực rỡ, nào là cỏ cây hoa lá được trưng bày ở khắp nơi. Phía trên khán đài có một tấm phông xanh nổi bật lên hàng chữ trắng: “Chào mừng ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12/1944 – 22/12/2015”. Bên dưới là dòng chữ in nghiêng: “Gặp gỡ và giao lưu với những chứng nhân lịch sử.” tự nhiên lúc đó tôi cảm thấy thật hồi hộp, dường như có một bầu không khí thiêng liêng và vô cùng trang trọng đang bao trùm khắp sân trường.

Trước khi buổi lễ bắt đầu, các cô giáo bận rộn tập họp, kiểm tra đồng phục và sắp xếp chỗ ngồi và cho chúng tôi. Đúng 7 giờ 30 phút, tất cả đã được ổn định, các thầy cô vào chỗ ngồi của mình và buổi lễ chính thức bắt đầu. Trên khán đài bỗng vang lên tiếng trống chào cờ giòn giã, toàn thể nhà trường cùng đứng dậy để chào đón những vị khách đặc biệt đang tiến vào trong sân trường. Sau khi lễ chào cờ kết thúc cũng là lúc mọi người ổn định lại chỗ ngồi một lần nữa, cổ hiệu trưởng nghiêm trang bước lên khán đài đọc diễn văn chào mừng ngày 22/12. Cả sân trường im lặng lắng nghe, tỉnh thoảng từng tràng vỗ tay vang lên góp phần làm cho buổi lễ giao lưu thêm sôi nổi. Kết thúc bài diễn văn cũng là thời điểm quan trọng và được chờ đón nhất trong ngày hôm đó. Một sĩ quan quân đội nhiều tuổi trong trang phục màu xanh lá nhanh chóng bước lên khán đài. Tuy mái tóc đã điểm bạc, khuôn mặt có không ít nếp nhăn nhưng gương mặt bác luôn kiên định và đôn hậu. Chú ôn lại những kí ức hào hùng của thế hệ các chú trong cuộc kháng chiến đấu tranh của dân tộc, khi ấy giọng nói của bác thật ấm áp và chân tình. Có lẽ phần thú vị nhất mà chúng tôi được nghe là những kỉ niệm có thật và xúc động vô cùng giữa thời chiến.

_ Với bác, kỉ niệm sâu sắc nhất là trong lúc tham gia canh gác và khảo sát ở vùng biên giới giáp với Trung Quốc. Đó là một đêm mưa tầm tã. Đơn vị chú trên đường hành quân qua một ngọn núi thấp thì bị địch phát hiện và ra sức tấn công. Bác bị thương và lạc đơn vị. Do mất máu quá nhiều nên bác đã ngất đi. Lúc tỉnh dậy, bác thấy mình nằm trên chiếc giường lá. Bên cạnh là một bà cụ với nét mặt lo lắng, đang ngồi chườm khăn lên trán chú. Bà cụ đã tận tình chăm sóc bác cho đến khi bác hồi phục trở lại.

Bác im lặng một lúc rồi xúc động nói tiếp:

_ Sau này bác mới biết bà cũng có con tham gia quân kháng chiến và đã hi sinh. Bà cũng xem các bộ đội như con của mình và luôn chăm sóc các bác rất tận tình. Mấy năm sau, trở lại ngôi làng xưa, bác không còn được gặp bà cụ đó nữa. Bà đã mất cách đó không lâu do tuổi già sức yếu.

Ánh mắt bác như nhòa đi. Giọng bác nghẹn ngào, xúc động. Cả trường cũng im lặng hồi lâu.

Sau đó, chúng tôi đã hỏi các bác rất nhiều điều chúng tôi băn khoăn về thời chiến. Bỗng một em khối 6 mạnh dạn giơ tay đứng dậy hỏi bác sĩ quan một câu khiến cả trường phải bật cười: “Bác ơi! Tại sao có ngày 22-12 ạ?”. Lúc đó bác chỉ gật đầu, quay người về phía chúng tôi rồi trả lời: “Thế này cháu ạ! Vào ngày 7-5-1944, Tổng bộ Việt Minh ta ra chỉ thị cho các cấp sửa soạn khởi nghĩa và kêu gọi nhân dân ‘sắm vũ khí đuổi thù chung’. Không khí lúc bấy giờ sôi sục trong tất cả các khu căn cứ. Chính bác cũng cảm nhận được bầu không khi bận rộn. Tình hình thời cuộc lúc này rất khẩn trương, vào khoảng tháng 10-1944, lãnh tụ Hồ Chí Minh đã gửi thư cho đồng bào toàn quốc nêu rõ ‘Phe xâm lược gần đón ngày bị tiêu diệt… Cơ hội cho dân tộc ta giải phóng chỉ ở trong một năm hoặc năm rưỡi nữa. Thời gian rất gấp. Ta phải làm nhanh!’. Sau đó, theo chỉ thị của Cụ Hồ, Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân được thành lập ngày 22- 12-1944 nhằm phát động phong trào đấu tranh cả chính trị và quân sự để thúc đẩy quá trình cách mạng tiến lên mạnh mẽ hơn nữa. Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân đã đánh thắng liên tiếp hai trận ở Phay Khắt và Nà Ngần. Từ đó ngày 22-12-1944 đã trở thành ngày truyền thống của Quân đội nhân dân Việt Nam. Các cháu đã rõ chưa nào?.”

– Rồi ạ – Cả trường đồng thanh kêu to

Ra là vậy, bây giờ thì tôi đã hiểu nguồn gốc ngày 22-12 qua lời kể của bác, hiểu về truyền thống yêu nước và ý chí chiến đấu bảo vệ đất nước của dân tộc và đặc biệt là các chú, các bác trong quân đội. Đó cũng là việc làm thể hiện lòng biết ơn của mình đối với các bậc tiền bốì đã hi sinh để ngày lễ này càng có ý nghĩa và sâu sắc.

Các bạn trong lớp tôi cũng rất sôi nổi và hào hứng khi được đối thoại với các bác. Sau đó, các bác còn kể lại cho toàn trường nghe những chiến công lẫy lừng mà các bác và những người trong quân đội đạt được. Qua đó, chúng tôi đã hiểu hơn rất nhiều về những con người của thế hệ trước, về cuộc kháng chiến gian khổ nhưng hào hùng của dân tộc, về những mất mát đau thương mà cả dân tộc ta đã phải trải qua.

Cuối cùng, tôi thay mặt cho các bạn học sinh đứng lên phát biểu suy nghĩ của mình. Dù rất xúc động và hồi hộp, tôi vẫn nhận thấy ánh mắt khích lệ mà các thầy cô giáo và các bạn cùng lớp dành cho tôi. Điều đó đã giúp tôi thêm tự tin để bước lên, phát biểu bằng chính cảm xúc đang dâng trào trong tôi.

_ Kính thưa các bác, các chú đại diện cho hội cựu chiến binh! Kính thưa các thầy giáo , cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh trong trường. Hôm nay là ngày 22/12 là ngày truyền thống của quân đội nhân dân Việt nam. Thay mặt các bạn học sinh trong toàn trường cháu xin gửi tới toàn thể các bác, các chú, các cô đã và đang công tác trong lực lượng vũ trang nhân dân lời chúc và lời chào trân trọng nhất .

Kính thưa các bác, các chú! Vừa qua chúng cháu được nghe lại ý nghĩa lịch sử của ngày 22/12 chúng cháu thấy trải qua bao năm tháng ; với bao nỗi khó khăn vất vả, gặp biết bao kẻ thù quân đội ta vẫn vượt qua và chiến thắng. Để bảo vệ nền hòa bình đã biết bao chiến sĩ đã ngã xuống vì độc lập tự do của đất nước. Chúng cháu là thế hệ may mắn được sinh ra khi đất nước đã hòa bình, thống nhất. Tuy nhiên, qua buổi gặp gỡ và trò chuyện hôm nay, chúng cháu đã phần nào biết được sự gian khổ và mất mát hi sinh của những người đi trước. Hiểu được điều ấy, chúng cháu càng khâm phục, ngưỡng mộ và tự hào về thế hệ cha anh. Để xứng đáng với bao thế hệ cha anh đã không tiếc máu xương , công sức của mình góp phần viết nên trang sử hào hùng cho dân tộc. Chúng cháu xin hứa sẽ chăm ngoan học giỏi, hưởng ứng tốt phong trào thi đua xây dựng trường học thân thiện học sinh tích cực, học tập và rèn luyện theo 5 điều Bác dạy thiếu niên nhi đồng . Cuối cùng cháu xin kính chúc các chú các bác mạnh khỏe công tác tốt .Thay mặt các bạn học sinh trong trường cháu xin kính tặng các bác các chú bó hoa tươi thắm .Cháu xinh cảm ơn sự có mặt của các bác các chú .Cháu xin trân trọng cảm ơn .

Tôi đã kết thúc bài phát biểu của mình trong tiếng vỗ tay ủng hộ của các bạn học sinh trong trường. Tiếp theo, chúng tôi cùng các bác đi thăm Viện Bảo tàng. Vừa đi, các bác vừa giảng giải cho chúng tôi về truyền thống yêu nước của dân tộc ta. Lúc đó, trong tôi dâng lên một niềm tự hào về dân tộc mình, về thế hệ cha anh đi trước của mình. Kết thúc buổi giao lưu ngoại khóa, chúng tôi luyến tiếc chia tay các bác để lên xe ô tô trở về trường.

KB: Sau buổi hôm đó, tôi luôn nhớ đến những câu chuyện xúc động mà bác kể, nhớ đến những chiến công, công sức của những chiến sĩ bộ đội cụ Hồ. Và thầm cảm ơn họ, những người đã cho tôi một niềm tin và ý chí quyết tâm học giỏi Tôi tự hứa với lòng mình phải sống sao cho thật xứng đáng là con cháu của đất nước Việt Nam anh hùng.