K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

hoài ạ tôi rất yêu cậu

12 tháng 11 2021

cauu nói aii á

 copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quáCơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.Có thể nói...
Đọc tiếp

 

copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quá

Cơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.

Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta ai cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc khi được ở bên người bạn mà tôi quý mến nhất. Thế nhưng mà giờ đây tôi đã làm cho người ấy ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu rồi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé bỏng nhỏ nhắn. Tình bạn của tôi bắt đầu từ lúc trên đường đến trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiều điều. Dáng người nhỏ bé, mái tóc dài thế mà phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong khi tuổi của cô bé ấy là phải cắp sách đến trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô bé ấy lại là người đầu tiên dạy cho tôi biết cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời gian, ăn cùng ăn, vui cùng vui.... Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hẹn nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng mà người bạn ấy lại thất hứa với tôi, hôm sau cô ấy đến xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko nghe lời giải thích từ cô ấy. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài ngày sau tôi nhận được tin, có một cô gái bán vé số đã qua đời vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước khi mất cô bé ấy cứ luôn miệng tha lỗi cho tớ đi mà! Nghe tớ.. giải thích một lần đi.. đừng giận tớ nha.... Chỉ vì lý do thế cơ đấy mà tôi làm cho ngừơi bạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ mà tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô ấy chỉ đi đến một nơi thật xa thật xa thôi cô ấy chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? tại sao bạn nằm đó lặng thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy đùa giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? không có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc sống phức tạp, ai là người sẽ chìa tay ra giúp tôi những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Tại sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao đến thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa rồi. Tớ rất muốn đc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn mà tớ yêu thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ....

Tớ hứa với cậu tớ sẽ vượt qua mọi vấp ngã của cuộc đời, tớ sẽ sống thay cả phần của cậu.

Đối với tớ, bạn vẫn là bạn, tình bạn của chúng ta sẽ tồn tại mãi dẫu nhân gian muôn màu đổi thay

6
22 tháng 10 2016

sửa lại một chút thì truyền cảm hơn

nhưng cx hay

22 tháng 10 2016

hay

Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: Tôi được tặng một chiếc xe đạp leo núi rất đẹp nhân dịp sinh nhật cùa mình. Trong một lần tôi đạp xe ra công viên chơi, một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ thực sự. - Chiếc xe này của bạn đấy à? - Cậu bẻ hỏi. - Anh mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy. - Tôi trả lời, không...
Đọc tiếp
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: Tôi được tặng một chiếc xe đạp leo núi rất đẹp nhân dịp sinh nhật cùa mình. Trong một lần tôi đạp xe ra công viên chơi, một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ thực sự. - Chiếc xe này của bạn đấy à? - Cậu bẻ hỏi. - Anh mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy. - Tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện. - Ồ, ước gì tôi.. - Cậu bé ngập ngừng. Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé đang nghĩ gì rồi. Chắc chắn cậu ấy ước ao có được một người anh như thế. Nhưng câu nói tiếp theo của cậu bé hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tôi. - Ước gì tôi có thể trở thành một người anh như thế! - Cậu ấy nói chậm rãi và gương mặt lộ rõ vẻ quyết tâm. Sau đó. cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi, nơi một đứa em trai nhỏ tật nguyền đang ngồi và nói: - Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn lắc tay nhé. Tìm từ đơn và từ phức có trong bài
0
TÔI LÀ MỘT CÁNH DIỀUBây giờ tôi là một cánh diều. Nhưng từ trước đây, lâu lắm rồi, tôi chẳng có hình thù gì cả. Hình như, tôi chỉ là một thứ gì đó mà người ta gọi là ước mơ. Rồi một ngày cậu bé tạo ra tôi – như bây giờ.Những buổi chiều cậu thả tôi lên bầu trời. Ở trên cao tôi bắt đầu bay lượn. Tôi là tôi – một cánh diều, và tôi cũng là tôi của một ngày nào xa lắm...
Đọc tiếp

TÔI LÀ MỘT CÁNH DIỀU
Bây giờ tôi là một cánh diều. Nhưng từ trước đây, lâu lắm rồi, tôi chẳng có hình thù gì cả. Hình như, tôi chỉ là một thứ gì đó mà người ta gọi là ước mơ. Rồi một ngày cậu bé tạo ra tôi – như bây giờ.
Những buổi chiều cậu thả tôi lên bầu trời. Ở trên cao tôi bắt đầu bay lượn. Tôi là tôi – một cánh diều, và tôi cũng là tôi của một ngày nào xa lắm – những ước mơ. Những ước mơ mà cậu bé cất giữ từ trong một góc trái tim. Những ước mơ của một cô bé nào đó.
Tại sao? Tại sao cậu bé lại giữ lấy ước mơ của cô bé? Tại sao cậu bé lại tạo ra tôi? Có rất nhiều câu hỏi tại sao được đặt ra trong tôi mà tôi không biết được câu trả lời. Những khi ở trên cao, lười bay lượn, tôi len lén nhìn xuống thì thấy đôi mắt cậu bé sáng lắm.
Cậu nói gì đó như là: Bay cao nhé, ước mơ thiên thần của tôi…!
(Trích dẫn Sống đẹp tập II)
a.Văn bản trên mang đặc trưng của kiểu văn bản nào?
b. Nhân vật chính trong tác phẩm là ai?
c. Theo em “ước mơ”là gì?
d. Cánh diều đã cảm nhận được điều gì qua “ đôi mắt sáng lắm của cậu bé”?
e. Vì sao cánh diều thường được xem là biểu tượng của những ước mơ?
g. Hãy viết đoạn văn ngắn chia sẻ ước mơ của mình trong tương lai.

1
19 tháng 3 2022

a. VB trên mang đặc trưng của kiểu VB truyện đồng thoại.

b. Nhân vật chính là cánh diều.

c. ước mơ: là những điều người ta mong muốn, cố gắng đạt được.

d. Qua "đôi mắt sáng lắm của cậu bé", cánh diều cảm nhận được niềm vui, hi vọng, hạnh phúc khi được nhìn ngắm những ước mơ của các cậu bé, cô bé.

e. Cánh diều là biểu tưởng của những ước mơ vì cánh diều có thể bay cao, bay xa, vươn đến được những chân trời mới lạ.

g. HS viết đoạn văn chia sẻ ước mơ của cá nhân mình

Đề bài: Em hãy viết tiếp để hoàn chỉnh câu chuyện sau. Em bé thông minh Một cậu bé gánh khoai ra chợ bán. Vì đi quãng đường khá xa nên khi đến chợ thì đã quá muộn, chợ chẳng còn ai nữa. Cậu bé boounf rầu nghĩ đến việc đành gánh khoai trở về. Đúng lúc đó, một ông chủ cửa hiệu bán bột mì gần đó gọi cậu bé vào. Ông bảo: - Sau hôm nay cậu đi muộn thế? Khổ thân, bây giờ bỏ đi...
Đọc tiếp

Đề bài: Em hãy viết tiếp để hoàn chỉnh câu chuyện sau.

Em bé thông minh

Một cậu bé gánh khoai ra chợ bán. Vì đi quãng đường khá xa nên khi đến chợ thì đã quá muộn, chợ chẳng còn ai nữa. Cậu bé boounf rầu nghĩ đến việc đành gánh khoai trở về.

Đúng lúc đó, một ông chủ cửa hiệu bán bột mì gần đó gọi cậu bé vào. Ông bảo:

- Sau hôm nay cậu đi muộn thế? Khổ thân, bây giờ bỏ đi thì phí, gánh về thì cũng uổng công! Thôi để tôi mua hết cả gánh khoai cho nhé!

- Cảm ơn ông! May quá! Tôi có thể bán rẻ cho ông mà! - Cậu bé vui vẻ nói.

- Không cần đâu! - Ông chủ khoát tay - Tôi sẽ mua như giá chợ, chiểu có điều, tôi sẽ không trả bằng tiền mătj mà trả bằng bột mì. Cậu xem có được không?

Cậu bé vui mừng:

- Thế càng tốt thưa ông. Nhà tôi cần bột mì để làm bánh mà. Ông sẽ đổi như thế nào đây ạ!

- Thế này nhé, cậu phải dùng chính những cái sọt đựng khoai này để đựng bột mì. Cậu không được dùng đá hay giấy để lót đáy sọt.

Nghe ông chủ cửa hiệu bột mì nói vậy, cậu bé cảm thấy rất lo lắng. Đúng là sọt của cậu đan rất dày, có thể đựng được thóc, được ngô hạt,đựng đỗ tương nhưng đựng bột mì, lại đi đường xa về đến nhà khéo chẳng còn gì mất.

Nhưng rồi, sau một lúc suy nghĩ, cậu bé đồng ý. Cậu nói:

- Tôi đồng ý với điều kiện, xin ông chờ một lát ạ!

Sau đó cậu bé ..........................

 

Các bạn giúp giùm mình nhé! Mình đang cần gấp lắm!

0
    Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của mình. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.“Chiếc xe này của bạn đấy à?”, cậu bé hỏi.“Anh trai mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy”, tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện.  “Ồ, ước gì...
Đọc tiếp
   

 

Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của mình. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.

“Chiếc xe này của bạn đấy à?”, cậu bé hỏi.

“Anh trai mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy”, tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện.

 

 

“Ồ, ước gì tớ...”, cậu bé ngập ngừng.

Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé đang ước điều gì rồi. Cậu ấy hẳn đang ước ao có được một người anh như thế. Nhưng câu nói của cậu thật bất ngờ đối với tôi.

“Ước gì tớ có thể trở thành một người anh như thế!”, cậu ấy nói chậm rãi và gương mặt lộ rõ vẻ quyết tâm. Sau đó, cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi, nơi đứa em trai nhỏ tàn tật của cậu đang ngồi và nói:

“Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn, em nhé!”

 

Dựa vào bài trên Hãy viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật cậu bé trong truyên Một người anh như thế

1
9 tháng 9 2019

nhonhung

Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Và tôi đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ.​Mỗi buổi sáng thức dậy, tôi cùng với ông nội đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Tôi cũng được thưởng thức bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Hay được dạo chơi cùng đám...
Đọc tiếp

Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Và tôi đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ.​

Mỗi buổi sáng thức dậy, tôi cùng với ông nội đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Tôi cũng được thưởng thức bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Hay được dạo chơi cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Những trải nghiệm mới mẻ mà tôi chưa từng làm trong đời.

Nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi không chỉ có vậy. Tôi còn nhớ, buổi chiều hôm đó, chúng tôi rủ nhau ra bờ sông chơi. Tôi cùng anh Tùng - anh trai của tôi thì ngồi câu cá. Mấy bạn khác lại rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu dường như diễn ra rất sôi nổi. Tôi ngồi câu cá nhưng vẫn nghĩ về trận đấu cách đó không xa. Cuối cùng, tôi quyết định chạy lại tham gia cùng nhóm bạn. Cả nhóm hào hứng đồng ý ngay.

Sơn - trọng tài của cuộc thi hô to để bắt đầu hiệp đấu. Tôi và Hoàng sẽ thi đấu với nhau. Trong tư thế chuẩn bị, chúng đã nhanh chóng vào cuộc đua. Hoàng đưa mắt nhìn tôi đầy thách thức. Trước đó, cậu đã thắng được phần lớn những người tham gia thi đấu. Nên cậu tự tin có thể đánh bại tôi. Còn tôi thì tự tin mình có thể giành chiến thắng. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Hoàng bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Hoàng. Tôi không nghĩ ngợi gì nhiều, bợi thật nhanh đến cứu Hoàng.

Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Khi tôi đưa Hoàng lên bờ, mọi người đều vỗ tay khen ngợi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì đã cứu được Hoàng. Riêng Hoàng, cậu đã nói cảm ơn với tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy vui hơn cả việc giành được chiến thắng.

Một kỉ niệm thật đáng nhớ mà tôi được chứng kiến đã giúp cho tôi nhận ra bài học to lớn về tình bạn. Tôi sẽ còn nhớ mãi kỉ niệm này như một kí ức đẹp trong cuộc đời. HAY KO

3
4 tháng 11 2021

ĐỪNG TỐ CÁOundefined
 

11 tháng 12 2023

Như thằng đớ kkkk

 

Năm sinh nhật 12 tuổi của tôi,cậu bạn ở quê có gửi ra cho tôi 1 con búp bê.Đó là con búp bê tôi đã đánh mất từ khi chuyển từ quê ra thành phố sống.Cậu ấy có gửi kèm 1 bức thư,nói rằng cậu ấy tìm đc con búp bê trên cây.Tôi rất vui,nhưng từ hôm đó thấy con búp bê rất kì lạ...Nó luôn bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi.Trên bàn học,ngoài hành lang,trên giường,...Và nhìn chằm chằm vào...
Đọc tiếp

Năm sinh nhật 12 tuổi của tôi,cậu bạn ở quê có gửi ra cho tôi 1 con búp bê.Đó là con búp bê tôi đã đánh mất từ khi chuyển từ quê ra thành phố sống.Cậu ấy có gửi kèm 1 bức thư,nói rằng cậu ấy tìm đc con búp bê trên cây.Tôi rất vui,nhưng từ hôm đó thấy con búp bê rất kì lạ...

Nó luôn bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi.Trên bàn học,ngoài hành lang,trên giường,...Và nhìn chằm chằm vào tôi.Tôi cảm giác tôi đi đâu cx bị nó theo dõi.

Cho đến 1 ngày...

Mẹ tôi mất,thi thể của bà đc tìm thấy ở bụi cây sau nhà,khám nghiệm tử thi cho thấy bà bị siết cổ.Bên cạnh là con búp bê nằm trên vũng máu.1 thời gian sau thì em trai tôi cx mất,bên cạnh cũng là con búp bê đang mỉm cười.Bố tôi đi công tác,tôi rất sợ.Bà giúp việc về quê để làm đám tang cho cậu con trai đầu lòng của bà ấy,tôi liền đi theo.Thật may mắn vì đó cx là nơi ở cũ,tôi gặp lại rất nhiều bn bè và 2 ngày tang lễ trôi qua ko có gì nguy hiểm.

Trong lúc đi tàu quay về thành phố,tôi thấy thấp thoáng trong vali của bà giúp việc...Dường như,nó đang mỉm cười

Tôi chợt suy nghĩ,1 cảm giác sợ hãi chạy dọc sống lưng...

Tại sao nhân vật tôi lại sợ ?

* P/s: Nhân vật " tôi " đc nhắc đến là con gái *

6
31 tháng 5 2018

có lẽ là thấy con búp bê chăng?

Gợi ý :

1 phần là do thấy con búp bê

Phần còn lại là...

25 tháng 4 2018

dễ như ăn bim bim

Đáp án là: T ko biết...

à mà từ từ, để động não đã :  " Tôi sẽ giết cậu khi cậu ngủ..." ok baybe ks ok

25 tháng 4 2018

Cái này liên quan đến Ngữ Văn 6 hả bạn?

                                                                Shinkenger ( Takeru x Mako )Khi gió lớn thổi đến, một ngọn lửa mạnh mẽ sẽ càng bùng cháy mãnh liệt.Mako là Gió, Takeru là Lửa.Chẳng có gì lạ cả khi mà Mako không gọi "Thiếu chủ" mà chỉ đơn giản gọi "Takeru". Bởi vì cho dù người đó có phải là tộc trưởng nhà Shiba đời thứ 18 hay không, người đó có phải Samurai kế vị hay không, thì người...
Đọc tiếp

                                                                Shinkenger ( Takeru x Mako )

Khi gió lớn thổi đến, một ngọn lửa mạnh mẽ sẽ càng bùng cháy mãnh liệt.
Mako là Gió, Takeru là Lửa.
Chẳng có gì lạ cả khi mà Mako không gọi "Thiếu chủ" mà chỉ đơn giản gọi "Takeru". Bởi vì cho dù người đó có phải là tộc trưởng nhà Shiba đời thứ 18 hay không, người đó có phải Samurai kế vị hay không, thì người mà Mako tin tưởng giao phó mạng sống của mình là Takeru. Không phải chỉ là một "Thiếu chủ" cần bảo vệ, mà còn là một người bạn, một đồng đội, một mối liên kết đặc biệt, mang tên Takeru.
Chỉ Takeru mà thôi.
Khi bên cạnh không còn gia đình nữa. Khi đang ở một mình trong nhà kho cũ trên đảo. Khi một mình trong sân tập luyện ở gia trang. Khi một mình đối đầu với nguy hiểm. Đều là Mako chỉ ra cho Takeru, cảm xúc chân thành, suy nghĩ thành thật, nơi đúng đắn cậu hướng đến là phía nào. Có một người có thể nhìn thấu tâm can và hiểu được những tình cảm không bao giờ thể hiện ra của mình như vậy, có lẽ đối với Takeru người đó chính là hiện thân của gia đình, là hồng nhan tri kỷ của cậu.
"Từ giờ, tôi đặt mạng sống vào tay cậu. Mạng sống của cậu cũng nằm trong tay chúng tôi."
"Có lẽ cậu đã quen với việc ở cạnh chúng tôi, nhưng tôi không nghĩ việc này khiến cậu trở nên yếu đi đâu"
"Không cần biết đó là gánh nặng của Thiếu chủ hay của Takeru, chúng tôi liệu có thể cùng cậu gánh vác không?"
Gió tiếp tục thổi, Lửa tiếp tục cháy.  

 

6
20 tháng 6 2018

Hay  đấy  k mk nha kb lun

20 tháng 6 2018

Nhân xét nha!