Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Kính gửi ông/bà, Em viết thư này để gửi lời chào và những tâm tư của em đến ông/bà. Thời gian trôi qua nhanh chóng và em nhận ra rằng ông/bà luôn là người đã đồng hành và ủng hộ em trong suốt cuộc sống. Em muốn bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc với ông/bà vì những lời khuyên, sự động viên và tình yêu thương vô điều kiện mà ông/bà đã dành cho em. Những giây phút ông/bà dành thời gian để lắng nghe và chia sẻ những trải nghiệm của mình đã giúp em trưởng thành và tự tin hơn trong cuộc sống. Em cũng muốn thông báo rằng em đã đạt được một số thành tựu trong học tập và công việc. Điều này không thể thiếu sự hỗ trợ và động viên từ ông/bà. Em hy vọng rằng ông/bà sẽ tự hào về những gì em đã đạt được và sẽ tiếp tục đồng hành cùng em trong những thử thách tiếp theo. Cuối cùng, em muốn ông/bà biết rằng em luôn nhớ và trân trọng tình yêu và sự quan tâm của ông/bà. Em hy vọng rằng chúng ta sẽ có thêm nhiều cơ hội để gặp gỡ và tận hưởng những khoảnh khắc đáng nhớ cùng nhau. Xin chân thành cảm ơn ông/bà vì tất cả những điều tốt đẹp ông/bà đã mang đến cho em. Em yêu ông/bà rất nhiều và hy vọng rằng ông/bà luôn khỏe mạnh và hạnh phúc. Với tình yêu thương, [Tên của em]
1. Phần đầu
- Địa điểm và thời gian viết thư.
- Lời thưa gửi.
2. Phần chính
- Nêu mục đích, lý do viết thư.
- Thăm hỏi tình hình của người nhận thư.
- Thông báo tình hình của người viết thư.
- Nêu ý kiến trao đổi hoặc bày tỏ tình cảm với người nhận thư.
3. Phần cuối
- Lời chúc, lời cảm ơn, hứa hẹn.
- Chữ ký và tên hoặc họ tên
-
Viết thư hỏi thăm sức khỏe ông bà - Mẫu 10
..., ngày… tháng… năm…
Bà kính yêu!
Đã lâu lắm rồi, cháu chưa được về quê, cháu rất nhớ bà. Hôm nay rảnh, cháu viết thư hỏi thăm bà đây. Dạo này, bà có khỏe không ạ? Cái lưng của bà đã đỡ đau chưa? Vườn cây nhà ta có thu hoạch được nhiều quả không ạ? Đàn gà con chắc lớn lắm rồi, bà nhỉ?
Cháu còn nhớ lần trước về quê, cháu được đi hái quả trong vườn bà. Bà còn cho cháu biết những điều mới lạ về các loài cây. Cháu vẫn còn nhớ hương vị ngọt ngào của trái hồng mà bà đã dành cho chúng cháu. Tối đến, chúng cháu quây quần bên bà để nghe kể chuyện cổ tích dưới ánh trăng sáng ngời. Cháu rất thích món cháo đỗ xanh do chính tay bà nấu. Tất cả hình ảnh vườn cây và ngôi nhà xinh xắn của bà đều đã in đậm trong tâm trí cháu. Nhưng có lẽ kỉ niệm sâu sắc nhất là lần cháu bị ốm, bà đã chăm sóc cháu.
Hôm ấy, trời nắng như đổ lửa, những đàn bướm trắng, bướm vàng bay dập dờn quanh cây hoa mẫu đơn rực rỡ. Vì cháu quá mải mê với những cánh bướm nên đã quên không đội mũ. Tự nhiên cháu thấy nhức đầu, chóng mặt, toàn thân nóng ran. Cháu ngồi phịch xuống thềm nhà. Bà chạy vội ra cuống quýt: “Cháu tôi ốm mất rồi”. Rồi bà đi ra vườn hái lá sắc lên cho cháu uống. Bà lấy khăn đắp vào trán cho cháu và nấu một nồi cháo thật ngon. Bà bảo phải cho thật nhiều hành và tía tô thì mới mau giải cảm. Bài thuốc của bà thật kỳ diệu, cháu khỏi ốm rất nhanh. Bây giờ cháu còn nhớ đôi bàn tay gầy guộc, nhăn nheo nhưng chứa đầy tình yêu thương ấm áp của bà.
Thôi, thư đã dài, cháu xin dừng bút tại đây. Cháu chúc bà luôn mạnh khỏe và bình an. Bà cho cháu gửi lời chúc sức khỏe đến mọi người hàng xóm xung quanh. Cháu rất yêu bà!
ok bạn!
Qua nhiều kì thi mệt mỏi và căng thẳng thì cuối cùng trường cũng đã tổ chức cho chúng em một chuyến đi chơi du lịch nhiều ngày.Em và các bạn trong lớp đều lên hết kế hoạch cho buổi ngoại khóa và cũng sẽ mang theo một quyển vở để lấy ý tưởng bài tập cô giao.Ngay buổi tối hôm ấy,em mãn nguyện cầm những đồ đạc thiết yếu để chuẩn bị cho chuyến đi chơi ngoại khóa sắp tới.Em xin phép mẹ lấy một chiếc cặp sách thật to để mang được nhiều thứ yêu thích của mình.Trong lúc đang cất đồ vào cặp thì em đã lỡ cho chiếc điện thoại của mình vào cặp sách mà không để ý.Sau khi em cất hết mọi thứ vào trong cặp em phi như bay nhanh chóng về chiếc giường của mình.Em đặt đồng hồ đúng giờ rồi bắt đầu đi ngủ.Bất chợt em mỉm cười với vẻ mặt hào hứng chùm cái chăn vào rồi nghĩ đến ngày mai không biết sẽ như thế nào.Sáng hôm sau mẹ em chuẩn bị đồ ăn sáng cho em từ rất sớm và cũng nhờ vào chiếc đồng hồ báo thức ba tặng cho em mà em không bị dậy muộn.Em chạy lăng săng xuống nhà chào mẹ rồi em ngấu nghiến phần ăn của mình.Ăn xong ba em cầm lấy cặp của em bỏ vào cốp xe rồi bắt đầu khởi hành đến trường.Gần trường em em thấy có rất nhiều chiếc xe buýt màu trắng đang đợi để đưa chúng em đi chơi.Lúc mới bước vô trường,em thấy trường mình có vẻ nhộn nhịp hẳn hơn mọi ngày.Mặt của nấy đều hớn hở,vui đùa với nhau.Em ngồi xuống dàng xe của lớp và có một chú hướng dẫn viên đi tới đưa chai nước cho em.Em nhẹ nhàng mỉm cười và cảm ơn chú với khuôn mặt thân thiện.Ngồi nói chuyện với bạn kế bên được một hồi lâu thì lớp em cũng đã bắt đầu đông đủ và chuyến xe đã được khởi hành.Trong lúc đang chán nản vì chưa đến nơi thì cô bạn ngồi bên cạnh em đưa cho em một miếng bánh quy.Trong lúc đang say sưa nói chuyện thì chú hướng dẫn viên đã tổ chức một trò chơi.Em liên tục mang điểm về cho nhóm nên cả nhóm đã được mỗi người một viên kẹo coi như là phần thưởng dành cho người thắng cuộc.Vừa lúc vừa chơi trò chơi xong thì cũng đến nơi.Em cầm hành lý của mình rời khỏi hành xe chậm rãi bước đến.Vì mới vô nên chúng em được nghỉ sớm.Trong lúc ấy,có một chú bộ đội bước đến kiểm tra phòng cả nhóm nên em cũng bật dậy mở cặp để chú kiểm tra hành lý.Lúc ấy,chú thấy có một chiếc điện thoại của em nên chú ấy đã tịch thu khi về mới trả cho em.Lần lượt mọi người trong phòng rồi hết chú mới đi ra.May là chỉ có mình em mang theo điện thoại nên chả ai bị tịch thu nữa.Em chán nằm xuống giường của mình và ngủ.Trong lúc đang mơ màng em không may bị mọi người gọi dậy đi tắm.Tắm xong em ra phòng ăn cùng mọi người rồi ăn một buổi ăn ngon lành.Tối hôm ấy em đi ngủ từ rất sớm để sáng mai dậy tập thể dục như lời các chú căn dặn.Lúc mặt trời chưa móc lên cao thì chúng em đều phải dậy.Em chạy khá nhiều vòng nên được cho vô nhà ăn sớm.Có vẻ như đồ ăn hơi khô nên em không còn thấy đồ ăn ngon như tối hôm qua nữa.Ăn xong bữa sáng thì em về phòng chờ mọi người.Qua hằng phút thì cuối cùng mọi người cũng xong nên em cũng ra với mọi người.Các chú bộ đội cho chúng em vượt qua những thử thách khó khăn nhưng em thấy rất tự hào vì mình đang được thử trải nghiệm của những người bảo vệ tổ quốc là như thế nào.Sau khi tập luyện xong cả người em nhễ nhãy mồ hôi cầm cái khăn lau mặt rồi ra ăn cơm.Ăn xong, vì chúng em là học sinh nên được ngủ trưa.Ngủ xong thì chúng em đi tắm,ăn cơm rồi đi ngủ tiếp.Thời gian cứ thế trôi qua nhiều ngày rồi cuối cùng chúng em cũng phải về.Chúng em bước lên xe buýt và chào tạm biệt các chú bộ đội.Sau khi ba đón em,em kể rất nhiều điều thú vị cho ba nghe.
Em rất vui vì mình đã được trải nghiệm và đóng vai thành các chú bộ đội.Em rất cảm ơn những người anh hùng Việt Nam vì đã bất chấp những khó khăn để cứu nước.
Cho like nha,gõ mỏi tay lắm á
**Tham khảo**
Mỗi lần về quê ngoại, em rất thích ngồi dưới bóng mát của cây si già, gần nhà bà em.
Cây si đã già, tọa lạc trên một bãi cỏ rộng. Dưới đất, người làng đã lát một lớp gạch bao quanh gốc cây để làm chỗ hội họp, cũng là chỗ thuận tiện cho con trẻ chơi đùa, người lớn hóng mát.
Gốc si to lớn, xù xì, phải đến năm sáu người ôm. Thân cây cao trên chục mét. Phân làm nhiều nhánh, nhánh nào nhánh nấy to tròn, xum xuê cành lá. Rễ si màu nâu đen xoắn xít vào nhau nửa chìm nửa nổi ôm lấy gốc. Cây có nhiều rễ phụ từ cành cao buông thẳng xuống đất và cùng nhiều rễ non mọc thành từng chùm đung đưa trong gió. Những rễ phụ này theo dòng thời gian sẽ trưởng thành, dài lê thê quét xuống mặt đất, rồi sau đó sẽ cắm xuống lòng đất sâu, hút chất mỡ màu, tích tụ để nuôi cây. Dân gian ta còn có kinh nghiệm nhìn rễ si mà đoán định thời tiết. Khi nào thấy rễ si trắng tức trời sắp mưa.
Lá si màu xanh lục đậm, hình trái xoan hoặc hình trứng dày và nhẵn bóng cả hai mặt. Lá si non mang màu xanh mát, búp si nhọn hoắt như muôn nghìn ngọn gió nhỏ, đâm thẳng lên trời. Cây lá xanh xum xuê quanh năm. Nhìn từ xa, cây si như một cây dù khổng lồ, tán tròn râm mát cả một vùng.
Trái si nhỏ tròn, không có cuống, mọc thành từng chùm. Lúc nhỏ trái mang màu trắng sữa. Lớn thêm một chút trái chuyển màu đỏ dần, rồi khi chín trái mang màu tím đậm, trông ngon lành như những trái nho đen ngọt lành. Mùa trái chín, cây si hiền thảo gọi chim về ríu rít, râm ran suốt ngày. Lũ trẻ chúng em cũng níu cành, với những trái chín gần mặt đất chia nhau.
Dưới bóng mát của cây, vào những trưa hè, người làng ngồi hóng mát, trò chuyện râm ran. Cây si trở thành một nơi hò hẹn, và như một ngọn hải đăng, đánh dấu, chỉ lối cho những đứa con xa về làng ...
Em chỉ được về thăm ngoại một thời ngắn mỗi độ hè về nhưng với em, cây si cũng đã trở thành một người bạn thân thiết và gắn bó. Ở đó có những trưa hè, em trốn bà cùng lũ trẻ trong làng chơi đủ thứ trò chơi dưới gốc si... Những tháng ngày ấy, những kỉ niệm đẹp ấy em mãi mãi không quên được.
ở sân trường em có rất nhiều cây bóng mát. cây nào cũng có 1 vẻ riêng, còn em thì thích nhất là cây hoa phương.
chao ôi đứng từ xa nhìn ra mà ngắm nhìn ra cây phượng thật đẹp và tuyệt vời làm sao . các bạn có biết ko hoa phượng còn được gọi là hoa học trò nữa đấy.thân cây phương xù xì , em và đứa bạn đứng om ko xuể hoa phượng đỏ thẳm sáng rực cả bầu trời
em rất yêu thích cây phượng .
Qua đoạn văn trên, em cảm thấy cửa sổ là thứ mà không thể thiếu trong 1 ngôi nhà, cửa số giúp thoáng mát, giúp ta có thể hóng gió, trông xa xa còn có thể ngắm khung cảnh làng quê. (viết ngắn ngắn thôi nhé, viết dài ra loằng ngoằng đấy bạn) tk cho mình đy
tác giả đã nói lên ý nghĩa đẹp đẽ của ngôi nhà thân thương: giúp em được sống gần gũi, chan hòa với thiên nhiên, đất nước ("Nhìn lên trời rộng, nhìn ra sông dài"), luôn sẵn sàng giúp em vượt qua khó khăn, thử thách trong cuộc sống ("Giơ lưng che cả khoảng trời gió mưa")
Ở sân trường em trống rất nhiều cây bóng mát. Nhưng đối với em đẹp và lộng lẫy nhất vẫn là cây phượng vĩ, ở giữa sân trường.
Cây phượng vĩ đã nhiều tuổi lắm rồi. Thân cây to đến mấy đứa chúng em ôm không xuể. Dưới gốc phượng có đến mấy cái rễ to, nhỏ khác nhau. Cái thì trồi lên trên mặt đất vài mét mới chui xuống dưới, cái thì ngoằn ngoèo, cái thì thẳng đuột hút đầy đủ chất dinh dưỡng để nuôi cây phát triển. Tán cây cực to như một chiếc ô lớn khổng lồ màu xanh bung tỏa bóng mát rộng khắp sân trường. Vào những giờ ra chơi chúng em thường ngồi ghế đá dưới gốc cây hóng mát, no đùa cùng các bạn. Trên cành cây những chú chim chuyền từ cành này sang cành khác ca hót líu lo tạo nên những bản nhạc không lời nghe thật vui tai. Lá cây phượng nhỏ li ti và được xếp ngay ngắn trên những nhánh nhỏ và phân tán xum xuê. Vào mùa hè chính là mùa của những bông hoa phượng nở đỏ rực như một mâm xôi gấc. Nhìn thấy hoa phượng nở mà lòng em thêm rạo rực, phơi phới niềm vui. Phượng gợi nhắc mùa thi sắp đến, mùa hè đã về, mùa gặt hái kết quả học tập của tất cả học sinh. Lũ học sinh chúng em thường nhặt những cánh phượng ép thành cánh bướm rồi để ở những quyển sổ nhật kí để làm kỉ niệm của thời học sinh. Sau khi mùa hoa kết thúc cây phượng bắt đầu ra quả. Quả phượng mới đầu có màu xanh sau đó già dần thành màu nâu và rụng. Quả phượng to và dài như cái bản lề.
Rồi đây chúng em cũng sẽ phải xa mái trường, xa cây phượng thân yêu nhưng em cũng vẫn luôn nhớ về những kỉ niệm gắn bó dưới gốc cây này.
Nhớ tick cho mik nha
Tham khảo thêm nha :
Nhắc đến loài hoa của học trò người ta không thể nào không nhắc đến hoa phượng. Hoa phượng với một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của nắng, của gió và của thiên nhiên đã giúp cánh hoa thêm đẹp, thêm thắm. Cây phượng cứ sừng sững là thế, đem lại cho chúng ta biết bao nhiêu khoảnh khắc thật đẹp, thật khó phai biết bao nhiêu.
Ngắm nhìn những đài hoa phượng vào mùa hè thật đẹp, đài hoa như ôm lấy các cánh hoa để có thể che chở cho đứa con thân yêu của mình. Ở bên trong lớp đài hoa chính là cánh hoa đỏ mỏng manh, mỏng manh là thế nhưng chính nó cũng đã tạo ra được một vẻ đẹp tươi xinh cho những bông hoa phượng. Em còn cảm nhận thấy được rằng trong lòng hoa chía là bao nhiêu nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn nữa. Hoa phượng không có mùi và phải ngửi thật lâu, thật lâu mới có thể cảm nhận được mùi hương nhẹ nhàng đó. Mùa hè được tô sắc đỏ bởi những bông hoa phượng và có cả những bản nhạc của ve sầu nữa. Tất cả khiến cho mùa hè thật sống động, thật vui tươi biết bao nhiêu.
Cứ độ vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, tiếng ve sầu như cứ kêu mải miết ở trên những tán lá phượng vĩ. Tất cả như đang mong chờ một mùa hè đến. Cây phượng nhìn xa trông chẳng khác gì một chiếc ô xanh khổng lồ cả. Những tán lá cây phượng giống như lá me vậy. Lá nhỏ như xếp lại với nhau tạo ra bóng râm mát cho chúng em mỗi giờ ra chơi. Khi đứng dưới gốc cây phượng và ngứa nhìn lên bầu trời em mới cảm nhận được mùa hè dễ chịu và đẹp biết bao nhiêu. Thân cây phượng nơi sân trường em cũng đã già lắm rồi, không thể nào có thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ nhìn thấy tán lá phượng. Rễ phượng nhô lên khỏi mặt đất nhìn hệt như những con rắn khổng lồ vậy.
Em rất yêu cây phượng, cây phượng là một loại cây của học trò chúng em, nhìn hoa phượng em biết được mùa hè đã đến. Và nhìn hoa phượng cũng mang cho em nhiều cảm xúc về một kỳ nghỉ hè cuối cấp thật buồn. Em sẽ không quên được hình ảnh cây phượng này.
Câu A nha em
xót xa, đường sá