K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Jush vội vã chạy tới đồn cảnh sát gần nhất. Anh bị kẻ xấu bắn trúng vào dạ dày, máu chảy đầm đìa, ướt cả bộ quần áo của anh. Jush nói với cảnh sát rằng: “Khi tôi đang trên đường về nhà với Jacob, một người đàn ông lạ mặt chĩa súng bắn vào đầu bạn tôi rồi bắn vào lưng tôi”. Quá hoảng sợ, tôi cố gắng chạy nhanh nhất có thể để thoát thân. Theo bạn, cảnh sát sẽ tìm ra ai là thủ phạm?

Cô Jennifer là giáo viên chủ nhiệm của lớp 5B. Một trong những học sinh đã trộm quả táo mà cô để trên bàn. Sau một hồi suy luận, cô Jennifer nhanh chóng đưa ra danh sách một số “nghi phạm” là Billy, Henry và Tyler. Tuy nhiên, mỗi học sinh lại đưa ra lời giải thích. Billy nói: “Em không làm việc đó đâu cô ạ”. Henry cũng nói: “Em không làm ạ". Còn Tyler khẳng định: “Henry đã trộm quả táo ạ”. Vậy ai đã trộm quả táo?

Doanh nhân giàu có Kendy có để quên tờ ngân phiếu 1.000 USD trên bàn làm việc và đi ra ngoài. Khi anh quay trở lại, tờ ngân phiếu không cánh mà bay. Khi đó, đầu bếp, giúp việc và thợ sửa điện ở nhà. Đầu bếp nói rằng: “Tôi cẩn thận cất tờ ngân phiếu dưới quyển sách ở trên bàn làm việc của anh”. Kendy nhấc quyển sách lên và không thấy tờ ngân phiếu đâu. Giúp việc nói rằng: “Tôi đã kẹp tờ ngân phiếu trong quyển sách, giữa trang 1 và trang 2 khi dọn dẹp nhà cửa”. Kendy kiểm tra lại và vẫn không tìm thấy tung tích tờ tiền. Thợ sửa điện khẳng định: “Tôi thấy tờ ngân phiếu dán bên ngoài cuốn sách, liền kẹp nó vào giữa trang số 2 và 3”. Ai đã lấy trộm số tiền đó?

Hàng ngày, một người đàn ông vượt qua biên giới Mexico bằng chiếc xe đạp và trên xe chở 2 túi khá to. Một hôm, nhân viên hải quan nghi ngờ và quyết định dừng xe, kiểm tra túi hàng. Tuy nhiên, họ phát hiện trong đó chỉ toàn cát. Cảnh sát biết rõ rằng anh ta đang buôn lậu gì đó nhưng không biết đích xác. Do không đủ chứng cứ, nên họ đành để anh ta đi qua biên giới như bình thường. Theo bạn, anh ta buôn lậu gì

8
30 tháng 12 2018

1. jush

2.tyner

3.thơ sủa điện

4 .buôn lậu cát

1.Jush

2.Tyler

3.Thợ Sửa điện

4.Buôn lậu xe đạp

6 tháng 5 2018

Nạn nhân” nói rằng kẻ tấn công đeo một đôi găng tay màu đen. Như vậy, ông ta không thể nhìn thấy chiếc nhẫn đeo trên tay kẻ cướp.

Trong trường hợp này, đa phần độc giả sẽ bị cuốn theo câu chuyện của người đàn ông, tin tưởng vào độ tin cậy trong lời nói của “nạn nhân” mà ít để ý tới các chi tiết vô lý.

6 tháng 5 2018

“Nạn nhân” nói rằng kẻ tấn công đeo găng tay, do đó không thể biết được anh ta đeo nhẫn bạc.

14 tháng 8 2018

khó quá tui ko biết làm..

k cho tui nha

thanks

14 tháng 8 2018

Jennifer , vì khi bơi bàn tay sẽ nhăn nheo còn bàn tay Jennifer thì ko nhé

Chuyện ma đêm khuya đây !!!Muahahahahahahahahah!!!!Bóng người cuối lớp họcChuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo ....
Đọc tiếp

Chuyện ma đêm khuya đây !!!
Muahahahahahahahahah!!!!

Bóng người cuối lớp học

Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo . Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bàn đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .

Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đồng hồ cũng chỉ tới 9 giờ

Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường ,như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu, khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường ./.

 

Thôi ko viết nữa đâu , phải đi thay bỉm cái đã :D

6

Sợ quá phải thay bỉm đúng ko, haha, cũng ko đáng sợ mấy đâu

Bởi vì cái bà ma sơ là cái bà dell j t cx ko bt

:>

ai là fan CONAN hoặc SHERLOCK thì giải mấy câu này đi1. Xác của một người đàn ông đã được tìm thấy trong một tòa nhà cao tầng đang xây dựng. Cảnh sát nghĩ rằng ông ta có thể đã nhảy lầu tự tử. Một thám tử đã đến hiện trường và điều tra. Anh ta mở cửa sổ từng tầng một về hướng của người nhảy lầu. Cuối cùng vị thám tử này đã đưa ra kết luận đây là một vụ giết...
Đọc tiếp

ai là fan CONAN hoặc SHERLOCK thì giải mấy câu này đi

1. Xác của một người đàn ông đã được tìm thấy trong một tòa nhà cao tầng đang xây dựng. Cảnh sát nghĩ rằng ông ta có thể đã nhảy lầu tự tử. Một thám tử đã đến hiện trường và điều tra. Anh ta mở cửa sổ từng tầng một về hướng của người nhảy lầu. Cuối cùng vị thám tử này đã đưa ra kết luận đây là một vụ giết người. Làm thế nào mà anh ta biết là ai?

2. Một người đàn ông ở trong xe dùng dao giết vợ. Xung quanh không có ai nhìn thấy. Sau khi đã chắc chắn rằng xung quanh vợ anh ta không còn một chút dấu vân tay nào của mình. Anh ta đã ném xác chết ra khỏi xe, sau đó ném con dao vào hẻm núi, và trở về nhà. Một giờ sau, cảnh sát đã gọi điện cho anh và nói rằng vợ anh đã bị giết chết. Hy vọng anh có thể ngay lập tức đến hiện trường vụ án để xác minh. Khi anh ta đến đó, ngay lập tức đã bị bắt giữ. Cảnh sát làm sao biết được người chồng chính là thủ phạm?

3.Một thám tử đang điều tra các vụ buôn lậu dầu, kết quả đột nhiên mất tích. Cảnh sát đã đến nơi cuối cùng anh ta xuất hiện ở đó, và phát hiện được một mảnh giấy lưu lại đó , trên đó ghi rằng: “710 57735 34 5508 51 7718”. Hiện giờ cảnh sát đã bắt giữ 3 nghi phạm: Bill, John, Todd. Liệu bạn có thể tìm ra kẻ giết người thực sự thông qua những mật mã này không? Lưu ý, đây là vụ án ở Mỹ nên mật mã giải ra sẽ là tiếng Anh.

18

LƯU Ý

Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, hoặc các bài toán linh tinh gây nhiễu diễn đàn. Online Math có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.

Chuyên mục Giúp tôi giải toán dành cho những bạn gặp bài toán khó hoặc có bài toán hay muốn chia sẻ. Bởi vậy các bạn học sinh chú ý không nên gửi bài linh tinh, không được có các hành vi nhằm gian lận điểm hỏi đáp như tạo câu hỏi và tự trả lời rồi chọn đúng.

Mỗi thành viên được gửi tối đa 5 câu hỏi trong 1 ngày

Các câu hỏi không liên quan đến toán lớp 1 - 9 các bạn có thể gửi lên trang web h.vn để được giải đáp tốt hơn.

24 tháng 9 2016

1.ai la nguoi nghi van?

2.vi sau khi nem xuong da de lai dau van tay

3.de to nghi da

nhaaa

Quyền lực của lời khenNhững lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba...
Đọc tiếp

Quyền lực của lời khen

Những lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.

New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba tôi đã cố gắng xin cho tôi vào học tại một trường học nhỏ cách nhà không xa.

Những ngày tháng đầu tiên ở trường mới, tôi hoàn toàn cô độc. Tất cả học sinh đều xa lánh thay vì giúp đỡ tôi hòa nhập. Thậm chí khi tôi chủ động làm quen, chúng bỏ đi, chẳng thèm nhếch mép sau khi đã ném về phía tôi những cái nhìn chế giễu, miệt thị. Vài đứa lớn còn tụ tập lại để bắt nạt tôi.

Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò và quê mùa như tôi cả. Suốt ba tháng, tâm lý sợ hãi và bị bỏ rơi khiến tôi gần như đứng bét lớp, mặc dù chương trình học đối với tôi chẳng khó khăn gì.

Thế nhưng, sau kỳ nghỉ đông mọi sự đã khác khi thầy Sean tới. Thầy được phân công chủ nhiệm lớp tôi thay cho thầy Paul bị nằm viện. Thầy rất nghiêm khắc, nhưng không nặng lời với bất kỳ ai. Dần dần lớp học trở nên có trật tự hơn, và những rắc rối của tôi cũng giảm đi nhiều. Có một điều tôi cảm thấy được an ủi, đó là thầy Sean cũng là người da đen.

Một ngày, đó là ngày mà tôi chẳng thể nào quên, khi thầy Sean công bố kết quả thi giữa kỳ. Thầy nhìn khắp cả lớp, từng người một, và khi tới tôi, thầy dừng lại thật lâu làm tôi cảm thấy run sợ. Nhưng rồi thầy vui vẻ nói: “Bài thi này các em làm rất tốt, nhưng luôn có một người làm tốt nhất. Thầy hoan nghênh tất cả các em”. Khỏi phải nói lúc đó tôi vui như thế nào, vì tất cả các lần thầy Paul đọc điểm thi tôi đều bị than phiền.

Cuối buổi học, thầy nói tôi ở lại. Tôi sợ, rụt rè đến bên thầy, ấp úng: “Thưa thầy…”. “Ồ, Joe, hôm nay em là người làm bài tốt nhất đấy, tuyệt lắm!”. Tôi òa khóc, cái điều mà tôi chưa từng làm từ khi tới đây. Thầy Sean ôm tôi vào lòng: “Đừng sợ, cố gắng lên, có thầy luôn bên em”.

Những lời của thầy Sean đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Lúc nào trong đầu tôi cũng có hình ảnh của thầy đang cổ vũ cho tôi. Và tôi trở lại là tôi, học sinh xuất sắc nhất lớp vào cuối năm học đó, giống như khi tôi còn ở Chicago.

Năm sau, thầy Sean lại ra đi khi thầy Paul khoẻ trở lại. Nhưng lúc nào tôi cũng thấy như có thầy ở bên, và năm đó, cũng như những năm về sau, tôi luôn là người đứng đầu lớp.

Mãi sau này, khi tôi học đại học, khi tôi bảo vệ luận án tiến sĩ, và ngay giờ đây khi tôi đang đứng giảng bài trước hàng trăm sinh viên của một trường đại học danh tiếng, không khi nào tôi quên được hình bóng thầy.

Hôm qua, tôi mừng đến phát khóc khi biết được địa chỉ của thầy sau 40 năm xa cách. Tôi đã lái xe một mạch 300km tới thăm người thầy mà tôi kính yêu nhất đời.

Gặp lại thầy, tôi bật khóc, những kỷ niệm ngày đó bỗng sống lại như mới. “Ồ, Joe – thầy nói hệt như 40 năm trước – em vẫn yếu đuối như ngày nào”. Tôi lặng người khi nghe thầy kể: “Hôm đó, bài làm em chỉ được điểm B, nhưng em đã cố gắng. Nhìn vào em, thầy thấy lại mình nhiều năm trước. Khi đó, một lời động viên của cô giáo đã giúp thầy vượt qua tất cả. Thầy đã tin rằng em cũng vậy, đó là lý do mà thầy gọi em ở lại hôm ấy. Và thầy không lầm”.

Một lời khen đúng lúc mới kỳ diệu làm sao !

1
8 tháng 9 2015

hay quá bạn. đăng nữa đi

chả biết từ lúc nào cuộc sống của tôi bỗng tràn ngập nước mắt , tôi sinh gia trong gia đình không được khá giả , nhưng có thể nói tôi không phải làm những công việc nặng nhọc , có thể lí do là vì họ hàng anh em tôi đều học giỏi , đều đỗ vào các trường lớn có tiếng tăm , sự nghiệp phát triển , mà bố mẹ lúc nào cũng ép tôi phải học , học , học cho bằng họ , ngay từ khi 2 , 3...
Đọc tiếp

chả biết từ lúc nào cuộc sống của tôi bỗng tràn ngập nước mắt , tôi sinh gia trong gia đình không được khá giả , nhưng có thể nói tôi không phải làm những công việc nặng nhọc , có thể lí do là vì họ hàng anh em tôi đều học giỏi , đều đỗ vào các trường lớn có tiếng tăm , sự nghiệp phát triển , mà bố mẹ lúc nào cũng ép tôi phải học , học , học cho bằng họ , ngay từ khi 2 , 3 tuổi , bố mẹ đã gửi tôi ở với ông bà để đi làm , ừ thì biết rằng đi để kiếm tiền nuôi tôi , nuôi gia đình nhưng họ cũng ít khi về thăm con , hay hỏi thăm này nọ tôi vẫn chấp nhận , bình thường , ừ có sao đâu .... tôi ổn mà , đến khi 5 tuổi  thì họ về sống cùng với tôi , những ngày tháng đầu tôi hạnh phúc , hạnh phúc lắm , nhưng càng dần về sau tôi lại cảm thấy .... cảm thấy ức nghẹn  hằng ngày họ bắt tôi học , học , từ 5 tuổi tôi đã phải tính các phét tính có 4 chứ số , đọc thuộc hết các bảng nhân bảng chia , làm những bài tập của học sinh lớp 3 lớp 4 lúc ấy , tôi thèm lắm cái cảm giác được chơi cùng bạn bè , có những lần nhìn qua khe cửa thấy lũ bạn rủ nhau chơi nhảy dây này nọ , mà tôi chảy nước mắt , ở độ tuổi này đáng nhẽ tôi phải được vui chơi là chính nhưng không học học là quan trọng nhất ,  tôi lúc nào cũng nghe lời bố mẹ , cố gắng học thật tốt nghe lời , năm nào cũng được giấy khen học giỏi thi này thi nọ, nhưng cho đến năm tối lên cấp 2 tôi đã bắt đầu Yêu , chả biết vì lí do gì mà tôi lại yêu sớm  thế , bắt đầu có cảm giác thích một ai đó , nhưng hồi ấy chỉ thích đơn phương và không nói cho ai biết , rồi dần dần tôi sao nhãng học hành , kết quả tụt thấp bài kiểm tra bắt đầu xuất hiện những con 5 ,6 thậm chí là 2  tôi giấu bố mẹ những bài kiểm tra ấy và rồi cũng bị phát hiện , họ la mắng quát tháo thậm chí đánh , tát tôi '' tao không có đứa con như mày '' '' mày nhìn con *** xem , nó lúc nào cũng đứng nhất lớp , còn mày thì ? '' '' mày chỉ mỗi việc ăn với học mà cũng không xong , mày nghỉ mẹ mày đi '' '' học nốt lớp 9 tao cho mày đi làm '' những lần đầu tiên nghe những lời chửi bới xúc phạm ấy , tôi suy sụp , nhưng ai biết được , ngày nào họ cũng lặp lại những câu nói đó thường xuyên , thậm chí còn thậm tệ hơn nhiều ,lên lớp 7 , tôi đã tìm ra thứ giúp tôi giảm stress là Face , tôi dùng Face để kết bạn , nch với bạn bè , hay là crush , tôi cảm thấy họ còn yêu thương quan tâm hơn chính bố mẹ mình rồi họ cũng cấm tôi chơi facebook   bắt tập trung vào học hành , nhưng tôi vẫn dùng trộm , lên lớp 8 tôi bắt đầu biết tán tỉnh , thả thính , rồi dần dần đánh nhau , cúp học , chia bè kéo phái trở thành một đứa học sinh hư hỏng , tôi của lúc này là người mà lúc nhỏ tôi cực ghét nhà trường biết , bố mẹ biết , họ lại càng xúc phạm tôi thậm tệ hơn , '' mày cút khỏi nhà , mày không phải ở cái nhà này nữa , tao mà biết mày khốn nạn như thế này tao đã đéo thèm đẻ mày ra rồi , sao mày không chết luôn đi cho xong , tao thà không có con còn hơn có loại người như mày , họ bắt đầu lôi tôi ra so sánh , hết với còn nhà người ta , thậm chí là một con chó , con bò họ chỉ xúc phạm đánh đập , họ nói thôi thay đổi làm họ thất vọng mà chả bao giờ hỏi lại vì sao tôi đổi thay ? ......... rồi đến bây giờ thì tôi cũng chẳng có gì làm động lực phấn đấu chán nản , nhiều lúc có suy nghĩ tiêu cực , dần dần trở nên ít nói , ít cười , mỗi khi gặp bàn bè họ cứ tưởng tôi hạnh phúc , nhưng không .......... tôi không Hạnh Phúc

dù đăng lên đây là không đúng nhưng tôi cảm thấy thoải mái , có khóa nick cũng được

4
15 tháng 3 2021

những cái loại cha mẹ không chấp nhận được 

vui lên đi cứ nghĩ cái gì vui vẻ là nỗi buồn sẽ tan ngay ấy mà 

3 tháng 11 2021

quắbacaw

Một người báo cáo ngôi nhà của anh ta bị trộm trong lúc anh ta dang chạy bộ, cả ngôi nhà bị lục tung lên nhưng chỉ bị mất cắp một chiếc đèn bằng vàng, trong căn phòng hình vuông đặt duy nhất một bàn thờ. Trong căn phòng đó còn có một tờ quảng cáo nhà hàng X và dính một ít bột bánh mà chỉ có duy nhất nhà hàng đó bán. Khi cảnh sát tìm tới nhà hàng, thì tất cả thành viên nhà hàng đều...
Đọc tiếp

Một người báo cáo ngôi nhà của anh ta bị trộm trong lúc anh ta dang chạy bộ, cả ngôi nhà bị lục tung lên nhưng chỉ bị mất cắp một chiếc đèn bằng vàng, trong căn phòng hình vuông đặt duy nhất một bàn thờ. Trong căn phòng đó còn có một tờ quảng cáo nhà hàng X và dính một ít bột bánh mà chỉ có duy nhất nhà hàng đó bán. Khi cảnh sát tìm tới nhà hàng, thì tất cả thành viên nhà hàng đều có bằng chứng ngoại phạm và ngày hôm đó chỉ có hai khách hàng ăn loại bánh này. Khi cảnh sát triệu tập hai người thì họ phát hiện có một dấu vân tay của ông A. Theo báo cáo khi ông A ăn xong tại nhà hàng này, do quá say nên hầu hết ông không nhớ gì và trở về nhà ngủ ngay, điều này cũng được xác định bởi người bạn của ông A khi kể là đã đưa ông tới cửa rồi đi về. Vậy vụ án này như thế nào và ai là kẻ trộm?

3
2 tháng 8 2015

có 1 số điều cần lưu ý

+căn nhà bị lật tung lên nhưng tên trộm chỉ lấy 1 cây đèn bằng vàng nếu muốn thuận tiện thì phải lấy tiền chứ.

+điều quan trọng nhất là vị trí của bằng chứng, nơi đó quá dễ đẻ tìm thấy(1 căn phòng chỉ có 1 bàn thờ) và đó tố cáo ông A rõ ràng.

Do đó rất có thể có người đã hãm hại ông A.

VÀ người duy nhất có thể biết chắc chắn rằng ông A sẽ đi ăn ở nhà hàng đó, sẽ ăn loại bánh đó và trở về nhà và ngủ li bì.

theo mình thi vụ án xảy ra nhu sau:

ông bạn mời ông A tới ăn tại nhà hàng X rồi gọi món bánh đó ra, sau đó chuốc cho ông A say. Dể chắc   chắn ông A sẽ ko thức dậy ong bạn sẽ dùng thuốc mê. Sau đó ông bạn sẽ tới nhà người đó.Ở đây ta cần chú ý nếu đi bộ thường se có 1 lịch trính trước. Rất có thể ông bạn đã quan sát trước và sắp xếp mọi thứ thật chính xác rồi vào giờ đó đột nhập vào và làm giống như đó là 1 vụ trộm.Nếu tìm bằng chứng thì ta chỉ cần tìm cây đèn bằng vàng đó rất có thể đã bị giấdduzi hoặc vất đi nơi khác.CÓ thể ông bạn ko gây mê ông A ở ngoài cửa mà ở ngay trong nhà.

MỌi NGƯỜI NX ĐI

 ps:tiếp tục đưa ra giả thuyết.

1 tháng 2 2016

Bạn Trần Thùy Dung như Connan ý ! Phá án giỏi quá

một người báo cáo nhà anh ta bị trộm lúc anh ta đang ra ngoài,cả ngôi nhà bị tráo tung lên nhưng chỉ mất một chiếc đèn vàng trong căn phòng vuông và đặt duy nhất một bàn thờ. Trng căn phòng đó chỉ có duy nhất một tờ giấy quảng cáo nhà hàngX và bị dính một ít bột bánh mà chỉ duy nhất nhà hàng đó có. Cảnh sát tìm tới nhà hàng thì tất cả các nhân viên trong nhà hàng đều có bằng chứng...
Đọc tiếp

một người báo cáo nhà anh ta bị trộm lúc anh ta đang ra ngoài,cả ngôi nhà bị tráo tung lên nhưng chỉ mất một chiếc đèn vàng trong căn phòng vuông và đặt duy nhất một bàn thờ. Trng căn phòng đó chỉ có duy nhất một tờ giấy quảng cáo nhà hàngX và bị dính một ít bột bánh mà chỉ duy nhất nhà hàng đó có. Cảnh sát tìm tới nhà hàng thì tất cả các nhân viên trong nhà hàng đều có bằng chứng ngoại phạm và ngày hôm đó chỉ có hai vị khách duy nhất ăn món bánh này.Khi cảnh sát triệu tập 2 người họ thì phát hiện ra dấu vân tay của ông A. Theo báo cáo thì ông A sau khi ăn tại nhà hàng này do quá say nên hầu hết ông không nhớ gì và trở về nhà ngủ ngay, ddieuf này cũng được xác định bởi bạn của ông A là kể đã đưa ông tới cửa rồi đi về.Vậy vụ án như thế nào và ai là kẻ trộm?

1
30 tháng 5 2016

de vai