Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
-Như một dải lụa đào vắt qua làng em
-Như những vì sao lấp lánh trong đêm
Mỗi người đều dành một ngày của mình cho các hoạt động khác nhau, người thì học tập, người làm việc…Và dưới đây là một ngày hoạt động của em.
Đó là hoạt động của ngày hôm qua, ngày thứ Hai đầu tuần sau hai ngày nghỉ là thứ Bảy và Chủ nhật để bước vào một tuần học tập mới. Em học buổi sáng và buổi học bắt đầu từ lúc bảy giờ vì vậy đồng hồ báo thức của em luôn được đặt lúc sáu giờ sáng. Đúng giờ, đồng hồ báo thức reo vang, em thức dậy và vươn vai tập bài thể dục buổi sáng quen thuộc chỉ trong năm phút. Sau đó em đi đánh răng, rửa mặt sạch sẽ và ăn sáng. Tô mì nấu với trứng đã được mẹ chuẩn bị sẵn đặt ngay ngắn trên bàn đang đợi em.
Sau khi bữa sáng đã xong, em liền thay quần áo em chọn cho mình chiếc áo trắng và quần sẫm mầu vì hôm nay là thứ hai đầu tuần có buổi chào cờ, khăn quàng đỏ, mũ ca nô và sách vở đã được em chuẩn bị từ tối hôm trước. Em chải tóc gọn gàng và đạp xe đến trường. Hôm nay có năm tiết, một tiết chào cờ và bốn tiết học trên lớp. Những tiết học cứ thế trôi qua cho đến tiết cuối cùng, rồi tiếng trống trường đã điểm báo hiệu kết thúc buổi học. Hôm nào cũng vậy cứ đến trưa là cái bụng lại đói meo, nhưng vẫn phải cố gắng đạp xe về nhà. Vì năm tiết nên chúng em về đến nhà cũng khá muộn, về nhà bố mẹ em đã ăn cơm rồi để riêng hai phần ra phần em và chị gái em cũng học cấp ba nên về muộn hơn em. Mẹ giục em đi ăn cơm kẻo đói, em vội vã đi thay quần áo, rửa mặt và ăn cơm trưa.
Sau khi đã ăn no em lên giường đi ngủ khoảng một tiếng và thức dậy tiếp tục ngày hoạt động của mình. Em thức dậy lúc hai giờ chiều, vì chiều nay được nghỉ nên em sẽ ở nhà học bài và giúp mẹ một số công việc nhà. Trời khá là nắng nên tranh thủ khi trời chưa mát, em ngồi vào bàn học xem qua một số bài tập thầy cô giao để giảm bớt gánh nặng bài tập vào buổi tối. Mày mò với đống bài tập nhưng mãi không ra em liền gọi Hương – đứa bạn học cùng lớp ở ngay cạnh nhà em sang và hai đứa cùng giải bài tập. Khi số bài tập đã được giải quyết gần hết, Hương về nhà còn em đi nhổ cỏ vườn rau và tưới rau giúp mẹ.
Thấy trời cũng bắt đầu tối, em quét sân quét nhà sạch sẽ và lấy rau chuẩn bị bữa tối. Chị gái em chuẩn bị ôn thi đại học nên khá bận với việc học tập nên không có nhiều thời gian giúp đỡ bố mẹ. Còn em, chương trình học cũng không phải quá vất vả nên có nhiều thời gian rảnh hơn chị. Bữa tối đã được chuẩn bị xong, em đợi bố mẹ đi làm và chị gái đi học về ăn cơm. Tranh thủ lúc đợi em đi tắm và thu quần áo, gấp xếp gọn gàng vào tủ. Khi mọi người đã về đầy đủ, cả nhà ăn cơm rất vui vẻ, mẹ khen em nhỏ mà đã giúp đỡ được mẹ rất nhiều việc. Chị em thấy vậy tỏ vẻ ganh tỵ với em và bảo: “chẳng qua chị bận học thôi nhé!”, em mỉm cười sung sướng, ăn cơm xong chị gái em nhận việc rửa bát, còn em thì ngồi vào bàn học giải quyết số bài tập còn lại và chuẩn bị sách vở cho ngày mai.
Xong xuôi, em xem ti vi với bố mẹ một lúc rồi đi ngủ sớm để ngày mai thức dậy cho đúng giờ. Đi ngủ em nghĩ về một ngày hoạt động của mình với nhiều việc thật ý nghĩa.
Một ngày hoạt động trôi qua với nhiều việc làm, tuy mệt mỏi nhưng em cảm thấy rất vui vì đã học tập thật hiệu quả và giúp đỡ bố mẹ một số công việc dù rất nhỏ.
VD1: "Nói ngọt lọt đến xương."
VD2:
"Nghe dào dạt mười bốn triệu Miền Nam đang tỉnh thức
Khôn! Ba mươi triệu kim cương của thiên hà Tổ quốc
Không! Hàng nghìn triệu ngôi sao sáng anh em đang chiếm lĩnh bầu trời
Hứa một mùa gặt lớn ngày mai.”
- Kim cương và ngôi sao ẩn dụ cho phẩm chất của con người
VD3:
"Về thăm nhà Bác làng sen
Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng”
- "thắp" ám chỉ hành động hoa nở
VD4:
"Mẹ tôi mái tóc bạc,
mẹ tôi lưng đã còng… ”
- Ẩn dụ "mái tóc bạc" và "lưng đã còng" ám chỉ người mẹ đã có tuổi dần bước vào độ tuổi xế chiều
VD5:
"Nước non lận đận một mình
Thân cò lên thác, xuống ghềnh bấy nay.
Ẩn dụ "thân cò" - thân phận tội nghiệp của người nông dân
c
Vì cuối câu có chữ I've ever met nên từ cần điền phải là so sánh nhất
Trong văn bản Sông nước Cà Mau, dưới ngòi bút tài tình của nhà văn Đoàn Giỏi, cả vùng sông nước Cà Mau hiện lên thật sinh động. Cảnh vật biến hoá, màu sắc biến hoá: màu xanh lá mạ, màu xanh rêu, màu xanh chai lọ,... Những dòng sông, kênh, rạch, rừng đước và cả khu chợ Năm Căn nữa hiện lên vừa hùng vĩ, hoang sơ, vừa dạt dào sức sống, cảnh xa lạ mà vẫn gợi bao yêu mến, nhớ thương. Thiên nhiên Cà Mau bao la, hào phóng; con người Cà Mau mộc mạc, hồn hậu, dễ thương. Đọc những trang văn của Đoàn Giỏi, ta có cảm giác như đang đi giữa sông nước Cà Mau, tận hưởng hương rừng Cà Mau, đến chơi chợ Năm Căn, dừng lại, bước lên những ngôi nhà bè và mua một vài món quà lưu niệm. Cảm giác được chu du giữa cả một miền sông nước như thế mới thú vị biết bao!
Nhớ cô
Thời gian trôi đi không bao h trở lại
Dù không đành cũng có thể làm chi?
Cô giáo ơi em biết nói câu j
Để chia tay mà lòng không đau đớn
Vẫn nhớ cô hôm nào trên bục giảng
Ngày từng ngày đến lớp nụ cười tươi
Thấm thoát trơi 1 năm sao ngắn ngủi?
Để giờ đây nước mắt cứ thuôn trào
Cô giáo ơi mai này gặp lại
Cô còn nhớ đến chúng em chăng?
Em nơi đây trông từng phút từng giây
Gặp cô dù chỉ trong giấc chiêm bao
NHỚ CÔ GIÁO TRƯỜNG LÀNG CŨ Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
tôi sinh ra và lớn lên trong căn nhà ấy và gia đình người thân có cả chú cún con nữa petty. chú luôn bên tôi dù vui hay buồn. một ngày năm đẹp, tôi chơi cùng các bn quên bẵng đi chú và cả ngày ko thấy chú đâu. xế chiều tôi thấy chú mang một miếng thít về nhà tưởng chú nhặt bỏ hoang nên tôi bảo bố mẹ nấu cháo thịt cho chú ăn. nhiều hôm liếp tiếp gặp phải chuyện này tôi cố tìm ra chứng cớ. hóa ra nó chạy cả 1 km để gặm thịt về nhà biết nhà tôi rất nghèo. tôi dắt chó đi xin lỗi mọi người. về nhà tôi rất bực mình vì hành vi này của con chó thế là tôi đánh trong khi bố mẹ ko ở nhà. nó ko chạy đứng im cho tôi đánh đôi mắt như muốn nói đánh trách nó đi. tôi vội vứt cây đi ôm chầm lấy nó, nó vẫy đuôi như cười. sau lần đó tôi và chú đã thấu hiểu nhau hơn. Tôi yêu Petty, Petty của chị à
mình bịa đó cậu tham khảo nha ko coppy trên mạng đâu
Tôi là một cô gái mồ côi cha mẹ từ nhỏ, người thân duy nhất của tôi chính là bà và chú cún Homey. Nhà tôi rất nghèo. Trong một lần đi công tác xa không may cha, mẹ và ông của tôi qua đời. Thế là gia đình chỉ còn mỗi mình tôi, bà và Homey. Homey đc bà và ông tôi nuôi từ nhỏ, nó cũng chính là người bn thân nhất của tôi bởi lẽ tôi rất nhút nhát nên ko có bn. Có lần bà kể cho tôi nghe ông đặt tên là Homey với mong muốn có cuộc sống ấm no, hạnh phúc nhưng sự thật lại ngược lại.Một ngày nọ, trời mưa to, thấy bà đi làm chưa về nên tôi rất lo. Một tiếng sét to vang động cả trời xanh làm tôi hốt hoảng giật mình. May mà có Homey bên cạnh nên tôi rất an tâm.Bỗng từ xa tôi nhìn thấy một hình dáng của ai đó. Đó chính là bà tôi. Bà vừa vô đến nhà thì bỗng dưng ngất xỉu. Tôi sờ lên trán thử thì thấy rất nóng. Tôi rất lo sợ và không biết làm thế nào thì Homey đã kéo áo tôi và ra cử chỉ như để dạy dỗ tôi cách chăm sóc bà. Sáng hôm sau, trong nhà không còn tiền lẫn gạo,tôi không biết nên làm sao thì đã thấy Homey kéo một bao gạo rất to đến cho tôi. Tôi không biết làm thế nào mà nó có đc gạo nhưng tôi không để tâm và dùng số gạo đó nấu cháo cho bà.
Phần còn lại bạn viết tiếp nha mk chỉ mới suy nghĩ đc nhiu đó thôi