K
Khách
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Các câu hỏi dưới đây có thể giống với câu hỏi trên
Bảng xếp hạng
Tất cả
Toán
Vật lý
Hóa học
Sinh học
Ngữ văn
Tiếng anh
Lịch sử
Địa lý
Tin học
Công nghệ
Giáo dục công dân
Âm nhạc
Mỹ thuật
Tiếng anh thí điểm
Lịch sử và Địa lý
Thể dục
Khoa học
Tự nhiên và xã hội
Đạo đức
Thủ công
Quốc phòng an ninh
Tiếng việt
Khoa học tự nhiên
- Tuần
- Tháng
- Năm
-
4 GP
-
4 GP
-
4 GP
-
DHĐỗ Hoàn VIP4 GP
-
2 GP
-
2 GP
-
2 GP
-
CKCô Khánh Linh VIP2 GP
-
AQ2 GP
-
BL2 GP
Em tham khảo:
Tôi là Tấm- một cô gái hiền lành và may mắn khi được làm vự của vua. Trở thành hoàng hậu là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Sau khi được làm hoàng hậu thì ngày giỗ cha là lần đầu tiên tôi về thăm nhà. Lần này về tôi không mang theo tùy tùng. Về đến nhà thì Cám và dì ra đón tiếp rất nồng nhiệt. Đến lúc chuẩn bị làm giỗ, dì có nói với tôi là trèo lên cây cau, hái một buồng cau. Vì từ nhỏ tôi đã làm những việc này, không ngần ngại tôi đã trèo lên ngọn cây. Lúc này đang hái thì thấy cây rung lắc rất mạnh. Tôi liền hỏi dì rằng " dì làm gì vậy?". Dì liền bảo là " dì đang đuổi kiến cho con.". Tôi cũng không biết chuyện gì nữa chỉ thấy cây nghiêng và đổ xuống. Lúc tôi tỉnh dậy đã thấy mình hóa thành chim vàng anh. Con chim vàng anh mà được vua yêu thích nhất, luôn mang lồng chim bên mình. Vì vậy mà tôi biết được là sau khi tôi chết dì đã cho Cám vào cung thay tôi. Mỗi lần thấy Cám giặt quần áo là tôi lại hót " phơi áo chồng ta, phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rà, rách áo chồng tao". Nghe vậy Cám rất hoảng hồn, ngày hôm sau nghe lời mẹ Cam đã đem giết chết tôi mà chôn xác ở vườn. Từ đó lại được sống lại một lần nữa trong thân xác của cây xoan đào. Xoa đào lớn và tán cây rộng có nhiều bóng mát, vậy nên nhà vua hàng đêm ra đó mắc võng hóng mát. Vì ghen tị nên Cám lại một lần nữa cho người chặt cây xoan đào để làm thành cái khung cửi. Mỗi lần dệt vãi bằng khung cửi có thì tôi lại kêu lên tiếng kêu ai oán " Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra." Cám sợ quá liền đem khung cửi đi đốt xa hoàng cung. Chỗ đó mọc lên một cây thị. Tôi lại được sống một lần nữa trong quả thị. May mắn có một bà lão bán nước gần đó đem quả thị về nhà. Mỗi ngày bà đi làm thì tôi giúp bà làm việc nhà, nấu nướng, quét dọn nhà cửa sạch sẽ. Rồi một hôm tôi đang làm thì bà cụ chạy lại ôm chầm lấy tôi vậy là tôi ở lại với bà. Tôi thường têm trầu cánh phượng cho bà mang đi bán. Và một ngày, lúc vua ghé vào quán nước của bà cụ đã nhận ra trầu tôi têm thế là chúng tôi gặp lại nhau và thế là chúng tôi sống hạnh phúc bên nhau.