Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tôi là môt người được lớp kính trọng, phải nói như thế vì tôi không có nhiều điểm kém và luôn giúp đỡ mọi người nên được cái ưu điểm thế. Nhưng hầu như tôi luôn được điểm cao với tôi bởi có lẽ tôi là người có cái tính ít nói , còn mọi người thì nhất quyết tôi là người duy nhất chịu được sự im lặng. Thật thú vị vì tôi và mọi người không khác nhau là mấy luôn giúp đỡ nhau trọng học tập .Tôi hơi cao, có khuôn mặt tròn, đầy đặn trông rất dễ thương.
“Sinh em ra trên đời, bố mẹ đặt tên: Hồng Giang
Một dòng sông màu hồng mơ mộng
Giữa vạn vật và muôn sắc màu của trời đất cao rộng
Mong cho em một hạnh phúc tươi hồng’’
Đỗ Hồng Giang là tên mà ba mẹ đặt cho lúc em mới ra đời. Nhưng mọi người trong nhà vẫn quen gọi em là Bé Còi. Cái tên đó xem ra rất hợp với thân hình nhỏ nhắn và nói đúng hơn là còi cọc của em. Ăn rất khoẻ nhưng em nghịch cũng dữ nên mẹ bảo em không thể lớn được. Tuy là con gái nhưng em nghịch như tụi con trai. Mỗi buổi chiều đi học về em thường cùng tụi thằng Sơn, thằng Phúc xách chai đi đổ dế. Hôm nào chán tụi em lại rủ nhau đi đánh đáo, đánh khăng. Trong nhà em toàn bi, quay, khăng, không thể kiếm đâu ra một con búp bê hay một bộ đồ hàng cả. Ba thường vừa cười vừa trêu em “đáng lẽ Bé Còi nhà ta phải là con trai mới đúng”. Những lúc như thế em thường đỏ mặt bỏ chạy. Nghịch ngợm là vậy nhưng em cũng chăm học lắm nhé! Ở lớp Bé Còi toàn đứng đầu thôi. Năm ngoái em còn được nhà trường cử đi thi học sinh giỏi môn Toán nữa đấy. Mơ ước lớn nhất của em là được trở thành phi công, lái những chiếc máy bay thật lớn, thật to bay lên bầu trời cao và trong xanh trên kia.
Em tin chắc rằng mình sẽ thực hiện được ước mơ đó.
tình trạng của một sự vật hoặc một con người, coi như không có gì thay đổi trong một khoảng thời gian nào đó
Trần Văn Thành
trạng thái :
tình trạng của một sự vật hoặc một con người, coi như không có gì thay đổi trong một khoảng thời gian nào đóchúc bn học tốt !
- An: Chào Bình, cậu đang làm gì vậy?
- Bình: Chào An, tớ đang đau đầu với bài tập về nhà môn Toán. Nó thực sự khó khăn.
- An: Ồ, tớ hiểu. Toán có thể khá khó khăn. Cậu đang học chủ đề gì?
- Bình: Tớ đang học giải tích. Đó là một bước tiến lớn về mức độ phức tạp đối với tớ.
- An: Tớ hiểu. Giải tích có thể khá đáng sợ lúc đầu, nhưng một khi cậu nắm bắt được nó, nó sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
- Bình: Tớ hy vọng vậy. Tớ định dành cả cuối tuần để học.
- An: Đó là một kế hoạch tốt. Chỉ cần nhớ là phải nghỉ ngơi. Việc quan trọng là không được kiệt sức.
- Bình: Cậu nói đúng đấy, An. Cảm ơn lời khuyên của cậu!
- An: Không có gì, Bình. Chúc cậu may mắn trong việc học của mình!
Trong đoạn hội thoại trên, “đau đầu với” là cụm động từ và “bước tiến lớn” là cụm tính từ.