K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 11 2017

hái rau= háu zai

28 tháng 11 2017

6 bà => 6 mặt => sặc máu => ra máu => rau má 

14 tháng 7 2018

bà ăn xu le

 Hoặc

bà ăn rau má vì xu le là xe lu , xe lu thì đi chậm , đi chậm là đâm chị , đâm chị thì ra máu , ra máu là rau má

  Ủng hộ nha ~~!!!!!

14 tháng 7 2018

xu le là gì vậy bạn?

20 tháng 3 2018

có một chử C 

bà 73 tuổi

bạn học lớp 9 hả

20 tháng 3 2018

1 chữ C

Bà 73 tuổi ( bả bay = 73 )

27 tháng 8 2023

Bài văn kể chuyện: Một lần mắc lỗi với người thân

Mở bài:

Em là con út trong gia đình có ba anh chị em. Khi em lên lớp ba, bố mẹ em phải lên thành phố làm việc để kiếm tiền nuôi con ăn học. Em không muốn xa bố mẹ, nhưng em cũng không muốn rời khỏi quê hương yêu dấu của mình. Em quyết định ở lại quê sống cùng bà ngoại.

Thân bài:

Bà ngoại là người rất hiền lành, yêu thương cháu nội. Bà luôn lo lắng cho em, cho dù em đã lớn khôn rồi. Bà luôn dậy sớm để nấu cơm cho em, đưa đón em đi học, giúp em làm bài tập, mua cho em những món ăn em thích... Em rất biết ơn và yêu quý bà.

Nhưng có một điều em không thích ở bà, đó là bà luôn ép em học thêm nhiều môn. Bà muốn em giỏi giang như anh chị của em, để sau này có thể vào được trường đại học danh tiếng. Em hiểu ý tốt của bà, nhưng em lại không thích học thêm. Em chỉ muốn được chơi đùa với bạn bè sau giờ học, được xem phim hoạt hình yêu thích, được ngủ nướng vào buổi sáng...

Một hôm, bà đưa em đến nhà cô giáo dạy thêm toán. Em không muốn đi, nhưng bà cứ nài nỉ em. Em bực bội, quát lên với bà: "Bà cứ ép em học thêm làm gì? Em không thích học thêm đâu! Bà cứ để em yên, em muốn được tự do!" Bà nghe xong, mặt buồn bã, không nói gì. Bà chỉ ôm em vào lòng, vuốt ve mái tóc của em, rồi nói: "Bà biết con không thích học thêm, nhưng bà chỉ muốn con có một tương lai tốt đẹp. Bà không muốn con phải khổ như bố mẹ con. Bà yêu con lắm, con ạ!"

Em nghe bà nói, cảm thấy xấu hổ và hối hận. Em đã làm bà buồn, đã không hiểu cho bà. Em ôm bà chặt lại, xin lỗi bà nhiều lần. Bà cười khẽ, vuốt ve đầu em, nói: "Bà tha lỗi cho con rồi. Con hãy cố gắng học tập cho tốt nhé. Bà tin con sẽ làm được!"

Kết bài:

Từ đó, em đã thay đổi thái độ với việc học thêm. Em không còn than phiền hay chống đối nữa. Em cố gắng học hết sức mình, để làm vui lòng bà ngoại. Em cũng biết ơn và yêu thương bà hơn.

Một lần mắc lỗi với người thân đã khiến em rút ra được một bài học sâu sắc. Đó là phải biết trân trọng và tôn trọng người thân, phải hiểu cho hoàn cảnh và mong muốn của họ. Em cũng hiểu được tình yêu thương của người thân là vô giá, là động lực để em vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.

TRONG TÂM DỊCH COVIDTổ quốc gọi, chúng tôi vào tâm dịchHăng hái lên đường dẫu biết lắm gian nanMột khi COVID dịch đã lan trànVì quê hương, toàn dân cùng gắng sức Là chiến sĩ ngành y không ngại gì khổ cực Đã bốn đợt rồi! Bảo hộ kín toàn thânVệ sinh cá nhân, ăn uống những khi cầnĐều thật khó vì trên người như “phi công vũ trụ” Bệnh nhân đông, cấp cứu không kịp thởTất bật suốt ngày rồi lại trực...
Đọc tiếp

TRONG TÂM DỊCH COVID

Tổ quốc gọi, chúng tôi vào tâm dịch

Hăng hái lên đường dẫu biết lắm gian nan

Một khi COVID dịch đã lan tràn

Vì quê hương, toàn dân cùng gắng sức

 

Là chiến sĩ ngành y không ngại gì khổ cực 

Đã bốn đợt rồi! Bảo hộ kín toàn thân

Vệ sinh cá nhân, ăn uống những khi cần

Đều thật khó vì trên người như “phi công vũ trụ”

 

Bệnh nhân đông, cấp cứu không kịp thở

Tất bật suốt ngày rồi lại trực đêm 

Kiệt sức sõng soài lại gắng đứng lên 

Đồng đội tự chăm nhau như anh em thân thiết! 

 

Mỗi đêm về lại nhớ con da diết 

Qua online nước mắt lệ nhòa 

Vì mọi người, mẹ phải tạm xa 

Con ngoan nhé hiểu cho lòng mẹ! 

 

Cha mất rồi mà con không thể 

Về chịu tang ơn nghĩa sinh thành 

Kiếp con người sao nhỏ bé mong manh

Tha lỗi cho con, cha ơi… nghẹn đắng! 

 

Mong ngày mai sau mưa trời lại nắng 

Sài Gòn lại cười ôm trọn tình thân 

Ngành Y tiên phong khi Tổ quốc cần 

Diệt COVID như ngày xưa cha ông mình dẹp giặc

 

Rồi chúng ta sẽ là người chiến thắng

Vaccine phòng ngừa, quyết sách 5K 

Nồng ấm tình người tình đồng đội thiết tha

Chúng ta được về nhà với nụ cười chiến thắng! 

 

Sao yêu quá những chiến binh thầm lặng 

Từng phút từng giờ giữa sống chết bủa vây 

Mang lại màu xanh hạnh phúc sum vầy 

Cho Tổ quốc bình yên một ngày không xa nữa.  a xác định PTBĐ chính và thể thơ đc sd trong văn bản trên . Người mẹ trong văn bản làm công việc gì 

B. Người mẹ dặn đứa con " ngoan nhé hiểu cho lòng mẹ " theo em người mẹ con hiểu điều gì 

C. Câu " con ngoan nhé hiểu cho lòng mẹ " là lời dẫn trực tiếp hay gián tiếp

2
2 tháng 1 2022

ae giúp mai thi rồi

 

2 tháng 1 2022

C là trực tiếp

9 tháng 8 2017

Chọn đáp án: A

8 tháng 12 2018

Chọn đáp án: B

20 tháng 11 2017

bó đá

73 tuổi bà chết

20 tháng 11 2017

Bà chết năm 73 tuổi và do bị con bò đá chết.
Giải thích:
Bà đó => Bò đá
Bả bay => Bảy ba (73 tuổi)

14 tháng 7 2019

Trong bài thơ có nhiều hình ảnh nói lên tinh thần dũng cảm và lòng hăng hái của các chiến sĩ lái xe trên con đường chiến lược Trường Sơn thời đánh Mĩ. Con đường ra tiền tuyến đầy mưa bom bão đạn, chiếc xe vận tải quân sự "kính vỡ đi rồi" nhưng người chiến sĩ lái xe vẫn "ung dung" làm chủ phương tiện, làm chủ chiến trường, rất dũng cảm ngàng tàng:

"Ung dung buồng lái ta ngồi,

Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng”.

"Bom giật bom rung kính vỡ đi rồi" nên người lái xe bị gió lùa "mắt đắng", nhưng anh vẫn dũng mãnh phóng xe như bay suốt đêm ngày. Thật là hăng hái:

"Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng

Thấy con đường chạy thẳng vào tim

Thấy sao trời và đột ngột cánh chim

Như sa, như ùa vào buồng lái".

Mưa rừng "mưa tuôn mưa xối", người chiến sĩ như ngồi trong mưa, áo quần ướt hết, nhưng vẫn ngang tàng hăng hái:

"Chưa cần thay lái trăm cây số nữa

Mưa ngừng, gió lùa mau khô thôi”.

Chữ "ừ " trong câu thơ "Không có kính ừ thì ướt áo" đã thể hiện tinh thần dám chấp nhận mọi gian khổ hi sinh để hoàn thành nhiệm vụ chở vũ khí và lương thực... chi viện cho tiền phương.

 

30 tháng 8 2019

Trong bài thơ có nhiều hình ảnh nói lên tinh thần dũng cảm và lòng hăng hái của các chiến sĩ lái xe trên con đường chiến lược Trường Sơn thời đánh Mĩ. Con đường ra tiền tuyến đầy mưa bom bão đạn, chiếc xe vận tải quân sự "kính vỡ đi rồi" nhưng người chiến sĩ lái xe vẫn "ung dung" làm chủ phương tiện, làm chủ chiến trường, rất dũng cảm ngàng tàng:

"Ung dung buồng lái ta ngồi,

Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng”.

"Bom giật bom rung kính vỡ đi rồi" nên người lái xe bị gió lùa "mắt đắng", nhưng anh vẫn dũng mãnh phóng xe như bay suốt đêm ngày. Thật là hăng hái:

"Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng

Thấy con đường chạy thẳng vào tim

Thấy sao trời và đột ngột cánh chim

Như sa, như ùa vào buồng lái".

Mưa rừng "mưa tuôn mưa xối", người chiến sĩ như ngồi trong mưa, áo quần ướt hết, nhưng vẫn ngang tàng hăng hái:

"Chưa cần thay lái trăm cây số nữa

Mưa ngừng, gió lùa mau khô thôi”.

Chữ "ừ " trong câu thơ "Không có kính ừ thì ướt áo" đã thể hiện tinh thần dám chấp nhận mọi gian khổ hi sinh để hoàn thành nhiệm vụ chở vũ khí và lương thực... chi viện cho tiền phương.