Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
What is the map scale?
-The scale of a map is the ratio between a measurement distance on the map and the distance in the field. On each map, the scale is placed under the map name to let the reader know the extent of the actual reduction of the object on the map.
Chúc bạn học tốt
Dear my loving sister! In the past 2020, Vietnam and the world have had to go through difficult days in the face of the Covid-19 pandemic. When many countries choose economy, instead of the safety of the people, there are no resolute measures against pandemic. We feel so proud that Vietnam is a country that dares to put the safety of its people above economic interests. Not only causing damage, but with an objective view, Covid-19 also brings to each person many valuable experiences. For my sisters, that would be a lot of the first times. For the first time, our whole family cooks together. For the first time, the whole family watched a movie together… I believe it will be the best memories for my family. But, what makes me feel the most respect and admiration. That is a lesson about the solidarity of the Vietnamese people. Our country is a nation with a tradition of solidarity. In the past, our people have united against so many invading enemies to regain peace. To this day, that solidarity has once again demonstrated its great strength to help Vietnam win against the Covid-19 pandemic. Right from the time our country had the first case to the point when the number of infected people reached tens or hundreds of people. From all levels of government to the people, a spirit of solidarity is shown. The State's strict regulations on disease prevention were immediately enacted. The people from the elderly to young children strictly abide by the following regulations: wearing masks when going to public places, frequently washing their hands with antiseptic water, restricting going to crowded places ... At the time of the social gap in the whole country, the entire people were strictly abiding by it. Many doctors, whether young or retired, are willing to volunteer to the front line against the epidemic, and even medical students are ready to help. The rice ATMs, mask ATMs or free food delivery places ... were created not only to demonstrate mutual affection, but also the solidarity of the entire population to repel the epidemic ... Students like me, when participating in these jobs, I feel extremely happy and proud. The pandemic has helped us to also recognize good feelings. "No one is left behind" - that is a slogan that all Vietnamese people know. The solidarity that comes from above and below one heart has brought great strength. Vietnam is proud to be considered as a country with good disease control. Although there is still a large part of people who ignore the national interests for their own sake. But in general, the Vietnamese people still show a spirit of solidarity, above and below one heart against the Covid-19 epidemic. Everyone understands that this is a long battle and it takes solidarity to win this battle. "Anti-epidemic like anti-enemy" - this war is still long. Together, you and I will contribute a small part of you to the prevention of epidemic diseases. I really hope that our country will be safe soon, right? At the end of the letter, I want to wish you good study and stay healthy!
Gửi chị gái yêu thương của em!
Năm 2020 vừa qua, Việt Nam và thế giới đã phải trải qua những ngày tháng khó khăn khi phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Khi nhiều nước lựa chọn kinh tế, thay vì an nguy của người dân mà không có những biện pháp kiên quyết chống lại đại dịch. Thì chúng ta cảm thấy thật tự hào khi Việt Nam là một đất nước dám đặt sự an toàn của nhân dân lên trên lợi ích kinh tế.
Không chỉ gây ra những thiệt hại, mà nhìn nhận khách quan, Covid-19 cũng đem lại cho mỗi người thật nhiều trải nghiệm quý giá. Đối với chị em mình, đó sẽ là rất nhiều cái lần đầu tiên. Lần đầu tiên, cả gia đình mình cùng nhau nấu ăn. Lần đầu tiên, cả nhà mình cùng nhau ngồi xem một bộ phim… Em tin chắc đó sẽ là những kỉ niệm đẹp đẽ nhất đối với gia đình mình.
Nhưng, điều khiến em cảm thấy trân trọng và ngưỡng mộ nhất. Đó là bài học về tinh thần đoàn kết của người dân Việt Nam. Đất nước ta vốn là một dân tộc có truyền thống đoàn kết. Trong quá khứ, nhân dân ta đã từng đoàn kết chống lại biết bao nhiêu kẻ thù xâm lược để giành lại nền hòa bình. Đến hôm nay, tinh thần đoàn kết ấy lại một nữa chứng tỏ sức mạnh to lớn của nó để giúp Việt Nam chiến thắng đại dịch Covid-19. Ngay từ khi nước ta có ca nhiễm đầu tiên cho đến thời điểm số người nhiễm bệnh lên tới hàng chục, hàng trăm người. Từ các cấp chính quyền đến người dân đều thể hiện được tinh thần đoàn kết một lòng. Những quy định nghiêm ngặt của Nhà nước về việc phòng chống dịch bệnh lập tức được ban hành. Những người dân từ người già đến trẻ nhỏ đều nghiêm chỉnh chấp hành các quy định: như đeo khẩu trang khi đi đến nơi công cộng, thường xuyên rửa tay bằng nước sát khuẩn, hạn chế đi ra nơi đông người… Đặc biệt, trong thời điểm cả nước thực hiện giãn cách xã hội, toàn dân đều nghiêm chỉnh chấp hành. Nhiều bác sĩ dù còn trẻ hay đã về hưu đều sẵn sàng xung phong lên tuyến đầu chống dịch, thậm chí còn có cả những sinh viên của ngành y cũng sẵn sàng giúp sức. Những cây ATM gạo, ATM khẩu trang hay địa điểm phát thực phẩm miễn phí... được tạo ra không chỉ chứng tỏ tấm lòng tương thân tương ái mà còn là sự đoàn kết của toàn dân quyết đẩy lùi đại dịch… Bản thân một sinh viên như em, khi tham gia vào những công việc này, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào.
Đại dịch đã giúp chúng ta cũng nhận ra được những tình cảm thật tốt đẹp. “Không ai bị bỏ lại phía sau” - đó là câu khẩu hiệu mà mọi người dân Việt Nam đều biết đến. Sự đoàn kết xuất phát từ trên dưới một lòng đã đem lại sức mạnh to lớn. Việt Nam tự hào khi được đánh giá là một nước kiểm soát tốt dịch bệnh. Tuy còn một bộ phận không nhỏ những người vì lợi ích cá nhân mà bỏ qua lợi ích dân tộc. Nhưng tựu chung lại, dân tộc Việt Nam vẫn thể hiện được một tinh thần đoàn kết, trên dưới một lòng chống lại dịch bệnh Covid-19. Ai cũng đã hiểu được đây là một cuộc chiến dài ngày và cần phải có sự đoàn kết mới có thể chiến thắng được trận chiến này.
“Chống dịch như chống giặc” - cuộc chiến này vẫn còn lâu dài. Em và chị hãy cùng nhau góp một phần nhỏ bé của mình vào công tác phòng chống dịch bệnh. Thật hy vọng rằng đất nước mình sẽ sớm được bình an, chị nhỉ? Cuối thư, em muốn chúc chị học tập tốt và giữ gìn sức khỏe!
I was born and grew up in a small village of DAI TU district, in THAI NGUYEN province. It is about 150 km from here.
It is a small village because it has only a population of 1000 with a size of 3 square kilometers
There is a primary school in the village, so it is very convenient for children to go to school. There is a small market with a lot of fresh food. The food here is cheaper and fresher than the one in the city.
My village has some nice view, such as: large fields where we can fly a kite and Cau river, where I could swim and my mother usually wash clother there.
Centre of my village is a khuon ga pagoda, it has a large yard,where we usually play badminton, tabletenis or meet each other to chat, next to the pagoda is a large lake. I going fishing here very much.
Especially, I tea of my hometown a lot, because it very delecious, I usually drink a cup of tea before I start working.
The people in my village are very hospitable, friendly, helpful and generous. They are all hard working people. They mainly live on farming and business…
Being a learner of Tran quoc Tuan university, I only come home once a month , so I miss my hometown very much.
Life in the city is full of activity. Early in the morning hundreds of people rush out of their homes in the manner ants do when their nest is broken. Soon the streets are full of traffic. Shops and offices open, students flock to their schools and the day’s work begins. The city now throb with activity, and it is full of noise. Hundreds of sight-seers, tourists and others visit many places of interest in the city while businessmen from various parts of the world arrive to transact business.
Then towards evening, the offices and day schools begin to close. Many of the shops too close. There is now a rush for buses and other means of transport. Everyone seems to be in a hurry to reach home. As a result of this rush, many accidents occur. One who has not been to the city before finds it hard to move about at this time. Soon, however, there is almost no activity in several parts of the city. These parts are usually the business centres. With the coming of night, another kind of actịvity begins. The streets are now full of colorful lights. The air is cooler and life becomes more leisurely. People now seek entertainment. Many visit the cinemas, parks and clubs, while others remain indoors to watch television or listen to the radio. Some visit friends and relatives and some spend their time reading books and magazines. Those who are interested in polis discuss the latest polial developments. At the same time, hundreds of crimes are committed. Thieves and robbers who wait for the coming of night become active, and misfortune descends upon many. For the greed of a few, many are killed, and some live in constant fear. To bring criminals to juse, the officers of the law are always on the move.
Workers and others who seek advancement in their careers attend educational institutions which are open till late in the night. Hundreds of them sit for various examinations every year. The facilities and opportunities that the people in the city have to further their studies and increase their knowledge of human affairs are indeed many. As a result, the people of the city are usually better informed than those of the village, where even a newspaper is sometimes difficult to get.
The city could, therefore, be described as a place of ceaseless activity. Here, the drama of life is enacted every day.
My neiborhood is not big, but it has a nice view. But, some year recently, people often do not take rubbish into recycle bins, walk on the grass, use more dirty energy, noise pollution,.... So I dis something much. Althought my neighbor is so dirty, peole here improve themselevs. I my neighborhood because it's my homeland, the peole here so friendly, there are a lot of parks, supermarkets, schools,... here.
hc tốt
Mình cũng ko biết gp là như nào=))
trả lời câu hỏi bên dưới
Every day I return to my home after school. My house is located in the center of Hanoi city. The white house has 5 floors so I can see it from afar. My house does not have a yard or garden like the houses in the countryside.Step inside, first will be the living room. Here we have a television to watch movies together every day. I like it very much. The second floor is my parents bedroom. It is very neat. My room is on the third floor. I usually set up a lot of things here so it looks a bit cramped. But no problem, I still love it. The 4th floor is my father’s office. Every day he sat for a long time in it. On the top floor is the terrace. There is a lot of wind here.I liked the winds so I asked permission to bring my bed up here but my dad refused. Although climbing the stairs sometimes makes me tired, I still love my house very much
* 5 nguyên âm: a , e , o , i , u .
* 21 phụ âm: b , c , d , f , g , h , j , k , l , m , n , p , q , r , s , t , v , w , x , y , z .
k mk nhé
TL:
I have a best friend named Nha, we have been together since we were just little kids. She has beautiful bright skin and big black eyes. We have a lot of things in common, such as we love the same band, food and books. She and I even share the same name, and it is a small surprise for anyone who has talked to us. Nha is not my classmate, but we always help each other with the homework and school projects. We spend every minute in our break time to talk about all the things that happen in class, and people usually ask what can even makes us laugh that hard. Sometimes I think it is we have been best mates since forever, and I hope that we will be happy this for a very long time
Dịch :
Tôi có một người bạn thân tên Nhã, chúng tôi đã chơi cùng nhau kể từ khi còn là những đứa trẻ. Cô ấy có một làn da trắng rất đẹp và đôi mắt lo đen láy. Chúng tôi có nhiều điểm chung, ví dụ như tôi và cậu ấy thích chung một ban nhạc, thức ăn và sách. Tôi và cô ấy thậm chí còn có chung tên, và đó là một điều ngạc nhiên nhỏ cho những ai từng nói chuyện với chúng tôi. Nhã không phải là bạn chung lớp với tôi, nhưng chúng tôi luôn giúp đỡ nhau làm bài tập về nhà và những dự án của trường. Chúng tôi dành từng phút của giờ nghỉ trưa để nói về mọi chuyện ở lớp, và mọi người thường thắc mắc điều gì có thể khiến hai chúng tôi cười nhiều đến vậy. Đôi khi tôi nghĩ rằng chúng tôi đã là bạn thân từ rất lâu rồi, và tôi hy vọng chúng tôi sẽ luôn vui vẻ như thế thật lâu nữa
Hello everyone
Today , I introduce myself . My name is ..tên bản thân. . I'm ..số tuổi của mình.. years old and I'm in class ..tên lớp. at ...tên trường ... secondary school .In my daily life , I have some hobbies such as travelling , cooking , listening to music and so on .However, I reading books and watching movies the most . To me, books have always been a good friend. And movies will help me relax after school . In comclusion, I think reading is one of the most enjoyable activities. Everyone has their own preferences and I'm glad I spent my free time and mind on something very productive .
Dịch :
Xin chào tất cả mọi người
Hôm nay, tôi giới thiệu bản thân. Tên tôi là ... . Tôi .... tuổi và tôi đang học lớp .... tại trường ..... cấp hai . Trong cuộc sống hàng ngày của tôi, tôi có một số sở thích như đi du lịch, nấu ăn, nghe nhạc , .v.v.. Tuy nhiên tôi thích đọc sách và xem phim nhất. Với tôi, sách luôn là một người bạn tốt. Và phim sẽ giúp tôi thư giãn sau giờ học. Tóm lại, tôi nghĩ đọc sách là một trong những hoạt động thú vị nhất. Mọi người đều có sở thích riêng của họ và tôi rất vui vì tôi đã dành thời gian rảnh rỗi và tâm trí của mình cho một việc rất hiệu quả.