Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tình anh em là thứ tình cảm đáng quý và trân trọng. Đôi khi trong gia đình, chúng ta không dễ sẻ chia tâm sự của chính mình thì anh/ em chính là điểm tựa tinh thần cho chúng ta. Giữa anh và em luôn có kết nối rất mạnh mẽ, luôn bao bọc che chở nhau đi qua mọi khó khăn
bài văn cuộc chia tay của những con búp bê thật cảm động và đầy ý nghĩa được biểu lộ qua cảm xúc chân thành của hai anh em thành và thủy đã để lại cho em nhiều xúc cảm . em cảm nhận được sự đau đớn khi tình cảm của 2 anh em bị chia cắt bởi bi kịch gia đình xảy đến, làm cho cô bé Thủy trở nên yếu đuối và gục ngã khi phải chia tay người anh mình hằng yêu quý mà đi về quê buôn bán và việc học dường như chấm dứt với cô bé khiến em thật bất bình .Hay người anh Thành thường ngày dũng cảm vậy mà trong giây phút đau khổ ấy , người anh đã phải rơi nước mắt khi xa cô em gái mà mình yêu thương nhất. Cuộc sống bình dị của 2 anh em ngày nào giờ đây đã quá đỗi phức tạp với bao nhiêu rắc rối từ cha mẹ cho em sự bất bình . Hai anh em như hai viên pha lê dễ vỡ lại bị tổn thương với những lý do thật đơn giản .2 em bé trong truyện trân trọng đến những thứ đồ chơi là vật vô tri vô giác như một người bạn vậy cớ sao các bậc cha mẹ không vì con mình mà trân trọng cố gắng sống thật tốt ? ... Câu chuyện ấy vẫn còn tồn tại trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta khi cha mẹ vì lí do cá nhân của mình làm tổn hại đến những tình cảm trong sáng của trẻ thơ .khiến chúng bị rơi vào cảnh thiếu thốn tình thương, tình cảm của gia đình như 2 anh em thành và thủy vậy em cảm nhận sâu sắc và cảm thông cho những trẻ thơ bất hạnh .
hok tốt !
Tham khảo:
Tuổi thơ của mỗi con người thường rất đẹp, nhất là khi mỗi chúng ta có một mái ấm gia đình thật hạnh phúc. Nơi đó có tình cảm anh chị em trong sáng và rất mực gấn gũi. Nhà văn Khánh Hoài đã khắc họa tình anh em đẹp đẽ đó trong truyên ngắn "Cuộc chia tay của những con búp bê", một truyện ngắn đã từng được giải thưởng Văn học quốc tế viết về "Quyền trẻ em".
Khi lần giở những trang của truyện ngắn trên, người đọc được nhà văn dẫn dắt vào tấn bi kịch của hai anh em Thành và Thủy. Hoàn cảnh của họ thật đáng thương: gia đình vốn khá giả, nhưng đột nhiên cha mẹ li hôn, Thành và Thủy không còn được sống bên nhau trong mái gia đình; hai anh em phải chia đồ chơi, Thủy phải từ giã lớp học để theo mẹ về quê. Và chi tiết là cho người đọc đau thắt lòng vì thương cảm, đó là có thể Thủy sẽ không được đi học nữa, vì mẹ của em đã chuẩn bị cho em một "thúng hoa quả" ra chợ bán. Trong bối cảnh bi đát này, tình anh em của Thành và Thủy càng tỏa sáng, như một lời kêu gọi thống thiết rằng đừng bao giờ chia lìa trẻ thơ dù với bất cứ lí do nào.
Với lối viết mộc mạc, bình dị, nhà văn Khánh Hoài đã để cho Thành và Thủy hồi tưởng lại bao kỷ niệm đẹp của tuổi ấu thơ mà hai anh em được gắn bó bên nhau. Đó là kỷ niệm một lần Thành đá bóng bị rách áo, Thủy mang kim chỉ ra tận sân bóng để vá áo cho anh. Cô em gái nhỏ dịu dàng ấy thương anh trai làm sao! Thành còn được em chăm sóc giấc ngủ bằng cách buộc nhíp vào lưng con búp bê Vệ Sĩ, đặt nó cạnh đầu giường để canh gác cho anh trai ngon giấc. Một em bé ngây thơ đã có tấm lòng yêu quý anh như vậy, đủ để ta thấy Thủy là cô bé nhạy cảm, hiền hòa, bao dung xiết bao. Cô bé ấy xứng đáng được có tuổi thơ hạnh phúc bên anh trai mình. Đổi lại, Thành cũng rất thương em gái của mình. Dù đôi lúc, vì ham chơi, Thành có khi ít để ý đến em, nhưng lại cũng biết chăm sóc em rất chu đáo. Chiều nào, Thành cũng đón em đi học về, rồi vừa đi, vừa thủ thỉ nói chuyện với em. Thành chăm sóc em như thế, thật là một người anh tốt của bé Thủy. Chúng ta thấy yêu quý và trân trọng tình anh em của hai bạn nhỏ này vô cùng!
Thế nhưng, cuộc sống vốn nhiều ghềnh thác, trẻ thơ bị tổn thương bởi những bi kịch của người lớn. Cảnh tượng xót xa nhất trong câu chuyện, khiến ta thêm thương cảm đó là cảnh hai anh em chia đồ chơi. Vì quá thương em, Thành nhường hết mọi đồ chơi cho em. Còn Thủy, cô bé hiền dịu bỗng nhiên "tru tréo" lên vì thấy anh định chia rẽ hai con búp bê Vệ Sĩ và Em Nhỏ. Có lẽ đối với Thủy, hai con búp bê tượng trưng cho hai anh em, cô bé không bao giờ muốn chúng phải chia tay. Trong giây phút đó, cái vị tha, cao cả bỗng tỏa sáng trong tâm hồn ngây thơ của Thủy. Thương anh vì rồi đây sẽ phải đơn độc, trong giấc ngủ sẽ chẳng bình yên, nên Thủy đã để cả hai con búp bê ở lại, để chúng âu yếm quàng vai nhau, như hình ảnh hai anh em chẳng bao giờ phải xa nhau nữa. Tình cảm anh em trong trẻo mà đẹp đẽ đó, khiến ta càng nghẹn ngào khi trong thực tế, Thành và Thủy sắp phải chia tay nhau. Nỗi đau chia ly của trẻ nhỏ phải chăng khiến người lớn cũng phải nghĩ suy về hậu quả của những gia đình tan vỡ.
Tình anh em của hai đứa trẻ đáng thương còn thể hiện trong cảnh Thủy chia tay lớp học. Đó là lúc Thành ân cần lấy khăn lau nước mắt rồi dẫn em đến trường, cử chỉ nhỏ mà chan chứa yêu thương đó, càng khiến người đọc thêm mến yêu hai nhân vật nhỏ tuổi này. Với lòng thương em vô bờ bến, Thành đã chứng kiến cảnh Thủy chia tay bạn bè, cô giáo. Cậu đã nhìn thấy những giọt nước mắt tuôn rơi trên khuôn mặt mọi người, thấy cô tặng cho Thủy chiếc bút và cuốn vở nhưng em nghẹn ngào thổ lộ rằng có thể mình sẽ chẳng còn được đi học nữa... Để rồi ra khỏi lớp học, Thành ngạc nhiên khi nhìn thấy nắng vẫn rực rỡ, chim vẫn hót trên cành cây, mà cả thế giới như đổ sụp xung quanh hai đứa trẻ. Lời văn như nghẹn ngào chua xót, bởi tâm hồn những đứa trẻ quá trong sáng mà cuộc sống thì thật là nghiệt ngã. Ở đoạn này, nghệ thuật đối lập ngoại cảnh và nội tâm càng cho thấy nỗi đau, tình thương của Thành dành cho em. Và lay động lòng người đọc hơn cả là một tiếng nói thôi thúc mỗi con người hãy vì hạnh phúc trẻ thơ mà gìn giữ mái ấm gia đình hạnh phúc.
Có thể nói, không phải ngẫu nhiên mà nhà văn Khánh Hoài nhận được giải thưởng quốc tế khi viết một tác phẩm về thiếu nhi. Tác giả đã miêu tả một cách tinh tế những tình cảm trong sáng của tuổi thơ và nỗi đau của hai đứa trẻ. Tình cảm anh em vô cùng thân thiết, gắn bó đã khiến nội dung truyện ngắn thêm cảm động. Từ câu chuyện về Thành và Thủy, phải chăng nhà văn muốn nói lên rằng: đừng bắt những con búp bê phải chia tay nhau, cũng như hãy để anh em Thành và Thủy được ở bên nhau, có một tuổi thơ trong trẻo dưới mái nhà đầy đủ cha và mẹ. Chỉ có như thế, những đứa bé như hai anh em mới có được hạnh phúc thật sự.
~Std well~
#Twice
Tham khảo!
Gia đình là điểm tựa và bến đỗ bình yên cho mỗi người. Khi chào đời, được mở mắt nhìn ra thế giới, chẳng phải hạnh phúc lớn lao nhất của chúng ta là được nhìn thấy nụ cười chào đón của cha mẹ hay sao? Cha mẹ yêu thương và chăm bẵm, nuôi nắng và dạy dỗ chúng ta nên người. Cha mẹ cho ta cuộc sống, những người anh em ruột thịt, cho ta sống trong bầu không khí yêu thương gia đình. Cha mẹ cùng vui, tự hào trước những niềm vui chúng ta đạt được và an ủi, vỗ về khi ta vấp ngã. Có những sóng gió, thử thách có thể ập đến gia đình nhưng bằng tình yêu thương và sự giúp đỡ lẫn nhau, tất cả sẽ qua đi, mọi người thêm hiểu nhau và càng gắn bó keo sơn. Đó chính là tình thân, là tình cảm gia đình thiêng liêng và cao quý. Bởi vậy hãy trân trọng và nâng niu hạnh phúc mà bạn đang có, cùng nhau vun đắp để gia đình mãi mãi được bên nhau.
Tham khảo
Truyện được mở đầu với lời yêu cầu của người mẹ về việc hai anh em Thành và Thủy phải đem đồ chơi ra chia. Điều đó khiến cho hai anh em cảm thấy buồn bã, đớn nhận ra sự thật rằng cả hai sắp phải chia tay. Tác giả đã miêu tả vô cùng tinh tế những cử chỉ, hành động của hai nhân vật: “Thủy bất giác run lên bần bật, kinh hoàng đưa cặp mắt tuyệt vọng nhìn anh; cặp mắt đen của em lúc này buồn thăm thẳm, hai bờ mi đã sưng mọng lên vì khóc nhiều, khóc cả đêm. Còn Thành nghe tiếng khóc tức tưởi của em, cứ phải cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đầm cả gối và hai cánh tay áo. Thành nhớ lại những kỉ niệm đã qua khi gia đình còn hạnh phúc, hai anh em rất yêu thương nhau. Hồi còn học lớp Năm, có lần Thành đi đá bóng về bị xoạc một miếng áo to, vì sợ mẹ đánh mà không dám về nhà. Nghe lũ bạn mách, Thủy đã chạy ra sân vận động vá lại áo cho anh. Từ đó, chiều nào, Thành cũng đi đón em và giúp em học”. Đọc đến đây, người đọc chắc chắn vô cùng cảm động trước tình cảm sâu sắc của Thành và Thủy. Tiếp đến, cảnh tượng chia đồ chơi mới thật sự cho chúng ta thấy hết được tình cảm anh em. Thành nhường hết toàn bộ độ chơi cho em dù chẳng có gì nhiều. Chỉ có duy nhất hai con Em Nhỏ và Vệ Sĩ là Thủy không muốn chia cắt chúng. Nhưng nếu như không có con Vệ Sĩ gác cho thì Thành sẽ không ngủ được. Điều đó khiến Thủy không khỏi băn khoăn. Hình ảnh hai con búp bê cũng chính là hình ảnh của gia đình sum họp, sự gắn bó của hai anh em. Thủy không muốn hai con búp bê phải xa nhau, cũng giống như Thủy và anh trai vậy.Sau khi chia đồ chơi, Thành đưa Thủy đến trường chia tay thầy cô, bạn bè. Thủy đứng ngoài cửa thấy cô giáo đang say sưa giảng bài. Em cắn chặt môi im lặng, mắt đăm đăm nhìn khắp sân trường rồi bật khóc thút thít. Cô giáo nhận ra em và kêu em vào lớp học. Cô tặng cho em một cái bút máy nắp vàng và một quyển sổ. Nhưng Thủy không dám nhận vì không còn được đi học. Cô giáo và các bạn đều xót xa cho Thủy. Với một đứa trẻ, điều quan trọng nhất là được đến trường học tập, vui chơi. Nhưng Thủy lại không được tiếp tục đi học nữa. Với chi tiết này, tác giả muốn khẳng định tầm quan trọng của gia đình đối với mỗi đứa trẻ.
Truyện kết thúc khi hai anh em trở về nhà, nhìn thấy một chiếc xe tải đỗ trước cổng, mấy người hàng xóm đang giúp khuân đồ lên xe. Cuộc chia tay xảy ra thật đột ngột khiến cả hai đều bất ngờ. Thủy quyết định để con búp bê Vệ Sĩ lại cho anh. Tình yêu của cô bé dành cho anh trai thật cảm động. Bỗng nhiên Thủy chạy lại và đưa con Em Nhỏ cho anh, bắt anh phải hứa không bao giờ để chúng xa nhau. Hai con búp bê được ở bên cạnh cũng chính là mong ước của Thủy và Thành về cuộc sống hạnh phúc lúc trước.Cuộc chia tay của Thành và Thủy đã khiến cho bất cứ người đọc nào cũng cảm thấy xúc động. Nó khiến cho người đọc nhận ra: Tổ ấm gia đình là vô cùng quý giá và quan trọng. Mỗi người hãy cố gắng bảo vệ và giữ gìn, không nên vì bất cứ lý do gì làm tổn hại những tình cảm tự nhiên, trong sáng.
Truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê” của tác giả Khánh Hoài kể về cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai anh em trong truyện. Khi đọc câu chuyện, tôi cảm thấy rất xúc động thương cảm trước cảnh chia tay của hai anh em khi phải chia búp bê và khi chia tay cả mái trường, thầy cô.
Hai nhân vật chính trong truyện chính và Thành và Thủy. Cha mẹ của Thành và Thủy ly hôn, hai anh em buộc phải chia tay nhau. Cả Thành và Thủy đều không muốn điều này. Trước đêm chia tay Thành và nghe đến tiếng nức nở, tức tưởi của em. Thành chỉ dám cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, mà nước mắt cứ tuôn.
Thành và Thủy rất yêu thương nhau. Thủy từng mang kim chỉ ra để vá áo cho anh. Do hồi đó, anh đi chơi đá bóng bị xoạc một miếng áo rất to, sợ mẹ mắng nên thủy để vá áo. Từng mũi kim thoắt thoắt của em mà Thành cảm nhận được. Chiều nào Thành cũng đón em cùng nắm tay và trò chuyện rất vui vẻ. Vậy mà giờ đây, hai anh em phải chia tay nhau. Đến khi phải chia những con búp bê. Thành thương em nên để lại hết đồ chơi cho em từ bộ tú lơ khơ, bàn cá ngựa, những con ốc biển và bộ chỉ màu. Thủy không quan tâm đến những món đồ chơi đó. Chỉ khi thấy Thành chia hai con Vệ Sĩ và Em Nhỏ thì Thủy lại không muốn chia rẽ chúng. Hai con búp bê cũng giống như hai anh em Thành và Thủy. Cả hai đều không muốn phải chia ly.
Khi Thành dẫn em đến trường chia tay cô gái và các bạn. Cô giáo nhìn thấy Thủy đứng ngoài lớp. Cả lớp ai cũng thương em khi biết đến hoàn cảnh của Thủy. Cô tặng Thủy quyển vở và cây bút màu có nắp vàng. Nhưng Thủy không nhận vì em không được đi học nữa. Khi nghe đến vậy ai cũng bàng hoàng, rồi thương cho Thủy. Từ trường trở về, Thành và Thủy đã nhìn thấy một chiếc xe tải đỗ trước cổng, cuộc chia tay quá đột ngột khiến cả hai bàng hoàng. Thủy chạy vào nhà lấy con Vệ Sĩ đưa cho Thành để nó gác cho anh ngủ. Nhưng sau đó, cô bé lại đem cả con Em Nhỏ lại cho anh và bắt anh hứa không bao giờ để chúng phải xa nhau nữa.
Câu chuyện nói đến tình cảm của hai anh em Thành và Thủy để cho chúng ta thấy tình cảm anh em ruột thịt trong gia đình vô cùng thiêng liêng. Sự chia tay của những con búp bê ngây thơ, vô tội cũng giống như Thành và Thủy. Nhưng rồi Thủy vẫn quyết định để lại hai con búp bê để chúng không phải xa nhau như hai anh em.Câu chuyện để lại cho chúng ta bao suy nghĩ về vai trò của người lớn, lỗi lầm của người lớn mà để những đứa trẻ phải gánh chịu.
Câu chuyện để lại cho người đọc nhiều cảm xúc lớn lao để tình cảm gia đình nhất là tình cảm anh em. Truyện nhắc nhở chúng ta cần biết nâng niu, quý trọng hạnh phúc gia đình. Nó là mái ấm của mỗi chúng ta.
Tham khảo:
Mỗi gia đình chính là một phần tử, một tế bào của xã hội, gia đình có hạnh phúc xã hội mới có thể phát triển. Trẻ em ngay từ khi sinh ra đã có quyền được yêu thương, được chăm sóc được hưởng tất cả những gì tốt đẹp nhất từ cái nôi tổ ấm gia đình, bất kỳ một hành động phá hoại, hay làm tan vỡ cái nôi ấy đều là tội lỗi chẳng thể nào tha thứ. Dẫu biết rằng, người lớn lựa chọn xa nhau để giải thoát, để trả lại tự do cho nhau, thế nhưng trẻ con có tội tình gì, một gia đình tan vỡ, không chỉ là một cuộc hôn nhân đổ bể, mà còn là sự chia cắt đến xót xa của những đứa trẻ với cha mẹ, và của chính những đứa trẻ với nhau. Có thể người lớn chỉ xem đó là thứ tình cảm của những đứa trẻ, rằng chúng sẽ mau quên khi có đồ chơi mới, nhưng đâu ngờ rằng đó lại mãi mãi là vết sẹo không thể xóa nhòa trong những trái tim non trẻ. Cuộc chia tay của những con búp bê lại càng khiến chúng ta thấm thía hơn về tình cảm gắn bó giữa những người trong gia đình, đặc biệt là giữa những đứa trẻ trước bi kịch gia đình tan vỡ.
Thành và Thủy là hai anh em trong một gia đình khá giả, hai đứa rất thương yêu nhau, thế nhưng vì những xung đột của người lớn, mà gia đình vốn êm đềm của hai đứa trẻ chợt sụp đổ, nó trở thành mối tai họa trong tiềm thức của Thành, trở thành bi kịch đầu tiên trong cuộc đời của cả hai anh em. Đọc truyện, ta thấy rằng tác giả nhắc nhiều và đi rất sâu vào nội tâm nhân vật Thủy, một cô bé tuy nhỏ tuổi thế nhưng rất hiểu chuyện, và cô bé càng hiểu chuyện bao nhiêu thì nỗi đau chia cắt lại càng trở nên to lớn dày vò tâm hồn non nớt ấy. Nhân vật Thủy là một cô bé ngoan ngoãn, hiền lành, khéo tay và rất yêu thương anh trai. Nghe tin cha mẹ ly hôn, cô bé ban đầu là bất ngờ, không tin vào việc mình phải chia tay anh trai và bố, phải bỏ học, phải về quê với mẹ, nhưng sau đó cô bé trầm tĩnh hơn, rồi dần dà cũng chấp nhận sự thật đau lòng rằng thế là bố mẹ đã ly hôn thật, chắc cô bé hiểu không thể ép người lớn sống với nhau khi họ không còn tình cảm, cuộc chia tay đã là điều tất yếu. Thế nhưng việc cha mẹ chia tay, dẫn đến việc Thủy và anh cũng phải chia tay lại càng làm cô bé xót xa, vốn dĩ cô bé rất trân trọng tình cảm của mình và anh trai, hai đứa trẻ gắn bó với nhau sớm chiều, yêu thương nhau, bao che cho nhau, mà giờ đây phải chia lìa. Điều ấy đã khiến Thủy không thể chịu đựng nổi, đặc biệt là khi Thành chia đôi hai con búp bê Vệ Sĩ- Em Gái vốn là một cặp, là biểu tượng cho tình cảm giữa hai anh em, Thủy dường như không thể kìm nén thêm nữa mà nổi giận với anh trai. Không phải là cô bé ngang ngược, hỗn láo mà chỉ vì cô bé quá đau khổ trước những bi kịch liên tiếp rơi xuống đôi vai gầy bé nhỏ của mình. Cuối cùng chi tiết khiến người đọc không thể cầm được nước mắt chính là cảnh Thủy nhường cả hai con búp bê cho anh trai và bắt anh hứa không được chia rẽ chúng nó, bởi đó là thứ mà Thủy trân quý nhất, là tình cảm ruột thịt gắn bó mà cô hằng trân trọng. Sự cao thượng, lòng yêu thương vô bờ bến đối với anh trai của cô bé đôi lúc khiến nhiều người phải hổ thẹn, hổ thẹn vì chính bản thân cũng có khi gây ra nỗi đau cho trẻ con, chỉ vì sự ích kỷ của bản thân mình, đã chia tay sao còn bắt con trẻ phải chia tay nữa?
Với nhân vật Thành, có lẽ do Thành đã lớn và lại là anh trai nên hầu như tất cả những nỗi đau đều bị cậu giấu vào trong lòng, đến khóc cậu cũng cố nén lại chỉ để hai hàng nước mắt ướt đẫm gối. Thành coi chuyện cha mẹ ly hôn là một "tai họa", cái tai họa ấy khiến Thủy em gái cậu phải đớn đau, khổ sở và nó cũng dày vò bản thân cậu không kém. Dù không biểu lộ ra nhưng qua từng ánh mắt, từng lời kể của Thành ta cũng có thể cảm nhận được rằng Thành rất thương em gái, ánh mắt cậu nhìn Thủy luôn có những nỗi đau, nỗi ái ngại xót xa và thương cảm. Bởi so với Thành thì Thủy bất hạnh hơn rất nhiều, Thủy còn nhỏ, lại phải theo mẹ về quê, xa trường lớp vĩnh viễn, có lẽ cả cuộc đời về sau em sẽ phải làm bạn với cái thúng hoa quả, không còn cơ hội cầm bút, cầm viết nữa. Những quyết định của người lớn đã gián tiếp đẩy một đứa trẻ vào tương lai mịt mờ, mà bản thân Thành dù rất thương em gái, nhưng cũng chịu cảnh bất lực. Xuyên suốt câu chuyện ta luôn thấy Thành mạnh mẽ, kiên cường, nhưng đó chỉ là cậu cố gắng gồng mình lên để chống đỡ, muốn làm chỗ dựa tinh thần cho em gái, bởi đến cuối cùng lúc Thủy bước lên xa thì Thành cũng không thể chịu đựng nổi nữa mếu máo đứng chôn chân nhìn bóng em gái và mẹ rời xa.
Qua hai nhân vật Thành và Thủy ta nhận ra được rằng tình anh em ruột thịt trong gia đình lúc nào cũng sâu sắc và cả động như thế, đó là một thứ tình cảm rất đẹp đẽ, rất trong sáng, là những kỷ niệm ấm áp nhất của tuổi thơ. Nếu may mắn hơn có lẽ Thành và Thủy đã trở thành những đứa trẻ hạnh phúc nhất, thế nhưng không, chỉ vì những suy nghĩ ích kỷ của người lớn mà hai đứa trẻ tội nghiệp phải chia tay nhau trong đau khổ. Nhan đề "Cuộc chia tay của những con búp bê" là ngụ ý về một dây chuyền của những cuộc chia tay, giống như trò đô-mi-nô, tình cảm gia đình cũng vậy xây dựng lên thì khó khăn, thế nhưng chỉ một sơ xuất nhỏ tất cả đều nối tiếp nhau mà đổ sụp xuống. Cha mẹ chia tay khiến con cái cũng phải chia tay, rồi đến những con búp bê cũng phải chia tay, Thủy phải chia tay bố và anh trai, chia tay trường lớp, bạn bè, phố phường quen thuộc để đến một nơi hoàn toàn xa lạ, còn Thành cũng phải xót xa tiễn bước em gái và mẹ, người cùng chung sống bao nhiêu năm. Không biết rằng liệu người lớn có nhận ra bản thân mình rất ích kỷ và nhẫn tâm hay không, hàng loạt các cuộc chia tay đang diễn ra âm thầm như thế, họ liệu có hiểu rằng những đứa trẻ luôn là người chịu nhiều thương tổn nhất hay không? Cuộc chia tay đầy xót xa và nước mắt như thế lại càng khiến người đọc hiểu sâu sắc về tình cảm anh em và nỗi đau khổ của những đứa trẻ trong một gia đình tan vỡ. Chuyện Thủy không cho anh trai chia hai con búp bê, cũng là một ẩn ý rất sâu cay, lên án các bậc cha mẹ ích kỷ, họ làm sao lại tự cho mình cái quyền chia cắt tình anh em của những đứa trẻ, vốn chúng đã gắn bó với nhau như vậy, sao lại nhẫn tâm tách rời chúng ra, hai con búp bê cũng như thế, vừa là biểu tượng cho tình cảm anh em bền chặt, chỉ cần chúng ở bên nhau thì Thủy tin chắc rằng hai anh em sẽ mãi không bao giờ quên nhau. Đôi khi những đứa trẻ còn sống tình cảm và đúng đắn hơn người lớn rất nhiều lần.
Cuộc chia tay của những con búp bê là một câu chuyện cảm động về tình cảm anh em ruột thịt trong gia đình, đồng thời cũng vén màn nỗi bất hạnh của bi kịch chia ly và sự đau khổ của những đứa trẻ trong một gia đình tan vỡ. Từ đó nhắc nhở mỗi một con người cần biết yêu thương và quý trọng lẫn nhau khi còn có thể, người lớn đặc biệt là các bậc cha mẹ nên có những cách giải quyết hợp lý trong hôn nhân, tránh làm tổn thương đến con trẻ, bởi chúng chẳng có tội lỗi gì trong những sai lầm do người lớn gây ra.
Ngoài bài Suy nghĩ về tình yêu thương qua Cuộc chia tay của những con búp bê, các em có thể mở rộng vốn hiểu biết về văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê qua bài: Soạn bài Cuộc chia tay của những con búp bê, Phân tích nhân vật Thành và Thủy trong Cuộc chia tay của những con búp bê, Cảm nghĩ về Cuộc chia tay của những con búp bê, Cảm nhận về tình anh em giữa Thành và Thuỷ trong Cuộc chia tay của những con búp bê.
truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê” của tác giả Khánh Hoài kể về cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai anh em trong truyện. Khi đọc câu chuyện, tôi cảm thấy rất xúc động thương cảm trước cảnh chia tay của hai anh em khi phải chia búp bê và khi chia tay cả mái trường, thầy cô.
Hai nhân vật chính trong truyện chính và Thành và Thủy. Cha mẹ của Thành và Thủy ly hôn, hai anh em buộc phải chia tay nhau. Cả Thành và Thủy đều không muốn điều này. Trước đêm chia tay Thành và nghe đến tiếng nức nở, tức tưởi của em. Thành chỉ dám cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, mà nước mắt cứ tuôn.
Thành và Thủy rất yêu thương nhau. Thủy từng mang kim chỉ ra để vá áo cho anh. Do hồi đó, anh đi chơi đá bóng bị xoạc một miếng áo rất to, sợ mẹ mắng nên thủy để vá áo. Từng mũi kim thoắt thoắt của em mà Thành cảm nhận được. Chiều nào Thành cũng đón em cùng nắm tay và trò chuyện rất vui vẻ. Vậy mà giờ đây, hai anh em phải chia tay nhau. Đến khi phải chia những con búp bê. Thành thương em nên để lại hết đồ chơi cho em từ bộ tú lơ khơ, bàn cá ngựa, những con ốc biển và bộ chỉ màu. Thủy không quan tâm đến những món đồ chơi đó. Chỉ khi thấy Thành chia hai con Vệ Sĩ và Em Nhỏ thì Thủy lại không muốn chia rẽ chúng. Hai con búp bê cũng giống như hai anh em Thành và Thủy. Cả hai đều không muốn phải chia ly. Khi Thành dẫn em đến trường chia tay cô gái và các bạn. Cô giáo nhìn thấy Thủy đứng ngoài lớp. Cả lớp ai cũng thương em khi biết đến hoàn cảnh của Thủy. Cô tặng Thủy quyển vở và cây bút màu có nắp vàng. Nhưng Thủy không nhận vì em không được đi học nữa. Khi nghe đến vậy ai cũng bàng hoàng, rồi thương cho Thủy. Từ trường trở về, Thành và Thủy đã nhìn thấy một chiếc xe tải đỗ trước cổng, cuộc chia tay quá đột ngột khiến cả hai bàng hoàng. Thủy chạy vào nhà lấy con Vệ Sĩ đưa cho Thành để nó gác cho anh ngủ. Nhưng sau đó, cô bé lại đem cả con Em Nhỏ lại cho anh và bắt anh hứa không bao giờ để chúng phải xa nhau nữa.
Câu chuyện nói đến tình cảm của hai anh em Thành và Thủy để cho chúng ta thấy tình cảm anh em ruột thịt trong gia đình vô cùng thiêng liêng. Sự chia tay của những con búp bê ngây thơ, vô tội cũng giống như Thành và Thủy. Nhưng rồi Thủy vẫn quyết định để lại hai con búp bê để chúng không phải xa nhau như hai anh em.Câu chuyện để lại cho chúng ta bao suy nghĩ về vai trò của người lớn, lỗi lầm của người lớn mà để những đứa trẻ phải gánh chịu.
Câu chuyện để lại cho người đọc nhiều cảm xúc lớn lao để tình cảm gia đình nhất là tình cảm anh em. Truyện nhắc nhở chúng ta cần biết nâng niu, quý trọng hạnh phúc gia đình. Nó là mái ấm của mỗi chúng ta.