K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

        Các bạn đọc rồi cho mk xin nhận xét nha, mk vẫn chưa nghĩ ra tên câu chuyện mong các bạn thông cảm . Nếu được các bạn nghĩ hộ mk nha : Trong một ngôi làng , có một gia đình rất giàu có nhưng gia đình đó lại bị một lời quyền do mụ phù thủy đã ám . Con gái họ khi lên 7 tuổi sẽ bị mụ ta bắt đi để nuôi dưỡng , dạy dỗ cho chúng thành một sát thủ và sẽ đi giết lại cha mẹ họ ....
Đọc tiếp

        Các bạn đọc rồi cho mk xin nhận xét nha, mk vẫn chưa nghĩ ra tên câu chuyện mong các bạn thông cảm . Nếu được các bạn nghĩ hộ mk nha :

 Trong một ngôi làng , có một gia đình rất giàu có nhưng gia đình đó lại bị một lời quyền do mụ phù thủy đã ám . Con gái họ khi lên 7 tuổi sẽ bị mụ ta bắt đi để nuôi dưỡng , dạy dỗ cho chúng thành một sát thủ và sẽ đi giết lại cha mẹ họ . Không may , gia đình đó đã sinh ra một cặp song sinh là 2 người con gái . Vừa sinh ra , 2 người đã có những đặc điểm khác người . Người chị cả khi sinh ra đã khóc liên tiếp 3 ngày , còn cô em thì lại im lặng . Cô chị cả thì được đặt tên là Lily , còn cô em thì được đặt tên là Luna . Lily và Luna rất xinh đẹp nhưng lại có tính cách khác biệt nhau . Một người sôi nổi , ham khám phá . Một người lại dịu dàng , trầm tính . 
       Khi lên được 7 tuổi , cha mẹ cô rất sợ khi 2 cô bị bắt . Vào hôm sinh nhật 2 cô , 2 người họ bị bắt phải ở trong nhà . Cha mẹ cô thuê rất nhiều người về canh gác , họ không được rời khỏi 2 cô nửa bước . Nhưng cuối cùng , 2 cô vẫn bị bắt đi . 
       Đến năm 2 cô 15 tuổi , 2 người đã như một sát thủ chuyên nghiệp . Khi Lily đang đi dạo trên cánh đồng hoa thì bỗng gặp một chành trai . Khi nhìn thấy hắn , Lily không chúy do dự . Liền tấn công chành trai đó . Khi lưỡi kiếm gần sát mặt , hắn ta liền cầm lấy cổ tay cô . Cô không thể cử động được . Từ tay kia , cô rút ra một con dao ra , định đâm hắn nhưng tốc độ của hắn quá nhanh cô không thể làm gì được hắn .  Sau một lúc , hai người ngồi xuống trò chuyện với nhau .
       Lily nói :
         - Ngươi giỏi thật , phản xạ nhanh ! Ngươi là sát thủ à ?
       Hắn ta đáp :
         - Tôi không thích làm sát thủ ! Mấy cảnh giết người , tôi không thích nhìn thấy nó .
       Lily :
         - Ngươi tên gì ? Ai đã dạy cho ngươi ?
      Hắn nói :
         - Tôi tên Natsu , còn về phần người dạy tôi không thể nói ! Còn cô tên gì ?
      Lily:
         - Thế cũng được ! Tôi tên là Lily .
     Trò chuyện được một lúc , có vẻ như hai người đã có cảm tình với nhau .
------------------------------------------ Hết Chap 1 Rồi ------------------

25
24 tháng 5 2018

chuyện chị cũng sát thủ mà em cũng thế là sao?đọc hơi ít đọc thoại chap mới đi chị đọc tiếp

24 tháng 5 2018

\(Hay\)

Bạn có bao nhiêu người bạn?Một cụ già hỏi cô gái nhỏ:” Cô có bao nhiêu người bạn?”. Cô gái ngạc nhiên:” Sao cụ lại hỏi vậy, tôi có khá nhiều bạn, nhưng nhớ đầy đủ thông tin về họ thì chắc chỉ có vài người.”Cụ già gật đầu đầy buồn bã:” Cô nên cảm thấy mình thật may mắn vì có nhiều bạn đến thế. Nhưng có quá nhiều người bạn mà cô không biết rõ thông tin về họ....
Đọc tiếp

Bạn có bao nhiêu người bạn?

Một cụ già hỏi cô gái nhỏ:” Cô có bao nhiêu người bạn?”. Cô gái ngạc nhiên:” Sao cụ lại hỏi vậy, tôi có khá nhiều bạn, nhưng nhớ đầy đủ thông tin về họ thì chắc chỉ có vài người.”

Cụ già gật đầu đầy buồn bã:” Cô nên cảm thấy mình thật may mắn vì có nhiều bạn đến thế. Nhưng có quá nhiều người bạn mà cô không biết rõ thông tin về họ. Điều đó thật đáng tiếc.”

Nhưng cô nói rằng:” Nhưng ít nhất là cháu còn có một người bạn thật sự”.

Bởi bạn đối với cô chính là người có thể cho cô mượn bờ vai vững chãi dựa vào khi cô khóc. Là người giơ bàn tay kéo cô khỏi khỏi bóng đêm và tuyệt vọng khi tất cả những người mà cô gọi là “bạn” đã đẩy cô xuống đó.

Người bạn thật sự sẽ bên cô mà không bán đứng cô vì những giá trị lợi ích tầm thường. Và quan trọng hơn cả, người bạn đó dành cho bạn những tình cảm chân thành xuất phát từ trái tim của họ.

* Vậy còn bạn, định nghĩa về “bạn” của bạn sẽ như thế nào?

2
10 tháng 11 2018

văn nghị luận ak bạn

10 tháng 11 2018

bạn thân là người uôn đứng về phía mình luôn bênh  vực mình trong bất cứ hoàn cảnh nào và luôn an ủi mình và giúp đỡ mình trong mọi hoàn cảnh khó khăn

Mái trường là gia đình thứ hai và cũng là nơi lưu giữ những kỉ niệm khó phai. Ở ngôi nhà thứ hai này, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em coi nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những dấu ấn đáng nhớ nhất của mỗi con người.Suốt những năm tháng cắp sách tới trường chắc hẳn ai cũng sẽ có một ấn tượng sau sắc về thầy cô và mái trường. Thầy cô luôn là những người để lại...
Đọc tiếp

Mái trường là gia đình thứ hai và cũng là nơi lưu giữ những kỉ niệm khó phai. Ở ngôi nhà thứ hai này, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em coi nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những dấu ấn đáng nhớ nhất của mỗi con người.

Suốt những năm tháng cắp sách tới trường chắc hẳn ai cũng sẽ có một ấn tượng sau sắc về thầy cô và mái trường. Thầy cô luôn là những người để lại cho ta những kinh nghiệm về đời sống, và luôn vực ta đứng lên từ những nơi tối tăm hay đơn giản là cách giảng bài mà chúng ta không thể quên được còn mái trường là nơi lưu giữ những tình cảm thân thiết những cảm xúc của thời ấu thơ và em cũng không ngoại lệ.

Ngôi trường em nằm trong thôn  Đức Thắng. Ngôi trường này là nơi chứa chan bao nhiêu kỉ niệm buồn vui khó phai của tuổi học trò chúng em. Ngôi trường là nơi ánh sáng đẹp đẽ của tri thức được rộng mở đón những mầm non của đất nước. Thiên nhiên trường em thật sinh động. Tại đây đã có nhiều bác cổ thụ lâu đời, xum xuê đã chứng kiến bao nhiêu cảm xúc của nhiều lớp thế hệ. Các bác xà cừ, phượng vĩ giờ đây đã sù sì, bạc phếch. Còn có những loại cây khác như : sấu lúc lỉu những quả sấu xanh tươi vừa chua mà chát tượng trưng cho những lần chúng em vui, buồn, gục ngã mà khóc... Em rất thích sân trường em, nó thật rộng rãi, luôn rợp bóng mát cho chúng em vui đùa , chạy nhảy...

Em rất tự hảo về mái trường của mình, nó là một ngôi trường hiện đại và khang trang có ba tòa, hai tầng khép kín hình chữ U. Với những của kính sáng chiếu những tia nắng sớm ấm áp từ mặt trời. Cầu thang rộng rãi, những lớp học có nhiều bàn ghế sáng bóng. Trước mỗi của lớp học là có vài chậu cây, hoa rực rỡ sắc màu. Ai đến thăm trường cũng khen trường em đẹp, học sinh lễ phép, ngoan ngoãn. Hơn thế nữa ngôi trường này đã đưa em đến nguồn tri thức rộng lớn, bao la của nhân loại về tất cả các môn học, tự nhiên, xã hội. Nhà trường đã mang đến niềm tin, sức mạnh và nghị lực vươn lên trong cuộc sống để vững bước trên con đường làm người. Và em tin rằng nhà trường sẽ chắp cánh cho em bay đến những chân trời xa.

Từ khi lên học trường cấp hai người cô mà em hằng yêu mến là cô Giang dạy Toán. Em đã được cô dạy Toán từ năm lớp sáu đến  nay. Trước đó, thầy Cường dạy chúng em môn Toán và em cứ nghĩ rằng thầy là người dạy Toán tuyệt vời nhất cho đến khi cô giáo dạy Toán mới chuyển công tác về đây, và đó không ai khác chính là cô Giang. Cô ấy đã từng dạy Toán ở trường THCS Thượng Lan và bây giờ cô về đây dạy Toán trường em. Khi em còn học lớp 6E cô được nhà trường phân công dạy Toán lớp em, lúc đầu em nghĩ:” cô này chắc chẳng làm được cái gì cả” nhưng em đã lầm. Lần đầu tiên em nghe giọng nói của cô em như bị mê hoặc . Em vẫn nhớ giọng nói của cô cao, trong của cô cất lên mà đến bây giờ em vẫn nhớ cảm giác choáng ngợp của ngày hôm đó. Giọng nói đó khác hẳn với những người giáo viên khác. Giọng nói của cô làm em cảm giác ấm áp như lòng mẹ vỗ về đứa con thơ của mình. Lời nói đó làm chúng em cảm thấy như được sống trong tình yêu thương, quan tâm, dạy dỗ của cô để trở thành người có ích,  là một người chân chính, nhân văn trong xã hội.  Không những thế hình dáng của cô vô cùng đặc biệt, dáng cô mập mập, thấp thấp mà sao phong cách quá. Em vẫn nhớ, ngày hôm đó cô mặc một chiếc áo ngắn màu vàng, mặc quần leggins – đó là phong cách mà em thích, phong cách của những đứa trẻ tuổi teen qua đó thể hiện cô là một người phong cách, hợp thời trang. Mái tóc ngắn vàng của cô làm sao khiến em quên được. Đối với em có lẽ cô chính là cô giáo bước ra từ giấc mơ. Cô Giang rất vui tính, cô như người bạn của học sinh chúng em. Cô thường kể những trải nghiệm cuộc sống mà cô đã từng trải qua để giúp chúng em cảm thấy vui vẻ, thân thiện với nhau hơn và chúng em cảm thấy cô như “người bạn” của mình, cô rất hiểu tâm lí học sinh. Mặc dù cô vui tính là thế nhưng khi nào vào học hay ôn thi cô cực kì nghiêm túc. Cô Giang không chỉ là cô giáo chuyên Toán mà còn là một người hiểu biết nhiều. Cô biết nhiều kiến thức môn Văn,  Lý, Sinh hay thậm chí là môn  Lịch Sử. Chính vì thế nên chúng em và nhiều bạn ở trường Thượng Lan  gọi cô bằng một cái tên “super teacher”. Tình cảm cô trò của chúng em với cô vẫn rất thân thiết và những câu chuyện vui vẫn sẽ được kể cho đến khi... ngày lễ bế giảng cận kề. Sau đó em đã nhận ra rằng sắp phải xa bạn bè, xa thầy cô đặc biệt là người cô chúng em coi như là “người bạn”

Ngày Bế giảng đã tới, lòng em thấy bồi hồi, vừa vui mà vừa buồn. Vui là sắp được nghỉ hè, sắp được đi chơi,... Nhưng em cũng cảm thấy buồn khi phải xa các bạn, thầy cô và ngôi trường mến yêu của mình. Ngày hôm đó cả lớp em và nhiều lớp khác nữa nhất là khối chín các bạn đã khóc rất nhiều khiến thầy cô không cầm được nước mắt. Em thấy khinh ngạc thấy cây cối vẫn bình thường và nắng vàng vẫn trùm lên cảnh vật mà sao ngày lễ bế giảng tới gần quá. Ngày lễ Bế Giảng tới để chúng em phải chịu sự chia tay mái trường, chia tay những người mà mìh coi như người nhà . Không khí, cảm giác của mọi người ngày hôm đó chẳng có tiếng cười mà chỉ thấy những giọt nước mắt yêu thương rơi xuống chắc hẳn tình thầy trò sâu sắc lắm. Cho dù được nhận giấy khen giỏi mọi người vẫn ra về trong buồn bã. Có những bạn đã khóc òa lên khi phải chia tay thầy cô mình yêu thương trong ba tháng hè. Đối với các bạn ấy thì ba tháng hè dài như ba năm, ba năm không được nhìn thấy người thầy, người cô mình yêu thương quả là một khó khăn.

Thấm thoát trôi hai tháng hè đã trôi qua, khi em lên lớp 7 em đã làm quen được thêm nhiều bạn mới và tình cảm cô trò của cô đối với em đã như người mẹ thứ hai thật sự vậy. Có lần cô nói: “ Em đeo khuyên tai này không hợp với em, sao em không thử đeo kiểu giống cô?” và cô đã mang ra đôi khuyên tai tặng em. Em thấy vui lắm, nhưng khi cô nói ra giá trị của  nó em như sững lại, cái giá một trăm hai làm em thấy bối rối là có nên nhận không. Em biết từ chối món quà thầy cô tặng là không nên nhưng em không dám nhận một món quà nào đắt như thế. Khi em đưa đôi khuyên tai trả lại cô, sắc mặt cô như không còn vui nữa và từ hôm đó cô cũng không để ý đến em nhiều như trước nữa.  Em đã có một cô bạn thân là Linh, các bạn hay gọi bạn ấy với cái tên Linh Ku. Có vẻ như cô đã quan tâm đến Linh hơn. Điều đó làm em buồn lắm nhưng biết làm sao được vì cô đã cho Linh vào đội tuyển Toán của cô. Trái tim em như ngừng đập, đôi chân sững lại khi biết điều đó. Đêm đến, em đã khóc ướt gối : “sao cô không hiểu em thương cô như thế nào chứ, em thương cô như mẹ em vậy”. Và ngày gì đến thì cũng đến, vào hôm Khai Giảng em cố gắng nói rằng : “Em thương cô và không phải em chê quà cô tặng mà do nó quá dắt em không dám nhận” em nói với đôi mắt dơm dớm nước mắt. Cô cũng hiểu một phần nào đó những lời em nói nên cô đáp lại bằng lời nói trầm ấm: “Cô biết là em thương cô và cô cũng hiểu tại sao em không dám nhận, bản thân cô cũng chẳng thấy ngại gì, có lẽ là do em sợ rằng các bạn sẽ ghen tị hay như nào đó mà em không dám nhận, thôi không sao đâu cô cũng chẳng nghĩ gì đâu. Hãy bỏ qua hết và hãy để tình cảm cô trò quay lại thân thiết như xưa”. Nghe được câu nói đó của cô mọi buồn bã trong em đều tan biến hết, ngày hôm đó cả hai cô trò chúng em đều thấy rất vui, không còn sự buồn bã trong lòng nữa. Sau ngày hôm đó cô đã quan tâm đến em nhiều hơn và cũng giúp đỡ em về mặt tinh thần. Cảm ơn cô đã có mặt trong thanh xuân của em .

Từ những kỉ niệm trên em nhận ra một điều rằng : Ngoài bố mẹ ra thì chỉ có thầy cô là người quan tâm đến tương lai sau này của chúng ta, chúng ta hãy biết trân trọng nó, hãy trân trọng những khoảng thời gian vui vẻ với người cha, người mẹ thứ hai của mình.

0
Mong mọi người đánh giá Vào buổi sinh hoạt lớp mười lăm phút ngày hôm nay, cả lớp đang nói chuyện inh ỏi. Thì một tiếng thước gõ vào chiếc bàn nghe cái “ Rầm ”. Thì ra là cả lớp đang bàn về chuyện tặng hoa cho các cô nhân ngày 20 tháng 11. Bắt đầu cả lớp im phăng phắc, trật tự nghe lớp trưởng nói “ Hôm nay là ngày 20 tháng 11 chúng ta nên tặng hoa cho cô nào đây  ”. Mới vừa nói xong...
Đọc tiếp

Mong mọi người đánh giá

 Vào buổi sinh hoạt lớp mười lăm phút ngày hôm nay, cả lớp đang nói chuyện inh ỏi. Thì một tiếng thước gõ vào chiếc bàn nghe cái “ Rầm ”. Thì ra là cả lớp đang bàn về chuyện tặng hoa cho các cô nhân ngày 20 tháng 11.

 Bắt đầu cả lớp im phăng phắc, trật tự nghe lớp trưởng nói “ Hôm nay là ngày 20 tháng 11 chúng ta nên tặng hoa cho cô nào đây  ”. Mới vừa nói xong hang chục cánh tay dơ lên. Có đứa thì nói tặng hoa cho cô chủ nhiệm, có đứa nói thì tặng hết các cô dạy của lớp mình. Sau một hồi lâu thì cả lớp quyết định tặng hoa cho cô dạy Toán và cô chủ nhiệm.

Cuối cùng cũng đến giờ Toán, cả lớp chăm chú nghe cô giảng khi cô quay xuống thì cả lớp ngồi im không nhúc nhíc, khi cô quay lên thì chúng bạn mới bàn chuyện tặng hoa cho cô bây giờ hay ra chơi rồi tặng. Rồi có một bạn lên tiếng nói “ Chúng ta tặng hoa cho cô ngay bây giờ để gây bất ngờ cho cô, chứ tý nữa ra chơi còn gì là bất ngờ nữa ”. Sau một hồi bàn cãi thì lớp quyết định tặng hoa cho cô ngay bây giờ, bỗng cô quay xuống nhìn và hỏi “ Có chuyện gì mà giấu cô thế ”. Lớp em rất nhanh miệng nên đều nói là không có gì cả cô ạ! Rồi cô quay lên chữa bài thì Huy cậu học sinh giỏi Anh và là cây văn nghệ của lớp. Đại diện cho 21 bạn trai trong lớp lên tặng cô bó hoa, cô nói “ Có lẽ hồi nay đến giờ các em bàn chuyện tặng hoa cô phải không ”. Cô hồi nãy hỏi mà cãi là cô nghi có chi đó rồi. Sau đó cả lớp đồng thanh “ Chúc cô 20 tháng 11 vui vẻ ”. Cô vừa cảm ơn và chúc mừng các bạn nữ xong thì tiếng trống báo hiệu kết thúc giờ học đã vang lên. Cả lớp đứng dậy chào cô lần cuối

 Sau giờ đó bọn bạn cứ nói có lẽ bựa ni ta tổ chức cho bọn con gái đi ăn hè. Có lẽ hôm nay là ngày mà cả lớp vui nhất đó chính là ngày 20 tháng 10

 

5
24 tháng 10 2018

Mình nghĩ :

+ Bài rất hay

+Bạn có thể sửa " Sau giờ đó " của đoạn cuối ( cho hay hơn )

+ " ngày mà cả lớp vui nhất đó chính là ngày 20 - 10 " mình nghĩ là 20-11 chứ ?

24 tháng 10 2018

bạn à

có lẽ câu nằm im không nhúc nhích là hơi quá rồi

bạn nên sửa lại thì hơn 

VD: cả lớp ngồi im phăng phắc mắt chăm chú nhìn lên bảng

Mọi người đọc đi, hay lắm;Có hai người bạn đang bước đi trên sa mạc trong một chuyến đi dài ngày. Hai người nói chuyện với nhau, rồi xảy ra cuộc tranh cãi gay gắt về một vấn đề gì đó. Không giữ được bình tĩnh, một người kia đã tát vào mặt người bạn mình. Cảm thấy rất đau nhưng người bạn không nói gì.- Anh ta chỉ lặng lẽ viết lên trên cát một dòng chữ rất to: "HÔM NAY,...
Đọc tiếp

Mọi người đọc đi, hay lắm;

Có hai người bạn đang bước đi trên sa mạc trong một chuyến đi dài ngày. Hai người nói chuyện với nhau, rồi xảy ra cuộc tranh cãi gay gắt về một vấn đề gì đó. Không giữ được bình tĩnh, một người kia đã tát vào mặt người bạn mình. Cảm thấy rất đau nhưng người bạn không nói gì.
- Anh ta chỉ lặng lẽ viết lên trên cát một dòng chữ rất to: "HÔM NAY, NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ TÁT VÀO MẶT TÔI".Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và nghỉ mát. Người bạn vừa bị tát do sơ ý đã trượt chân rơi xuống một vũng lầy và dần dần lún sâu xuống. Nhưng người kia đã kịp thời cứu được anh.
- Ngay sau khi được cứu, anh đã khắc ngay lên một tảng đá gần đó dòng chữ: "HÔM NAY, NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ CỨU SỐNG TÔI".
Người bạn kia thấy vậy liền hỏi: "Tại sao khi tôi tát cậu, cậu lại viết chữ lên trên cát còn bây giờ cậu lại khắc chữ lên một tảng đá?".
Và câu trả lời anh ta nhận được là:
"Khi ai đó làm chúng ta đau đớn thì chúng ta nên viết điều đó lên trên cát, nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan đi những nỗi trách hờn. Còn khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc điều ấy lên đá, nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi."

1
10 tháng 11 2018

Mình từng đọc bài này rồi, rát hay đó!

Nhưng bạn ơi, cái này không liên quan đến đề mục bạn chọn là Ngữ Văn lơp đâu nha

Have a nice day!

Mk kể chuyện cười troll 1 đứa bạn gái ở lớp nhé:  Hôm trước có bài văn NL, cô giáo cho lấy dẫn chứng là những người ham học đến già.Thế là cô bạn ngồi bên cạnh hỏi rằng có phải là Nguyễn Văn Thịnh ko?Thế là mk troll ngày là sai rùi!Là ông Nguyễn Văn Thiệu cơ!ông ý đỗ tiến sĩ năm ông 78 tuổi.Thế là cô bạn chép ngày khỏi cần soát.Đến lúc đọc văn,đến đoạn ấy,cô bạn bên...
Đọc tiếp

Mk kể chuyện cười troll 1 đứa bạn gái ở lớp nhé:
 
 Hôm trước có bài văn NL, cô giáo cho lấy dẫn chứng là những người ham học đến già.Thế là cô bạn ngồi bên cạnh hỏi rằng có phải là Nguyễn Văn Thịnh ko?Thế là mk troll ngày là sai rùi!Là ông Nguyễn Văn Thiệu cơ!ông ý đỗ tiến sĩ năm ông 78 tuổi.Thế là cô bạn chép ngày khỏi cần soát.Đến lúc đọc văn,đến đoạn ấy,cô bạn bên cạnh mk đang đọc đến đoạn đó,tự dưng thấy có 1 số người cười.Đến lúc cô giáo nhận xét,cả lớp mới xì xào bảo rằng:Cái gì vậy,Nguyễn Văn Thiệu là Tổng Thống VN Cộng Hòa cơ mà!1 kẻ bán nc như ông ta sao lại đc con Trang cho vào bài văn? Thế là cô nàng mới vỡ lẽ,quay sang mặt mk,bảo :Phắc!Dám troll mk À! Thế là mk nhận xét 1 câu căng đét:
Đúng là cái loại"Ngu lịch sử".Ngu lâu dốt bền khó đào tạo.

3
8 tháng 4 2018

tội đã bị troll lại còn bị ăn chửi 

troll gái mới hay rai k hay chút nào

8 tháng 4 2018

Ai đọc truyện trên thấy hay hãy k mk 1 cái nhé!

Đọc văn bản sau và thực hiện yêu cầu  Có một cậu bé nghèo bán hàng rong ở các khu nhà để kiếm tiền đi học. Hôm đó, cậu lục túi chỉ còn mấy đồng tiền ít ỏi mà bụng đang rất đói. Cậu quyết định xin một bữa ăn tại một căn nhà gần đó. Cậu hốt hoảng khi thấy một cô bé dễ thương ra mở cửa. Thay vì xin ăn, cậu ta đành xin một ly nước uống. Cô bé nghĩ rằng cậu ta trông đang...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và thực hiện yêu cầu 

 Có một cậu bé nghèo bán hàng rong ở các khu nhà để kiếm tiền đi học. Hôm đó, cậu lục túi chỉ còn mấy đồng tiền ít ỏi mà bụng đang rất đói. Cậu quyết định xin một bữa ăn tại một căn nhà gần đó. Cậu hốt hoảng khi thấy một cô bé dễ thương ra mở cửa. Thay vì xin ăn, cậu ta đành xin một ly nước uống. Cô bé nghĩ rằng cậu ta trông đang đói nên đem ra một ly sữa lớn. Cậu uống từ từ, rồi hỏi: “Tôi nợ bạn bao nhiêu?” Cô bé đáp: “Bạn không nợ tôi bao nhiêu cả. Mẹ dạy rằng chúng tôi không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt.” Cậu ta nói: “Vậy thì tôi cảm ơn bạn nhiều lắm.” Khi Howard Kelly (*) rời căn nhà đó, cậu ta không những cảm thấy trong người khoẻ khoắn, mà còn thấy niềm tin vào con người, vào cuộc sống rất mạnh mẽ. Sau bao năm, cô gái đó bị ốm nghiêm trọng. Các bác sĩ trong vùng bó tay và chuyển cô lên bệnh viện trung tâm thành phố để các chuyên gia chữa trị căn bệnh hiểm nghèo này. Tiến sĩ Howard Kelly được mời làm chuyên gia. Khi nghe tên nơi ở của bệnh nhân, một tia sáng lạ loé lên trong mắt anh ta. Anh đứng bật dậy và đi đến phòng cô gái. Anh nhận ra cô gái ngay lập tức. Anh quay trở lại phòng chuyên gia và quyết tâm phải gắng hết sức để cứu được cô gái. Anh đã quan tâm đặc biệt. Sau thời gian đấu tranh lâu dài, căn bệnh của cô gái đã qua khỏi. Anh cầm tờ hoá đơn thanh toán viện phí, viết gì đó bên lề và cho chuyển lên phòng cô gái. Cô gái lo sợ không dám mở tờ hoá đơn viện phí ra, bởi vì cô chắc chắn rằng đến suốt đời thì cô cũng khó mà thanh toán hết số tiền này. Cuối cùng cô can đảm nhìn, và chú ý đến dòng chữ bên cạnh tờ hoá đơn: “Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa.” Ký tên: Tiến sĩ Howard Kelly. Mắt đẫm lệ, cô gái xúc động thốt lên: “Lạy chúa, tình yêu thương bao la của người đã lan rộng trong trái tim và bàn tay con người” 

Yêu Cầu : Rút ra bài học từ câu chuyện trên bằng 1 đoạn văn

 

0
22 tháng 11 2016

hay quá , ý nghĩa nữa eoeo

23 tháng 11 2016

Cảm ơn

CẢNH BÁO! Tiếp tục đọc, hoặc linh hồn của bạn sẽ được thực hiện, ngay cả khi bạn đọc từ "cảnh báo"! Có một lần là một người tên là Duke Hunapon. Anh ta lười biếng, và rất bảnh bao. Anh ấy luôn mặc một chiếc áo khoác, không có vấn đề gì ở bên ngoài. Anh ta có một người anh trai tên là Michael, người luôn làm anh ta vây quanh. Một ngày nọ, Michael bị giết, và nó ảnh hưởng rất...
Đọc tiếp

CẢNH BÁO! Tiếp tục đọc, hoặc linh hồn của bạn sẽ được thực hiện, ngay cả khi bạn đọc từ "cảnh báo"! Có một lần là một người tên là Duke Hunapon. Anh ta lười biếng, và rất bảnh bao. Anh ấy luôn mặc một chiếc áo khoác, không có vấn đề gì ở bên ngoài. Anh ta có một người anh trai tên là Michael, người luôn làm anh ta vây quanh. Một ngày nọ, Michael bị giết, và nó ảnh hưởng rất nhiều đến Duke. Anh ta phát điên và bắt đầu giết người. Chẳng mấy chốc, anh ta đã chiến đấu với ai đó và bị giết. Bây giờ, anh ta đi lang thang xung quanh như một bộ xương cao với một chiếc áo sơ mi màu đỏ, và cùng một chiếc áo hoodie mà Duke đã mặc. Bộ xương này được gọi là "Swapfell Papyrus", và anh ta sẽ giết bạn nếu bạn không đăng bài này trên 15 phần bình luận của bất kỳ trang web nào trước khi đi ngủ. Nếu bạn thất bại, và bạn thức dậy khi anh ta ở trong phòng của bạn, cái chết của bạn sẽ chậm và rất đau đớn. Một cô gái tên Lily Lilupanin đọc điều này, và không nghe. Cô bị hãm hiếp và bị giết trong giấc ngủ. Nếu bạn sao chép và dán vào 15 phần bình luận của bất kỳ trang web nào trước khi đi ngủ, Swapfell Papyrus sẽ đảm bảo bạn cảm thấy an toàn

26
7 tháng 5 2021

cái j vậy, ghê quá , có thật ko vậy trờibatngooho

7 tháng 5 2021

- Nếu bạn thất bại, và bạn thức dậy khi anh ta ở trong phòng của bạn, cái chết của bạn sẽ chậm và rất đau đớn.

- Cô bị hãm hiếp và bị giết trong giấc ngủ.

Bạn không thấy 2 sự việc này đối lập nhau à.