K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

trẻ con 

trẻ con bây giờ chỉ biết cắm mặt vào điện thoại

a, c, f.Ngăn cách giữa các vế của câu ghép.

b,d,e,g,h.Ngăn cách các bộ phận trong vị ngữ.

c. 

6 tháng 5

Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.

Mẹ năm nay đã ngoài ba mươi nhưng trông mẹ già hơn tuổi bởi mẹ vốn xuất phát từ một vùng quê nghèo khó, lại làm những công việc đồng áng, chân lấm tay bùn. Dáng hình mẹ nhỏ bé, mảnh khảnh đứng giữa cánh đồng tựa như một chấm nhỏ. Những lúc gồng mình đạp xe trong những cơn gió mạnh, mẹ như một chiếc lá mỏng manh. Lúc ấy, tấm lưng của mẹ còng mình vượt qua giông bão, của tự nhiên, của cuộc đời. Mẹ có gương mặt khá góc cạnh với hai gò má cao và lấm tấm tàn nhang. Nước da mẹ ngăm ngăm, thấm nhuần sự dãi dầu mưa nắng.

Nổi bật nhất trên gương mặt mẹ là đôi mắt bồ câu ẩn dưới hàng lông mi dài và cong. Trong đôi mắt ấy chất chứa tình yêu thương cho các con. Ánh mắt hiền từ nhìn chúng em ngủ ngon, ăn no, vui chơi. Ánh mắt nghiêm khắc khi chúng em mắc lỗi, không vâng lời. Cũng có lúc mắt mệt mỏi, thâm quầng vì những đêm mất ngủ, làm việc. Tuy nhiên, tình yêu và sự dịu dàng không bao giờ thôi hiện hữu trong thế giới ấy. Mỗi lần mẹ cười, những vết chân chim lại hằn in trên khóe mắt, vừa tươi trẻ, vừa xót xa. Mái tóc mẹ xơ xác dài đến ngang lưng. Nhiều khi mẹ còn không có thời gian chăm chút cho nó, chỉ buộc vội vàng rồi bắt tay vào công việc. Những tối quây quần cùng mẹ, em để ý thấy đã có những sợi tóc bạc thấp thoáng. Mẹ cười xòa bảo: "Mai bạc nhiều quá thì mẹ đi nhuộm".

Giọng mẹ có phần khàn khàn nhưng ấm áp. Mẹ có giọng hát cũng rất cuốn hút nhưng chẳng mấy khi thể hiện ra và cuộc sống mưu sinh cũng cuốn theo những niềm yêu thích của mẹ. Hiếm hoi lắm em mới thấy mẹ ngân nga vài câu hát dân gian, những bài hát ru mẹ đã nuôi chúng em. Bàn tay mẹ hao gầy, các ngón tay xương xẩu và thô ráp. Nhưng chính bàn tay ấy đã xoa lưng những lúc em khó ngủ, đã nấu những món ăn ngon, đã cấy biết bao mảnh ruộng... Bàn tay ấy xứng đáng là một bức tượng đài về tình yêu thương.

Thật tuyệt vời biết bao khi em được là con của mẹ. Trong trái tim em, mẹ là tuyệt nhất. Chẳng có gì có thể làm khó được mẹ. Chỉ cần có mẹ ở cạnh bên, em như có nguồn sức mạnh mãnh liệt, có thể vượt qua mọi khó khăn. Em cầu mong mẹ mãi luôn mạnh khỏe mạnh, yêu đời và hạnh phúc. Để ở bên cạnh em thật lâu, thật lâu.

10 tháng 5

Trong cuộc đời này , có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ , được nghe tiếng ru à ơi ngọt ngào của mẹ , có ai lại không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả . Và trong cuộc đời này , có ai yêu con bằng mẹ , có ai suốt đời vì con giống mẹ , có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ 

 Với em cũng vậy , mẹ là người quan tâm đến em nhất và cũng là người mà em yêu thương và mang ơn nhất trên đời này . Với thân hình mảnh mai , thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ . Mẹ em năm nay khoảng 40 tuổi . Mái tóc mẹ đen óng , mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt gọn gàng khi ra đường . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến , dịu dàng . Khi mẹ mỉm cười , hai con ngươi đen sẫm nở ra long lanh , hiền dịu , khó tả . Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng hồng có lốm đốm những nốt tàn nhang . Đôi môi đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao dọc dừa làm cho em càng nhìn càng thấy đẹo , đôi môi hơi mím , trán nhíu lại một chút , nhưng ánh mắt có vẻ mơ màng . Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm , lúc mượt mà như tiếng ru , lúc ngân nga như tiếng hoạ mi buổi sớm . Mẹ em may và thêu rất đẹp , đặc biệt là may áo dài , thường ngày mẹ hay mặc những bộ đồ gọn gàng do mẹ tự may trông thật duyên dáng và sang trọng . Đôi bàn tay mẹ trắng trẻo đã nuôi nấng , dìu dắt em từ thuở lọt lòng .

Ở nhà , mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ . Mẹ giao cho em 

6 tháng 5

TK

Sân trường em trước giờ vào học thật nhộn nhịp.

Lúc này, các bạn học sinh đã đến khá đông đủ rồi. Các bạn túm tụm thành từng nhóm nhỏ trên sân, vừa ăn sáng vừa tranh thủ trò chuyện. bạn thì kể về bộ phim mình vừa xem tối qua, bạn thì kể về kế hoạch đi chơi vào chiều nay. Có nhóm bạn thì chia sẻ với nhau về bài tập khó mà cô giáo giao cho ngày hôm qua. Tiếng cười nói rì rầm khắp sân trường.

Trên hành lang, dọc các luống hoa trên sân, là những bạn học sinh đang trực nhật. Bạn quét lá khô, bạn tưới nước cho hoa, bận rộn mà vẫn vui. Loáng thoáng vài bạn lưng mang cặp sách, tay cầm túi bánh chạy vội vào lớp để còn kịp ăn trước giờ vào học. Trên cao, ông mặt trời tỏa ánh nắng rực rỡ, xuyên qua tán lá chiếu xuống sân trường, hong khô sự ẩm ướt mà cả đêm sương đã trải. Những chú chim nhỏ trên tán bàng tán phượng cũng đã dậy, luyện giọng từ sớm. Cả sân trường rộn ràng và đông vui vô cùng.

Nhưng chỉ sau ba hồi trống báo hiệu giờ vào học, sân trường bỗng chốc lặng im phăng phắc, bởi các bạn học sinh đã về lớp hết cả rồi!

6 tháng 5

Tham khảo

Trong những năm học ở cấp một có rất nhiều thầy cô đã dạy em, ai em cùng quý cũng yêu. Nhưng người em dành nhiều tình thương nhất, đó là cô Hồng Nga – người đã dìu dắt em trong năm học lớp ba.

Mới thoạt nhìn, có Nga không đẹp lắm. Cô khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Đó là tuổi đời đầy mơ mộng nhưng cô lại rất yêu nghề và yêu học sinh. Mỗi khi có bước vào lớp, nụ cười tươi thắm khoe hai hàm răng trắng đều như hạt bắp luôn nở trên môi. Mái tóc dày, đen mượt thả ngang lưng rất phù hợp với gương mặt trái xoan thanh tú. Miệng cô hơi nhỏ nên khi cười chúm chím như một nụ hoa. Chúng em thích nhất khi cô đến lớp và bộ áo dài màu xanh da trời thướt tha, dịu dàng. Lúc đó, em thấy cô trẻ trung và duyên dáng như một chị nữ sinh cấp 3.

 

Chúng em rất thích nghe cô giảng bài. Cô có giọng nói rất nhẹ nhàng và trong trẻo kết hợp với phong cách vui tươi dí dỏm càng làm cho giờ dạy thêm sinh động, hấp dẫn. Cô hay tìm kể cho chúng em nghe những câu chuyện xoay quanh câu tục ngữ: "Có công mài sắt, có ngày nên kim" để khuyên nhủ các bạn chưa chăm chỉ, kiên trì trong học tập. Em còn nhớ, mặc dù cô bận rất nhiều việc nhưng cô vẫn dành thời gian để dến thăm từng nhà học sinh. Có một lần, em bị ốm nặng đột ngột phải nghỉ học ở nhà. Không ngờ, sau khi tan trường về cô đã không ngại đường xá, nắng gắt vội đến thăm cô học trò nhỏ. Tấm lòng tận tuỵ vì học sinh của cô đã làm cả nhà em, vô cùng cảm động! Đặc biệt cô còn dành nhiều thì giờ để chăm chút các bạn nghèo các bạn chưa ngoan. Lúc ấy trong lớp em có bạn Hùng mồ côi mẹ ít được ba quan tâm chăm sóc, bạn thường nghỉ học, thỉnh thoảng cô mua cho bạn vài cuốn tập hoặc quyển sách hay. Nhờ tình thương của cô và lớp 5A chúng em, bạn Hùng đã khắc phục dần khuyết điểm và học tập tiến bộ rõ rệt vào cuối Học kì một. Cuối năm ấy, lớp em lại nhận được cờ khen của Ban giám hiệu trường. Cô bảo đó là thành tích của tập thế chúng em. Nhưng riêng em, em nghĩ vinh quang đó phần lớn chính là nhờ công khó của cô vậy!

4
456
CTVHS
6 tháng 5

TK:

https://tuyensinh247.com/bai-tap-450809.html

5 tháng 5

Những chú chim

 

5 tháng 5

"Những chú chim"

5 tháng 5

tk ạ có 1 đoạn thôi : 

Trên một vùng đất ven sông, một cộng đồng nhỏ đang đối diện với một thách thức lớn lao: nạn lũ lụt đang dồn dập tấn công. Những cơn mưa lớn kéo dài đã làm cho mực nước sông dâng cao, đe dọa cuộc sống và tài sản của những người dân nơi đây. Tuy nhiên, họ không chấp nhận số phận và đã tổ chức một cuộc chiến đấu không khoan nhượng chống lại cơn thịnh nộ của thiên nhiên.

Ngày đêm, mọi người đã cùng nhau làm việc, dùng mọi phương tiện có thể để bảo vệ nhà cửa và mương nước khỏi bị lũ cuốn trôi. Các tình nguyện viên đã dùng bùn đất và túi cát để xây dựng các bức tường chắn nước. Cả làng cùng nhau cày đất để tạo ra hệ thống thoát nước phức tạp hơn, đảm bảo nước lũ không thể tụ lại trong khu dân cư.

Không chỉ dừng lại ở việc bảo vệ chính mình, cộng đồng còn chia sẻ tình thương và hỗ trợ nhau. Những người có thể đã mất nhà cửa vẫn mở cửa đón người lạ, cung cấp nơi ẩn náu và thức ăn cho những người bị ảnh hưởng nặng nề bởi cơn lũ. Mỗi cá nhân, mỗi gia đình đều đóng góp một phần nhỏ của mình, tạo nên một tinh thần đoàn kết và đồng lòng chưa từng thấy.

Dù nạn lũ đã gây ra nhiều thiệt hại, nhưng tinh thần và lòng gan của những người dân này đã không bao giờ chùn bước. Họ đã chiến đấu đến cùng, với hy vọng rằng họ có thể vượt qua thử thách và xây dựng lại cuộc sống mới, vững mạnh hơn sau mỗi trận đòn của thiên nhiên. Đó là một câu chuyện về sức mạnh của tình đoàn kết và ý chí vượt lên trên mọi khó khăn.

5 tháng 5

bạn có thể tham khảo trên mạng rồi thêm bớt là thành bài của mình rồi

 

5 tháng 5

Giúp mk với

4
456
CTVHS
5 tháng 5

TK

Khi hàng phượng cuối sân trường bắt đầu thắp lên những bông lửa đỏ và khi tiếng ve bắt đầu náo nức âm ran thì đó cũng là lúc một năm học sắp hoàn thành. Mùa hè đến! Đó là mùa của những cuộc chia ly và cũng là mùa của những kỳ thi quan trọng đối với những cô cậu học trò. 
Sáng nay, sân trường đã rụng đầy những cánh phượng màu đỏ thắm. Hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng lan toả trong một không gian rộng lớn. 
Trường tôi trồng nhiều hoa phượng. Hàng phượng chạy vòng quanh khắp cả sân trường. Thú thực mới đầu chúng tôi không thích lắm. Ai lại trồng nhiều phượng như thế bao giờ. Nhưng giờ đây mới thấy người đi trước có một cái nhìn đầy nghệ thuật. Phượng nở đỏ như một dải lụa thắm chạy vòng quanh. Nếu nhìn từ xa vào nhà hoa nở, ai cũng ngỡ rằng ngôi trường đang tưng bừng trong ngày hội với hàng chục băng rôn hồng kỳ đỏ thắm. 
Nhưng không chỉ có phượng. Gọi hè về còn có những tiếng ve. Từ cuối tháng tư ve đã bắt đầu dạo khúc nhạc mùa hè. Sang tháng năm ve kêu ồn ã liên hồi hầu như không bao giờ ngớt. Nghĩ cĩng cứ lạ, loài ve chẳng biết tụi học trò buồn hay vui nhưng cứ suốt ngày dạo nên những bản đàn rộn rã của tuổi thơ khiến tụi tôi xôn xao lắm. Loài ve lạ lắm! Có con dốc hết sức mình ca hát đến chết mới thôi. Lúc chết cân vẫn còn bám chặt lấy thân cây tỏ vẻ lưu luyến lắm. 
Nhưng cũng phải nói thật lòng, mỗi lần phượng nở mỗi lần ve kêu tôi lại thấy buồn buồn. Dù biết nó đánh dấu một bước trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn tôi lại thấy nao nao. Các anh chị cuối cấp lại còn lo lắng hơn vì đó là lúc bước vào những kỳ thi quan trọng. 
Đổi lại nỗi buồn hoa phượng, tôi bước vào những ngày hè bổ ích bên họ hàng và người thân. Thời gian cứ thế trôi đi, mùa hè sẽ lại qua, rồi lại đến năm học mới. Và sau đó dù biết sẽ rất buồn nhưng tôi lại mong gặp màu hoa phượng, lại mong đón những tiếng ve và để lại bước vào những ngày hè.