Hãy tả người bố của em :]
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ được viết vào tháng 11/1980, 1 tháng trước khi tác giả qua đời vì bệnh nặng. Vậy mà bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của ông, ta không hề cảm thấy sự bi quan từ bỏ mà lại thật vui tươi, rộn ràng, cho thấy ông là một người yêu cuộc sống, yêu thiên nhiên, yêu đất nước và một lòng hướng về đất nước, muốn hóa thân với thiên nhiên để được cống hiến chân thành, thầm lặng.
Một trong những nhân vật truyền cảm hứng mạnh mẽ về lối sống tích cực, có trách nhiệm với xã hội và khơi dậy khát vọng cống hiến phát triển đất nước là Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của nhà văn Nam Cao.
Lão Hạc là một nhân vật biểu tượng cho sự hi sinh và lòng nhân ái. Dù sống trong hoàn cảnh nghèo khó nhưng Lão Hạc luôn giữ được phẩm giá cao quý, không tham lam hay ích kỷ. Ông chọn cách bán đi con chó yêu quý của mình, một người bạn trung thành để dành dụm tiền cho con trai, thể hiện tình thương con sâu sắc và sự hy sinh cao cả. Lão Hạc còn từ chối mọi hành động trái với lương tâm, thể hiện lòng tự trọng và trách nhiệm với xã hội.
Qua nhân vật Lão Hạc, ta học được bài học về tình người, lòng yêu thương, sự tự trọng và tinh thần cống hiến vì người khác. Những phẩm chất này là nền tảng cho một lối sống tích cực và trách nhiệm với xã hội, khơi dậy khát vọng cống hiến và phát triển đất nước.
Lão Hạc chính là tấm gương sáng cho mỗi người học tập và noi theo, để sống một cuộc đời có ý nghĩa và đóng góp tích cực cho cộng đồng và đất nước.
Cho mình hỏi với ạ, HK1 Học lực khá hạnh kiểm tốt, học kì 2 học lực tốt hạnh kiểm khá có đc hsg ko ạ
a) trúng đạn
b) đoạn văn nói về một chiến sĩ anh hùng còn nhỏ tuổi đang chiến đấu vì dân vì nước.Tác giả đoạn văn đã thể hiện rõ ý chí quyết tâm chống giặc của dân Việt Nam
c)Lênh láng,sẵn sàng
d)Một chiến sĩ mặc dù phải hi sinh tính mạng, ,nhưng luôn biết phấn đấu vượt qua, nhận và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
dẫn chứng:Dù thế đôi mắt chú vẫn cố hé mở.Trên tay vẫn cầm khẩu súng sẵn sàng chiến đấu.
Tham khảo:
Tôi rất thích câu thơ của một nhà thơ khuyết danh về tình thương yêu và sự hi sinh của cha mẹ “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ/ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”. Nếu mẹ là người yêu thương ta vô bờ bến, thì cha là người âm thầm hi sinh, gánh bao nhọc nhằn, khổ cực cuộc đời để nuôi nấng ta thành người. Tôi thích câu thơ ấy, bởi mỗi khi nghe nó, tôi lại nghĩ về người ba thân yêu của mình.
Ba tôi năm nay gần bốn mươi tuổi, độ tuổi mà con người ta cường tráng nhất, oai phong nhất. Dáng người ba cân đối với vẻ cao ráo cùng làn da nâu toát lên vẻ khỏe khoắn. Khuôn mặt góc cạnh tạo nên nét cương nghị, nghiêm khắc của một người đàn ông trưởng thành. Khuôn mặt ấy đã in hằn những dấu vết lam lũ của cuộc đời như một vài vết sẹo hay vệt nám nơi gò má. Đôi mắt sâu hoằm nhưng vô cùng linh hoạt. Ánh mắt của ba lúc thì nghiêm nghị, lúc thì đầy ắp thương yêu. Chiếc mũi cao giúp khuôn mặt ba trở nên điển trai, phong độ. Chiếc mũi rất hợp với nụ cười bừng sáng.
Là một kĩ sư, bố tôi có đôi tay chai sạn. Những ngón tay bây giờ như to hơn, chẳng còn vẻ thon dài của bàn tay chàng thư sinh ngày trước. Lòng bàn tay thô ráp, nhưng chẳng hiểu sao, tôi rất thích nắm đôi bàn tay ấy. Dường như khi đặt bàn tay nhỏ bé của mình trong đó, tôi cảm nhận được bao vất vả mà ba đã trải qua. Mẹ tôi kể, những ngày đầu tôi chập chững bước những bước đầu tiên, ba chính là người dìu dắt tôi. Không may, tôi bị ngã, ba chạy vội sang ôm tôi vào lòng. Ngày đó còn bé, chỉ biết òa khóc kêu mấy tiếng “ba…ba…”. Khi lớn hơn, có lần tôi bị ngã xe, ba không còn vỗ về tôi như ngày đó. Ba nhìn tôi nghiêm khắc và mắng. Tôi vẫn òa khóc, khóc bởi giận dỗi. Sau đó, tôi hiểu, ba vì lo lắng quá cho tôi, muốn tôi chững chạc trong những bước đi trên đường đời dài phía trước.
Ba là người mà tôi kính trọng nhất. Dù đi hết cuộc đời, hình ảnh người ba quanh năm mệt nhọc vì gia đình sẽ luôn ghi dấu trong trái tim tôi. Tôi nguyện cầu cho người cha của cuộc đời sẽ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và an yên.