K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 5

Trong dân tộc ta, việc giữ gìn và kế thừa những giá trị truyền thống luôn được coi trọng. "Như ông bà ta đã từng nói: 'Nền văn hóa của chúng ta là một kho tàng vô giá, mà chúng ta phải gìn giữ và truyền lại cho thế hệ sau'." Trong mỗi nét văn hóa, từ nghệ thuật đến phong tục, chúng ta thấy sự chăm sóc và tôn trọng đến từng chi tiết. "Bởi vậy, việc trân trọng và duy trì các truyền thống tốt đẹp của dân tộc không chỉ là nhiệm vụ của một người hay một gia đình, mà là trách nhiệm của toàn xã hội."

2 tháng 5

Dân ta, từ những miền núi cao tới những vùng đồng bằng phẳng, từ miền Bắc đến miền Nam, đều có một tinh thần đoàn kết và tình yêu đối với tổ quốc sâu sắc, nồng nàn.

1 tháng 5

Bạn tk:

Những giọt mưa rơi nhẹ nhàng, kèm theo là những hơi gió nhè nhẹ vuốt ve qua những cành cây. Trước hiên nhà, một người phụ nữ già đang ngồi đợi, với đôi mắt sâu thẳm nhìn ra xa xăm. Đó là dì Bảy, người luôn ở bên nhà, chăm sóc mọi việc một cách thầm lặng và hiền lành.

Cuộc sống của dì Bảy không phải là một cuộc sống nhiều ồn ào hay những thành tựu rực rỡ, nhưng sự hi sinh và đóng góp của bà trong gia đình lại không thể phủ nhận. Trong bài tản văn "Người Ngồi Đợi Trước Hiên Nhà", tác giả Huỳnh Như Phương đã tường thuật về cuộc sống của dì Bảy một cách diệu kỳ và đầy cảm xúc.

Dì Bảy không chỉ là người phụ nữ của gia đình, mà còn là tâm hồn và trụ cột vững chắc của mọi người xung quanh. Mỗi ngày, bà tỏ ra quan tâm và chu đáo với mọi người, không màng đến việc mệt mỏi hay khó khăn của bản thân. Bà là người luôn sẵn sàng hy sinh cho hạnh phúc và an lành của những người thân yêu.

Dì Bảy không cần nhận được sự công nhận hay sự chú ý đặc biệt từ mọi người. Bà chỉ muốn đóng góp một phần nhỏ bé của mình vào cuộc sống, và biết rằng những điều nhỏ nhặt đó lại mang lại niềm vui và hạnh phúc lớn lao. Sự hi sinh thầm lặng của dì Bảy chính là nguồn động viên và cảm hứng cho mọi người xung quanh.

Trước hiên nhà, dì Bảy ngồi đợi, đợi chờ một điều gì đó mà chính bà cũng không thể đặt tên. Nhưng có lẽ, điều đó không quan trọng bằng sự hi sinh và tình yêu thương mà dì Bảy dành cho mọi người trong gia đình. Dì Bảy, một người phụ nữ bình dị nhưng ấm áp và đầy ý nghĩa, đã để lại trong lòng mỗi người một dấu ấn sâu sắc và không thể nào phai mờ.

#hoctot

1 tháng 5

TK:

Mỗi trận chiến đi qua, bên cạnh sự xót thương dành cho những người lính ra trận, những chiến sĩ mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, người ta còn nhớ và cảm thương về nơi hậu phương, trong những năm tháng chiến tranh, cũng có biết bao là sự hi sinh thầm lặng của người phụ nữ. Một trong số đó phải kể đến nhân vật dì Bảy trong bài tản văn “Người ngồi đợi trước hiên nhà” của Huỳnh Như Phương.

Dì Bảy là một nhân vật đã để lại trong tôi nhiều sự thương mến và cảm phục. Dì lấy chồng khi mới 20 tuổi. Dượng Bảy lại phải đi tập kết và chiến đấu. Vậy là từ ngày cưới, cả hai vợ chồng dì chưa được ở cạnh nhau bao lâu. Họ gặp nhau chỉ qua những cánh thư. 20 năm sau, Dượng Bảy mới có thể nhờ người gửi chiếc nón bài thơ cho dì làm quà và để chứng tỏ tình cảm của mình, để an ủi những người đang chờ mong. Thế nhưng, trước khi chiến tranh kết thúc khoảng mươi ngày, dì Bảy đã chở thành người phụ nữ góa chồng. Vậy là suốt hơn 20 năm chờ đợi, biết bao thương nhớ, biết bao buồn tủi, biết bao là những nỗi lo lắng, bồn chồn, cuối cùng dượng Bảy đã không thể cho dì được một hạnh phúc trọn vẹn.

Mất chồng, dì Bảy vẫn cứ lầm lũi ngồi bên bậc thềm, nhìn ra xa như trông đợi điều gì. Dì Bảy đã phải hi sinh hạnh phúc cá nhân mình vì nghĩa lớn. Tôi biết, không chỉ có dì Bảy, mà còn có rất nhiều người phụ nữ trên dải đất hình chữ S này cũng chung cảnh ngộ như dì. Họ đều đã hi sinh thầm lặng, cao cả cho cuộc kháng chiến, để đất nước được thống nhất và phát triển. Chúng ta, những thế hệ hôm nay phải biết ơn và làm được điều gì để đền đáp được công ơn đó.

Dì Bảy đã cho tôi hiểu về đức hi sinh của con người. Tôi tin rằng thế hệ tôi và những thế hệ mai sau sẽ đều ghi nhớ công ơn của các thế hệ trước. Nhưng tôi cũng mong sẽ không còn ai phải chịu cảnh ngộ, phải hi sinh như dì Bảy.