Nêu cảm xúc của bạn về trận chung kết vừa rồi của U23 Uzbekistan vs U23 Việt Nam(chèn thêm hình ảnh anime biểu hiện cảm xúc nha)
Ai kết bạn và trả lời nhanh nhất tớ sẽ tik cho
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngay khi trận bán kết đầu tiên giải U23 châu Á vừa kết thúc, trong tiếng reo hò khản cổ và niềm phấn khích tột độ, tôi vội lao ra ngoài phố. Tất cả những gương mặt tôi gặp đều mang một vẻ tự hào và một niềm vui bùng cháy! Và khi bước chân ra ngoài cổng nơi làm việc, tôi bị choáng ngợp thực sự trước những gì diễn ra trước mắt. Một cơn sóng người với hai màu đỏ vàng, với bầu không khí như muốn nổ tung bởi những tiếng hét “Việt Nam, Việt Nam!!!”. Không tự hào sao được, khi đội tuyển U23 của chúng ta đã lọt vào tới trận chung kết của giải đấu? Xin nhắc lại, trận đấu tiếp theo sẽ là trận CHUNG KẾT!!!
Như một hiện tượng, à không, thực sự là một hiện tượng khi mà bạn có thể nghe từ bà già bán nước, các chú bảo vệ cho tới chị gái đang bồng con... đều đang bàn luận về trận đấu, và hò reo đến khản tiếng vì niềm hạnh phúc vượt ngoài sức tưởng tượng của bất cứ người yêu bóng đá nào. Đã lâu lắm rồi, tất cả chúng ta lại có một thời điểm mà tất cả cùng vui một niềm vui chung, một niềm hạnh phúc chung, một sự phấn khích sục sôi cả dân tộc như vậy.
Có thể nói, chiến thắng của đội tuyển U23 này thực sự là một kỳ tích vượt ngoài khuôn khổ của thể thao, một kỳ tích khiến chúng ta xích lại gần nhau hơn.
Gạt qua những lo toan bộn bề của công việc, cơm áo gạo tiền hàng ngày, 15h chiều ngày 23/01/2018 trở thành ngày “Toàn quốc ốm tập thể để cổ vũ U23”. Trên mạng xã hội, người người chia sẻ cảnh tượng nhân viên công ty tụ tập trong hội trường công ty, trước màn hình vô tuyến gắn trong phòng sếp, trước chiếc máy tính còn đang dở công việc... “U23 Việt Nam là thứ quan trọng duy nhất, những công việc còn lại có hay không ... không quan trọng” là lời ông trùm Phan Quân sẽ nói với nhân viên Phan Thị nếu chẳng may tập đoàn của “Người phán xử” có công chuyện vào ngày U23 đá.
Tôi từng ở Thổ Nhĩ Kỳ ngày đội bóng nước này giành vé vào Euro 2016, từng hòa mình vào dòng người Hungary tràn khắp thủ đô Budapest khi đội tuyển nước này vượt qua vòng bảng Euro. Nhưng không cảm giác nào làm mình lâng lâng người và tự hào như thấy cách U23 Việt Nam chinh chiến và vượt xa mọi kỳ vọng tại giải U23 châu Á năm nay. Quên Messi hay Ronaldo đi, thần tượng số một của người Việt Nam hôm nay phải là “gà son” Quang Hải. Sút bóng cận thành Ronaldo đã làm nhiều, cứa lòng chân trái là ngón nghề tủ của Messi, nhưng xem cả hai siêu sao trên đều chẳng thể đem lại cảm giác bùng nổ về cảm xúc như khi thấy chàng trai máu đỏ da vàng hai lần cân bằng tỷ số trước những đối thủ to cao tới từ Trung Đông.
Tự hào chưa, cầu thủ Việt Nam đấy!
Cầu thủ gốc Đông Anh ghi bốn bàn thắng kể từ đầu giải, trong đó cú đúp trước U23 Qatar tuyệt vời đến mức chẳng ai có thể trách anh đã bỏ lỡ cú sút luân lưu đầu tiên. Có hề gì, khi chúng ta còn đó thủ thành Tiến Dũng – “soái ca” mới của mạng xã hội! Chàng thủ môn sinh năm 1997 tiếp tục làm người hùng trên chấm phạt đền, khiến bao con tim Việt phải thổn thức.
Quang Hải hay Tiến Dũng chỉ là hai cái tên nổi bật trong một tập thể đồng đều và đá với quyết tâm máu lửa chưa từng thấy. Đã từ lâu lắm rồi, người hâm mộ Việt Nam mới lại thấy “đã” đến vậy khi xem đội tuyển cấp quốc gia thi đấu. Những học trò của huấn luyện viên Park Hang-Seo thi đấu với tinh thần rực lửa, vượt qua giới hạn của chính mình là điều mà ai cũng thấy được.
Cái cảm giác lâng lâng tự hào và hạnh phúc vì bóng đá này, bẵng phải một thập niên kể từ trận chung kết AFF Cup năm 2008 mới được tái hiện. Ngày ấy, tôi đã gào thét đến lạc giọng khi Công Vinh ghi bàn thắng quyết định mang về chiếc cúp vàng cho đội tuyển Việt Nam. Đường từ sân Mỹ Đình về nhà vốn chỉ khoảng nửa tiếng, đêm ấy bỗng thành ... 5 tiếng bởi dòng người mang cờ quạt, chiêng trống và cả ... nồi niêu xoong chảo ra đường ăn mừng.
Lứa U23 này đã tái hiện cảm giác ấy, khi những ngày nay đi đến đâu, mở trang báo nào bạn cũng sẽ thấy các chàng trai áo đỏ sao vàng trên ngực là tâm điểm. Trước khi U23 bước vào trận bán kết, các quán cafe trong trung tâm thành phố đều đông nghịt người dù đang là ... giờ công sở. Khi trận đấu đang diễn ra, khắp nơi như chìm trong im lặng vì tập trung theo dõi đội tuyển, trước khi vỡ òa để ăn mừng các bàn thắng. Trận đấu kết thúc, cả newsfeed Facebook lẫn đường phố đều ngập tràn một màu đỏ. Chúng ta đã chiến thắng và trở thành một trong hai đội bóng U23 mạnh nhất châu Á. Lịch sử chính là đây!!!
Mà đâu phải đến hôm nay các chàng trai U23 mới đá với hơn 100% khả năng và tinh thần đến vậy? Xuân Trường chia sẻ rằng sau trận hoà Syria, cả đội mệt tưởng không đi nổi. Duy Mạnh ráng thi đấu với mũi phải bịt bông để cầm máu, Tiến Dũng ra sân với đầu gối quấn băng... Chúng ta luôn phải thi đấu với những đối thủ bị đánh giá là mạnh hơn, có nhiều ưu thế hơn. Trận đấu với Iraq, trọng tài người Australia (quốc gia vừa bị Việt Nam hạ gục từ vòng bảng) có những quyết định gây tranh cãi như quả phạt đền quá nặng tay. Trận đấu với Qatar, ông trọng tài người Singapore tiếp tục khiến người hâm mộ Việt Nam “tăng xông máu”. Cả hai trận đấu loại trực tiếp, chúng ta đều phải trải qua 120 phút căng thẳng đến nghẹt thở.
Các chàng trai U23 vẫn chiến đấu với tinh thần của những chiến binh, không ngừng cố gắng cho dù có ít ngày nghỉ hơn đối thủ, dù có thể hình thua kém và kể cả khi bị dẫn trước. Lứa U23 Việt Nam ngày nay khiến nhiều người theo dõi bóng đá Việt Nam phải bất ngờ bởi khả năng và đặc biệt là bản lĩnh. Khi bị dẫn trước dù là trong hiệp phụ hay khi kim đồng hồ sắp điểm phút 90, các cầu thủ của chúng ta vẫn bình tĩnh triển khai bóng có ý đồ chứ không hề luống cuống hay tự phát kiểu “mạnh ai người nấy đá” như nhiều người từng lo sợ. Đá không hề lép vế mà ngang cơ, thậm chí còn có lúc lấn át đối thủ.
Chẳng thế mà cựu danh thủ Nguyễn Hồng Sơn phải cảm khái chia sẻ sau trận thắng U23 Qatar: “Kể từ khi tôi bắt đầu xem bóng đá thì đây là trận đấu cảm xúc nhất. Trận thắng Iraq ở tứ kết đã hay rồi, trận bán kết này lại còn hay hơn nữa. Quá kịch tính. Họ đã tiến rất xa so với lứa của chúng tôi. Họ có kỹ, chiến thuật tốt, tinh thần thi đấu lỳ lợm, khả năng phối hợp nhuần nhuyễn... Họ thực sự là thế hệ vàng mới”.
Trước tinh thần thi đấu rực lửa của “thế hệ vàng mới”, người hâm mộ Việt Nam đã dốc hết trái tim để một lòng cổ vũ đội tuyển. Trên mạng xã hội, người ta quên đi mình là fan Real, fan Barca hay fan Manchester United. Ở ngoài phố, tất cả đều vỡ òa một niềm vui sau khi cùng nhau trải qua đủ cung bậc cảm xúc từ tuyệt vọng tới đỉnh cao với những pha bóng nghẹt thở. Suốt con đường về nhà mất đúng 1 tiếng đồng hồ của tôi, chẳng còn những con người khác nhau về công việc, về xuất thân, về địa vị,... mà tất thảy chỉ là những người hâm mộ bóng đá Việt Nam, đang hạnh phúc hò reo với những người anh em khác của mình trong tiếng trống, tiếng chiêng, tiếng hát rền trời đầy máu lửa.
Chúng ta đều là người hâm mộ nhiệt thành của tuyển U23 Việt Nam, đi đủ cung bậc cảm xúc trước khi vỡ oà sau cú sút luân lưu cuối. Mà đâu chỉ ở Việt Nam, những người bạn xa xứ cũng cập nhật trạng thái trên Facebook khi theo dõi U23 đá, dù lúc đó là rạng sáng ở nước ngoài. Trên những sân vận động của Trung Quốc, vẫn vang lên những tiếng hét cổ vũ “Việt Nam, Việt Nam” quen thuộc mà ai xem trận đấu qua TV đều có thể nghe rõ mồn một.
Chiến thắng của U23 là một kỳ tích, là một bất ngờ chấn động cả khu vực. Nó nói với tất cả chúng ta rằng: Điều kỳ diệu là có thật! Và chỉ cần ta cố gắng hết sức, ta không bỏ cuộc với mỗi trận chiến của mình. Giữa biển cờ hoa rực rỡ với những tiếng hò reo đến lạc cả đi vì hạnh phúc, tôi không chỉ cảm nhận được niềm vui và sự phấn khích đơn thuần, mà còn được tiếp thêm sức mạnh bởi những chàng trai ấy. Bởi, họ đã không bỏ cuộc, đã lì lợm chiến đấu và đã thực sự tạo nên một điều kỳ diệu. Chiến thắng sẽ đến cho người có đủ cản đảm để chiến đấu đến cùng, và hôm nay, U23 Việt Nam đã cho tôi thấy cái ý nghĩa đẹp đẽ ấy từ chiến thắng vinh quang của họ.
Có câu nói: “Nếu muốn đi nhanh, hãy đi một mình. Còn muốn đi xa, hãy đi cùng nhau”.
Các chàng trai U23 Việt Nam đã cùng nhìn về một hướng và đi xa tới trận đấu mà không ai có thể nghĩ tới trước khi giải đấu diễn ra. Đội tuyển hãy yên tâm, các bạn không hề bước một mình, bởi đằng sau lưng các bạn là sự ủng hộ và trái tim tin yêu từ hàng chục triệu người hâm mộ. Cảm ơn đội tuyển U23 vì những sự cống hiến không biết mệt mỏi trên sân và cảm xúc bùng nổ mà các bạn mang lại.
Giờ, chúng ta cùng nhau bước tiếp!
Cảm ơn nha (tối nay ko đc đi bão rùi), thế khi nào đá?
Nhưng bạn ơi, bạn ko đc đăng các câu hỏi ko liên đến học tập đâu, coi chừng bị khóa tài khoản đó!
U23 Việt Nam vô địch.
Mình giống bạn đó. Mình chắc chắn U23 Việt Nam sẽ chiến thắng.
theo mình thấy thì cũng chưa biết ai sẽ thắng nhưng mình tin chắc rằng U23 Việt Nam sẽ thắng thôi hì hì (mặc dù rất ghét bóng đá nó chẳng hay đâu)
Trận đấu giữa U23 Việt Nam và U23 Qatar vừa rồi thật là một trận đấu rất quyết liệt. Các cầu thủ của chúng ta tuy bị dẫn trước 1-0 nhưng sau đó đã gỡ lại được. Kết thúc hiệp 1 tỉ số là 1-1. Bắt đầu hiệp 2 tầm 19 phút sau, Qatar ghi thêm bàn thắng dẫn trước 2-1. Nhưng sau đó Quang Hải đã tung cú sút vọt thẳng vào khung thành đối phương. Hết 90 phút, tỉ số là 2-2. Sau 2 hiệp phụ thì 2 đội không ghi thêm bàn thắng nào. Trận đấu buộc phải đến penalty. Việt Nam đã thắng và Văn Thanh đã ghi bàn cú sút cuối cùng. Trận đấu thật là sôi động và tràn đầy niềm vui và hi vọng.
Trên tài khoản chính thức mạng xã hội Twitter của Liên đoàn Bóng đá châu Á viết: “Không thể nào tin nổi. Còn hơn cả sự kịch tính của một bộ phim hành động Hollywood. Đã có trận tứ kết của một giải đấu châu Á nào kịch tính như thế này chưa?”.
Đúng vậy, không chỉ tiêng tôi mà có lẽ hơn 90 triệu con người Việt Nam đang sống trong cảm xúc lâng lâng sau chiến thắng không tưởng của đội tuyển U23 Việt Nam trước U23 Iraq ngày 20/1 trong khuôn khổ giải U23 châu Á. Chiến thắng trên đã khơi gợi trong tôi những suy nghĩ về “tinh thần chiến đấu, tình yêu Tổ quốc”.
Cũng đã gần 10 năm, người hâm mộ Việt Nam mới có dịp được sống trong cảm giác hạnh phúc đến tột cùng như thế này. Lần này không phải trước Thái Lan mà ở một vị thế khác, một trong bốn đội tuyển U23 xuất sắc nhất châu Á. Có lẽ cũng như tôi, chẳng ai tin rằng U23 Việt Nam sẽ làm được điều tưởng chừng như không thể.
Bài văn của nữ sinh lớp 9. Ảnh: NVCC. |
Sau 90 phút, mọi chuyện tưởng như đã kết thúc khi U23 Iraq vươn lên dẫn 2-1 ngay đầu hiệp thứ nhất. Thế nhưng, Việt Nam lội ngược dòng dẫn 3-2 ở phút thứ 112. Dù bị Iraq gỡ hòa 3-3 ở cuối hiệp phụ thứ hai để đưa trận đấu đến loạt sút luân lưu 11 m, cuối cùng, trái tim quả cảm và đôi chân vững chãi của những chiến binh U23 Việt Nam đã làm nên lịch sử với chiến thắng 5-3.
Sau 120 phút thi đấu kịch tính và loạt sút luân lưu 11 m nghẹt thở, đội tuyển U23 Việt Nam đã đi vào lịch sử khi là đội bóng đầu tiên của Đông Nam Á lọt vào trận bán kết U23 châu Á.
Từ hôm qua đến nay, truyền thông và mạng xã hội ngập tràn màu đỏ. Những nỗi lo thường nhật biến mất khi chỉ còn một niềm tự hào và sung sướng đến tột cùng. Không tự hào sao được khi ngay cả những trang báo quốc tế cũng dành những lời khen ngợi cho U23 Việt Nam - đội bóng duy nhất của Đông Nam Á lọt vào vòng bốn đội mạnh nhất của giải U23 châu Á.
Kỳ tích lịch sử hay cú đột phá ngoạn mục, tất cả đều đúng. Và dù đã một ngày trôi qua nhưng trong tôi vẫn lâng lâng những niềm vui khó tả. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có thể theo dõi trọn vẹn gần 150 phút thi đấu của đội tuyển bóng đá Việt Nam thứ bảy vừa rồi.
Là học sinh lại là con gái, tôi dường như chẳng có hứng thú gì với bóng đá. Nhưng không hiểu sao trận đấu này lại có một sức hút kỳ lạ đến như vậy, nó khiến tôi ngồi gần 3 tiếng để xem - điều tôi chưa từng nghĩ mình có thể.
Và rồi khi trận đấu kết thúc tôi cảm thấy thật hạnh phúc với quyết định của mình. Ba giờ đồng hồ đã đưa tôi khám phá hết hành trình đỉnh cao của bóng đá với bao cảm xúc lẫn lộn, có vui mừng, hụt hẫng và nuối tiếc, có hy vọng và hồi hộp để rồi cuối cùng òa trong niềm vui chiến thắng.
Đây có lẽ cũng là lần đầu tiên tôi cảm thấy thật sung sướng khi đội nhà ghi bàn. Và khi trận đấu kết thúc, lòng tôi vẫn như đang rạo rực bởi “men say của chiến thắng”.
Để đến bây giờ đã một ngày sau, tôi cứ ngỡ như mình vừa xem xong mà lòng không khỏi bồi hồi. Những chàng trai U23 Việt Nam, những chiến binh quả cảm, các anh đã quên đi mệt mỏi của bản thân để chiến đấu vì màu cờ sắc áo, vì niềm tin của người hâm mộ và vì chính các anh.
Sau khi trận đấu kết thúc tôi tự hỏi mình rằng: “Phải chăng tôi đã yêu bóng đá”?
mk có xem nek.
cảm xúc?!? mk nghĩ ai ai cx có cảm xúc giống mk. vừa vui vừa nuối tiếc, nếu trái bóng ấy ko vào thì VN ta có thể thắng r....!!!
Mk vừa bùn mà vừa tức cái thằng đã đá vào quả bóng cuối.........nên ms2-1
Hãy giới thiệu về 1 người bạn tốt của bạn trên olm
Ai kb và trả lời nhanh nhất tớ k cho
Mình có một người bạn tên là Minh Hiển , mình rất thich bạn ây vì bạn ấy không những đẹp trai, mà lại học giỏi nhất lớp nũa. Tuy nhiên mình lại không thể nói ra rầng mình thích bạn ấy.
nhưng có một lần trong lúc mẹ nhờ mình đi mua bánh, tình cờ, bạn ấy cũng được đi mua bánh giống mình. trùng hợp hơn nữa là cả hai người đến cùng thời gian luôn. lúc ấy mình câm lặng nhưng cảm thấy rất là vui
Mihf chỉ kể ngắn gọn thế thôi nha, mình sẽ kết bạn với bạn và nhớ k cho mình nữa nhé! học tốt !
BUỒN QUÁ BẠN Ạ
HU HU HU ...
HU HU HU ...
buồn nhưng vẫn rất tự hào